So the first robot to talk about is called STriDER. It stands for Self-excited Tripedal Dynamic Experimental Robot. It's a robot that has three legs, which is inspired by nature. But have you seen anything in nature, an animal that has three legs? Probably not. So why do I call this a biologically inspired robot? How would it work? But before that, let's look at pop culture. So, you know H.G. Wells's "War of the Worlds," novel and movie. And what you see over here is a very popular video game, and in this fiction, they describe these alien creatures and robots that have three legs that terrorize Earth. But my robot, STriDER, does not move like this.
Robot đầu tiên có tên StriDER, viết tắt của cụm Robot 3 chân động tự kích thử nghiệm. Nó là một con robot 3 chân, lấy cảm hứng từ tự nhiên. Nhưng các bạn đã thấy loài động vật nào trong tự nhiên có 3 chân chưa? Có thể không. Vậy tại sao tôi gọi nó là robot lấy cảm hứng từ sinh vật? Nó hoạt động ra sao? Nhưng trước hết, chúng ta hãy xem qua nền văn hóa phổ cập. Các bạn biết tiểu thuyết và bộ phim cùng tên: H.G Wells War of the Worlds chứ? Và các bạn đang thấy ở đây một video game rất nổi tiếng. Trong giả tưởng, họ miêu tả các sinh vật ngoài trái đất là các con robot 3 chân đến khủng bố trái đất. Nhưng con StriDER của tôi không di chuyển như thế.
This is an actual dynamic simulation animation. I'm going to show you how the robot works. It flips its body 180 degrees and it swings its leg between the two legs and catches the fall. So that's how it walks. But when you look at us human beings, bipedal walking, what you're doing is, you're not really using muscle to lift your leg and walk like a robot. What you're doing is, you swing your leg and catch the fall, stand up again, swing your leg and catch the fall. You're using your built-in dynamics, the physics of your body, just like a pendulum. We call that the concept of passive dynamic locomotion. What you're doing is, when you stand up, potential energy to kinetic energy, potential energy to kinetic energy. It's a constantly falling process. So even though there is nothing in nature that looks like this, really, we're inspired by biology and applying the principles of walking to this robot. Thus, it's a biologically inspired robot.
Đây là hình ảnh mô phỏng động. Tôi sẽ nói với các bạn cách hoạt động của nó. Nó lắc phần thân 180 độ. đá một chân giữa 2 chân còn lại để hạ chân. Đó là cách đi của nó. Nhưng với con người, chúng ta đi bằng 2 chân, không thực sự sử dụng cơ để đẩy chân lên và đi như robot. Đúng không? Chúng ta chỉ cần đá, lắc chân và hạ chân xuống, đứng thẳng lên, đá chân và hạ chân xuống. Dùng các động lực bên trong và điều kiện thể chất như một quả lắc. Chúng ta gọi đó là khái niệm về sự chuyển động bị động. Khi đứng dậy thế năng chuyển thành động năng, thế năng chuyển thành động năng. Đó là quá trình rơi không đổi. Thế nên, mặc dù trong tự nhiên không có loài vật nào trông giống thế này cả, nhưng sinh vật học đã thực sự gây cảm hứng cho chúng tôi, và chúng tôi đã áp dụng các quy tắc khi đi lại vào con robot này, nên có thể nói nó là một robot lấy cảm hứng từ sinh vật học. Đây là dự án chúng tôi muốn tiến hành tới đây.
What you see here, this is what we want to do next. We want to fold up the legs and shoot it up for long-range motion. And it deploys legs -- it looks almost like "Star Wars" -- so when it lands, it absorbs the shock and starts walking. What you see over here, this yellow thing, this is not a death ray.
Chúng tôi muốn gập các chân lại, đồng thời làm nó to và cao hơn để di chuyển phạm vi rộng. Khi nó mở các chân ra, trông khá giống trong phim Chiến Tranh Giữa Các Vì Sao. Khi đứng vững trên mặt đất, nó thu hồi cú shock và bắt đầu bước đi. Cái ánh sáng vàng bạn thấy ở đây, không phải tia chết. Chỉ để cho các bạn thấy nếu có camera
(Laughter)
This is just to show you that if you have cameras or different types of sensors, because it's 1.8 meters tall, you can see over obstacles like bushes and those kinds of things.
hoặc các thiết bị cảm ứng khác nhau vì nó cao 1.8 mét, các bạn có thể nhìn qua các chướng ngại như bụi cây chẳng hạn. Chúng tôi có 2 nguyên mẫu.
So we have two prototypes. The first version, in the back, that's STriDER I. The one in front, the smaller, is STriDER II. The problem we had with STriDER I is, it was just too heavy in the body. We had so many motors aligning the joints and those kinds of things. So we decided to synthesize a mechanical mechanism so we could get rid of all the motors, and with a single motor, we can coordinate all the motions. It's a mechanical solution to a problem, instead of using mechatronics. So with this, now the top body is lighted up; it's walking in our lab. This was the very first successful step. It's still not perfected, its coffee falls down, so we still have a lot of work to do.
Phiên bản đầu tiên, ở phía sau là STriDER I. Cái phía trước, nhỏ hơn là STriDER II. Vấn đề chúng tôi gặp phải với STriDER I là phần thân của nó quá nặng. Chúng tôi có quá nhiều động cơ điện, các mối nối và nhiều thứ khác nữa. Nên chúng tôi đã quyết định tổng hợp một cơ chế kỹ thuật để có thể bỏ bớt các động cơ đi, chỉ giữ lại một cái duy nhất để liên kết các cử động với nhau. Đó là một giải pháp kỹ thuật, thay vì sử dụng cơ điện tử. Nhờ đó, giờ thì phần thân phía trên đủ nhẹ để robot đi lại trong phòng thí nghiệm. Đấy là bước thành công đầu tiên. Nó vẫn chưa hoàn chỉnh nên chúng tôi còn rất nhiều việc cần hoàn thiện.
The second robot I want to talk about is called IMPASS. It stands for Intelligent Mobility Platform with Actuated Spoke System. It's a wheel-leg hybrid robot. So think of a rimless wheel or a spoke wheel, but the spokes individually move in and out of the hub; so, it's a wheel-leg hybrid. We're literally reinventing the wheel here. Let me demonstrate how it works. So in this video we're using an approach called the reactive approach. Just simply using the tactile sensors on the feet, it's trying to walk over a changing terrain, a soft terrain where it pushes down and changes. And just by the tactile information, it successfully crosses over these types of terrains.
Robot thứ 2 tôi muốn trình bày có tên IMPASS. Nó là tên viết tắt của Nền Tảng Di Dộng Thông Minh với Hệ Thống Kích Nan Hoa. Qua cái tên (dài vô địch) bạn chắc hẳn đoán được nó là một robot chân bánh xe lai. Hãy nghĩ đến một bánh xe không vành hoặc một bánh xe nan hoa. Các nan hoa tiến ra vào trục bánh riêng rẽ nhau. Nên nó là robot lai kết hợp bánh xe và chân. Chúng tôi tái chế tạo bánh xe. Hãy để tôi giải thích cách hoạt động của nó. Trong đoạn băng này, chúng tôi sử dụng một phương pháp có tên phương pháp phản ứng. Đơn thuần bằng cách sử dụng các bộ cảm ứng xúc giác ở chân, nó đang cố gắng đi trên địa hình đa dạng, một địa hình mềm đẩy xuống và thay đổi. Và bằng các thông tin xúc giác nó đã vượt qua thành công các kiểu địa hình đó.
But, when it encounters a very extreme terrain -- in this case, this obstacle is more than three times the height of the robot -- then it switches to a deliberate mode, where it uses a laser range finder and camera systems to identify the obstacle and the size. And it carefully plans the motion of the spokes and coordinates it so it can show this very impressive mobility. You probably haven't seen anything like this out there. This is a very high-mobility robot that we developed called IMPASS. Ah, isn't that cool?
Nhưng khi gặp phải một địa hình cực kỳ gập ghềnh, trong trường hợp này, chướng ngại cao hơn chiều cao của robot 3 lần. Nó chuyển sang chế độ cẩn trọng, để sử dụng một chức năng tìm kiếm phạm vị bằng tia laser, và một hệ thống camera để phân biệt chướng ngại vật và kích cỡ, sau đó robot sẽ lên kế hoạch tỉ mỉ chuyển động của các nan hoa, và kết hợp với robot, nhờ đó robot có thể di chuyển đầy ấn tượng như thế này. Có thể bạn chưa từng nhìn thấy thứ gì như robot này. Đây là một robot có tính di động cao mà chúng tôi đã phát triển có tên IMPASS. Ah! nghe hay mà đúng không?
When you drive your car, when you steer your car, you use a method called Ackermann steering. The front wheels rotate like this. For most small-wheeled robots, they use a method called differential steering where the left and right wheel turn the opposite direction. For IMPASS, we can do many, many different types of motion. For example, in this case, even though the left and right wheels are connected with a single axle rotating at the same angle of velocity, we simply change the length of the spoke, it affects the diameter, then can turn to the left and to the right. These are just some examples of the neat things we can do with IMPASS.
Khi lái xe, bạn điều khiển vô lăng và áp dụng 1 phương pháp có tên là bộ điều khiển Ackermann. Các bánh trước xoay như thế này. Với hầu hết các robot bánh xe nhỏ họ sử dụng một phương pháp có tên là bộ điều khiển phân biệt khi mà bánh bên trái và phải rẽ sang 2 hướng đối diện. Với IMPASS, chúng tôi có thể thao tác nhiều kiểu di chuyển khác nhau. Lấy ví dụ trong trường hợp này, mặc dù bánh trái và bánh phải kết nối với một trục đơn, quay với cùng vận tốc góc. Chúng tôi chỉ thay đổi chiều dài của nan hoa. Nó ảnh hưởng đến đường kính rồi rẽ sang trái, sang phải. Đó là một vài ví dụ về những việc tinh xảo chúng ta có thể thực hiện với IMPASS.
This robot is called CLIMBeR: Cable-suspended Limbed Intelligent Matching Behavior Robot. I've been talking to a lot of NASA JPL scientists -- at JPL, they are famous for the Mars rovers -- and the scientists, geologists always tell me that the real interesting science, the science-rich sites, are always at the cliffs. But the current rovers cannot get there. So, inspired by that, we wanted to build a robot that can climb a structured cliff environment.
Robot này có tên CLIMBeR, Robot Có Chi Bằng Cáp Treo Khớp Hành Vi Thông Minh. Tôi đã nói chuyện với nhiều nhà khoa học JPL của NASA, ở JPL, họ nổi tiếng với các xe tự hành trên sao Hỏa. Và các nhà khoa học và địa lý học luôn nói với tôi rằng các khu vực chứa nhiều dữ liệu khoa học thú vị luôn nằm trên các vách đá. Nhưng các xe tự hành hiện nay không thể tiếp cận địa hình đó. Được truyền cảm hứng từ đó, chúng tôi muốn chế tạo một robot có thể trèo trên địa hình có cấu trúc vách đứng.
So this is CLIMBeR. It has three legs. It's probably difficult to see, but it has a winch and a cable at the top. It tries to figure out the best place to put its foot. And then once it figures that out, in real time, it calculates the force distribution: how much force it needs to exert to the surface so it doesn't tip and doesn't slip. Once it stabilizes that, it lifts a foot, and then with the winch, it can climb up these kinds of cliffs. Also for search and rescue applications as well.
Và đây là CLIMBeR. Nó có 3 chân. Có thể các bạn khó quan sát nhưng nó có một dây tời và dây cáp ở trên đỉnh. Và nó cố gắng xác định nơi tốt nhất để đặt chân lên. Và một khi nó xác định được trong thời gian thực nó sẽ tính toán để phân bổ lực. Tính xem cần bao nhiêu lực tác động lên bề mặt để nó không bị đảo và trượt đi. Một khi đứng vững rồi nó sẽ nhấc một chân lên, và bằng dây tời, nó có thể leo lên địa hình dốc đứng. Robot này cũng có thể dùng để tìm kiếm và cứu hộ nữa.
Five years ago, I actually worked at NASA JPL during the summer as a faculty fellow. And they already had a six-legged robot called LEMUR. So this is actually based on that. This robot is called MARS: Multi-Appendage Robotic System. It's a hexapod robot. We developed our adaptive gait planner. We actually have a very interesting payload on there. The students like to have fun. And here you can see that it's walking over unstructured terrain.
Cách đây 5 năm, tôi đã thực tập ở NASA JPL suốt mùa hè. Họ đã có một robot 6 chân có tên LEMUR. Robot này được dựa trên robot đó, nó có tên MARS, Hệ Thống Robot Đa Phần Phụ. Nó là một robot 6 chân. Chúng tôi đã phát triển trình lên kế hoạch dáng đi tùy chỉnh. Chúng tôi có một lượng trọng tải rất hay trên robot này. Các sinh viên thích vui vẻ. Và đây các bạn có thể thấy nó đang đi trên địa hình đa kết cấu. Nó đang cố gắng đi trên địa hình thô,
(Motor sound)
It's trying to walk on the coastal terrain, a sandy area, but depending on the moisture content or the grain size of the sand, the foot's soil sinkage model changes, so it tries to adapt its gait to successfully cross over these kind of things. It also does some fun stuff. As you can imagine, we get so many visitors visiting our lab. So when the visitors come, MARS walks up to the computer, starts typing, "Hello, my name is MARS. Welcome to RoMeLa, the Robotics Mechanisms Laboratory at Virginia Tech."
vùng cát, nhưng tùy vào độ ẩm hoặc kích cỡ hạt cát độ lún đất của chân sẽ thay đổi. Nó cố gắng tùy chỉnh dáng đi để vượt qua các địa hình đó. Nó cũng làm một số việc rất vui. Chúng tôi đón nhiều khách tới thăm phòng thí nghiệm của chúng tôi. Khi họ đến, MARS đi đến chiếc máy tính, bắt đầu gõ, "Xin chào, tên tớ là MARS." Chào mừng bạn đến thăm phòng thí nghiệm RoMeLa, phòng thí nghiệm kỹ thuật Robot ở khu công nghệ Virginia.
(Laughter)
Robot này mô phỏng hình dạng ký sinh trùng amip.
This robot is an amoeba robot. Now, we don't have enough time to go into technical details, I'll just show you some of the experiments. These are some of the early feasibility experiments. We store potential energy to the elastic skin to make it move, or use active tension cords to make it move forward and backward. It's called ChIMERA. We also have been working with some scientists and engineers from UPenn to come up with a chemically actuated version of this amoeba robot. We do something to something, and just like magic, it moves. "The Blob."
Giờ, chúng ta không đủ thời gian để đi sâu vào các chi tiết kỹ thuật, tôi sẽ chỉ giới thiệu với các bạn một số thử nghiệm. Đây là các thử nghiệm ban đầu về tính khả thi Chúng tôi trữ thế năng vào lớp da co giãn để khiến nó di chuyển. Hoặc dùng các dây căng hoạt tính để khiến nó di chuyển tới lui. Nó có tên ChIMERA. Chúng tôi cũng đã làm việc với các nhà khoa học và kỹ sư đến từ UPenn để nghĩ ra một phiên bản kích hóa học của con robot amip này. Chúng tôi nói chung là thao tác 1 số kỹ thuật. Và như có phép màu, nó chuyển động.
This robot is a very recent project. It's called RAPHaEL: Robotic Air-Powered Hand with Elastic Ligaments. There are a lot of really neat, very good robotic hands out there on the market. The problem is, they're just too expensive -- tens of thousands of dollars. So for prosthesis applications it's probably not too practical, because it's not affordable. We wanted to tackle this problem in a very different direction. Instead of using electrical motors, electromechanical actuators, we're using compressed air. We developed these novel actuators for the joints, so it's compliant. You can actually change the force, simply just changing the air pressure. And it can actually crush an empty soda can. It can pick up very delicate objects like a raw egg, or in this case, a lightbulb. The best part: it took only 200 dollars to make the first prototype.
Robot này là dự án gần đây nhất, nó có tên RAPHaEL. Cánh Tay Robot Chạy Bằng Không Khí với Các Dây Chằng Co Giãn. Hiện có các cánh tay robot rất tinh xảo trên thị trường. Vấn đề là chúng quá đắt, hàng chục nghìn đô. Thế nên đối với ứng dụng cho các bộ phận giả, nó không khả thi vì quá đắt. Chúng tôi muốn giải quyết vấn đề này theo một hướng hoàn toàn khác. Thay vì sử dụng các động cơ điện, máy kích cơ khí điện tử, thì chúng tôi dùng khí nén. Chúng tôi đã phát triển các thiết bị kích các khớp nối mới này. Nó dễ điều khiển. Bạn có thể thay đổi lực chỉ bằng cách thay đổi áp suất không khí. Và nó có thể bóp vụn một lon soda không. và nhặt các vật nhỏ như một quả trứng hay trong trường hợp này, một bóng đèn. Hay nhất là, nguyên mẫu đầu tiên chỉ tốn có 200$.
This robot is actually a family of snake robots that we call HyDRAS, Hyper Degrees-of-freedom Robotic Articulated Serpentine. This is a robot that can climb structures. This is a HyDRAS's arm. It's a 12-degrees-of-freedom robotic arm. But the cool part is the user interface. The cable over there, that's an optical fiber. This student, it's probably her first time using it, but she can articulate it in many different ways. So, for example, in Iraq, the war zone, there are roadside bombs. Currently, you send these remotely controlled vehicles that are armed. It takes really a lot of time and it's expensive to train the operator to operate this complex arm. In this case, it's very intuitive; this student, probably his first time using it, is doing very complex manipulation tasks, picking up objects and doing manipulation, just like that. Very intuitive.
Robot này thuộc dòng robot rắn có tên HyDRAS, Robot Dạng Xoắn Khớp Nối Siêu Độ Tự Do. Robot này có thể leo lên các kết cấu dốc. Đây là cánh tay của HyDRAS. Đó là một cánh tay robot 12 độ tự do. Nhưng phần hay nhất là giao diện người dùng. Dây cáp ở kia, nó là dây cáp quang. Và sinh viên này, có thể là lần đầu tiên sử dụng nó, nhưng cô ấy có thể nối các khớp của nó theo nhiều cách khác nhau. Ví dụ ở Iraq, vùng đất chiến tranh, có bom đặt bên đường. Hiện nay quân đội dùng các phương tiện điều khiển từ xa được trang bị vũ khí này. Tốn rất nhiều thời gian và cũng rất tốn kém vào việc huấn luyện người điều khiển cánh tay phức tạp này. Trong trường hợp này, nó rất trực quan. Học viên này, dù mới lần đầu sử dụng nhưng đã thao tác được nhiệm vụ phức tạp, nhặt các vật thể và thực hiện các thao tác, như thế này, rất trực quan.
Now, this robot is currently our star robot. We actually have a fan club for the robot, DARwIn: Dynamic Anthropomorphic Robot with Intelligence. As you know, we're very interested in human walking, so we decided to build a small humanoid robot. This was in 2004; at that time, this was something really, really revolutionary. This was more of a feasibility study: What kind of motors should we use? Is it even possible? What kinds of controls should we do? This does not have any sensors, so it's an open-loop control. For those who probably know, if you don't have any sensors and there's any disturbances, you know what happens.
Robot này hiện đang là ngôi sao của chúng tôi, chúng tôi còn lập hẳn một fan club cho robot DARwln, Robot Động Hình Người Thông Minh. Như các bạn cũng biết, chúng tôi rất hứng thú với robot hình người, đi lại như người, nên chúng tôi đã quyết định chế tạo một robot nhỏ hình người. Vào năm 2004, thành tựu này thực sự mang tính cách mạng. Nó còn có ý nghĩa vượt lên trên một nghiên cứu tính khả thi, chúng tôi nên sử dụng loại động cơ nào? Liệu nó có khả thi không? Chúng tôi nên điều khiển như thế nào? Robot này không có các bộ cảm ứng. Nó có bộ phận kiểm soát vòng dây mở. Với những bạn có thể biết rằng nếu không có bộ phận cảm ứng nào mà có các tác động thì bạn biết chuyện gì xảy ra rồi đấy.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Based on that success, the following year we did the proper mechanical design, starting from kinematics. And thus, DARwIn I was born in 2005. It stands up, it walks -- very impressive. However, still, as you can see, it has a cord, an umbilical cord. So we're still using an external power source and external computation.
Dựa trên thành công đó, năm tiếp theo chúng tôi đã thiết kế về cơ khí phù hợp bắt đầu từ động học. Và DARwln ra đời năm 2005. Nó đứng thẳng và đi lại được, đầy ấn tượng. Tuy nhiên, như các bạn thấy, nó có một dây rốn, nghĩa là chúng tôi vẫn đang dùng nguồn năng lượng ngoài, và điện toán ngoài.
So in 2006, now it's really time to have fun. Let's give it intelligence. We give it all the computing power it needs: a 1.5 gigahertz Pentium M chip, two FireWire cameras, rate gyros, accelerometers, four forced sensors on the foot, lithium polymer batteries -- and now DARwIn II is completely autonomous. It is not remote controlled. There's no tethers. It looks around, searches for the ball ... looks around, searches for the ball, and it tries to play a game of soccer autonomously -- artificial intelligence. Let's see how it does. This was our very first trial, and ...
Năm 2006, đã đến lúc vui vẻ. Chúng ta hãy cho nó trí thông minh. Chúng tôi cho nó tất cả sức mạnh điện toán cần thiết, vi mạch Pentium M 1.5 GHz, 2 camera Firewire, 8 con quay hồi chuyển, bộ phận đo gia tốc, 4 bộ cảm ứng ở chân, các pin lithium. Và giờ DARwln II hoàn toàn tự động. Nó không còn được điểu khiển từ xa nữa. Không còn phạm vi giới hạn nữa. Nó nhìn xung quanh, tìm kiếm quả bóng, nhìn xung quanh, tìm kiếm quả bóng và cố gắng chơi trò bóng đá, với trí tuệ nhân tạo tự động. Hãy xem nó hoạt động ra sao. Đây là lần thử nghiệm đầu tiên của chúng tôi, và ... Video: Vào!
(Video) Spectators: Goal!
Dennis Hong: There is actually a competition called RoboCup. I don't know how many of you have heard about RoboCup. It's an international autonomous robot soccer competition. And the actual goal of RoboCup is, by the year 2050, we want to have full-size, autonomous humanoid robots play soccer against the human World Cup champions and win.
Có một cuộc thi đấu có tên RoboCup. Không biết bao nhiêu bạn biết cuộc thi này, nó là một cuộc thi bóng đá quốc tế cho robot tự động. Và mục tiêu chính của giải RoboCup là trước năm 2050, chúng tôi muốn có các robot tự động kích cỡ như người thật chơi bóng đá với các cầu thủ vô địch WC và chiến thắng.
(Laughter)
Đó là mục tiêu thực sự. Tuy đầy tham vọng
It's a true, actual goal. It's a very ambitious goal, but we truly believe we can do it.
nhưng chúng tôi tin mình có thể làm được.
This is last year in China. We were the very first team in the United States that qualified in the humanoid RoboCup competition. This is this year in Austria. You're going to see the action is three against three, completely autonomous.
Năm ngoái ở Trung Quốc, chúng tôi là đội Mỹ đầu tiên đủ điều kiện tham gia cuộc thi robot giống người. Năm nay cuộc thi này được tổ chức tại Austria. Các bạn sẽ thấy pha hành động, 3 chọi 3, hoàn toàn tự động.
(Video) (Crowd groans)
Kia kìa. Đúng rồi!
DH: There you go. Yes! The robots track and they team-play amongst themselves. It's very impressive. It's really a research event, packaged in a more exciting competition event. What you see here is the beautiful Louis Vuitton Cup trophy. This is for the best humanoid. We'd like to bring this, for the first time, to the United States next year, so wish us luck.
Các robot theo sát và chơi, chơi theo đội. Thực ấn tượng. Đó là một sự kiện nghiên cứu khoa học gói gọn trong một sự kiện thi đấu sôi động. Đây là cúp Louis Vuitton rất đẹp phải không? Cúp đó trao cho robot hình người tốt nhất, và sang năm chúng tôi muốn đem robot này đến Mỹ lần đầu tiên các bạn hãy chúc chúng tôi gặp may mắn nhé.
(Applause)
Xin cảm ơn.
Thank you.
(Vỗ tay)
(Applause)
DARwln cũng có nhiều tài năng khác.
DARwIn also has a lot of other talents. Last year, it actually conducted the Roanoke Symphony Orchestra for the holiday concert. This is the next generation robot, DARwIn IV, much smarter, faster, stronger. And it's trying to show off its ability: "I'm macho, I'm strong."
Năm ngoái, nó đã chỉ huy dàn nhạc giao hưởng Roanoke trong buổi hòa nhạc mừng ngày lễ. Đây là robot thế hệ tiếp theo, DARwln IV, thông minh hơn. nhanh hơn và khỏe hơn. Nó đang cố gắng thể hiện khả năng của mình. "Tôi là đấng nam nhi cường tráng đây."
(Laughter)
Tôi có thể biểu diễn vài màn võ thuật
"I can also do some Jackie Chan-motion, martial art movements."
của Thành Long nhé.
(Laughter)
(Tiếng cười)
And it walks away. So this is DARwIn IV. Again, you'll be able to see it in the lobby. We truly believe this will be the very first running humanoid robot in the United States. So stay tuned.
Và nó bước đi. Đấy là DARwln IV, các bạn có thể gặp lại nó sau đây ở hành lang. Chúng tôi tin đây sẽ là lần đầu tiên robot hình người ở Mỹ. Các bạn hãy chờ nhé. Vâng, tôi đã giới thiệu với các bạn các robot đã và đang hoàn thiện của chúng tôi.
All right. So I showed you some of our exciting robots at work. So, what is the secret of our success? Where do we come up with these ideas? How do we develop these kinds of ideas? We have a fully autonomous vehicle that can drive into urban environments. We won a half a million dollars in the DARPA Urban Challenge. We also have the world's very first vehicle that can be driven by the blind. We call it the Blind Driver Challenge, very exciting. And many, many other robotics projects I want to talk about. These are just the awards that we won in 2007 fall from robotics competitions and those kinds of things.
Vậy, bí quyết thành công của chúng tôi là gì? Từ đâu mà chúng tôi nghĩ ra các ý tưởng đó? Và bằng cách nào mà chúng tôi đã phát triển được các ý tưởng đó? Chúng tôi có một phương tiện hoàn toàn tự động có thể chạy trong môi trường đô thị. Chúng tôi đã giành được giải thưởng nửa triệu đô trong cuộc thi Thách Thức Đô Thị DARPA. Chúng tôi cũng có phương tiện đầu tiên trên thế giới dành cho người khiếm thị. Chúng tôi gọi nó là thử thách cho lái xe khiếm thị, rất hào hứng, và có nhiều nhiều dự án robot khác tôi muốn kể với các bạn. Đây là các giải thưởng chúng tôi giành được vào mùa thu năm 2007, từ các cuộc thi robot.
So really, we have five secrets. First is: Where do we get inspiration? Where do we get this spark of imagination? This is a true story, my personal story. At night, when I go to bed, at three, four in the morning, I lie down, close my eyes, and I see these lines and circles and different shapes floating around. And they assemble, and they form these kinds of mechanisms. And I think, "Ah, this is cool." So right next to my bed I keep a notebook, a journal, with a special pen that has an LED light on it, because I don't want to turn on the light and wake up my wife.
Chúng tôi có 5 bí quyết thành công. Trước hết là nơi chúng tôi lấy cảm hứng. chúng tôi đã lấy được ngọn lửa trí tưởng tượng từ đâu? Đây là câu chuyện có thật, chuyện riêng của tôi. Khi đi ngủ vào buổi tối. thưởng là 3 hay 4 giờ sáng, tôi nằm xuống, nhắm mắt và tôi thấy các đường kẻ, đường tròn các hình học khác nhau trôi vòng vòng trong đầu, rồi chúng ghép lại, hình thành các loại máy móc. Rồi tôi nghĩ, "Ah, cái này tuyệt đấy." và ngay cạnh giường tôi để một tập ghi chép, dạng như một nhật ký với một chiếc bút đặc biệt kẹp bên trong, cái bút có đèn LED vì tôi không muốn bật đèn lên, bà xã tôi sẽ thức giấc.
So I see this, scribble everything down, draw things, and go to bed. Every day in the morning, the first thing I do, before my first cup of coffee, before I brush my teeth, I open my notebook. Many times it's empty; sometimes I have something there. If something's there, sometimes it's junk. But most of the time, I can't read my handwriting. Four in the morning -- what do you expect, right? So I need to decipher what I wrote. But sometimes I see this ingenious idea in there, and I have this eureka moment. I directly run to my home office, sit at my computer, I type in the ideas, I sketch things out and I keep a database of ideas. So when we have these calls for proposals, I try to find a match between my potential ideas and the problem. If there's a match, we write a research proposal, get the research funding in, and that's how we start our research programs.
Thế là tôi hý hoáy ghi chép, vẽ nó ra xong đâu đấy mới đi ngủ. Mỗi sáng, điều đầu tiên tôi làm trước khi uống cốc cà phê đầu tiên trước khi đánh răng là mở cuốn ghi chép ra. Nhiều khi nó trống rỗng, đôi khi chỉ là các ý tưởng không ra đâu vào đâu, nhưng thường thì tôi không thể luận được chữ viết của mình nữa. 4 giờ sáng thì còn tỉnh táo gì nữa đâu, đúng không các bạn? Thế nên tôi cần giải mã những gì mình đã viết. Đôi khi tôi tìm thấy một ý tưởng hay trong đó và reo lên vui sướng, đó là một khoảng khắc eureka. Tôi chạy một mạch tới văn phòng ở nhà tôi, ngồi xuống máy tính, gõ ý tưởng ra và phác họa nó, tôi cũng lưu nền tảng dữ liệu của các ý tưởng. Để khi có các yêu cầu nộp bản đề xuất cho dự án mới tôi sẽ tìm một cái phù hợp trong các ý tưởng tiềm năng của mình. Nếu có ý tưởng phù hợp rồi, chúng tôi viết một bản đề xuất nghiên cứu, xin kinh phí nghiên cứu, đó là cách chúng tôi bắt đầu các chương trình nghiên cứu. Nhưng chỉ một ánh lửa của trí tưởng tượng thôi thì không đủ.
But just a spark of imagination is not good enough. How do we develop these kinds of ideas? At our lab RoMeLa, the Robotics and Mechanisms Laboratory, we have these fantastic brainstorming sessions. So we gather around, we discuss problems and solutions and talk about it. But before we start, we set this golden rule. The rule is: nobody criticizes anybody's ideas. Nobody criticizes any opinion. This is important, because many times, students fear or feel uncomfortable about how others might think about their opinions and thoughts.
Làm sao để phát triển các ý tưởng này? Tại phòng thí nghiệm RoMela, phòng thí nghiệm kỹ thuật robot, chúng tôi có các buổi họp động não thú vị. Chúng tôi tập họp lại, thảo luận các vấn đề về công việc và xã hội. Nhưng trước khi bắt đầu, chúng tôi luôn đặt ra một quy tắc vàng. Đó là: Không ai được chỉ trích ý tưởng của người khác. Không ai được phê bình bất kỳ ý kiến nào. Điều này rất quan trọng vì nhiều lần các học viên lo sợ hoặc thấy không thoải mái về việc những người khác nghĩ gì về ý tưởng và suy nghĩ của họ.
So once you do this, it is amazing how the students open up. They have these wacky, cool, crazy, brilliant ideas, and the whole room is just electrified with creative energy. And this is how we develop our ideas.
Một khi làm được điều này, các học viên rất cởi mở và mạnh dạn. Họ có các ý tưởng xuất sắc tuyệt vời và táo bạo, cả căn phòng được kích điện bằng năng lượng sáng tạo. Đó chính là cách chúng tôi phát triển ý tưởng của mình.
Well, we're running out of time. One more thing I want to talk about is, you know, just a spark of idea and development is not good enough. There was a great TED moment -- I think it was Sir Ken Robinson, was it? He gave a talk about how education and school kill creativity. Well, actually, there's two sides to the story. So there is only so much one can do with just ingenious ideas and creativity and good engineering intuition. If you want to go beyond a tinkering, if you want to go beyond a hobby of robotics and really tackle the grand challenges of robotics through rigorous research, we need more than that. This is where school comes in.
Chúng ta sắp hết thời gian rồi, một điều nữa tôi muốn nói là chỉ một ánh lửa ý tưởng và phát triển ý tưởng vẫn là chưa đủ. Có một bài diễn thuyết ở TED rất tuyệt tôi nghĩ là của ngài Ken Robison. Ông nói về cách giáo dục và trường học đào tào kỹ năng sáng tạo. Câu chuyện đó có 2 mặt của nó. Một người có thể làm được rất nhiều với các ý tưởng xuất sắc sức sáng tạo và khả năng trực quan kỹ thuật tốt. Nếu muốn vượt lên trên việc hàn, nối muốn vượt lên trên một sở thích về robot và thực sự đón các thử thách to lớn trong lĩnh vực robot thông qua công tác nghiên cứu nghiêm túc thì chúng ta cần nhiều hơn thế. Người dơi chiến đấu chống lại kẻ xấu,
Batman, fighting against the bad guys, he has his utility belt, he has his grappling hook, he has all different kinds of gadgets. For us roboticists, engineers and scientists, these tools are the courses and classes you take in class. Math, differential equations. I have linear algebra, science, physics -- even, nowadays, chemistry and biology, as you've seen. These are all the tools we need. So the more tools you have, for Batman, more effective at fighting the bad guys, for us, more tools to attack these kinds of big problems. So education is very important.
anh ấy có thắt lưng chuyên dụng, một cái móc neo. và các loại phụ kiện khác. Với chúng tôi, các nhà khoa học, kỹ sư, và chế tạo robot, đó là các công cụ, khóa học và các tiết học mà bạn tham gia. Toán học, các biểu thức vi phân. Tôi phải áp dụng kiến thức từ các môn đại số tuyến tính, khoa học, vật lý, và hóa học và sinh học nữa. Đó là tất cả các công cụ cần thiết. Nên, bạn càng có nhiều công cụ trang bị cho người dơi, anh ấy càng chiến đấu chống kẻ xấu hiệu quả hơn. Còn với chúng ta, càng có nhiều công cụ càng dễ đối phó với các vấn đề lớn này. Nên giáo dục là rất quan trọng.
Also -- it's not only about that. You also have to work really, really hard. So I always tell my students, "Work smart, then work hard." This picture in the back -- this is three in the morning. I guarantee if you come to our lab at 3, 4am, we have students working there, not because I tell them to, but because we are having too much fun. Which leads to the last topic: do not forget to have fun. That's really the secret of our success, we're having too much fun. I truly believe that highest productivity comes when you're having fun, and that's what we're doing. And there you go.
Và không chỉ có thế, bạn còn cần làm việc cực kỳ miệt mài nữa. Tôi luôn nói với các sinh viên của mình rằng hãy làm việc bằng cái đầu trước rồi mới dùng sức sau. Bức ảnh ở phía sau chụp lúc 3 giờ sáng. Tôi đảm bảo nếu bạn đến phòng thí nghiệm lúc 3,4 giờ sáng sẽ thấy các sinh viên vẫn còn làm việc ở đó, không phải tôi bắt các em làm thế mà vì công việc rất vui vẻ và hấp dẫn. Điều đó dẫn chúng ta đến chủ đề cuối cùng. Đừng quên lấy công việc làm niềm vui. Đó là bí quyết thành công của chúng tôi. Chúng tôi rất vui vẻ khi được làm việc. Tôi thực sự tin rằng hiệu suất cao nhất sẽ đến khi chúng ta tìm thấy niềm vui trong công việc. Và đó là điều chúng tôi đang làm. Xin hết. Cảm ơn quý vị rất nhiều.
Thank you so much.
(Vỗ tay)
(Applause)