In the last couple of years, I have produced what I call "The Dead Mall Series," 32 short films and counting about dead malls. Now, for those of you who are not familiar with what a dead mall is, it's basically a shopping mall that has fallen into hard times. So it either has few shops and fewer shoppers, or it's abandoned and crumbling into ruin. No sale at Penny's.
Trong vài năm qua, Tôi đã sản xuất cái mà tôi gọi là series "Những trung tâm thương mại chết", 32 phim ngắn và các tính toán về những trung tâm mua sắm chết" Bây giờ, cho những bạn không biết "trung tâm thương mại chết" là gì, nó cơ bản là một trung tâm mua sắm bị rơi vào những khoảng thời gian khó khăn, Cho nên nó có rất ít cửa hàng và khách hàng hoặc bị bỏ hoang và bị đập phá thành đống đổ nát. Không có giảm giá tại trung tâm thương mại Penny.
(Laughter)
(Cười)
I started producing this series in early 2015 after going through kind of a dark period in my life where I just didn't want to create films anymore. I put my camera away and I just stopped. So in 2015, I decided to make a short film about the Owings Mills Mall. Owings Mills Mall opened in 1986. I should know because I was there on opening day. I was there with my family, along with every other family in Baltimore, and you had to drive around for 45 minutes just to find a parking spot. So if you can imagine, that's not happening at the malls today.
Tôi bắt đầu sản xuất series này vào đầu năm 2015 sau khi vượt qua khoảng thời gian khó khăn trong cuộc đời tôi lúc mà tôi đã chẳng muốn làm phim nữa Tôi quăng cái camera đi và dừng lại. Thế nên, trong năm 2015, tôi quyết định làm một phim ngắn về trung tâm Owings Mills. Trung tâm thương mại này mở cửa vào năm 1986. Tôi biết điều đó vì tôi đã ở đó vào ngày khai trương. Tôi đã ở đó với gia đình của mình, cùng với mọi gia đình khác tại Baltimore, và bạn phải lái xe lòng vòng trong 45 phút chỉ để tìm một chỗ đậu xe. Nếu bạn có thể tưởng tượng ra được, khung cảnh ấy không xảy ra tại các trung tâm thương mại ngày nay.
My first mall job that I had as a teenager was at a sporting goods store called Herman's World of Sports. Maybe you remember.
Công việc tại trung tâm mua sắm đầu tiên mà tôi có khi còn là một thiếu niên là tại một cửa hàng bán đồ thể thao tên là Herman's World of Sports. Có thể bạn sẽ nhớ điều này.
(Singing) Herman's World of Sports.
(Hát) Herman's World of Sports.
You guys remember that?
Các bạn nhớ nó này chứ?
(Laughter)
(Cười)
Yeah, so I worked in a lady's shoe store. I worked in a leather goods store, and I also worked in a video store, and not being one who was very fond of the retail arts --
Vâng, tôi đã làm việc tại một cửa hàng bán giày dành cho phụ nữ. Tôi làm việc tại cửa hàng bán đồ da, và tôi cũng làm việc tại cửa hàng bán đĩa, và không trở thành người mà hứng thú với nghệ thuật bán lẻ
(Laughter)
(Cười)
I got fired from every single job.
Tôi bị đuổi sau mỗi công việc.
(Laughter)
(Cười)
In between these low-paying retail jobs, I did what any normal teenager did in the 1990s. I shoplifted. I'm just kidding. I hung out with my friends at the mall.
Ở giữa những công việc bán lẻ lương thấp này, tôi đã làm việc mà mọi thiếu niên bình thường đều làm trong những năm 90. Tôi đã ăn cắp ở các cửa hàng. Tôi chỉ đùa thôi. Tôi đi chơi với các bạn của mình tại trung tâm thương mại.
(Laughter)
(Cười)
Everyone's like, "Oh my God, what kind of talk is this?"
Mọi người đều kiểu như "Ôi chúa ơi, đây là cái loại nói chuyện nào vậy?"
(Laughter)
(Cười)
Hanging out at the mall could be fun, but it could be really lame, too, like sharing a cigarette with a 40-year-old unemployed mall rat who has put on black lipstick for the night while you're on your break from your crappy minimum wage job.
Đi chơi ở trung tâm thương mại có thể vui, nhưng nó cũng có thể trở nên rất nhàm chán như là chia sẻ một điếu thuốc với một con chuột thất nghiệp trong TTTM người mà son môi màu đen vào buổi tối khi bạn đang nghỉ ngơi sau công việc lương thấp chết tiệt.
As I stand here today, Owings Mills has been gutted and it's ready for the wrecking ball. The last time I was there, it was in the evening, and it was about three days before they closed the mall for good. And you kind of felt -- they never announced the mall was closing, but you had this sort of feeling, this ominous feeling, that something big was going to happen, like it was the end of the road. It was a very creepy walk through the mall. Let me show you.
Khi tôi đứng đây ngày hôm nay, Owings Mills đã bị phá hủy, và nó sẵn sàng cho việc phá bỏ. Lần cuối cùng tôi đến đó, đó là vào buổi tối, khoảng 3 ngày trước khi họ đóng cửa TTTM. Và bạn cảm thấy như là-- họ chưa bao giờ thông báo rằng TTTM sẽ đóng cửa, nhưng bạn có cảm giác này, cảm giác như điềm gở, rằng một việc lớn nào đó sẽ xảy ra, như là ở cuối con đường. Nó là một cuộc đi dạo ghê rợn trong TTTM. Để tôi cho bạn thấy.
(Music)
(Nhạc)
So when I started producing "The Dead Mall Series," I put the videos up onto YouTube, and while I thought they were interesting, frankly I didn't think others would share the enthusiasm for such a drab and depressing topic. But apparently I was wrong, because a lot of people started to comment. And at first the comments were like -- basically like, "Oh my God, that's the mall from my childhood. What happened?" And then I would get comments from people who were like, "There's a dead mall in my town. You should come and film it." So I started to travel around the mid-Atlantic region filming these dead malls. Some were open. Some were abandoned. It was kind of always hard to get into the ones that were abandoned, but I somehow always found a way in.
Khi tôi sản xuất series "Những trung tâm thương mại chết", tôi đăng những video lên YouTube, và khi tôi nghĩ mọi người đang thích thú, một cách thẳng thắn tôi không nghĩ là mọi người sẽ chia sẻ nhiệt tình như vậy cho một chủ đề hết sức buồn tẻ và nhàm chán như thế. Nhưng có vẻ như tôi đã lầm, vì rất nhiều người bắt đầu bình luận. Và lúc đầu những bình luận kiểu như là-- cơ bản như là,"Ôi chúa ơi, đó là cái TTTM trong tuổi thơ của tôi. Chuyện gì đã xảy ra thế này?" Và rồi tôi nhận được những bình luận từ những người như là, "Có một TTTM chết trong thành phố của tôi. Bạn nên đến và quay phim nó." Nên tôi bắt đầu đi đến các tiểu bang Trung-Đại Tây Dương quay phim những TTTM chết ở đó. Một vài cái thì mở. Một vài cái thì bị bỏ hoang. Lúc nào cũng khó để vào những TTTM bị bỏ hoang nhưng bằng cách nào đó tôi luôn tìm được một đường đi vào.
(Laughter)
(Cười)
The malls that are still open, they always do this weird thing -- like the dead malls. They'll have three stores left, but they try to spruce it up to make it appear like things are on the up-and-up. For example, you'll have an empty store and they bring the gate down. So at Owings Mills, for example, they put this tarp over the gate. Right? And it's got a stock photo of a woman who is so happy and she's holding a blouse, and she's like --
Những TTTM còn mở cửa, Họ luôn làm những việc kì quặc - như những TTTM chết. Họ chỉ còn 3 cửa hàng thôi, nhưng họ vẫn cố cho chúng "ăn mặc diêm dúa" để xuất hiện như thể mọi thứ vẫn đang tiến phát. Ví dụ, bạn có một cửa hàng trống trơn và họ mang cái cổng xuống. Cho nên tại Owings Mills, họ treo vải bạt lên cổng. Đúng chứ? Và nó có một bức hình cũ được dán lên của một người phụ nữ trông rất vui vẻ và cô ấy cầm một chiếc áo choàng và cô ấy như thể--
(Laughter)
(Cười)
And then there's a guy standing next to her, with, like, an espresso cup, and he's like --
Và có một chàng trai đứng cạnh cô ấy, với một ly espresso, và anh ấy như thể--
(Laughter)
(Cười)
And it says, "What brings you today?"
Và nó nói rằng "Điều gì mang bạn đến đây hôm nay?''
(Laughter)
(Cười)
I wanted to be scared and depressed. Thank you.
Tôi muốn bị làm cho sợ hãi và buồn chán. Cảm ơn.
So the comments just kept pouring in on the videos, from all over the country, and then all over the world. And I started to think, this could really be something, but I had to get creative, because I'm like, how long are people going to sit and watch me waddling through an empty mall?
Những bình luận như thế cứ tiếp tục trên các video, từ mọi đất nước, rồi đến cả thế giới. Và tôi bắt đầu nghĩ, đây có thể là, một điều gì đó nhưng tôi cần phải có sự sáng tạo, vì tôi như thể, mọi người sẽ ngồi và xem tôi đi lạch bạch trong một TTTM trống trơn trong bao lâu?
(Laughter)
(Cười)
So the original episodes I filmed with an iPhone. So I'd walk through the mall with an iPhone, and, you know. Like that.
Những phần đầu tiên, tôi quay phim bằng Iphone. Tôi đi vào trong TTTM với một cái Ipone, và bạn biết đấy. Như thế.
(Laughter)
(Cười)
And security -- because malls, they don't like photography -- so the security would come up and be like, "Put that away," and I'm like, "OK." So I had to get creative and sneaky, so I started using a hidden camera and different techniques to get the footage that I needed, and basically what I wanted to do was make the video like it was a first-person experience, like you are sitting -- put your headphones on watching the screen -- it's like, you're there in the video, like a video game, basically.
Và đội bảo vệ, vì những TTTM, họ không thích bị chụp hình cho nên bảo vệ đã đến và hành xử như, "Bỏ thứ đó ra", và tôi như thể,"OK". Cho nên tôi cần phải có sáng tạo và lén lút, tôi bắt đầu sử dụng một chiếc camera ẩn và những kĩ thuật khác nhau để có được đoạn phim mà tôi muốn, và cơ bản những gì tôi muốn làm là làm một video như là người đầu tiên trải nghiệm, như thể các bạn ngồi đó, đeo headphone lên và nhìn vào màn hình-- như thể bạn đã ở trong video đó vậy, giống như một video game, cơ bản là thế.
I also started to use music, collaborating with artists who create music called vaporwave. And vaporwave is a music genre that emerged in the early 2010s among internet communities. Here's an example.
Tôi cũng bắt đầu sử dụng âm nhạc, hợp tác với các nghệ sĩ sáng tạo ra vaporwave. Và vaporwave là một thể loại nhạc nổi lên vào đầu năm 2010, giữa các cộng đồng mạng. Đây là một ví dụ.
(Music)
(Nhạc)
That's by an artist named Disconscious from an album he did called "Hologram Plaza." So if you look that up, you can hear more of those tunes. Vaporwave is more than an art form. It's like a movement. It's nihilistic, it's angsty, but it's somehow comforting. The whole aesthetic is a way of dealing with things you can't do anything about, like no jobs, or sitting in your parents' basement eating ramen noodles. Vaporwave came out of this generation's desire to express their hopelessness, the same way that the pre-internet generation did sitting around in the food court.
Đó là từ một nghệ sĩ tên là Disconscious từ album "Hologram Plaza" của anh ấy. Nếu bạn tìm kiếm nó, bạn sẽ nghe nhiều hơn những nốt nhạc này. Vaporwave hơn cả một hình thức nhạc. Nó giống như là sự chuyển động Nó hư vô, nó lo lắng, Nhưng cũng thoải mái một cách nào đó. Cả một cảm giác đó là cách mà bạn đối mặt với những thứ bạn không thể làm gì chúng, như là thất nghiệp, hoặc ngồi trong tầng hầm của ba mẹ bạn ăn mì ramen. Vaporwave xuất hiện tại thế hệ này để bộc lộ sự vô vọng của họ giống như cái cách mà thế hệ Internet lúc trước đã làm ngồi quanh các khu ăn uống.
One of my favorite malls I've been to is in Corpus Christi, and it's called the Sunrise Mall. When I was a kid, my favorite thing to do was watch movies, and I used to watch movies over and over and over again. And one of my favorite films was "The Legend of Billie Jean." Now, for those of you who have seen "The Legend of Billie Jean," you'll know that it's a great film. I love it. And Helen Slater and Christian Slater -- and if you didn't know, they are not related. Many people thought that they were brother and sister. They're not. But anyway, Sunrise Mall was used in the film as a filming location. The mall is exactly the same as it was in 1984. We're talking 32 years later. Let me show you.
Một trong những TTTM yêu thích nhất mà tôi đã từng đến là ở Corpus Christi, nó gọi là TTTM Sunrise. Khi tôi còn là một đứa trẻ, việc mà tôi thích làm nhất là xem phim, và tôi đã xem các bộ phim nhiều lần, lặp đi lặp lại. Một trong những bộ phim tôi thích nhất là "Huyền thoại Billie Jean". Trong các bạn ai đã từng xem bộ phim đó rồi, bạn sẽ biết rằng đó là một bộ phim hay. Tôi yêu nó. Và Helen Slater và Christian Slater-- nếu bạn không biết, thật ra họ không có quan hệ máu mủ. Nhiều người nghĩ rằng họ là anh em. Nhưng họ không phải. Dù sao thì, TTTM Sunrise đã được sử dụng như là địa điểm quay phim của bộ phim đó. TTTM bây giờ giống y hệt nó vào 1984. Chúng ta đang nói về 32 năm sau đó. Để tôi cho các bạn thấy.
(Video) Dan Bell: And here's Billie Jean running across the fountain, being chased by Hubie Pyatt's friends. And she jumps over here. And you can see the shot right here is what it looks like today. It's pretty incredible. I mean, honestly, it's exactly the same. And there they are falling in the fountain, and she runs up the stairs. This is a nice shot of the whole thing here.
(Video) Dan Bell : đây là Billie Jean chạy qua cái vòi phun nước, bị đuổi bởi bạn của Hubie Pyatt. Và cô ấy nhảy qua đây. Và bạn có thể thấy cảnh phim ngay đây là cái mà nó trông như ngày hôm nay. Điều đó khá là tuyệt vời. Ý tôi là, thật sự, rất giống nhau. Ở đó họ rơi xuống vòi phun nước, và cô ấy chạy lên lầu. Một cảnh phim đẹp của mọi thứ ở đây
Dan Bell: I love that so much.
Dan Bell : Tôi yêu nó vô cùng.
(Laughter)
(Cười)
I always think in my head, if I owned a dead mall -- why don't they embrace their vintage look? Put in a bar, like, put vegan food in the food court and invite millennials and hipsters to come and drink and eat, and I guarantee you within three weeks H&M and Levi's will be banging on the door trying to get space. I don't know why they don't do this, but apparently, it's only in my mind, it goes all day.
Tôi luôn nghĩ trong đầu, nếu tôi sở hữu một TTTM chết -- tại sao họ không đón nhận vẻ ngoài cổ điển của nó? Đặt một quán bar, cho đồ ăn chay vào quầy và mời những người hoài cổ và mê nhạc jazz đến để ăn và uống, và tôi đảm bảo rằng trong vòng 3 tuần H&M là Levi's sẽ đập cửa cố lấy một chỗ trong TTTM. Tôi không hiểu sao họ không làm điều này, nhưng hình như, nó không chỉ trong tâm trí tôi, nó cứ xuất hiện cả ngày
(Laughter)
(Cười)
Anyway, in closing --
Dù sao, để kết thúc --
(Laughter)
(Cười)
When they first asked me to do this talk, I said, "Do you have the right person?"
Lần đầu họ muốn tôi làm buổi nói chuyện này, Tôi đã nói rằng, "Bạn có chắc đây là người thích hợp?"
(Laughter)
(Cười)
These talks are supposed to be kind of inspiring and --
Những buổi trò chuyện này được cho là một loại cảm hứng và --
(Laughter)
(Cười)
I remembered something, though. I put my camera down three or four years ago, and it took going to these malls for me to be inspired again. And to see my audience and people from all over the world writing me and saying, "God, I love your videos," is incredible. I don't know how to even explain it, as an artist, how fulfilling that is. If you would have told me a year ago that I would be standing on this stage talking to all of you wonderful people, I would have never believed it. I am humbled and so appreciative.
Tôi nhớ một vài điều, mặc dù. Tôi bỏ máy quay xuống 3 hay 4 năm về trước, và nó dẫn lối cho tôi đến những TTTM này để tôi có được cảm hứng một lần nữa. Và để tôi thấy được những thính giả của tôi và mọi người trên thế giới viết về tôi và nói rằng, "Chúa ơi, tôi yêu những video của bạn," thật sự tuyệt vời. Tôi thậm chí không biết làm sao để diễn tả điều này, nhưng là một nghệ sĩ, nó thật thỏa mãn. Nếu các bạn bảo tôi 1 năm trước, rằng tôi sẽ đứng trên sân khấu này nói chuyện với tất cả những người tuyệt vời như các bạn Tôi sẽ không bao giờ tin vào điều đó Tôi khiêm tốn, và rất biết ơn.
Thank you very much.
Cảm ơn các bạn rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)