I had a fire nine days ago. My archive: 175 films, my 16-millimeter negative, all my books, my dad's books, my photographs. I'd collected -- I was a collector, major, big-time. It's gone. I just looked at it, and I didn't know what to do. I mean, this was -- was I my things? I always live in the present -- I love the present.
Tôi gặp một vụ hoả hoạn 9 ngày trước đây. Tài liệu lưu trữ của tôi gồm: 175 bộ film, âm bản 16mm tất cả những cuốn sách của tôi, của bố tôi, mà tôi đã sưu tầm Tôi đã là một nhà sưu tầm lớn, lớn nhất -- Tất cả đã ra đi Tôi chỉ ngắm nhìn nó, và tôi đã không biết phải làm gì. Tôi muốn nói, đó là-- Đó là những thứ của tôi? Tôi luôn sống ở hiện tại-- Tôi thích hiện tại.
I cherish the future. And I was taught some strange thing as a kid, like, you've got to make something good out of something bad. You've got to make something good out of something bad. This was bad! Man, I was -- I cough. I was sick. That's my camera lens. The first one -- the one I shot my Bob Dylan film with 35 years ago. That's my feature film. "King, Murray" won Cannes Film Festival 1970 -- the only print I had. That's my papers.
Tôi ấp ủ tương lai Và tôi đã được dạy một số điều lạ lẫm khi còn là một đứa trẻ, như là, bạn phải tạo ra điều tốt đẹp hơn từ những điều tồi tệ. Bạn phải tạo ra điều gì đó tốt đẹp từ những điều tồi tệ. Điều này thật là tồi tệ thưa các bạn! Tôi đã... Tôi đã ho. Tôi đã bị ốm. Đó là ống kính camera của tôi. Cái đầu tiên -- Cái mà tôi đã dùng để quay bộ film Bod Dylan 35 năm trước. Đó là bộ phim truyện của tôi. " Đức vua Murray" Dành được liên hoan film Cannes năm 1970 Bản in duy nhất tôi có. Đây là những bài báo của tôi.
That was in minutes -- 20 minutes. Epiphany hit me. Something hit me. "You've got to make something good out of something bad," I started to say to my friends, neighbors, my sister. By the way, that's "Sputnik." I ran it last year. "Sputnik" was downtown, the negative. It wasn't touched. These are some pieces of things I used in my Sputnik feature film, which opens in New York in two weeks downtown. I called my sister. I called my neighbors. I said, "Come dig." That's me at my desk. That was a desk took 40-some years to build. You know -- all the stuff. That's my daughter, Jean. She came. She's a nurse in San Francisco.
Chỉ trong phút chốc - 20 phút. Chúa đã giáng đòn vào tôi. Cái gì đó đã nhằm phải tôi. "Bạn phải tạo ra điều gì đó tốt đẹp từ điều tồi tệ." Tôi bắt đầu nói chuyện với bạn bè, hàng xóm, chị gái. Nhân tiện, đây là "Sputnik", tôi làm nó năm ngoái. "Sputnik" ở khu buôn trung tâm, bản âm bản. Nó hãy còn nguyên vẹn. Đây là một vài bức tranh mà tôi đã dùng trong phim Sputnik, được chiếu ở New York trong 2 tuần ở khu trung tâm thành phố. Tôi gọi chị gái tôi. Tôi gọi những người hàng xóm. Tôi nói: Tới đây và đào. Đó là tôi đang đứng tại bàn làm việc. Đó là cái bàn mà tôi phải mất 40 năm mới xây dựng được. Các bạn biết đấy -- mọi thứ. Đó là con gái tôi, Jean Nó đã tới. Nó là một y tá ở San Francisco.
"Dig it up," I said. "Pieces. I want pieces. Bits and pieces." I came up with this idea: a life of bits and pieces, which I'm just starting to work on -- my next project. That's my sister. She took care of pictures, because I was a big collector of snapshot photography that I believed said a lot. And those are some of the pictures that -- something was good about the burnt pictures. I didn't know. I looked at that -- I said, "Wow, is that better than the --" That's my proposal on Jimmy Doolittle. I made that movie for television. It's the only copy I had. Pieces of it. Idea about women.
Tôi nói: " Đào nó lên", "những mẩu vụn. Tôi muốn những mẩu vụn." Tôi chợt nảy ra ý nghĩ: cuộc sống với những mẩu vụn. Thứ mà tôi vừa bắt đầu tiến hành -- đề án tiếp theo của tôi. Đó là chị gái tôi. Cô ấy chịu trách nhiệm nhặt nhạnh những bức ảnh. Bởi tôi là một nhà sưu tầm ảnh lớn điều mà tôi tin là đã được nói đến rất nhiều. Và đó là vài bức ảnh-- cũng có chút cái gì đó may mắn với những bức ảnh. Tôi không biết. Tôi nhìn chúng-- Tôi nói, " Ôi, nhiêu đây vẫn tốt hơn là --" Đó là đề nghị của tôi với Jimmy Doolittle. Tôi đã làm bộ film đó để chiếu trên truyền hình. Nó là bản copy duy nhất tôi có -- Những mẩu nhỏ của nó. Ý nghĩ về phụ nữ.
So I started to say, "Hey, man, you are too much! You could cry about this." I really didn't. I just instead said, "I'm going to make something out of it, and maybe next year ... " And I appreciate this moment to come up on this stage with so many people who've already given me so much solace, and just say to TEDsters: I'm proud of me. That I take something bad, I turn it, and I'm going to make something good out of this, all these pieces. That's Arthur Leipzig's original photograph I loved. I was a big record collector -- the records didn't make it. Boy, I tell you, film burns. Film burns. I mean, this was 16-millimeter safety film. The negatives are gone.
Cho nên tôi bắt đầu nói "Này, quá đủ rồi" Bạn nên than khóc vì điều này." Nhưng thực sự, tôi đã không khóc. Thay vì đó tôi chỉ nói, "Tôi sẽ tạo ra điều gì đó từ chuyện này, có thể là năm tới..." Và tôi đánh giá cao giây phút này để tôi được đứng trên sân khấu nói với rất nhiều người. những người đã cho tôi nhiều sự an ủi. và chỉ muốn nói tới những người của TED. Tôi tự hào về bản thân tôi. Rằng tôi đã gặp điều tồi tệ. Tôi xoay chuyển nó, và tôi đang tạo ra những điều tốt từ nó. tất cả những mẩu vụn này. đó là bức ảnh gốc của Arthur Leipzig mà tôi yêu thích. Tôi đã là một nhà sưu tầm đĩa hát lớn. Những đĩa hát đều bị cháy rụi hết. Các chàng trai, tôi nói các bạn nghe. phim cháy, phim cháy. Ý tôi là, đây là phim an toàn 16mm. Các cuộn âm bản đã ra đi.
That's my father's letter to me, telling me to marry the woman I first married when I was 20. That's my daughter and me. She's still there. She's there this morning, actually. That's my house. My family's living in the Hilton Hotel in Scotts Valley. That's my wife, Heidi, who didn't take it as well as I did. My children, Davey and Henry. My son, Davey, in the hotel two nights ago.
Đây là bức thư của bố tôi nói về việc tôi cưới một người phụ nữ. Tôi kết hôn lần đầu tiên khi tôi 20. Đây là con gái tôi và tôi. Nó vẫn còn ở đó. Thực sự là sáng nay nó vẫn còn ở đó. Đây là nhà tôi. Gia đình tôi sống trong khách sạn Hilton ở thung lũng Scotts. Đây là vợ tôi, Heidi. Người đã không đón nhận được chuyện này như tôi. Các con tôi, Davey and Henry. Con trai tôi, ở trong khách sạn 2 đêm trước.
So, my message to you folks, from my three minutes, is that I appreciate the chance to share this with you. I will be back. I love being at TED. I came to live it, and I am living it. That's my view from my window outside of Santa Cruz, in Bonny Doon, just 35 miles from here. Thank you everybody.
thông điệp của tôi muốn gửi tới mọi người trong 3 phút ở đây của tôi, đó là tôi trân trọng cơ hội được chia sẻ cùng các bạn. Tôi sẽ quay trở lại. Tôi thích tham gia TED. Tôi tới để thực hiện, và tôi đang thực hiện nó. Đây là tầm nhìn từ cửa sổ của tôi bên ngoài Santa Cruz ở Bonny Doon. chỉ cách đây 35 dặm. Cảm ơn mọi người
(Applause)
(tiếng vỗ tay)