It was Christmas time in Camelot and King Arthur was throwing a party. The entire court was invited— save the wicked sorceress Morgan le Fay— and food and drink flowed freely. But in the midst of the revelry, the castle doors split open. A towering knight riding an emerald steed burst into the room, stunning the court into silence. Then, in a deep bellowing voice, he proposed a game.
Đó là thời gian Giáng sinh ở Camelot và Vua Arthur đang tổ chức một bữa tiệc. Toàn bộ quần thần đều được mời- trừ nữ phù thủy độc ác Morgan le Fay- và thức ăn đồ uống đều phủ phê. Nhưng giữa cuộc vui, cánh cửa lâu đài mở ra. Một hiệp sĩ cao chót vót cưỡi con chiến mã màu ngọc lục bảo xông vào phòng, khiến cung điện rơi vào im lặng. Sau đó, với một giọng gầm gừ thâm trầm, ngài đề xuất một trò chơi.
The Green Knight declared he would allow the bravest warrior present to attack him with his own axe. If they could strike him down, they would win his powerful weapon. However, the knight would be allowed to return that blow in one year and one day.
Hiệp sĩ Xanh tuyên bố ngài sẽ cho phép chiến binh dũng cảm nhất hiện diện ở đây tấn công ngài bằng cây rìu của chính ngài. Nếu họ có thể làm được, họ sẽ giành được vũ khí mạnh mẽ này của ngài ấy. Tuy nhiên, Hiệp sĩ Xanh sẽ được phép đáp trả lại cú đánh đó một năm lẻ một ngày sau.
Arthur and his knights were baffled. No man could survive such a strike. The Green Knight began to mock their leader’s hesitance, and Arthur stood to defend his honor. But as soon as he gripped the axe, another leapt to take his place. Arthur’s nephew, Sir Gawain, took the weapon instead. And with one swift strike, he beheaded the grinning knight.
Arthur và các hiệp sĩ của ông tỏ ra bối rối. Không ai có thể sống sót sau một cú chặt như vậy. Hiệp sĩ Xanh bắt đầu chế giễu sự do dự của nhà vua và Arthur đã đứng lên để bảo vệ danh dự của mình. Nhưng ngay khi nhà vua cầm vào chiếc rìu, một người đã nhảy vọt ra để thay thế ông. Cháu trai của Arthur, Sir Gawain, đã thay nhà vua cầm lấy vũ khí. Và với một cú đánh nhanh, anh ta chặt đầu vị hiệp sĩ đang cười toe toét.
But the moment his skull met the ground, it began to laugh. The Green Knight collected his head and mounted his horse. As he rode off, his severed head reminded Gawain of their contract and told him to seek the Green Chapel one year hence.
Nhưng khoảnh khắc cái đầu rơi xuống mặt đất, nó bắt đầu bật cười. Hiệp sĩ Xanh nhặt đầu của mình và leo lên ngựa. Trước khi đi, cái đầu bị chặt của ngài nhắc nhở Gawain về kèo họ đã giao ước và bảo anh đi tìm Nhà nguyện Xanh sau một năm nữa.
In the months that followed, Gawain tried to forget this bizarre vision. But despite the strangeness of the knight’s game, he was determined to act honorably. When the following winter approached, he set out— enduring foul weather and beastly encounters in his quest to find the mysterious Green Chapel. Finally, on Christmas Eve, he saw a shimmering castle on the horizon. The castle’s lord and lady were thrilled to help such an honorable guest, and informed him that the Green Chapel was only a short ride away. They implored Gawain to rest at their home until his meeting with the Green Knight.
Hàng tháng sau đó, Gawain đã cố gắng quên đi trải nghiệm kỳ dị này. Nhưng bất chấp sự kỳ lạ trong trò chơi của vị hiệp sĩ, anh vẫn quyết tâm hành động theo một cách danh dự. Khi mùa đông tiếp theo đến gần, anh bắt đầu khởi hành— chịu đựng thời tiết xấu và chạm trán những con thú dữ trong cuộc tìm kiếm Nhà nguyện Xanh đầy bí ẩn. Cuối cùng, vào đêm Giáng sinh, anh thấy một lâu đài lấp ló ở đường chân trời. Lãnh chúa và phu nhân lâu đài rất vui mừng được giúp đỡ một vị khách danh dự như vậy, và nói với anh rằng Nhà nguyện Xanh chỉ cách đó một chuyến đi ngắn. Họ mong Gawain nghỉ ngơi lại đây cho đến khi đi gặp Hiệp sĩ Xanh.
Thrilled at this news, Gawain happily accepted their offer. However, in exchange for their hospitality, the lord made a strange request. Over the next three days, he would go hunting and share his spoils every night. In return, Gawain must give him whatever he’d gained during his day at the castle. At first, Gawain was perplexed by these strange terms. But the lord’s meaning became quite clear the next day, when his wife tried to seduce Gawain. To rebuff the lady’s advances without offending her honor, Gawain allowed one kiss— which he then passed on to her husband in exchange for a slain dear. The next day, Gawain allowed two kisses, which he gave to the lord for a dead boar. But on the third day, the lady offered more than just three kisses. She presented a magical sash that would protect Gawain from the Green Knight’s blade. Gawain accepted immediately, but that evening, when the lord returned, the knight offered only three kisses with no mention of his enchanted gift.
Vui mừng trước thông tin này, Gawain vui vẻ chấp nhận lời đề nghị. Tuy nhiên, để đổi lấy lòng hiếu khách của họ, lãnh chúa đã đưa ra một yêu cầu kỳ lạ. Trong ba ngày tiếp theo, ông sẽ đi săn và chia sẻ chiến lợi phẩm cho anh mỗi đêm. Đổi lại, Gawain phải cho ông bất cứ thứ gì anh nhận được trong ngày ở lâu đài này. Lúc đầu, Gawain bối rối trước những điều kiện kỳ lạ đó. Nhưng ý tứ của lãnh chúa đã trở nên khá rõ ràng vào ngày hôm sau, khi vợ ông cố gắng quyến rũ Gawain. Để từ chối sự tiến tới của người phụ nữ mà không xúc phạm danh dự của cô, Gawain đã cho phép một nụ hôn— sau đó anh ta trao lại cho chồng cô để đổi lấy một con hươu đã bị săn. Hôm sau, Gawain nhận hai nụ hôn, rồi trao lại cho lãnh chúa để nhận một con lợn rừng chết. Nhưng vào ngày thứ ba, người phụ nữ đã trao nhiều hơn là ba nụ hôn. Cô đưa một chiếc khăn thắt lưng ma thuật có thể bảo vệ Gawain khỏi lưỡi kiếm của Hiệp sĩ Xanh. Gawain chấp nhận ngay lập tức, nhưng tối hôm đó, khi lãnh chúa trở về, anh chỉ đưa ba nụ hôn mà không đề cập gì đến món quà đầy mê hoặc của mình.
The next morning, Gawain rode out to the Green Chapel— a simple mound of earth where the Green Knight ominously sharpened an axe. With the sash’s protection, Gawain approached stoically— determined to honor his agreement. He bowed his head for the deadly blow, and with a massive swing, the Green Knight cut Gawain’s neck— inflicting nothing more than a flesh wound.
Sáng hôm sau, Gawain cưỡi ngựa đến Nhà nguyện Xanh— một gò đất đơn giản, nơi Hiệp sĩ Xanh đã mài ra một cái rìu đáng lo ngại. Với sự bảo vệ của chiếc khăn thắt lưng, Gawain bước đến một cách đầy cam chịu— quyết tâm tôn trọng thỏa thuận của mình. Anh cúi đầu để chờ cú đánh chết người, và với một cú vung mạnh, Hiệp sĩ xanh đã cắt vào cổ Gawain— nhưng không gây ra gì khác hơn là một vết cắt vào thịt.
Once more, Gawain was bewildered. Why hadn’t the sash protected him? And why hadn’t the knight killed him? Bursting into laughter, the Green Knight revealed himself to be the castle’s lord, and he’d been working with Morgan Le Fay to test the honor and bravery of Arthur’s knights. He was impressed with Gawain’s behavior, and he’d planned to spare his neck entirely— until Gawain concealed the sash.
Một lần nữa, Gawain lại hoang mang. Tại sao chiếc thắt lưng không bảo vệ anh? Và tại sao hiệp sĩ không giết anh ta? Bật cười, Hiệp sĩ Xanh tiết lộ mình là lãnh chúa của lâu đài, và ông đã hợp tác với Morgan Le Fay để kiểm tra danh dự và lòng dũng cảm của các hiệp sĩ nhà vua Arthur. Ông rất ấn tượng với hành động của Gawain, và đã lên kế hoạch dung thứ cho chiếc cổ anh được toàn vẹn— cho đến khi Gawain che giấu chiếc khăn thắt lưng.
Filled with shame, Gawain returned to Camelot. But to his surprise, his companions absolved him of blame and celebrated his valor. Struggling to understand this strange journey, it seemed to Gawain that perhaps the whole world was playing a game— with rules more wild and bewildering than any man could understand.
Đầy xấu hổ, Gawain quay trở về Camelot. Nhưng thật ngạc nhiên, những người bạn của anh đã bỏ qua lỗi lầm này và ăn mừng sự dũng cảm của anh ta. Cố gắng để hiểu được hành trình kỳ lạ này, Gawain ngờ rằng có lẽ cả thế giới này đang chơi một trò chơi— với các quy tắc điên cuồng và hoang mang hơn khả năng một con người có thể hiểu.