In 2012, when I painted the minaret of Jara Mosque in my hometown of Gabés, in the south of Tunisia, I never thought that graffiti would bring so much attention to a city.
Năm 2012, khi tôi thực hiện nghệ thuật tranh tường lên toà tháp giáo đường Hồi giáo Jara ở quê hương tôi tại Gabes, nam Tunisia, Tôi không nghĩ tranh tường có thể cuốn hút người dân thành phố như vậy.
At the beginning, I was just looking for a wall in my hometown, and it happened that the minaret was built in '94. And for 18 years, those 57 meters of concrete stayed grey. When I met the imam for the first time, and I told him what I wanted to do, he was like, "Thank God you finally came," and he told me that for years he was waiting for somebody to do something on it. The most amazing thing about this imam is that he didn't ask me anything -- neither a sketch, or what I was going to write.
Ban đầu, tôi tìm kiếm một bức tường trong thành phố và có vẻ như tòa tháp được xây dựng vào năm 1994 Và trong suốt 18 năm, bức tường bê tông 57 mét đó vẫn nguyên một màu xám. Khi tôi gặp vị tu sĩ lần đầu tiên, và nói với ông ấy điều tôi muốn thực hiện, ông ấy đã phản ứng kiểu như, "Ơn chúa cuối cùng anh cũng đã đến," và ông ấy nói với tôi rằng trong suốt chừng ấy năm ông ấy luôn chờ đợi một ai đó làm một cái gì đó lên bức tường. Điều tuyệt vời nhất người tu sĩ này là ông ấy không đòi hỏi tôi bất kỳ điều gì - không cần bản thiết kế, hoặc hỏi về những thứ tôi định viết lên.
In every work that I create, I write messages with my style of calligraffiti -- a mix of calligraphy and graffiti. I use quotes or poetry. For the minaret, I thought that the most relevant message to be put on a mosque should come from the Quran, so I picked this verse: "Oh humankind, we have created you from a male and a female, and made you people and tribe, so you may know each other." It was a universal call for peace, tolerance, and acceptance coming from the side that we don't usually portray in a good way in the media.
Trong mọi tác phẩm của tôi, tôi viết ra các thông điệp theo phong cách tranh tường của tôi - một sự kết hợp giữa thư pháp và tranh tường. Tôi dùng các trích ngôn hoặc bài thơ. Cho tòa tháp, tôi nghĩ rằng thông điệp phù hợp nhất đặt vào thánh điện phải lấy từ kinh Quran cho nên tôi chọn đoạn kinh này: "Ôi loài người, chúng ta đã tạo ra loài người từ đàn ông và đàn bà," làm thành dân chúng và bộ tộc, cho nên người hãy hiểu biết lẫn nhau." Đây là một lời kêu gọi đại đồng vì hoà bình, sự kiềm chế và chấp nhận đến từ phía mà chúng ta thường mô phỏng theo chiều hướng không tốt trên các phương tiện đại chúng.
I was amazed to see how the local community reacted to the painting, and how it made them proud to see the minaret getting so much attention from international press all around the world. For the imam, it was not just the painting; it was really deeper than that. He hoped that this minaret would become a monument for the city, and attract people to this forgotten place of Tunisia. The universality of the message, the political context of Tunisia at this time, and the fact that I was writing Quran in a graffiti way were not insignificant. It reunited the community.
Tôi cảm thấy bất ngờ về phản ứng của cộng đồng đối với bức vẽ, và cách mà bức vẽ đã khiến học tự hào khi thấy toà tháp ngày càng được chú ý từ các hãng thông tấn quốc tế khắp nơi trên thế giới Đối với vị tu sĩ, nó không đơn thuần là một bức tranh tường nó còn sâu sắc hơn thế. Ông ấy hi vọng rằng toà tháp sẽ trở thành một biểu tượng của thành phố và thu hút mọi người đến với Tunisa vốn đã bị quên lãng. Tính toàn diện của thông điệp, bối cảnh chính trị ở Tunisa tại thời điểm ấy, và rằng tôi đã viết kinh Qur'an theo phong cách tranh tường không hề nhỏ nhặt Nó đã kết nối cộng đồng
Bringing people, future generations, together through Arabic calligraphy is what I do. Writing messages is the essence of my artwork. What is funny, actually, is that even Arabic-speaking people really need to focus a lot to decipher what I'm writing. You don't need to know the meaning to feel the piece. I think that Arabic script touches your soul before it reaches your eyes. There is a beauty in it that you don't need to translate. Arabic script speaks to anyone, I believe; to you, to you, to you, to anybody, and then when you get the meaning, you feel connected to it. I always make sure to write messages that are relevant to the place where I'm painting, but messages that have a universal dimension, so anybody around the world can connect to it.
Đưa mọi người, các thế hệ tương lai, gần nhau thông qua nghệ thuật thư pháp Ả-rập là những gì tôi thực hiện. Viết lên các thông điệp là phần cốt lõi trong tác phẩm nghệ thuật của tôi. Điều thực sự thú vị là ngay cả những người nói tiếng Ả-rập vẫn cần phải rất tập trung mới giải nghĩa được những gì tôi viết. Bạn không cần phải hiểu nghĩ mới cảm nhận được tác phẩm. Tôi nghĩ rằng văn tự Ả-rập chạm vào tâm hồn bạn trước khi nó đến với đôi mắt của bạn. Có một vẻ đẹp tiềm ẩn trong nó mà bạn không cần đến phiên dịch. Văn tự Ả-rập có thể giao tiếp với bất kỳ ai, tôi tin như thế; với bạn, với bạn, với bạn, với tất cả mọi người, và rồi khi bạn hiểu ngữ nghĩa, bản cảm thấy có sự kết nối với nó. Tôi luôn cố gắng viết những thông điệp có sự gắn kết với nơi mà tôi đang vẽ, nhưng thông điệp đó phải có một khía cạnh toàn cầu để mọi người khắp nơi trên thế giới có thể liên kết với nó.
I was born and raised in France, in Paris, and I started learning how to write and read Arabic when I was 18. Today I only write messages in Arabic. One of the reasons this is so important to me, is because of all the reaction that I've experienced all around the world.
Tôi sinh ra và lớn lên ỏ Pháp, ở Pa-ri, và tôi bắt đầu học viết và đọc tiếng Ả-rập khi tôi 18 tuổi. Tới nay tôi chỉ viết các thông điệp bằng tiếng Ả-rập Một trong các lý do khiến công việc này quan trọng đối với tôi, là bởi vì tất cả những phản ứng mà tôi được trải nghiệm trên toàn thế giới.
In Rio de Janeiro, I translated this Portuguese poem from Gabriela Tôrres Barbosa, who was giving an homage to the poor people of the favela, and then I painted it on the rooftop. The local community were really intrigued by what I was doing, but as soon as I gave them the meaning of the calligraphy, they thanked me, as they felt connected to the piece.
Ở Rio de Janeiro, tôi dịch bài thơ tiếng Bồ Đào Nha từ Gabriela Tôrres Barbosa, người đã dành sự trân trọng cho những người nghèo ở khu ổ chuột, và rồi tôi vẽ phần mái nhà. Cộng đồng địa phương đã rất tò mò với những gì tôi làm, nhưng ngay khi tôi nói cho họ biết ý nghĩa của bức thư pháp đó, họ đã cảm ơn tôi, bởi vì họ cảm thấy gắn kết với nó.
In South Africa, in Cape Town, the local community of Philippi offered me the only concrete wall of the slum. It was a school, and I wrote on it a quote from Nelson Mandela, saying, "[in Arabic]," which means, "It seems impossible until it's done." Then this guy came to me and said, "Man, why you don't write in English?" and I replied to him, "I would consider your concern legit if you asked me why I didn't write in Zulu."
Ở Nam Phi, ở Cape Town, dân địa phương Philippi đã cho phép tôi vẽ bức tường bê tông duy nhất của khu vực đó là một trường học, và tôi đã vẽ lên nó một câu trích ngôn của Nelson Mandela, nói rằng, "[bằng tiếng Ả-rập]," có nghĩa là, "Mọi thứ đều tưởng chừng không thể cho đến khi nó được hoàn tất." Và rồi một người đã đến nói với tôi, "Chàng trai, sao bạn không viết bằng tiếng Anh?" và tôi trả lời, "Tôi thấy thắc mắc của anh sẽ hợp lý hơn nếu anh hỏi tại sao tôi không viết bằng tiếng Zulu."
In Paris, once, there was this event, and someone gave his wall to be painted. And when he saw I was painting in Arabic, he got so mad -- actually, hysterical -- and he asked for the wall to be erased. I was mad and disappointed. But a week later, the organizer of the event asked me to come back, and he told me that there was a wall right in front of this guy's house. So, this guy -- (Laughter) like, was forced to see it every day. At the beginning, I was going to write, "[In Arabic]," which means, "In your face," but -- (Laughter) I decided to be smarter and I wrote, "[In Arabic]," which means, "Open your heart."
Ở Paris, một lần, trong một sự kiện, và khi một người yêu cầu tôi vẽ lên tường của anh ấy, Và khi anh ta nhìn thấy tôi vẽ bằng tiếng Ả-rập, anh ta đã rất tức giận - thực ra là đã phát điên lên - và yêu cầu phải xoá bức vẽ đi. Tôi tức giận và thất vọng. Nhưng một tuần sau, người tổ chức sự kiện đã mời tôi trở lại, và ông ấy cho tôi biết có một bức tường ngay đối diện ngôi nhà của anh này. Cho nên, anh này - (Cười) kiểu như, buộc phải nhìn bức vẽ mỗi ngày. Ban đầu, tôi định viết, "Bằng tiếng Ả-rập," có nghĩa là, "Ngay vào mặt bạn," nhưng -- (Cười) Tôi quyết định mình phải thông minh hơn và tôi viết, "[bằng tiếng Ả-rập]," có nghĩa là, "Hãy mở cửa trái tim bạn."
I'm really proud of my culture, and I'm trying to be an ambassador of it through my artwork. And I hope that I can break the stereotypes we all know, with the beauty of Arabic script. Today, I don't write the translation of the message anymore on the wall. I don't want the poetry of the calligraphy to be broken, as it's art and you can appreciate it without knowing the meaning, as you can enjoy any music from other countries. Some people see that as a rejection or a closed door, but for me, it's more an invitation -- to my language, to my culture, and to my art.
Tôi thực sự rất tự hào về nền văn hóa của mình, và tôi đang cố gắng trở thành một sứ giả thông quá các tác phẩm nghệ thuật của tôi. Tôi hy vọng rằng tôi có thể phá vỡ những khuôn mẫu mà chúng ta đều biết, bằng chính vẻ đẹp của ký tự Ả-rập. Ngày hôm nay, tôi không viết các bản dịch của các thông điệp lên tường nữa. Tôi không muốn vẻ đẹp của thư pháp bị phá vỡ, vì đó là nghệ thật và bạn có thể cảm thụ mà không cần phải hiểu nghĩa của nó, cũng giống như việc thưởng thức âm nhạc của một quốc gia khác. Vài người cho rằng đấy là sự khước từ hay đóng cửa, nhưng đối với tôi, nó thiên về một lời mời gọi - đến với ngôn ngữ của tôi, văn hoá của tôi, và nghệ thuật của tôi.
Thank you.
Cảm ơn các bạn.
(Applause)
(vỗ tay)