There is a narrative, an idea that with resilience, grit and personal responsibility people can pull themselves up and achieve economic success. In the United States we call it the American dream. A similar narrative exists all over the world. But the truth is that the challenges of making this happen have less to do with what we do and more to do with the wealth position in which we are born.
Chuyện kể rằng bằng sự kiên cường, lòng can đảm và tinh thần trách nhiệm con người ta có thể vực dậy và giàu có, thành công. Ở Hoa Kỳ, chúng ta gọi đó là "Giấc mơ Mỹ" Một câu chuyện tương tự như vậy cũng được kể ở khắp mọi nơi trên thế giới Nhưng những thách thức thực sự ngăn cản điều đó thành hiện thực không hoàn toàn nằm ở việc chúng ta làm gì mà phần lớn nằm ở vị thế của cải mà chúng ta sinh ra cùng.
So I'm going to make the case that the United States government, actually that any government, should create a trust account for every newborn of up to 60,000 dollars, calibrated to the wealth of the family in which they are born. I'm talking about an endowment. Personal seed capital, a publicly established baby trust, what my colleague William Darity at Duke University and I have referred to as baby bonds, a term that was coined by the late historian from Columbia University, Manning Marable.
Vậy nên tôi sẽ giải thích vì sao Chính phủ Hoa Kỳ, thực tế là chính phủ bất kỳ nước nào, cũng nên tạo một tài khoản tín thác cho mỗi đứa trẻ sinh ra trị giá cao nhất lên tới 60,000 đô, thay đổi theo độ giàu có của gia đình mỗi đứa trẻ. Tôi đang nói tới một khoản tiền cho không, một khoản vốn ươm mầm nhân lực, một tài sản tín thác công cho trẻ sơ sinh, thứ mà tôi và đồng nghiệp ở Đại học Duke, Willian Darity gọi là "trái phiếu sơ sinh (baby bond)", một thuật ngữ đã được đặt ra bởi một nhà sử học ở Đại học Columbia, Manning Marable.
The reason why we should create these trusts is simple. Wealth is the paramount indicator of economic security and well-being. It provides financial agency, economic security to take risk and shield against loss. Without capital, inequality is locked in. We use words like choice, freedom to describe the benefits of the market, but it is literally wealth that gives us choice, freedom and optionality. Wealthier families are better positioned to finance an elite, independent school and college education, access capital to start a business, finance expensive medical procedures, reside in neighborhoods with higher amenities, exert political influence through campaign finance, purchase better legal counsel if confronted with an expensive criminal justice system, leave a bequest and/or withstand financial hardship resulting from any number of emergencies. Basically, when it comes to economic security, wealth is both the beginning and the end.
Lý do tại sao nên lập ra một khối tài sản tín thác rất đơn giản Của cải là đại diện tối cao của sự an toàn kinh tế và phúc lợi. Nó đem lại nguồn hỗ trợ tài chính, an toàn kinh tế để ta có thể mạo hiểm, che chắn bớt những hậu quả do mất mát. Không có vốn, bất bình đẳng rơi vào bế tắc Chúng ta dùng những từ như lựa chọn, tự do để diễn tả lợi ích của kinh tế thị trường, nhưng của cải mới là thứ cho chúng ta lựa chọn và tự do Những gia đình giàu có hơn có thể dễ dàng chi trả để theo học các trường tư danh giá cũng như giáo dục đại học, tiếp cận vốn khởi nghiệp, chi trả những thủ tục y tế đắt tiền, cư trú ở một vùng tiện nghi hơn. tạo ra ảnh hưởng chính trị thông qua việc bỏ vốn cho các chiến dịch vận động, thuê những tư vấn viên pháp luật tốt hơn khi phải đối mặt với một hệ thống công lý hình sự đắt đỏ, có thể hiến tặng, và/hoặc chống chọi với khó khăn tài chính trong các trường hợp khẩn cấp. Về cơ bản, khi nói đến an toàn kinh tế, của cải vừa là điểm bắt đầu, vừa là điểm kết thúc.
I will frame this conversation in the context of the United States, but this discussion applies virtually to any country facing increasing inequality.
Tôi sẽ chỉ nói trong phạm vi bối cảnh nước Mỹ nhưng điều này cũng có thể áp dụng cho hầu như bất cứ nước nào đang đối mặt với tình trạng bất bình đẳng leo thang
In the US, the top 10 percent of households hold about 80 percent of the nation's wealth while the bottom 60 percent owns only about one percent. But when it comes to wealth, race is an even stronger predictor than class itself. Blacks and Latinos collectively make up 30 percent of the United States population, but collectively own about seven percent of the nation's wealth. The 2016 survey of consumer finance indicates that the typical black family has about 17,000 dollars in wealth, and that's inclusive of home equity, while the typical white family has about 170,000. That is indicative of an absolute racial wealth gap where the typical black household has about 10 cents for every dollar held by the typical white family.
Ở Mỹ, 10% các hộ giàu nhất nắm giữ khoảng 80% tổng số của cải quốc gia trong khi 60% hộ nghèo nhất chỉ sở hữu khoảng 1%. Nói đến của cải, chủng tộc còn là một công cụ dự đoán mạnh mẽ hơn. Người da đen và La-tinh chiếm 30% dân số Hoa Kỳ, nhưng chỉ sở hữu 7% tổng tài sản quốc gia. Khảo sát về tài chính của người tiêu dùng năm 2016 cho thấy một gia đình người da đen điển hình có tài sản khoảng 17.000 đô bao gồm cả nhà ở, trong khi một gia đình người da trắng có khoảng 170.000 đô. Điều đó nói lên khoảng cách giàu nghèo khi một gia đình người da đen có 10 cents cho mỗi đô-la một gia đình người da trắng nắm giữ.
But regardless of race, the market alone has been inadequate to address these inequalities. Even in times of economic expansion, inequality grows. Over the last 45 years, wealth disparity has increased dramatically, and essentially, all the economic gains from America's increase in productivity have gone to the elite or the upper middle class. Yet, much of the framing around economic disparity focuses on the poor choices of black, Latino and poor borrowers. This framing is wrong. The directional emphasis is wrong. It is more likely that meager economic circumstance, not poor decision making or deficient knowledge, constrains choice itself and leaves people with no options but to turn to predatory finance.
Nhưng không cần nói đến chủng tộc, bản thân thị trường vốn không đủ sức để giải quyết được bất bình đẳng. Kể cả trong thời kỳ tăng trưởng kinh tế, bất bình đẳng cũng gia tăng. Trong suốt 45 năm qua, mức độ chênh lệch của cải đã tăng lên rất cao và về bản chất, tất cả những lợi ích từ tăng trưởng trong năng suất ở Mỹ đều về tay của giới thượng lưu hoặc trung thượng lưu. Chưa hết, chênh lệch giàu nghèo hầu hết bị quy cho là hậu quả của những lựa chọn thiếu khôn ngoan của những người đi vay là người da đen và người La-tinh nghèo. Sự quy chụp này là một sai lầm. Định hướng trọng tâm không chính xác. Đa phần, chính điều kiện kinh tế khó khăn, chứ không phải quyết định tồi hay sự thiếu kiến thức, dồn con người tới chỗ không có lựa chọn nào ngoài việc chấp nhận vay nặng lãi.
In essence, education is not the magic antidote for the enormous inherited disparities that result from laws, policies and economic arrangement. This does not diminish the value of education. Indeed, I'm a university professor. There are clear intrinsic values to education, along with a public responsibility to expose everyone to a high-quality education, from grade school all the way through college. But education is not the panacea. In fact, blacks who live in families where the head graduated from college typically have less wealth than white families where the head dropped out of high school. Perhaps we overstate the functional role of education at the detriment of understanding the functional role of wealth. Basically, it is wealth that begets more wealth.
Về bản chất, giáo dục không phải là liều thuốc giải cho sự chênh lệch quá lớn kế thừa qua nhiều thế hệ là hệ quả của hệ thống luật pháp, chính sách và sắp đặt kinh tế. Điều này không làm mất đi giá trị của giáo dục. Thực tế, tôi là một giảng viên đại học. Giáo dục có giá trị nội tại rõ ràng, cùng với đó là trách nhiệm của cộng đồng để mọi người được tiếp cận với hệ thống giáo dục chất lượng, từ phổ thông tới đại học. Nhưng giáo dục không phải là thần dược Thực tế, những gia đình người da đen có chủ hộ tốt nghiệp đại học vẫn có ít của cải hơn những gia đình người da trắng có chủ hộ bỏ học cấp 3. Có lẽ chúng ta đang quá cường điệu vai trò chức năng của giáo dục mà quên không làm rõ vai trò chức năng của của cải. Về cơ bản, của cải sinh của cải.
That's why we advocate for baby trust. An economic birthright to capital for everyone. These accounts would be held in public trust to be used as a foundation to an economically secure life. The concept of economic rights is not new nor is it radical. In 1944, President Franklin Roosevelt introduced the idea of an economic Bill of Rights. Roosevelt called for physical security, economic security, social security and moral security. Unfortunately, since the Nixon administration, the political sentiment regarding social mobility has radically shifted away from government mandates to economic security to a neoliberal approach in which the market is presumed to be the solution for all our problems, economic or otherwise. As a result, the onus of social mobility has shifted on to the individual. The pervasive narrative is that even if your lot in life is subpar, with perseverance and hard work and the virtues of the free market, you can turn your proverbial rags into riches. Of course, the flip side is that the virtues of the market will likewise sanction those that are not astute, those that lack motivation or those that are simply lazy. In other words, the deserving poor will receive their just rewards.
Do đó, chúng tôi chủ trương quỹ tín thác sơ sinh. Một quyền lợi kinh tế về vốn cho mọi người Những tài khoản này sẽ được giữ bởi quỹ tín thác công như một quỹ nền móng cho một cuộc sống an toàn về mặt kinh tế. Khái niệm "quyền kinh tế" không hề mới. Năm 1944, Tổng thống Franklin Roosevelt giới thiệu ý tưởng về một Tuyên ngôn Nhân quyền Kinh tế Roosevelt kêu gọi quyền được đảm bảo an toàn về thể chất, tinh thần an toàn kinh tế, an sinh xã hội. Không may, từ thời chính quyền Tổng thống Nixon, quan điểm chính trị về sự dịch chuyển xã hội đã chuyển từ chỗ chính phủ được ủy thác trách nhiệm bảo đảm an toàn kinh tế sang theo hướng tân tự do chủ nghĩa cho rằng thị trường là giải pháp cho mọi vấn đề, kinh tế hoặc những khía cạnh khác. Trách nhiệm dịch chuyển cơ cấu xã hội, thành ra, rơi xuống đầu mỗi cá nhân. Câu chuyện mà ta vẫn hay nghe là kể cả khi số phận bạc đãi bạn, bằng ý chí bền bỉ sự chăm chỉ, kết hợp với khả năng tiều tiết của thị trường tự do là bạn sẽ có thể ăn nên làm ra. Đương nhiên, khả năng điều tiết của thị trường sẽ đào thải những người kém khôn ngoan những người thiếu động lực hoặc đơn giản là những kẻ lười. Nói cách khác, họ nghèo là đáng.
What is glaringly missing from this narrative is the role of power and capital, and how that power and capital can be used to alter the rules and structure of transactions and markets in the first place. Power and capital become self-reinforcing. And without government intervention, they generate an iterative cycle of both stratification and inequality. The capital finance provided by baby trust is intended to deliver a more egalitarian and an authentic pathway to economic security, independent of the family financial position in which individuals are born. The program would complement the economic rights to old-age pensions and provide a more comprehensive social security program, designed to provide capital finance from cradle all the way through grave.
Những rõ ràng, điều thiếu sót trong câu chuyện này là vai trò của quyền và tiền, và cách mà quyền và tiền có thể được dùng để thay đổi luật chơi, cấu trúc của thị trường giao dịch ngay từ ban đầu. Quyền lực và tiền bạc tự củng cố sức mạnh của chính nó. Và nếu không có chính phủ can thiệp, chúng sẽ tạo nên một vòng luẩn quẩn của sự phân cấp xã hội và bất bình đẳng. Nguồn vồn tài chính cung cấp bởi quỹ tài sản tín thác sơ sinh dự định sẽ tạo ra một con đường đi tới sự an toàn kinh tế công bằng và đúng bản chất hơn mà không phụ thuộc vào vị thế tài chính của gia đình mà mỗi cá nhân được sinh ra. Chương trình sẽ bổ sung cho quyền kinh tế về lương hưu tuổi già và đem đến một chính sách an sinh xã hội hoàn thiện hơn, nhằm cung cấp vốn tài chính cho một người từ khi chào đời tới lúc tạ thế.
We envision endowing American newborns with an average account of 25,000 dollars that gradually rises upwards to 60,000 dollars for babies born into the poorest families. Babies born into the wealthiest families would be included as well in the social contract, but they would receive a more nominal account of about 500 dollars. The accounts would be federally managed, and they would grow at a guaranteed annual interest rate of about two percent per year in order to curtail inflation cost, and be used when the child reaches adulthood for some asset-enhancing activity, like financing a debt-free university education, a down payment to purchase a home, or some seed capital to start a business. With approximately four million babies born each year in the US, if the average endowment of a baby trust is set at 25,000 dollars, the program would crudely cost about 100 billion dollars a year. This would constitute only about two percent of current federal expenditures and be far less than the 500-plus billion dollars that's already being spent by the federal government on asset promotion through tax credits and subsidies.
Chúng tôi dự toán cấp số vốn trung bình khoảng 25.000 đô cho mỗi trẻ sơ sinh ở Mỹ tăng dần lên đến 60.000 đô-la cho những bé sinh ra trong những hộ nghèo nhất. Các bé sinh ra trong các gia đình giàu nhất vẫn nằm trong diện chính sách nhưng chúng sẽ chỉ nhận thêm một tài khoản danh nghĩa khoảng 500 đô. Các tài khoản sẽ do chính quyền bang quản lý Và chúng sẽ tăng với một tỉ lệ lãi suất được bảo đảm vào khoảng 2% hàng năm để bù lại thiệt hại do lạm phát, và sẽ được sử dụng khi đứa trẻ đến tuổi trưởng thành cho các hoạt động gia tăng tài sản, như trang trải cho giáo dục đại học mà không cần vay nợ, trả tiền đặt cọc khi mua nhà, hoặc dùng như một nguồn vốn để khởi nghiệp Với khoảng 4 triệu trẻ được sinh ra ở Mỹ hàng năm, nếu trung bình mỗi trẻ được cấp 25.000 đô, tính qua, chương trình sẽ tốn khoảng 100 tỉ đô-la mỗi năm. Con số này chỉ chiếm khoảng 2% chi tiêu của chính phủ hiện thời và ít hơn nhiều so với số tiền trên 500 tỉ đô mà chính phủ liên bang đã dùng cho chính sách xúc tiến sở hữu tài sản thông qua việc cho chịu thuế và trợ cấp.
At issue is not the amount of that allocation but to whom it's distributed. Currently, the top one percent of households, those earning above 100 million dollars, receive only about one third of this entire allocation, while the bottom 60 percent receive only five percent. If the federal asset-promoting budget were allocated in a more progressive manner, federal policies could be transformative for all Americans.
Vấn đề không nằm ở lượng tiền phân phát mà nằm ở chỗ nó được phân phát cho ai Hiện nay, top 1% các hộ có thu nhập trên 100 triệu đô, nhận được một phần ba, trong khi 60% các hộ ở top cuối chỉ nhận được 5%. Nếu ngân sách xúc tiến sở hữu tài sản được phân bố một cách tân tiến hơn, các chính sách liên bang hẳn đã tạo nên một thay đổi lớn cho công dân Mỹ.
This is a work in progress. There are obviously many details to be worked out, but it is a policy proposal grounded in the functional roles and the inherited advantages of wealth that moves us away from the reinforcing status quo behavioral explanations for inequality towards more structural solutions. Our existing tax policy that privileges existing wealth rather than establishing new wealth is a choice. The extent of our dramatic inequality is at least as much a problem of politics as it is a problem of economics. It is time to get beyond the false narratives that attribute inequality to individual personal deficits while largely ignoring the advantages of wealth.
Công việc vẫn đang trong quá trình tiến hành Đương nhiên, vẫn còn rất nhiều chi tiết cần bàn luận, nhưng chính một đề xuất chính sách đi sâu vào vai trò chức năng và những lợi thế truyền đời của của cải mới đưa chúng ta ra khỏi lối mòn tư duy cho rằng hành vi là lời giải thích cho bất bình đẳng trong xã hội để hướng tới những giải pháp có tính hệ thống hơn Chính sách thuế hiện tại thiên vị của cải hiện có hơn tạo ra của cải mới là một lựa chọn. Bất bình đẳng là một vấn đề nghiêm trọng có tầm chính trị bởi nó là một vấn đề của nền kinh tế. Đã đến lúc để đi xa hơn khỏi những câu chuyện sai lầm quy bất đẳng là do những khiếm khuyết của mỗi cá nhân trong khi lờ đi những lợi thế của của cải.
Instead, public provisions of a baby trust could go a long way towards eliminating the transmission of economic advantage or disadvantage across generations and establishing a more moral and decent economy that facilitates assets, economic security and social mobility for all its citizens. Regardless of the race and the family positions in which they are born.
Thay vào đó, quỹ tín thác sơ sinh, một quỹ dự trữ công, có thể tạo nên một bước tiến xa trong việc xóa bỏ dự truyền nối lợi ích, hay bất lợi kinh tế qua các thế hệ và thiết lập một nền kinh tế đạo đức và tử tế hơn một nền kinh tế tạo điều kiện cho an toàn tài sản, kinh tế và sự dịch chuyển xã hội cho tất cả công dân của nó, bất kể họ sinh ra thuộc chủng tộc nào, trong một gia đình có vị thế ra sao.
Thank you very much.
Cảm ơn các bạn rất nhiều!
(Applause)
(Vỗ tay)
Chris Anderson: Darrick. I mean, there's so much to like in this idea. There's one piece of branding around it that I worry about, which is just that right now, trust-fund kids have a really bad rap. You know, they're the sort of eyeball-rolling poster children for how money, kind of, takes away motivation. So, these trusts are different. So how do you show people in this proposal that it's not going to do that?
Chris Anderson: Darick. Ý tưởng này có rất nhiều điều để thích. Tuy nhiên, tôi có chút lo lắng về vấn đề thương hiệu, do hiện tại, hình ảnh của trẻ được trợ cấp thực sự không được tốt. Kiểu như hình ảnh những đứa trẻ đảo mắt trên áp-phích biểu thị cho việc tiền lấy đi động lực. Quỹ tín thác này không giống như vậy. Vậy bạn định lấy gì để đảm bảo rằng với đề xuất này việc trên sẽ không xảy ra?
Darrick Hamilton: If you know you have limited resources or you're going to face discrimination, there's a narrative that, well, the economic returns to investing in myself are lower than that of someone else, so I might as well enjoy my leisure. Of course, there's another narrative as well, so we shouldn't get caught up on that, you know, somebody who's poor and going to face discrimination, they also might pursue a resume-building strategy. The old adage, "I have to be twice as good as someone else." Now, when we say that, we never ask at what cost, are there health costs associated with that. I haven't answered your question, but coming back to you question, if you know you're going to receive a transfer at a later point in life, that only increases the incentive for you to invest in yourself so that you can better use that trust.
Darick: Nếu bạn biết mình có một lượng tài nguyên có hạn hoặc bạn sẽ đối mặt với sự kỳ thị, có một câu chuyện rằng, thu hồi từ việc đầu tư cho bản thân của tôi thấp hơn một ai đó khác, tôi vẫn có thể tận hưởng thời gian rảnh rỗi mình có. Đương nhiên, cũng có những câu chuyện khác nên chúng ta không nhất thiết kết luận ngay. Bạn biết đấy, một ai đó nghèo và bị kỳ thị họ cũng có thể theo đuổi một chiến thuật xây dựng lý lịch. Câu nói quen thuộc, "Tôi phải giỏi gấp đôi người khác", Bây giờ, khi nói ra, ta không hỏi giá phải trả, có cái giá về sức khỏe nào mà ta phải đánh đổi. Trở lại với câu hỏi của anh, nếu bạn biết một khoản tiền sẽ được chuyển cho bạn vào một thời điểm nào đó, bạn sẽ chỉ có thêm động cơ để đầu tư thêm cho bản thân để có thể dùng nó sao cho hiệu quả hơn
CA: You're giving people possibilities of life they currently cannot imagine having. And therefore the motivation to do that. I could talk with you for hours about this. I'm really glad you're working on this.
CA: Bạn đang chỉ ra những khả năng trong cuộc sống mà hiện tại nhiều người còn chưa thể nghĩ tới, và do đó, chưa có động lực để thực hiện. Tôi có thể tâm sự với bạn cả giờ về vấn đề Tôi rất vui vì anh đang nghiên cứu vấn đề
Thank you.
Cảm ơn bạn.
(Applause)
(Vỗ tay)