I want to start out with quoting Helen Keller, that great woman that we all admire. And she had a statement that is very profound, and this statement is that science has been able to find cures for many evils, but never the greatest evil of all in human beings, and that evil is apathy.
Tôi muốn bắt đầu với trích dẫn của Helen Keller, người phụ nữ vĩ đại mà ai cũng kính mến. Và bà từng có một tuyên bố cực kì sâu sắc, và tuyên bố đó là khoa học có thể tìm ra phương thuốc cho rất nhiều điều xấu xa, nhưng không bao giờ có thể chữa được cái ác lớn nhất trong mỗi con người, và cái ác đó chính là sự thờ ơ.
So, we know that apathy really costs us a lot, especially in our democracy. And when we think of why people do not get involved, why they do not become activists, it's often that people are so worn down with their own familial responsibilities, and women especially.
Ta biết rằng sự thờ ơ sẽ khiến ta phải trả giá đắt, nhất là trong nền dân chủ. Và khi ta suy nghĩ về lí do mà người ta không muốn dính dáng, lí do mà họ không trở thành những nhà hoạt động, đó là bởi người ta thường bị đè nặng bởi trách nhiệm gia đình, nhất là với phụ nữ.
You know, women, they have so many inhibitions. Many of them have suffered so much trauma in their lives, so many aggressions in their lives. And so it's very hard for them to realize that they have leadership capacities. That they can get out there, and they could change the world. Another thing that many women -- we think that we have to do everything. That we are the only ones responsible for our families, and it is so hard for us to delegate and just get others to help us do the duties that we are responsible for. We feel embarrassed or we feel guilty. But we know that we have to make this happen, because if not, we will never have time to be able to volunteer to help on these many causes that are now facing us. One of the areas that women can give up a little bit of time and that is in shopping, OK?
Bạn biết đấy, phụ nữ vốn mang nhiều nỗi uất ức. Nhiều người trong số họ đã chịu nhiều tổn thương trong cuộc sống, rất nhiều mâu thuẫn trong cuộc đời họ, Và điều đó khiến họ gặp khó trông việc phát hiện ra tiềm năng lãnh đạo của mình. Rằng họ có thể vươn mình, rằng họ có thể thay đổi thế giới. Một vấn đề khác với nhiều phụ nữ đó là -- ta nghĩ rằng mình phải làm tất cả mọi thứ. Rằng ta chính là người duy nhất chịu trách nhiệm cho gia đình mình, và thật khó để ta có thể ủy thác và nhờ cậy người khác trong việc thực hiện các nghĩa vụ vốn thuộc trách nhiệm của ta. Ta cảm thấy xấu hổ và nhiều lúc là tội lỗi. Nhưng ta biết là mình phải làm những điều ấy, bởi nếu không, ta sẽ chẳng bao giờ có thời gian để tình nguyện giúp đỡ những vấn đề lớn mà ta đang đối diện. Một trong những lĩnh vực mà phụ nữ có thể dành chút thời gian đó chính là mua sắm, đúng chứ?
(Laughter)
(Cười)
And especially when we go out there shopping for things that we don't even need.
Đặc biệt nhất là khi ta đi ra ngoài mua sắm những thứ mà ta vốn không cần đến.
(Laughter)
(Cười)
You know, you never saw a hearse with a U-Haul behind it.
Chắc bạn chưa thấy xe tang kèo theo xe chuyển đồ của U-Haul phía sau đâu ha.
(Laughter)
(Cười)
We have to live simply, so that others can simply live. And when we think of the kind of inheritance that we want to leave to our children or our grandchildren, think of leaving them a legacy of justice. This is a legacy that they can not only imitate, but they can be proud of for the rest of their lives. If we leave them a lot of material goods, all they're going to do is fight, and they're going to hate each other. Just remember that, when we think about what we're doing.
Ta cần sống bình an, thì người khác mới sống an bình được chứ. Và khi ta nghĩ về những thứ đại loại như di chúc, thứ mà ta sẽ để dành lại cho con cái hay cháu của mình, hãy nhớ trao cho chúng một thứ di sản của công lý. Đó là thứ di sản mà chúng không chỉ có thể noi gương, mà chúng còn có thể theo đó mà tự hào suốt cuộc đời mình. Nếu ta chỉ đơn thuần là để lại tài sản, chúng sớm muộn gì cũng sẽ đấu đá nhau, và chúng rồi sẽ thù ghét nhau. Hãy nhớ kĩ điều đó khi ta nghĩ về điều mà ta đang làm.
The other thing that we have to do to liberate our women, eventually, so that we can do the kind of volunteer work that we need to do to change this world, is we have to have a different kind of an education for our young women. Unfortunately, in our societies around the world, women are taught to be victims. Women are not taught that they are going to have to defend themselves, that they're going to have to support themselves and they have to protect themselves. Because, you know, when we actually look at the animal kingdom, and we see who are the most ferocious, the male or the female? We know it's the female, right? So something went wrong with us at the top of that animal kingdom as women.
Điều khác mà ta phải làm để giải phóng phụ nữ, về cuối cùng, nhằm giúp ta có thể tình nguyện làm những công việc cần thiết nhằm thay đổi thế giới này, đó là ta cần phải có cách giáo dục khác biệt cho những người phụ nữ trẻ. Không may thay, trong xã hội ta ở khắp nơi trên thế giới, phụ nữ hay được dạy để trở thành nạn nhân. Phụ nữ không hề được dạy là họ sẽ cần bảo vệ chính mình, rằng họ cần phải tự hỗ trợ bản thân mình và rằng họ phải tự mình đề phòng. Vì, bạn biết đấy, khi ta nhìn vào thế giới động vật, và ta hãy xem con nào là hung dữ nhất, con đực hay con cái? Ta đều biết đó là con cái, đúng chứ? Vậy thì hẳn đã có sự nhầm lẫn về phụ nữ trong thế giới động vật rồi.
(Laughter)
(Cười)
So I want to give you an example of how I found my voice. And I was very fortunate in that, when I was 25 years old, I met a gentleman named Fred Ross Sr., who organized a chapter of a group called the Community Service Organization in my hometown of Stockton, California. This was a grassroots organization, and I was recruited to be a volunteer. So, one day, while we were sitting in the office, a farm worker comes in. And he's paralyzed, he can hardly walk, he has a crutch. And he needs help. He needs someone to help him go down to the welfare office and make an application. So, I volunteered to do that. But when I got to the welfare office, they would not let me make an application for this gentleman. So I didn't know what to do, I was at a loss. So I went back to the office, and I told Mr. Ross, "They won't let me make an application." And he said to me, very sternly, "You go right back down to that welfare office, and you demand to see a supervisor. And you demand that they let him make an application." And I thought, "Wow, I can do that?"
Nên tôi muốn đưa một ví dụ về cách mà tôi tìm thấy tiếng nói của mình. Và tôi đã rất may mắn khi đó, lúc ấy tôi mới 25 tuổi, tôi đã gặp một quý ông tên là Fred Ross Sr., người đã mở một chi nhánh của một nhóm gọi là Tổ chức Dịch vụ Cộng đồng ở quê nhà tôi tại Stockton, California. Đây là tổ chức gốc, và tôi đã được chọn làm tình nguyện viên. Thế là, một ngày nọ, khi chúng tôi đang ngồi trong văn phòng, một anh nông dân đã đi vào. Và anh ta bị liệt, anh ta di chuyển khó khăn, anh còn chống nạng nữa. Và anh ta cần sự giúp đỡ. Anh ta cần người qua chỗ văn phòng phúc lợi và nộp một tờ đơn. Thế là, tôi đã tình nguyện ứng cử. Nhưng khi tôi đến chỗ văn phòng phúc lợi, họ không cho phép tôi nộp đơn cho quý ông đấy. Nên tôi không biết phải làm sao cả, tôi đã thẫn thờ. Nên tôi bèn trở về văn phòng, và nói với Ngài Ross, “Họ không cho phép tôi nộp đơn.” Và ông đã nói với tôi, giọng rất nghiêm khắc, “Cô phải trở lại chỗ văn phòng phúc lợi ngay, và cô phải yêu cầu họ cho mình gặp người giám sát. Và cô phải yêu cầu họ cho cô được nộp đơn.” Và tôi đã nghĩ, “Trời, tôi mà làm thế được ư?”
(Laughter)
(Cười)
So I thought about it, and I kind of overcame my anxieties and my fears. I went down to the welfare office and I demanded to see the supervisor. Sure enough, he came out, and they had to let Mr. Ruiz make an application for welfare. And he got his disability for himself and his family. But that taught me a lesson. That taught me that I had a voice.
Nên tôi đã suy nghĩ về nó, và tôi đã vượt qua được nỗi lo lắng và sợ hãi của mình. Tôi quay lại chỗ văn phòng phúc lợi và tôi yêu cầu người giám sát phải ra mặt. Dĩ nhiên là, anh ta tới, và anh ta buộc phải để ông Ruiz nộp đơn hưởng phúc lợi. Và anh đã giúp bản thân và gia đình hưởng phúc lợi từ khuyết tật của mình. Cơ mà điều này đã dạy tôi bài học. Dạy tôi rằng tôi có thể lên tiếng.
Well, Mr. Ross also taught many of us many other things, including Cesar Chavez and many other volunteers. And he taught us not only that we can make demands of people, especially our public officials. And this is something we should always keep in mind: every public official -- guess what -- they work for us. Because we pay their salaries with out taxes. And they are actually our servants. Some of them turn out to be leaders, but not all of them.
Thì, Ngài Ross còn dạy chúng tôi về những thứ khác, bao gồm Cesar Chavez và nhiều tình nguyện viên khác. Và ông dạy rằng chúng tôi không chỉ có thể ra lệnh cho người khác, nhất là với các quan chức công cộng. Và đó là điều mà chúng tôi cần khắc ghi trong đầu: mọi quan chức công cộng -- đoán xem -- đều làm việc cho ta cả. Vì ta là người trả lương cho họ bằng tiền thuế của mình. Và họ thực sự là người hầu của chúng ta. Vài người trong số họ sẽ thành lãnh đạo, nhưng đâu phải tất cả.
(Laughter)
(Cười)
Once in a while we get a leader out of there.
Đôi lúc ta sẽ có một nhà lãnh đạo từ đó mà ra.
The other thing that Mr. Ross taught us is that voting is extremely important. And not just voting, but going out there and getting other people to vote. Going door to door. Phone banking, talking to voters, because many voters have a lot of doubts and they don't know how to vote. And unfortunately, we know that in many countries people are not allowed to vote because we have voter suppression in other countries, like we do here in the United States of America. But the thing is, if we can get out there as individuals and talk to people, so we can remove their apathy and make sure that they can vote.
Một điều khác mà Ngài Ross dạy chúng tôi là việc bầu cử cực kì quan trọng. Và không chỉ bầu cử, mà còn là đi ra ngoài và kêu gọi mọi người bầu cử cơ. Đi đến từng nhà một. Gọi điện thoại, trò chuyện với cử tri, bởi có nhiều cử tri gặp trở ngại và họ không hề biết cách bỏ phiếu. Và không may thay, ta đều biết là ở nhiều quốc gia, người ta còn không được bầu cử cơ do có sự kiểm soát bầu cử tại các quốc gia khác, như ta đang làm ở đây, tại Hoa Kỳ. Nhưng vấn đề là, nếu ta có thể tự mình đến đó và trò chuyện với mọi người, thì ta có thể xóa bỏ sự thờ ơ của họ và chắc chắn rằng họ có thể bỏ phiếu.
So, I want to give you an example of a woman in our foundation, the Dolores Huerta Foundation, and just to show you that sometimes people have power, but they don't know it. But once they find it, they do miraculous things. So, Leticia Prado is an immigrant from Mexico, only has a sixth-grade education and speaks very limited English. But she was very concerned because the children at the middle school in their town called Weedpatch -- this is in California, Central Valley -- they couldn't go out and play in the schoolyard, because the air quality is so bad in the southern part of Kern County, California in our United States of America. So she and her husband went out there, and they passed a bond issue to build a brand new, state-of-the-art gymnasium for the kids at their middle school. That was a big success.
Nên, tôi muốn lấy một ví dụ về một người phụ nữ trong tổ chức chúng tôi, Tổ chức Dolores Huerta, và chỉ là tôi muốn cho bạn thấy là đôi lúc người ta có sức mạnh, nhưng họ không hề hay biết. Nhưng một khi họ tìm ra nó, họ có thể làm những điều kì diệu. Leticia Prado là một người nhập cư từ Mexico, chỉ mới học hết lớp sáu và nói tiếng Anh rất khó khăn. Nhưng cô đã rất quan ngại vì lũ trẻ ở trường trung học tại quê nhà chúng tên Weedpatch -- nơi này nằm ở California, Central Valley -- chúng không thể đi ra và chơi đùa ngoài sân trường, bởi không khí quá tệ hại tại vùng phía Nam ở Ken County, California của Hoa Kỳ. Nên cô đã cùng chồng mình đi đến đó, và họ đã thông qua trái phiếu để xây nên một phòng tập thể dục tiên tiến cho lũ trẻ ở trường trung học. Đó quả là một thành công lớn.
Then she heard a rumor that the principal was going to end the breakfast program for the farm worker children, because the principal thought it was just too much paperwork. So, Leticia got herself elected to the school board. And they kept the breakfast program, and she got rid of the principal.
Sau đó cô đã nghe một tin đồn rằng hiệu trưởng sẽ cắt khẩu phần bữa sáng của những đứa trẻ nhà nông, bởi hiệu trưởng cho là việc đó cần quá nhiều giấy tờ. Thế là, Leticia đã đề cử mình vào ghế hội đồng của trường. Và họ đã giữ lại khẩu phần bữa sáng còn cô ấy đã sa thải hiệu trưởng.
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
So there were other rumors about some corruption in the local water district. So, Leticia got herself elected to the water district. Then she looked into all of the finances of the water district and found there was 250,000 dollars missing from their bank account. So, Leticia called in the grand jury, and several arrests have been made. And this is just an example of a woman who never went to high school, never went to college, but she found her power. And in addition, she has recruited other people in the community to also run for public office, and guess what -- they've all gotten themselves elected.
Và có những tin đồn khác nữa về việc tham nhũng ở khu cấp nước địa phương. Thế là, Letica đã tự ứng cử vào khu cấp nước. Rồi cô đã kiểm tra hết báo cáo tài chính của khu cấp nước và phát hiện có tới 250,000 đô la bị thất thoát trong tài khoản của họ. Nên, Leticia đã gọi bồi thẩm đoàn, và một số cuộc bắt giữ đã được thực hiện. Và đây là một ví dụ về một phụ nữ chưa bao giờ học cấp ba, chưa từng học đại học, nhưng cô tìm ra sức mạnh của mình. Và hơn thế nữa, cô còn chiêu mộ được nhiều người khác trong cộng đồng cùng tranh cử vào chức vụ công, và đoán xem -- tất cả bọn họ đều được bầu cử.
So, I take that Leticia really embodies something that Coretta Scott King said. And I want to share this with you. Coretta Scott King said, "We will never have peace in the world until women take power."
Nên, ví dụ ấy của tôi về Leticia như một sự hiện thân của điều mà Coretta Scott King từng nói. Và tôi muốn chia sẻ điều này, Coretta Scott King đã nói, “Thế giới này sẽ chẳng bao giờ có hòa bình nếu phụ nữ không đứng ra nắm quyền.”
(Applause)
(Vỗ tay)
Now, I have amended that statement to say that we will never have peace in the world until feminists take power.
Giờ, tôi đã sửa lại tuyên bố ấy thành rằng thế giới này sẽ chẳng thể có hòa bình nếu các nhà nữ quyền không lên ngôi.
(Laughter)
(Cười)
Because we know there is a difference, right? Not only that, but if we want to define what is a feminist -- a person who stands up for reproductive rights, for immigrants' rights, for the environment, for LGBT rights and also for labor unions and working people.
Bởi ta đều biết sự khác nhau mà, đúng chứ? Không chỉ thế, cơ mà nếu ta muốn ám chỉ đến một nhà nữ quyền -- thì đó là một người đứng lên để thiết lập lại lẽ phải, lẽ phải cho người nhập cư, cho môi trường, cho quyền lợi của LGBT và còn cho công đoàn và người lao động nữa.
(Applause)
(Vỗ tay)
Which also means that men can also be feminists.
Điều đó có nghĩa là đàn ông cũng có thể là nhà nữ quyền.
(Applause)
(Vỗ tay)
So when we think of feminization, we should also think of how can we feminize the policies, and not only of our major countries, the wealthy countries like the United States, but all over the world, our domestic and foreign policy.
Nên khi ta nghĩ về sự nữ quyền, ta cũng nên nghĩ về cái cách để nữ hóa các chính sách, và đó không chỉ là cho đất nước của ta, những đất nước giàu mạnh như Hoa Kỳ, mà còn là các nước trên thế giới, chính sách đối nội và đối ngoại của ta.
And one of the things that we can do to stop wars and to have peace is to make sure that the wealthiest countries in the world also help the developing countries. Now, we did this in the past. After World War II, when Japan and Germany were devastated after the war, United States of America gave many tax dollars to those two countries, so that they can rebuild their economies and rebuild their corporations. And we can do that again. And if we can think about how we can help these other countries. And I want to give an example of issues that we are facing in the United States of America, for instance.
Và một trong những điều ta có thể làm để chấm dứt chiến tranh và có hòa bình đó là đảm bảo rằng các nước giàu trên thế giới hỗ trợ những nước đang phát triển. Ta đã từng làm thế trong quá khứ. Sau thế chiến thứ II, khi Nhật và Đức bị tàn phá sau chiến tranh, Hoa Kỳ đã trao rất nhiều khoản đô la thuế cho hai đất nước này, nhằm giúp họ tái xây dựng nền kinh tế và cơ cấu lại các tập đoàn. Và ta có thể làm thế lần nữa. Và nếu ta suy nghĩ về cái cách mà ta có thể giúp các nước khác. Và tôi muốn lấy một ví dụ về các vấn đề mà ta đang đối diện ở Hoa Kỳ. ví dụ như,
We know that right now we have a lot of refugees from Central America that are at the border of the United States. Why do people leave their homes, their beautiful homes that we go to as tourists? Because they don't have opportunities there. And then we think, "Hm, bananas." How many jillions of bananas do we consume in the United States every single day? And throughout the world. Now, do the people in Central America get the profits from the bananas that we consume? No, they don't. The profits go to corporations from the United States of America. And we think that this is wrong. Now, if the people in Central America were to be able to get some of that money that we pay for bananas, then they wouldn't have to leave their homes. They wouldn't have to come as asylum seekers to the borders of the United States of America. And then maybe, many children would not have to be separated from their parents.
Ta đều biết là hiện nay ta có rất nhiều người tị nạn đến từ Trung Mỹ đang vất vưởng tại biên giới Hoa Kỳ. Tại sao người ta lại bỏ nhà mình, những ngôi nhà đẹp đẽ mà ta hay thấy khi đi du llịch? Vì họ không hề có cơ hội nào ở đó cả. Và rồi ta nghĩ, “Hừm, mấy quả chuối,” Chúng ta tiêu thụ bao nhiêu tỷ quả chuối ở Hoa Kỳ mỗi ngày vậy? Và trên toàn thế giới. Giờ thì, liệu những người ở Trung Mỹ có thu được lợi nhuận nào từ mấy quả chuối mà ta tiêu thụ không? Không, họ không hề. Nó chỉ mang đến lợi nhuận cho các tập đoàn từ Hoa Kỳ. Và ta nghĩ điều đó không đúng ư. Giờ, nếu những người ở Trung Mỹ có thể nhận được phần nào số tiền mà ta dùng để chi cho chuối, thì họ sẽ không cần phải từ bỏ quê nhà mình. Họ sẽ chẳng cần phải đến đây với tư cách người tị nạn tại vùng biên giới của Hoa Kỳ. Và nhiều khả năng, những đứa trẻ sẽ không bị chia lìa khỏi ba mẹ chúng.
Now, we know that there are countries in the world that actually have free education and have free health care for all of the people in their country. And that country is Cuba. Cuba has health care for every one of their citizens, and they have a free college education for every one of their citizens. They're 11 million citizens. Now, we think, if a poor country like Cuba can have these kind of resources, and we know that they're a poor country, then why can't some of the other wealthier countries, like the United States of America, do the same? I think that we can make that happen.
Giờ, ta đều biết là có những quốc gia trên thế giới thực sự có hệ thống giáo dục và chăm sóc y tế miễn phí cho tất cả công dân trên quốc gia họ. Và quốc gia đó là Cuba. Cuba có hệ thống chăm sóc y tế cho mọi công dân của họ. và họ còn miễn phí học đại học cho các công dân của nước mình. Họ có 11 triệu công dân. Giờ, ta hãy nghĩ, nếu một nước nghèo như Cuba có thể cung cấp những hệ thống như thế, và ta đều biết họ là một nước nghèo, thì không lí nào mà một trong những nước giàu nhất thế giới, như Hoa Kì, lại không thể? Tôi nghĩ là ta có thể thực hiện điều đó.
(Applause)
(Vỗ tay)
But we know it's not going to happen until we, the people of the United States of America, and people throughout the world, start making sure that they get public officials elected to their governments that really care about the constituents, they care about people, they will commit to make sure that the resources that they have are going to be used for their citizens, and not to be used for war.
Nhưng ta đều biết điều này là viễn vong đến khi mà chúng ta, những công dân Hoa Kỳ, và các công dân trên toàn cầu, bắt đầu chắc chắn rằng mình được bầu cử một cách công khai bởi chính phủ, những người quan tâm thật sự đến cử tri, quan tâm đến người dân, họ sẽ cam kết đảm bảo rằng các tài sản mà họ có sẽ được dùng cho chính những công dân, chứ không phải cho chiến tranh.
So, how do we make this happen? We have to get rid of the apathy, we have to get more people involved. We know that if we can't have a democracy in the United States, we can't have democracies throughout the world, unless people participate. So it is imperative that all of us get out there and we say, "Get rid of the apathy, get off of the sidewalk, come and join the march for peace and justice, let's make Coretta Scott's vision a reality, to have peace in the world."
Nên là, làm sao để ta thực hiện điều đó đây? Ta cần phải xóa bỏ sự thờ ơ, ta cần phải kêu gọi thêm sự đồng lòng. Ta đều biết là nếu ta không thể có sự dân chủ ở Hoa Kỳ, ta sẽ không có sự dân chủ trên cả thế giới, nếu không có ai đồng lòng. Nên tất cả chúng ta đều phải cùng đứng ra và hô to, “Đả đảo sự thờ ơ, đừng có ngồi ngoài nữa, hãy đến tham gia cuộc tuần hành vì hòa bình và công lý, hãy cùng biến nguyện vọng của Coretta Scott thành sự thật, nhằm có nền hòa bình thế giới.”
We recently had midterm elections in the United States of America. And what did we see? We saw that so many more women, young people, people of color, LGBT folks, were all elected to public office. And we know this happened -- why? Because so many women were on the march. We had the Women's March in the United States. They had the Women's Marches all over the world. And so we now see that we have this potential. We have this potential to get rid of the apathy. And if we get everyone involved, get everyone committed, then, I think, we can make Coretta Scott's vision come true.
Gần đây chúng ta đã có cuộc bầu cử giữa kỳ ở Hoa Kỳ. Và ta đã thấy gì? Ta đã thấy rất nhiều phụ nữ, những người trẻ, người da màu, người LGBT, đều được bầu vào cơ quan công quyền. Và ta biết điều này xảy ra -- tại sao? Vì có rất nhiều phụ nữ đã ở buổi tuần hành. Ta đã có cuộc Tuần hành Phụ nữ ở Hoa Kỳ. Họ thì có buổi Tuần hành Phụ nữ trên khắp thế giới. Và thế nên, giờ ta đều thấy rằng ta có đủ tiềm năng. Tiềm năng để xóa bỏ sự thờ ơ. Và nếu ai cũng tham gia, ai cũng cùng cam kết, thì, tôi nghĩ, ta có thể biến nguyện vọng của Coretta Scott thành sự thật.
So, I want to just remind everybody, throughout the world, one of the things is, we have power, poor people have power, every citizen has power. But in order to achieve the peace that we all yearn for, then we've all got to get involved.
Thế nên, tôi chỉ muốn gợi nhắc mọi người, trên khắp thế giới, những thứ sau đây, ta có quyền lực, người nghèo có quyền lực, mọi công dân đều có quyền lực. Nhưng để có được nền hòa bình mà chúng ta đều khao khát, thì chúng ta đều cần phải tham gia.
So, what do we say? Can we do it? We say, "Yes, we can!" And in Spanish, we say, "Sí, se puede."
Nên là, ta nói gì đây? Ta có làm nổi không? Ta nói, “Có, ta làm nổi!” Và trong tiếng Tây Ban Nha, là “Sí, se puede.”
Thank you very much.
Cám ơn mọi người.
(Applause)
(Vỗ tay)