I'd like you to imagine the world anew. I'd like to show you some maps, which have been drawn by Ben Hennig, of the planet in a way that most of you will never have seen the planet depicted before.
Tôi muốn các bạn tưởng tượng lại thế giới một lần nữa. Tôi muốn các bạn xem một tấm bản đồ, được vẽ bởi Ben Henning, về hành tinh bằng một cách mà đa số các bạn chưa bao giờ thấy nó trước đây
Here's an image that you're very familiar with. I'm old enough that I was actually born before we saw this image. Apparently some of my first words were "moona, moona," but I think that's my mom having a particular fantasy about what her baby boy could see on the flickering black and white TV screen. It's only been a few centuries since we've actually, most of us, thought of our planet as spherical. When we first saw these images in the 1960s, the world was changing at an incredible rate. In my own little discipline of human geography, a cartographer called Waldo Tobler was drawing new maps of the planet, and these maps have now spread, and I'm going to show you one of them now. This map is a map of the world, but it's a map which looks to you a little bit strange. It's a map in which we stretched places, so that those areas which contain many people are drawn larger, and those areas, like the Sahara and the Himalayas, in which there are few people, have been shrunk away. Everybody on the planet is given an equal amount of space. The cities are shown shining bright. The lines are showing you submarine cables and trade routes. And there's one particular line that goes from the Chinese port of Dalian through past Singapore, through the Suez Canal, through the Mediterranean and round to Rotterdam. And it's showing you the route of what was the world's largest ship just a year ago, a ship which was taking so many containers of goods that when they were unloaded, if the lorries had all gone in convoy, they would have been 100 kilometers long. This is how our world is now connected. This is the quantity of stuff we are now moving around the world, just on one ship, on one voyage, in five weeks.
Đây là một hình ảnh mà bạn thấy quen thuộc. Tôi đã đủ già dặn để hiểu tôi đã được sinh ra trước khi tôi thấy hình ảnh này. Dĩ nhiên những lời đầu tiên tôi nói là "moona, moona," nhưng tôi nghĩ rằng mẹ tôi có một tưởng tượng đặc biệt về thứ mà con bà có thể nhìn thấy trên màn hình TV đen trắng nhấp nháy. Mới có vài thế kỉ trôi qua kể từ khi hầu hết chúng ta, nghĩ rằng Trái Đất là hình cầu. Khi chúng ta lần đầu thấy những hình ảnh này vào những năm 1960, thế giới đã thay đổi với một tốc độ đáng kinh ngạc. Trong quy luật nho nhỏ của mình về địa lí nhân văn, một người vẽ bản đồ tên Waldo Tobler đã vẽ tấm bản đồ mới về hành tinh này, và các bản đồ này hiện nay đã lan rộng. và giờ tôi sẽ cho các bạn xem một trong số đó. Tấm bản đồ này là bản đồ thế giới, nhưng nó là một tấm bản đồ mà bạn sẽ thấy hơi lạ lẫm. Nó là tấm bản đồ mà chúng ta kéo dài những địa điểm, sao cho những khu vực đông dân được vẽ to hơn, và những khu vực, như là Sahara và dãy núi Himalaya, nơi có ít người sinh sống, được vẽ co lại. Mọi người trên Trái Đất đều có một lượng không gian bằng nhau. Các thành phố có màu sáng rực rỡ. Các tuyến đường cho thấy cáp ngầm dưới biển và các tuyến đường thương mại. Và có một đường đặc biệt từ cảng Đại Liên, Trung Quốc qua Singapore, qua kênh đào Suez, qua Địa Trung Hải và vòng đến Rotterdam. Và nó cho bạn thấy tuyến đường của con tàu lớn nhất thế giới chỉ một năm trước, con tàu mà chở nhiều thùng hàng hóa đến nỗi mà khi dỡ hàng, nếu tất cả xe tải đều đi thành một đoàn, chúng sẽ dài 100 km. Đó là cách thế giới được liên kết. Đây là số lượng hàng chúng ta luân chuyển quanh thế giới, chỉ trên một con tàu, một hành trình bằng đường biển, trong năm tuần.
We've lived in cities for a very long time, but most of us didn't live in cities. This is Çatalhöyük, one of the world's first cities. At its peak 9,000 years ago, people had to walk over the roofs of others' houses to get to their home. If you look carefully at the map of the city, you'll see it has no streets, because streets are something we invented. The world changes. It changes by trial and error. We work out slowly and gradually how to live in better ways. And the world has changed incredibly quickly most recently. It's only within the last six, seven, or eight generations that we have actually realized that we are a species. It's only within the last few decades that a map like this could be drawn. Again, the underlying map is the map of world population, but over it, you're seeing arrows showing how we spread out of Africa with dates showing you where we think we arrived at particular times. I have to redraw this map every few months, because somebody makes a discovery that a particular date was wrong. We are learning about ourselves at an incredible speed. And we're changing. A lot of change is gradual. It's accretion. We don't notice the change because we only have short lives, 70, 80, if you're lucky 90 years. This graph is showing you the annual rate of population growth in the world. It was very low until around about 1850, and then the rate of population growth began to rise so that around the time I was born, when we first saw those images from the moon of our planet, our global population was growing at two percent a year. If it had carried on growing at two percent a year for just another couple of centuries, the entire planet would be covered with a seething mass of human bodies all touching each other. And people were scared. They were scared of population growth and what they called "the population bomb" in 1968. But then, if you look at the end of the graph, the growth began to slow. The decade -- the '70s, the '80s, the '90s, the noughties, and in this decade, even faster -- our population growth is slowing. Our planet is stabilizing. We are heading towards nine, 10, or 11 billion people by the end of the century. Within that change, you can see tumult. You can see the Second World War. You can see the pandemic in 1918 from influenza. You can see the great Chinese famine. These are the events we tend to concentrate on. We tend to concentrate on the terrible events in the news. We don't tend to concentrate on the gradual change and the good news stories.
Chúng ta đã sống trong thành phố một thời gian dài, nhưng đa số chúng ta không sống ở thành phố. Đây là Çatalhöyük, một trong những thành phố đầu tiên của thế giới. Trên đỉnh của nó 9,000 năm trước, người ta phải đi trên mái nhà người khác để đi về nhà mình. Nếu bạn nhìn kĩ vào bản đồ thành phố, bạn sẽ thấy không có con phố nào, bởi đường phố là thứ chúng ta phát minh ra. Thế giới thay đổi. Nó thay đổi bằng cách thử và sai. Chúng ta chậm rãi và dần dần tìm ra cách để sống tốt hơn. Và thế giới đã thay đổi nhanh một cách đáng kinh ngạc gần đây. Chỉ trong vòng sáu, bảy, hay tám thế hệ chúng ta đã nhận ra chúng ta là một loài. Chỉ trong vòng vài thập niên gần đây mà những tấm bản đồ như thế này mới có thể được vẽ ra. Một lần nữa, ẩn sau là tấm bản đồ dân số thế giới, nhưng trên đó, bạn thấy những mũi tên chỉ chúng ta đã lan khỏi Châu Phi như thế nào với niên đại chỉ bạn nơi chúng ta nghĩ ta đã đến vào một thời điểm nhất định. Tôi phải vẽ lại tấm bản đồ này mỗi vài tháng, bởi ai đó lại khám phá ra rằng thời điểm đó đã sai. Chúng ta đang tìm hiểu về chính chúng ta với một tốc độ đáng kinh ngạc. Và chúng ta đang thay đổi. Rất nhiều thay đổi là dần dần. Nó lớn dần lên. Chúng ta không nhận thấy thay đổi bởi chúng chỉ có cuộc đời ngắn ngủi, 70, 80, và nếu may mắn thì là 90. Biểu đồ này cho bạn thấy tốc độ gia tăng hàng năm của dân số thế giới. Nó rất thấp khoảng 1850, và sau đó tốc độ gia tăng dân số bắt đầu tăng đến thời điểm tôi sinh ra, khi chúng ta lần đầu thấy những hình ảnh này từ mặt trăng, dân số toàn cầu đang tăng hai phần trăm một năm. Nếu như tình trạng này vẫn tăng 2% một năm trong vài thập kỉ tiếp theo thì toàn bộ trái đất sẽ bị bao trùm bởi những bộ phân của loài người mà tất cả đang chạm vào nhau Và mọi người sẽ sợ hãi Họ sợ vì sự tăng trưởng dân số và họ gọi là "Bùng nổ dân số" vào năm 1968 Nhưng sau đó,nếu bạn nhìn vào cuối đồ thị sự tăng trưởng bắt đầu giảm Thời kì mười năm năm 70, 80 , 90 , và năm 2000 và thậm chí trong thời kìa mười năm tốc độ tăng trưởng đang giảm Trái đất đang ổn định Chúng ta đang hướng tới 9,10,11 tỉ người trong cuối thế kỷ. Sự thay đổi đó,bạn có thể thấy sự hỗn loạn Bạn có thấy chiến tranh thế giới lần 2 Bạn có thể thấy đại dịch cúm năm 1918 Bạn có thể thấy nạn đói của Trung Quốc Chúng là sự kiện chúng ta nhắm đến. Chúng ta tập trung vào sự kiện kinh khủng. Chúng ta không có xu hướng tập trung về sự thay đổi dần dần. và những câu chuyện tin tức tốt.
We worry about people. We worry about how many people there are. We worry about how you can get away from people. But this is the map of the world changed again to make area large, the further away people are from each area. So if you want to know where to go to get away from everybody, here's the best places to go. And every year, these areas get bigger, because every year, we are coming off the land globally. We are moving into the cities. We are packing in more densely. There are wolves again in Europe, and the wolves are moving west across the continent. Our world is changing.
Chúng ta lo lắng về mọi người. Chúng ta lo lắng có bao nhiêu người ở đây. Chúng ta lo lắng về việc bạn có thể làm thế nào để tránh xa mọi người . Nhưng đây là bản đồ thế giới thay đổi lần nữa để làm cho diện tích lớn càng xa mọi người từ mỗi khu vực. vì vậy nếu bạn muốn biết đi đâu để tránh xa tất cả mọi người, đây là nơi tốt nhất để đi. Và mỗi năm, khu vực này trở nên rộng hơn, bởi vì mỗi năm, chúng ta đang rời ra vùng đất trên toàn cầu. Chúng ta di chuyển đến những thành phố. Chúng ta đang xếp đặt dày đặc hơn Có loài sói lại ở Châu Âu, và những con sói đang di chuyển qua phía Tây trên khắp lục địa Thế giới của chúng ta đang thay đổi.
You have worries. This is a map showing where the water falls on our planet. We now know that. And you can look at where Çatalhöyük was, where three continents meet, Africa, Asia, and Europe, and you can see there are a large number of people living there in areas with very little water. And you can see areas in which there is a great deal of rainfall as well. And we can get a bit more sophisticated. Instead of making the map be shaped by people, we can shape the map by water, and then we can change it every month to show the amount of water falling on every small part of the globe. And you see the monsoons moving around the planet, and the planet almost appears to have a heartbeat. And all of this only became possible within my lifetime to see this is where we are living. We have enough water.
Bạn có đang lo lắng. Đây là một bản đồ trình bày nơi nước đổ trên hành tinh của chúng ta. Bây giờ chúng ta biết điều đó. Và bạn có thể nhìn thấy đâu là Çatalhöyük, ở đâu 3 lục địa Phi, Á và Âu gặp nhau, và bạn có thể thấy có rất nhiều người sống ở đây trong khu vực có rất ít nước. Và bạn có thể thấy khu vực trong đó có rất nhiều mưa. Và chúng ta có thể có chút phức tạp hơn. Thay vì làm bản đồ được định hình bởi con người, chúng ta có thể định hình bản đồ bởi nước, và sau đó chúng ta có thể thay đổi nó hàng tháng để hiển thị lượng nước rơi trên những phần rất nhỏ của toàn cầu. Và bạn có thể thấy gió mùa di chuyển khắp hành tinh, và hành tinh hầu hết xuất hiện để có một sự xúc động. Và tất cả điều này chỉ trở nên khả thi trong cuộc đời của tôi để thấy điều này nơi chúng ta đang sống. Chúng ta có đủ nước.
This is a map of where we grow our food in the world. This is the areas that we will rely on most for rice and maize and corn. People worry that there won't be enough food, but we know, if we just ate less meat and fed less of the crops to animals, there is enough food for everybody as long as we think of ourselves as one group of people.
Đây là bản đồ của nơi chúng ta trồng lương thực của chúng ta trên thế giới. Đây là những khu vực mà chúng ta sẽ dựa vào nhất cho lúa và ngô và ngũ cốc. Mọi người lo lắng rằng sẽ không đủ thực phẩm, nhưng chúng ta biết, nếu chúng ta ăn ít thịt hơn và cho động vật ăn ít hơn các loại cây trồng. nó sẽ đủ thực phẩm cho tất cả mọi người miễn là chúng ta nghĩ về bản thân mình cùng là một nhóm người
And we also know about what we do so terribly badly nowadays. You will have seen this map of the world before. This is the map produced by taking satellite images, if you remember those satellites around the planet in the very first slide I showed, and producing an image of what the Earth looks like at night. When you normally see that map, on a normal map, the kind of map that most of you will be used to, you think you are seeing a map of where people live. Where the lights are shining up is where people live. But here, on this image of the world, remember we've stretched the map again. Everywhere has the same density of people on this map. If an area doesn't have people, we've shrunk it away to make it disappear. So we're showing everybody with equal prominence. Now, the lights no longer show you where people are, because people are everywhere. Now the lights on the map, the lights in London, the lights in Cairo, the lights in Tokyo, the lights on the Eastern Seaboard of the United States, the lights show you where people live who are so profligate with energy that they can afford to spend money powering lights to shine up into the sky, so satellites can draw an image like this. And the areas that are dark on the map are either areas where people do not have access to that much energy, or areas where people do, but they have learned to stop shining the light up into the sky. And if I could show you this map animated over time, you would see that Tokyo has actually become darker, because ever since the tsunami in Japan, Japan has had to rely on a quarter less electricity because it turned the nuclear power stations off. And the world didn't end. You just shone less light up into the sky.
Và chúng ta cũng biết về điều chúng ta làm ngày nay thật sự tồi tệ Bạn sẽ xem được bản đồ này của thế giới trước . Đây là bản đồ được tạo nên bằng cách lấy hình ảnh vệ tinh nếu bạn nhớ những vệ tinh xung quanh Trái Đất trong trình chiếu đầu tiên của tôi và đưa ra những hình ảnh về Trái Đất trông như thế nào về đêm. Khi bạn thường nhìn thấy bản đồ, trên bản đồ bình thường, các loại của bản đồ hầu hết bạn sẽ được sử dụng, bạn nghĩ bạn đang nhìn bản đồ của nơi chúng ta sống. Nơi ánh sáng đang bừng sáng lên là nơi con người sinh sống Nhưng ở đây, trên hình ảnh này của thế giới nhớ rằng chúng ta đã kéo dài bản đồ lần nữa Mọi nơi có mật độ giống nhau của con người trên bản đồ này Nếu một khu vực không có con người chúng tôi đã thu hẹp nó đi làm nó biến mất. Vậy chúng tôi cho mọi người thấy với sự nổi bật công bằng. Giờ đây, ánh đèn không còn chỉ cho bạn nơi có con người, bởi vì con người ở khắp mọi nơi Bây giờ ánh đèn trên bản đồ, ánh đèn ở Luân Đôn, ánh đèn ở Cairo, ánh đèn ở Tokyo ánh đèn trên bờ Đông của nước Mỹ ánh đèn chỉ cho bạn nơi con người sống những người rất hoang phí nanwng lượng rằng họ có thể có đủ điều kiện để tiêu tiền cung cấp ánh đèn thắp sáng bầu trời vì vậy các vệ tinh có thể rút ra một hình ảnh giống như thế này Và những khu vực là bóng tối trên bản đồ hoặc là khu vực con người không truy cập được đến vì mất quá nhiều năng lượng, hoặc khu vực nơi con người gây cho, nhưng họ đã học được ngăn chặn chiếu ánh sáng lên bầu trời Và nếu tôi có thể cho bạn thấy bản đồ này nhộn nhịp theo thời gian bạn có thể thấy rằng Tokyo đã thực sự trở nên tối hơn, bởi vì kể từ khi thảm họa sóng thần ở Nhật Bản, Nhật Bản đã phải dựa vào 1/4 lượng điện ít ỏi bởi vì nó ngừng hoạt động những nhà máy điện hạt nhân đi. Và thế giới không dừng lại. Bạn chỉ cần chiếu ít ánh sáng lên bầu trời
There are a huge number of good news stories in the world. Infant mortality is falling and has been falling at an incredible rate. A few years ago, the number of babies dying in their first year of life in the world fell by five percent in just one year. More children are going to school and learning to read and write and getting connected to the Internet and going on to go to university than ever before at an incredible rate, and the highest number of young people going to university in the world are women, not men. I can give you good news story after good news story about what is getting better in the planet, but we tend to concentrate on the bad news that is immediate. Rebecca Solnit, I think, put it brilliantly, when she explained: "The accretion of incremental, imperceptible changes which can constitute progress and which render our era dramatically different from the past" -- the past was much more stable -- "a contrast obscured by the undramatic nature of gradual transformation, punctuated by occasional tumult." Occasionally, terrible things happen. You are shown those terrible things on the news every night of the week. You are not told about the population slowing down. You are not told about the world becoming more connected. You are not told about the incredible improvements in understanding. You are not told about how we are learning to begin to waste less and consume less.
Đó là con số vô cùng lớn của câu chuyện tin tức tốt trên thế giới. Tỉ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh đang giảm và đã giảm xuống với một tỉ lệ đáng kinh ngạc. Một vài năm trước đây, con số những trẻ sơ sinh tử vong trên thế giới giảm 5% trên một năm. Nhiều trẻ hơn đang được đến trường và học viết và đọc và được kết nối với internet và được tiếp tục đến trường đại học hơn bao giờ hết trước đây ở một tỉ lệ đáng kinh ngạc, và con số cao nhất của những người trẻ đi học đại học trên thế giới là nữ giới, không phải nam giới. Tôi có thể cho bạn những tin tức tốt sau những câu chuyện tin tức tốt về những gì đang nhận được tốt hơn trên hành tinh, nhưng chúng ta hướng đến tập trung vào tin tức xấu đó ngay lập tức. Rebecca Solnit, tôi nghĩ, đặt nó rực rỡ, khi cô ấy giải thích: " Sự tăng thêm của tiền lãi, sự thay đổi rất tinh tế mà có thể tạo thành tiến độ và chỉ làm cho thời đại chúng ta hoàn toàn khác với quá khứ"-- quá khứ đã ổn định hơn nhiều-- " một sự đối chiếu bị khuất bởi các chất không có tính kịch của sự thay đổi dần dần ngắt quãng bởi sự xáo động thỉnh thoảng." Thỉnh thoảng, những điều tồi tệ xảy ra. Bạn đang thể hiện những điều khủng khiếp trên những tin tức mỗi đêm trong tuần. Bạn không nói về dân số chậm lại. Bạn không nói về thế giới trở nên kết nối hơn. Bạn không nói về sự cải thiện đáng kinh ngạc trong sự am hiểu. Bạn không nói về chúng ta học bắt đầu như thế nào để lãng phí ít hơn và tiêu thụ ít hơn.
This is my last map. On this map, we have taken the seas and the oceans out. Now you are just looking at about 7.4 billion people with the map drawn in proportion to those people. You're looking at over a billion in China, and you can see the largest city in the world in China, but you do not know its name. You can see that India is in the center of this world. You can see that Europe is on the edge. And we in Exeter today are on the far edge of the planet. We are on a tiny scrap of rock off Europe which contains less than one percent of the world's adults, and less than half a percent of the world's children. We are living in a stabilizing world, an urbanizing world, an aging world, a connecting world. There are many, many things to be frightened about, but there is no need for us to fear each other as much as we do, and we need to see that we are now living in a new world.
Đây là bản đồ cuối cùng của tôi Trên bản đồ này, chúng tôi đưa ra những biển và đại dương. Bây giờ bạn đang nhìn vào khoảng 7.4 tỷ người với bản đồ được vẽ tương ứng với số người đó. Bạn đang nhìn vào hơn một tỷ ở Trung Quốc và bạn có thể thấy thành phố rộng nhất thế giới ở Trung Quốc, nhưng bạn không biết tên của nó Bạn có thể thấy Ấn Độ là ở trung tâm của thế giới này. Bạn có thể thấy Châu Âu là ở trên rìa. Và chúng ta ở Exeter ngày nay đang ở rìa xa của hành tinh. Chúng ta đang trên một loại đất đá bé xíu ra khỏi Châu Âu nó bao gồm ít hơn 1% của thế giới của người trưởng thành, và ít hơn 0.5% của thế giới của trẻ nhỏ. Chúng ta đang sống trong một thế giới ổn định, một thế giới thành thị hóa, một thế giới già đi một thế giới kết nối. Có rất nhiều, rất nhiều điều phải lo sợ nhưng không cần cho chúng ta để sợ hãi lẫn nhau như chúng ta đã làm và chúng ta cần thấy rằng chúng ta đang sống trên một thế giới mới.
Thank you very much.
Cảm ơn các bạn rất nhiều.
(Applause)
( Tiếng vỗ tay )