In 1969 in July, three Americans launched into space. Now, they went to the surface of the moon, they famously made the great leap for mankind. Buzz Aldrin, Neil Armstrong, they walked on the surface, they planted this flag. It's rightly celebrated as a moment that in America we say is a triumph. We think it was this amazing accomplishment. They didn't just leave behind this flag, though. They also left behind a plaque. This plaque is a beautiful object, and one that I want to talk to you a little bit about. First, you might notice that there's two globes, representing all of earth. And then there's this beautiful statement: "We came in peace for all mankind." Now, at first, this is just nice poetic language, but it's also set in a typeface that's perfect for this moment. It seems industrial, it seems engineered. It also is the best possible name you could come up with for something on the moon: Futura.
Vào tháng 7 năm 1969, ba người Mỹ được đưa vào không gian. Khi đặt chân đến bề mặt của mặt trăng, họ đã tạo nên bước nhảy vọt cho loài người. Buzz Aldrin, Neil Armstrong, họ đã bước đi trên mặt trăng, cắm một lá cờ trên đó. Ở Mỹ, chúng ta hân hoan ăn mừng thành công vĩ đại này. Chúng ta nghĩ đó là một thành tựu tuyệt vời. Họ không chỉ để lại lá cờ đó. Họ cũng để lại một tấm biển. Một tấm biển tuyệt vời, là thứ mà tôi muốn nói với bạn. Đầu tiên, bạn có thể thấy 2 hình chiếu của quả địa cầu đại diện cho cả trái đất. Và sau đó là tuyên bố tuyệt đẹp này: "Hòa bình cho toàn nhân loại" Lúc đầu, đây chỉ là một cách nói hoa mỹ, nhưng nó cũng dùng một kiểu phông chữ hoàn hảo cho thời khắc này. Nó có vẻ công nghiệp, như được lập trình. Nó cũng là cái tên hay nhất mà bạn có thể nghĩ đến cho mặt trăng: Futura.
Now, I want to talk to you about fonts, and why this typeface is perfect for this moment. But it's actually more than just ceremonial. Now, when all of you arrived here today, you actually had to think about fonts. You might not realize it, but you're all unconscious experts on typography. Typography is the study of how fonts inhabit our world, they're the visual language of the words we use. Here's the thing that's funny about this, though. I know you're probably not like me, you're not a font nerd, maybe some of you are, but if you're not, that's alright, because I might spend hours every day trying to pick the perfect typeface for the perfect project, or I might spend thousands of dollars every year, trying to get ones with the right features. But all of you actually spend hours every day, evaluating fonts. If you don't believe me, think about how you got here. Each of you had to judge by the signs and maybe even on your phone, which signals to trust and which to ignore. You were evaluating fonts.
Và bây giờ tôi muốn nói đến phông chữ, và vì sao phông chữ này hoàn hảo cho thời điểm đó. Nó mang ý nghĩa nhiều hơn cả tính nghi lễ. Khi các bạn đến đây ngày hôm nay, bạn thực sự phải nghĩ về phông chữ này. Bạn có thể không nhận ra, nhưng các bạn đều vô thức là những chuyên gia phông chữ. Nghệ thuật chữ (typography) là nghiên cứu về các phông chữ tồn tại trên thế giới, chúng thể hiện ngôn ngữ bằng hình ảnh. Có một điều hay ho về nó như sau. Tôi biết có thể bạn không đam mê phông chữ như tôi. Có thể một số bạn có đam mê này. Nếu không cũng không sao. bởi vì tôi có thể dành nhiều giờ mỗi ngày chọn ra phông chữ phù hợp nhất cho một dự án hoàn hảo nhất, hoặc tôi có thể tiêu hàng ngàn đô-la mỗi năm, để mua được một kiểu chữ có đặc tính phù hợp Nhưng các bạn đều dành nhiều giờ trong ngày, để đánh giá phông chữ. Nếu các bạn không tin, hãy nghĩ xem làm sao bạn ở đây. Mỗi người phải đánh giá các tín hiệu và ngay cả trên điện thoại, tín hiệu nào đáng tin và tín hiệu nào không. Bạn đánh giá phông chữ.
Or maybe when you're just buying a new product, you have to think about whether something is expensive or cheap or hard to get or easy to find. And the funny thing about it is, this may not seem extraordinary to you, but the moment you see something out of place, you recognize it right away.
Hoặc khi bạn mua một mặt hàng mới, bạn phải nghĩ xem nó đắt hay rẻ, khó kiếm hay dễ tìm. Và điều thú vị là, điều này có vẻ chả có gì bất thường, nhưng ngay khi bạn thấy gì đó khác lạ, bạn nhận ra nó ngay lập tức.
(Laughter)
(Cười)
The thing I love about typography, and why I love fonts and why I love Futura, is that, for me, what I study is everywhere. Every street that I walk down, every book that I pick up, every thing that I read is filled with the thing I love. Now, once you understand the history and what happens with typography, you actually have a history of everything before you.
Điều tôi thích về nghệ thuật chữ, và lí do tôi yêu các phông chữ và Futura, đó là, đối với tôi, những thứ tôi học ở khắp mọi nơi. Mọi con đường tôi đi qua, những cuốn sách mà tôi cầm lên, mọi thứ mà tôi đọc đều được phủ kín điều mà tôi yêu. Khi bạn hiểu về lịch sử và những gì đã xảy ra với các kiểu chữ, bạn thực sự đang có toàn bộ lịch sử ngay trước mắt.
And this is the typeface Futura. As previously we've discussed, this is modernism in miniature. This is a way in which modernism infiltrated this country and became perhaps the most popular, or promiscuous typeface, of the twentieth century. "Less is more," right, these are the aphorisms of modernism. And in the visual arts, the same thing happened. Let's focus on the essentials, focus on the basic shapes, focus on geometry. So Futura actually holds this to its core. You might notice that the shapes inherent in Futura have circles, squares, triangles. Some of the shapes are all based on circles, like the O, D and C, or others have this pointed apex of the triangle. Others just look like they might have been made with a ruler or a compass. They feel geometric, they feel mathematic, precise. In fact, this whole system carries through with the way that the typeface was designed. To not look like it was made like other typefaces, to be something new. Here it is in the lightweight, the medium weight and the bold weight. The whole family has different things to commend to it.
Đây là kiểu chữ Futura. Như chúng ta đã thảo luận, đây là chủ nghĩa hiện đại ở tầng vi mô. Đây là một cách mà chủ nghĩa hiện đại xâm nhập đất nước này và trở thành kiểu chữ hỗn tạp có lẽ là nổi tiếng nhất của thế kỷ hai mươi. "Ít là nhiều", đúng, đây là câu cách ngôn của chủ nghĩa hiện đại. Trong nghệ thuật thị giác, điều tương tự xảy ra. Hãy tập trung vào yếu tố cần thiết, các hình dạng cơ bản, vào hình dáng hình học. Đây thực ra chính là cốt lõi của Futura. Bạn sẽ nhận thấy các hình dạng gốc có ở Futura có hình tròn, hình vuông, tam giác. Có những chữ chỉ dựa trên hình tròn, như chữ O, D và C, hoặc những chữ khác có đỉnh nhọn của hình tam giác. Các hình khác lại giống như chúng được tạo nên với thước kẻ và compa. Chúng cho cảm giác hình học, toán học, sự chính xác. Trên thực tế, toàn bộ hệ thống này đã thành công với thiết kể kiểu chữ như này. Để không nhìn giống những kiểu chữ khác, để tạo ra một thứ gì đó mới. Đây là kiểu chữ viết mảnh, viết đậm vừa, viết đậm. Toàn bộ hệ thống kiểu chữ có những đặc tính khác nhau.
This was a conscious break from the past, something that looked like it was made by a machine, and not by hand. When I say not made by hand, this is what I mean. This is what we think about maybe, when you might create something with a calligraphic brush or a pen. That there's thicks and thins. And even more traditional typefaces, say like a Garamond, holds vestiges of this old system in which you can see the A where it get little bit thinner at the top and thicker down below, because it's trying to look like someone had made it by hand. But Futura, in contrast, is designed to look like no one had touched it at all, that this was made by a machine, for a machine age, for an industrial age.
Đây là thay đổi có chủ ý so với quá khứ. một thứ nhìn như được viết bằng máy, không phải bằng tay. Khi tôi nói không bằng tay, đây là ý của tôi. Đây có lẽ là thứ ta nghĩ đến khi bạn viết với cọ thư pháp hay bút mực. Có nét thanh, nét đậm. Kể cả những kiểu chữ truyền thống hơn, như Garamond chẳng hạn, vẫn còn các đặc tính của hệ thống cũ. Chữ A thanh mảnh hơn ở đầu và đậm hơn ở bên dưới. Nó cố nhìn như người viết. Ngược lại, Futura được thiết kế để trông như chưa có ai đụng vào nó. Nó nhìn như được tạo bởi máy móc cho thời đại máy móc công nghiệp.
There's actually a sleight of hand here that Paul Renner, the designer who made this in 1927, employed. If you look at the way in which the circular shape joins with the vertical shaft, you'll notice that it tapers just every so slightly. And this is one of hundreds of ways in which this typeface was designed to look geometrically perfect, even though it's mathematically not. And this is what typeface designers do all the time to make typefaces work, every day.
Có một sự khéo léo ở đây đã được vận dụng bởi Paul Renner, người thiết kế ra nó năm 1927. Nếu bạn nhìn vào cách hình tròn nối với đường thẳng đứng bạn sẽ thấy nó được vuốt thon đi một chút. Đây là một trong hàng trăm cách phông chữ được thiết kế để nhìn cân đối hoàn hảo dù không cân xứng về mặt toán học. Những người thiết kế phông chữ làm như vậy mỗi ngày để tạo ra các phông chữ.
Now, there were other designers doing this at the same time in Europe and America. These are a few other excellent examples from Europe, trying to create something new for the new age, a new moment in time. These are some other ones in Germany that in some ways look very similar to Futura, maybe with higher waist or lower waist or different proportions. Then why did Futura take over the world? In this case, if you can read the titles there, some of these names don't quite roll off the tongue: Erbar, Kabel Light, Berthold-Grotesk, Elegant-Grotesk. These aren't exactly household names, are they? And so when you compare that to Futura, you realize that this was a really good choice by the marketing team.
Có những người thiết kế làm điều tương tự ở Châu Âu và Mỹ. Đây là một số ví dụ tiêu biểu ở Châu Âu nhằm tạo ra những thứ mới cho thời đại mới trong lịch sử. Đây là một vài kiểu khác ở Đức nhìn khá giống Futura ở một số góc độ có thể phần eo cao hoặc thấp hơn. hay tỉ lệ có khác biệt. Vậy, vì sao Futura chiếm lĩnh thế giới? Ở đây, nếu bạn có thể đọc những danh xưng này, một vài cái tên khá khó đọc. Erbar, Kabel Light, Berthold-Grotesk, Elegant-Grotesk. Chúng không phải những tên quen thuộc. Khi bạn so sánh nó với Futura, bạn nhận ra đó là lựa chọn đúng đắn của đội marketing.
What's amazing about this name -- you know, what's in this name is that this is a name that actually invokes hope and an idea about the future. And this isn't actually the word for future in German, it wasn't a German name, they actually picked something that would speak to a wider, larger audience, a universal audience. And when you compare it to what was being done in America -- these are the typefaces from the same period in the United States in the 1920s, bold, brash, braggadocios. You almost think of this as exactly like what the stock market looked like when they were all going nuts in the 1920s. And you realize that Futura is doing something revolutionary.
Điều kì diệu về cái tên này là khi bạn nghĩ về nó, nó thực chất khơi dậy hi vọng và ý tưởng về tương lại. Trong tiếng Đức, từ này không mang nghĩa tương lai cũng không phải tên riêng. Họ đã chọn một thứ có thể liên kết toàn bộ khán giả trên phạm vi rộng. Và khi bạn so sánh nó với những cái ở Mỹ đây là các phông chữ cùng thời kì đó ở Mỹ những năm 1920, táo bạo, khoe khoang. Bạn sẽ nghĩ nó nhìn y hệt thị trường chứng khoán như phát điên vào những năm 1920. Và bạn nhận ra Futura đang làm một việc có tính cách mạng.
I want to step back and talk about an example of the typeface in use. So this is a magazine that we all probably know today, "Vanity Fair." This is what it looked like in 1929, in the summer. And in many ways, there's nothing wrong with this design. This is absolutely typical of the 1920s. There's a photograph of an important person, in this case Franklin Roosevelt, then-governor of New York. Everything seems centered, everything seems symmetrical. There's still a little bit of ornamentation, so this is still maybe having some vestiges of the painted lady and not fully modernistic. But everything seems kid of solid. There's even drop caps to help you get into the text.
Tôi muốn chuyển sang nói về ví dụ một phông chữ đang được dùng. Đây là một tạp chí chắc hẳn chúng ta đều biết, "Vanity Fair." Nó nhìn như thế này vào mùa hè năm 1929. Nhìn chung, thiết kế này không có gì sai. Nó là điển hình của những năm 1920. Có một bức ảnh của một người quan trọng, đây là Franklin Roosevelt, nguyên thống đốc New York Mọi thứ được đặt ở trung tâm và trông cân đối. Vẫn có một vài thứ để trang trí. Có lẽ vẫn còn đó những đặc trưng cũ của tranh trang trí, và chưa thực sự hiện đại. Nhưng mọi thứ trong có vẻ ổn. Còn cả chữ cái lớn đầu dòng để báo hiệu đầu văn bản.
But this all changed very quickly and in October of 1929, a Berlin-based designer came and redesigned "Vanity Fair." And this is what it looks like with Futura. Instead of the governor now we have a photograph of an abstract, beautiful setting, in this case, the ocean. Instead of drop caps, there's nothing at all. And replaced with a centered layout is now asymmetry. And it gets even more radical the further you enter the magazine. In this case, even more dramatic asymmetry. In this case, illustrations by Pablo Picasso, moving across the page and breaking the gutter of the two pages. And there's something even more radical. If you look closely at the Futura, you might notice something. You might not pick it up at first, but there are no capital letters in the title or the captions on this page. You might not think that's very radical, but pick up any magazine, any book or go to any website, and I guarantee, you are not going to find it very easily. This is still a radical idea.
Nhưng mọi thứ thay đổi nhanh chóng vào tháng 10, năm 1929, khi một nhà thiết kế ở Berlin đến, thiết kế lại "Vanity Fair." Nó nhìn như thế này với phông Futura. Thay vì ảnh của thống đốc giờ ta có bức ảnh của một khung hình trừu tượng tuyệt đẹp. Trong đây là ảnh của đại dương. Giờ không còn chữ cái lớn đầu dòng nữa. Bố cục trung tâm bị thay thế bởi sự mất cân xứng. Càng đọc, bạn sẽ càng thấy rõ rệt sự thay đổi. Ở đây có sự mất cân xứng rõ rệt hơn. Còn đây là những tranh của Pablo Picasso di chuyển trên trang giấy và phá vỡ ranh giới giữa hai trang. Còn có một thay đổi rõ rệt hơn. Nếu bạn nhìn vào Futura, bạn có thể nhận thấy điều gì đó. Có lẽ bạn không nhận ra nó ngay, nhưng không có chữ in hoa ở đầu đề hay các tiêu đề trên trang này. Có lẽ bạn không nghĩ nó cực đoan đến vậy nhưng hãy xem bất kì tạp chí, sách, hay trang web nào, và tôi đảm bảo bạn sẽ không dễ dàng tìm được nó. Đây là một ý tưởng cực đoan.
And why is that radical? When we think about what capital letters denote, they denote something important, whether it's our names, or our titles. Or maybe even just the name of our corporations, or maybe our trademarks. Actually, in some ways, America's the home of capitalization. We love putting capitals in everything.
Vì sao nó lại cực đoan? Khi ta nghĩ đến chữ in hoa, chúng hàm ý cái gì đó quan trọng, có thể là tên hay chức tước của chúng ta. có thể là tên của các tổ chức, hoặc thương hiệu của chúng ta. Thành thực mà nói, Mỹ là cái nôi của việc dùng chữ in hoa. Chúng ta dùng chữ in hoa cho mọi thứ.
(Laughter)
(Cười)
But think about how radical this would be to introduce a magazine where you're taking away all the capital letters. This has maybe had the same political force that we now argue over things like pronouns in our society today. In the 1920s, this is just shortly after Soviet Russia had a communist revolution. And for them, this actually represented a socialist infiltration into America. All lowercase letters meant that this was an egalitarian, complete lowering of everything into one equal playing field. Now this is still kind of a radical idea. Think about how often you do capitalize something to have more power or prestige to it. So for them to do this was a way in which Futura was using this idea.
Nhưng hãy nghĩ xem sẽ cực đoan mức nào nếu ta có một tạp chí không có chữ in hoa. Nó có lẽ cũng có tầm ảnh hưởng chính trị như việc ta tranh luận về đại từ nhân xưng trong xã hội ngày nay. Vào những năm 1920, Liên bang Xô Viết vừa mới trải qua cuộc cách mạng cộng sản. Với họ, điều này thể hiện sự xâm nhập của chủ nghĩa xã hội vào Mỹ. Tất cả chữ viết thường mang hàm ý của chủ nghĩa bình quân, hạ thấp tất cả xuống cùng một mức độ bình đẳng như nhau. Đây vẫn là một ý tưởng khá cực đoan. Nghĩ xem bạn thường xuyên viết hoa như nào để nó thêm phần quyền lực và uy thế. Đây là cách Futura đang dùng ý tưởng đó.
Now, other designers were doing other things with Futura. Others brought other ideas of modernism with it, whether it was interesting new illustration styles, or interesting new collage types of illustration. Or even just new book covers, whether they were from Europe.
Những nhà thiết kế khác đang làm những thứ khác với Futura. Họ đem theo những ý tưởng khác về sự hiện đại, dù đó là phong cách minh họa mới thú vị, hay những loại hình minh họa mới dùng tranh cắt dán đặc sắc. Hay những bìa sách mới, đến từ Châu Âu.
But here's the funny thing. In the 1920s, if you wanted to use a new typeface, you couldn't just go download it onto your computer. You actually had to have pieces of lead. So for Americans who wanted to adopt this and make it part of their own system, something they could use in everyday typography, whether in ads or anything else, they actually had to have metal type.
Nhưng có một điều thú vị. Những năm 1920, nếu bạn muốn dùng kiểu chữ mới, bạn không thể tải nó xuống máy tính. Bạn phải có các mảnh chữ bằng chì. Với những người Mỹ muốn dùng nó và biến nó thành một phần trong hệ thống, thành thứ phông chữ họ có thể dùng mỗi ngày trong quảng cáo hay cái gì khác, họ phải có kiểu chữ bằng kim loại.
So being good American capitalists, what did we do? We made all sorts of copies. Ones that had nothing to do with the name Futura, but looked identical to it, whether it was Spartan or Tempo. And in fact, by the time that World War II started, American corporations were actually trying to boycott Nazi goods. But they said, "Go ahead and use our copies. Use 20th Century, use Spartan, use Vogue, use Tempo. These are identical to Futura." And in fact, for most people, they didn't even learn the new names, they just still called it all Futura. So America took this typeface in, conquered it and made it its own. So by the time World War II finishes, Americans are using this on everything, whether it be catalogs, or atlases, or encyclopedias or charts and graphs, or calendars, or even political material. And even the logo for a new expansion football team. And in fact, it was used even on some of the most important advertising of the 20th century.
Vậy những nhà tư sản Mỹ giỏi giang đã làm gì? Ta tạo ra vô số bản sao chép không liên quan gì đến cái tên Futura nhưng lại nhìn giống y hệt nó như là Spartan hay Tempo. Thật ra, khi Thế Chiến II bắt đầu, các công ty Mỹ cố gắng tẩy chay hàng hóa của Phát Xít. Nhưng họ nói, "Cứ dùng bản sao chép của chúng tôi." Hãy dùng 20th Century, Spartan, Vogue, Tempo. Chúng y hệt Futura. Thật ra hầu hết mọi người không biết đế những cái tên mới, họ gọi chung là Futura. Vậy là Mỹ tiếp nhận kiểu chữ này, chiếm đoạt nó và biến nó thành của mình. Đến khi Thế Chiến II kết thúc, người Mỹ đang dùng nó trên mọi thứ, ấn phẩm quảng cáo, bản đồ, sách bách khoa, biểu đồ, đồ thị, lịch, tài liệu chính trị, thậm chí cho logo một đội bóng mới mở rộng quy mô. Sự thật nó được dùng cho những quảng cáo quan trọng nhất thế kỉ XX.
So it's in this context that when the US government was picking a typeface to use after World War II for new maps and new projects, they picked Futura. It wasn't an astounding choice, it wasn't a radical choice, it didn't have anything to do with communism. But in this case, it was used on some of the most important maps, so this one, an air force map in 1962, or used for the maps in Vietnam in '66.
Chính trong bối cảnh này khi chính phủ My đang lựa chọn kiểu chữ để dùng cho các bản đồ và dự án mới hậu Thế Chiến II, họ đã chọn Futura. Đó không phải một lựa chọn đáng ngạc nhiên hay cực đoan, nó không liên quan gì đến chủ nghĩa cộng sản. Nhưng ở đây, nó được dùng cho những bản đồ quan trọng nhất, Đây là bản đồ của Không quân năm 1962, Bản đồ Việt Nam năm 1966.
And so it wasn't a surprise that when astronauts first started the Mercury program, such as John Glenn orbiting the earth, that charts and maps that he was using were in Futura. And in fact, by the time Mercury morphed into Apollo, it started getting used more and more for more things. So in this case for a safety plan, or even starting to get used on instrument panels, or navigational aids. Or even on diagrams to show how the whole system worked.
Nên không hề bất ngờ khi các phi hành gia bắt đầu chương trình Mercury, như khi John Glenn bay quanh Trái Đất, các biểu đồ, bản đồ ông sử dụng có phông chữ Futura. Đến khi Mercury sát nhập vào Apollo, nó được dùng ngày càng nhiều, cho nhiều thứ khác nhau. Ở đây là một kế hoạch an toàn, Nó còn được dùng cho bảng tín hiệu, hay phương tiện dẫn đường. và cả sơ đồ về cách hoạt động của toàn hệ thống.
But here's the amazing thing, it didn't just get used for papers that they handed out to people. It started to get used for an interface, for an entire system that helped the astronauts know how to use the machine. NASA wasn't just one big corporation making everything. There was hundreds of contractors -- Boeing, IBM, McDonnell Douglas -- all making different machines. Now imagine if astronauts had to use different typefaces and different systems for each component they had in the space shuttles. This would have been impossible to navigate and there would have been a cognitive overload every time they had to open up a new system. So in this case, Futura being used on the interface helped them navigate complexity and make it more clear. And it wasn't just used on buttons, it was used on labels, and it was used on their food rations, and it was used on their tool kits. It was used on knobs and levers to tell them what to do. In fact, maybe even some of the places where they needed to have things that were complex be more simple to them, instructions were printed entirely in Futura, so that they could know what to do with that one moment. They didn't have to remember everything in their head, they could have it out there in the world to see and refer to. In this case, Futura helped make that system, which was already a very difficult and complex system, a little less complex. In fact, the very first or last thing an astronaut might have seen when they were entering or exiting the spacecraft would have been in Futura.
Nhưng điều kì diệu là, nó không chỉ được dùng trên giấy phát ra cho mọi người, nó bắt đầu được dùng cho giao diện, cho toàn bộ hệ thống để giúp phi hành gia biết cách sử dụng máy móc. NASA không chỉ là một tập đoàn lớn tạo ra mọi thứ. Có hàng trăm nhà thầu -- Boeing, IBM, McDonnell Douglas -- tạo ra các máy móc khác nhau. Hãy tưởng tượng phi hành gia phải dùng kiểu chữ khác nhau cho các hệ thống với từng bộ phận trong tàu con thoi. Họ không thể nào điều hướng được và nhận thức sẽ bị quá tải mỗi khi họ mở một hệ thống mới. Vì vậy, việc Futura được dùng trên giao diện khiến mọi thứ rõ ràng và bớt phức tạp. Nó không chỉ được dùng cho các nút, mà còn cho cả nhãn hiệu, trên khẩu phần ăn, và trên hộp đồ nghề của họ. Nó được dùng trên tay cầm, đòn bẩy, để cho họ biết việc cần làm. Có lẽ cả ở những nơi họ cần những thứ phức tạp trở nên đơn giản hơn, toàn bộ chỉ dẫn dùng kiểu chữ Futura, để họ biết phải làm gì vào thời điểm đó. Họ không phải nhớ gì trong đầu, họ có thể nhìn thấy nó ngoài đời và dùng nó để tham khảo. Ở đây, Futura đã giúp tạo nên hệ thống đó, một thệ thống vốn rất khó khăn và phức tạp trở nên bớt phức tạp hơn. Sự thật là, thứ đầu tiên và cuối cùng phi hành gia có lẽ thấy khi họ tiến vào hay ra khỏi tàu vũ trụ sẽ là Futura.
One of my favorite examples of how Futura worked in this way is actually this camera. This is a Hasselblad that was made by the Swedish company. It's a perfectly good camera, some of you might have used one, it's prized by photographers as a really great camera. And you might notice, if you know anything about cameras, that there's some modifications made to it. In this case, there are stickers placed all over the film canisters, or other parts of the camera here. What this enabled NASA to do, was make something really great out of the astronauts. They're not photographers, they're not experts in art. But they could ensure that they would know how to use this camera because of the labels placed there in Futura.
Một trong những ví dụ tôi thích nhất về cách hoạt động của Futura chính là cái máy ảnh này. Đây là máy Hasselblad được làm bởi một công ty Thụy Điển. Một máy ảnh hoàn hảo, một số bạn có lẽ đã dùng nó, nó được các nhiếp ảnh gia tôn vinh là một máy ảnh tuyệt vời. Và bạn có thể nhận ra, nếu bạn biết chút gì về máy ảnh, nó đã có một chút sửa đổi. Ở đây có rất nhiều miếng dán trên hộp đựng phim hoặc trên các bộ phận khác của máy ảnh. Điều này cho phép NASA tạo ra một thứ tuyệt vời từ các phi hành gia. Họ không phải nhiếp ảnh gia hay chuyên gia nghệ thuật. Nhưng họ chắc chắn biết cách dùng máy ảnh này nhờ những nhãn dán dùng phông Futura.
So in this case, Futura acquired and made sure that they had legitimacy with the things they were using. In this case to not take off the film before it would expose. Which, in this case, we would have never had some of the amazing photos we had without this label. When we see something as decorative as this, a ceremonial patch, or something like this plaque on the moon, we realize that Futura was more than just something ceremonial, something more than something that had just been picked for its design. In fact, Futura had authority, had legitimacy and had power because of this choice.
Ở trường hợp này, Futura đảm bảo họ hiểu rõ thứ họ đang sử dụng. Như là không được lấy film ra trước nếu không nó sẽ nổ. Chúng ta sẽ không thể nào có được những bức ảnh đẹp tuyệt diệu nếu thiếu nhãn dán này. Khi ta thấy thứ gì đó để trang trí như mác dán dùng cho buổi lễ, hay tấm biến trên mặt trăng, ta nhận ra Futura còn hơn cả một thứ gì đó dùng cho các lễ nghi, hơn cả những nhứ được chọn vì thiết kế của nó. Futura có uy quyền, tính chuẩn xác và sức mạnh nhờ vào sự lựa chọn này.
There's one other thing I want to talk about in closing. And that is that Futura tells a story. And this is what I love about typefaces, is that all of them tell stories. And in this case, this typeface tells a very powerful story about assimilation, about something being taken into America and being made part of its culture. And that's one of the best and worst things America does, is we take things into our culture and we spit them out back again and claim them our own. And in this case, Futura mirrors exactly what happened with the technology undergirding the whole system. Futura was a German typeface, taken in, made into an American commodity. And so were the technologies: the rockets, the scientists all came from Germany as well. So in some ways, this German typeface on an American plaque perfectly mirrors what happened with the technology. And in this case, when you think about this story, you realize that typography on the moon represents legitimacy, represents authority, and this gave them, the astronauts, the power to get to the moon.
Có một điều nữa tôi muốn nói ở đoạn kết, đó là Futura kể một câu chuyện. Đó là điều tôi thích về kiểu chữ. Tất cả chúng đều kể những câu chuyện. Ở đây, kiểu chữ này kể một câu chuyện có sức mạnh to lớn về sự du nhập vào nước Mỹ và trở thành một phần nền văn hóa nơi đây. Nó nằm trong số những thứ tốt nhất và tệ nhất nước Mỹ làm. Chúng ta du nhập những thứ vào nền văn hóa của mình, vứt bỏ nó rồi nhận nó là của mình. Futura phản ánh chính xác những gì xảy ra với công nghệ đặt nền móng cho toàn hệ thống. Futura là kiểu chữ của Đức, du nhập và trở thành hàng hóa Mỹ. Các công nghệ cũng vậy: tên lửa, các nhà khoa học đều đến từ Đức. Có thể nói kiểu chữ Đức trên tấm biển Mỹ này là phản chiếu hoàn hảo điều xảy ra với công nghệ. Ở đây, khi bạn nghĩ về câu chuyện này, bạn nhận ra kiểu chữ trên mặt trăng đại diện cho tính hợp pháp và uy quyền, và nó đã cho các phi hành gia uy lực để lên mặt trăng.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)