I was 14 years old inside of a bowling alley, burglarizing an arcade game, and upon exiting the building a security guard grabbed my arm, so I ran. I ran down the street, and I jumped on top of a fence. And when I got to the top, the weight of 3,000 quarters in my book bag pulled me back down to the ground. So when I came to, the security guard was standing on top of me, and he said, "Next time you little punks steal something you can carry."
Vào một ngày tôi 14 tuổi ở trong khu chơi bowling, trộm tiền ở một máy chơi game, và vừa lúc bước ra khỏi tòa nhà, một bảo vệ tóm lấy vai tôi, và tôi tháo chạy. Tôi chạy ra đường, rồi nhảy qua hàng rào. Và khi tôi ở nóc hàng rào, sức nặng của 3000 đồng 25 cent trong balo kéo tôi ngã xuống đất. Và khi tôi gượng dậy, nhân viên bảo vệ đó đã đứng bên trên và gã nói "Lần sau mày hãy trộm cái gì có thể vác được nhé."
(Laughter)
(Cười)
I was taken to juvenile hall and when I was released into the custody of my mother, the first words my uncle said was, "How'd you get caught?" I said, "Man, the book bag was too heavy." He said, "Man, you weren't supposed to take all the quarters." I said, "Man, they were small. What am I supposed to do?" And 10 minutes later, he took me to burglarize another arcade game. We needed gas money to get home. That was my life.
Tôi được đưa vào trại giáo dưỡng và khi tôi được nhận bảo lãnh từ mẹ, lời đầu tiên dượng tôi nói là, "Làm sao mà mày bị bắt vậy?" Tôi đáp" Tại cái balo nó nặng quá." Dượng nói, "Trời đất, mày không cần phải lấy hết đống tiền đó" Tôi đáp, "Nhưng nó bé tí mà. Cháu đáng lẽ phải làm gì nữa?" Và 10 phút sau, dượng đưa tôi đi trộm tiền của một máy game nữa. Chúng tôi cần tiền đổ xăng về nhà. Đó là cuộc đời tôi.
I grew up in Oakland, California, with my mother and members of my immediate family addicted to crack cocaine. My environment consisted of living with family, friends, and homeless shelters. Oftentimes, dinner was served in breadlines and soup kitchens. The big homey told me this: money rules the world and everything in it. And in these streets, money is king. And if you follow the money, it'll lead you to the bad guy or the good guy.
Tôi lớn lên ở Oakland, California, với mẹ và những người ruột thịt của mình đều nghiện ma túy. Tôi sống trong môi trường chỉ có gia đình, bạn bè, và trại cho người vô gia cư. Thường ngày, bữa tối được phục vụ với những mẩu bánh mì và súp gà. Gia đình tôi nói với tôi như này: Tiền thống trị thế giới và mọi thứ trên nó. Và ở những con đường này, tiền là vua. Và nếu bạn chịu phục tùng nó, nó sẽ đưa bạn trở thành người xấu hoặc người tốt.
Soon after, I committed my first crime, and it was the first time that I was told that I had potential and felt like somebody believed in me. Nobody ever told me that I could be a lawyer, doctor or engineer. I mean, how was I supposed to do that? I couldn't read, write or spell. I was illiterate. So I always thought crime was my way to go.
Không lâu sau, tôi phạm tội lần đầu tiên, và đó là lần đầu tiên tôi được nói rằng tôi có triển vọng và cảm thấy có người tin tưởng mình. Chưa người nào nói rằng tôi có thể là luật sư hay bác sĩ hay kĩ sư. Làm sao tôi có thể làm điều đó? Tôi không biết đọc, viết hay đánh vần. Tôi là người vô học. Rồi tôi luôn nghĩ rằng phạm pháp là cuộc đời của mình.
And then one day I was talking to somebody and he was telling me about this robbery that we could do. And we did it.
Và đến một ngày tôi được nói với một người và gã ấy bàn về một vụ cướp chúng tôi có thể hợp tác. Và chúng tôi thành công.
The reality was that I was growing up in the strongest financial nation in the world, the United States of America, while I watched my mother stand in line at a blood bank to sell her blood for 40 dollars just to try to feed her kids. She still has the needle marks on her arms to day to show for that.
Một sự thật rằng tôi được nuôi dưỡng trong quốc gia mạnh về tài chính nhất thế giới, Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, khi tôi nhìn thấy mẹ của mình xếp hàng trước cửa ngân hàng máu để bán đi máu của mình với 40 đôla chỉ để có tiền nuôi con. Thậm chí tay bà vẫn còn hằn vết kim vào ngày mà bà bán đi giọt máu đó.
So I never cared about my community. They didn't care about my life. Everybody there was doing what they were doing to take what they wanted, the drug dealers, the robbers, the blood bank. Everybody was taking blood money. So I got mine by any means necessary. I got mine. Financial literacy really did rule the world, and I was a child slave to it following the bad guy.
Tôi chưa hề quan tâm đến cộng đồng. Vì họ mặc kệ cuộc đời tôi. Tất cả mọi người ở đó cứ chỉ làm những việc để kiếm những gì họ muốn, kẻ buôn ma túy, kẻ cướp, người buôn máu. Tất cả mọi người đều lấy huyết tệ. Thế nên tôi lấy nó bằng mọi cách. Tôi đã có cái của mình. Ngôn ngữ tài chính thực thống trị thế giới, và tôi là một đứa nô lệ trẻ con bước theo kẻ xấu.
At 17 years old, I was arrested for robbery and murder and I soon learned that finances in prison rule more than they did on the streets, so I wanted in. One day, I rushed to grab the sports page of the newspaper so my cellie could read it to me, and I accidentally picked up the business section. And this old man said, "Hey youngster, you pick stocks?" And I said, "What's that?" He said, "That's the place where white folks keep all their money."
17 tuổi, tôi bị bắt vì tội trộm cắp và giết người và tôi sớm học được rằng tài chính trong tù thống trị hơn ở ngoài đường, nên tôi muốn được tham gia. Một ngày, tôi lao đến để chụp lấy mục thể thao của tờ báo để cai ngục có thể đọc cho tôi, và tôi đã vô tình nhặt lên mục kinh doanh. Và ông già này đã nói: "Nè nhóc, mày chơi cổ phiếu hả?" Và tôi nói, "Đó là gì?" Ông ấy nói, " Đó là nơi những người da trắng cất tất cả tiền của họ."
(Laughter)
(Cười)
And it was the first time that I saw a glimpse of hope, a future. He gave me this brief description of what stocks were, but it was just a glimpse. I mean, how was I supposed to do it? I couldn't read, write or spell. The skills that I had developed to hide my illiteracy no longer worked in this environment. I was trapped in a cage, prey among predators, fighting for freedom I never had. I was lost, tired, and I was out of options.
Và đó là lần đầu tiên tôi lóe lên một tia hy vọng, một tương lai. Ông ta giải thích ngắn gọn cho tôi về cổ phiếu là gì, nhưng đó chỉ là sơ bộ. Ý tôi là, làm sao tôi có thể làm nó? Tôi không thể đọc, viết hay đánh vần. Những kĩ năng tôi đã có để che dấu sự thất học của mình không còn hoạt động trong môi trường này. Tôi bị nhốt trong một cái lồng, con mồi giữa những thú ăn thịt, đấu tranh vì tự do mà tôi chưa từng có. Tôi đã lạc lối, mệt mỏi, và không còn lựa chọn.
So at 20 years old, I did the hardest thing I'd ever done in my life. I picked up a book, and it was the most agonizing time of my life, trying to learn how to read, the ostracizing from my family, the homeys. It was rough, man. It was a struggle. But little did I know I was receiving the greatest gifts I had ever dreamed of: self-worth, knowledge, discipline. I was so excited to be reading that I read everything I could get my hands on: candy wrappers, clothing logos, street signs, everything. I was just reading stuff!
Nên lúc 20 tuổi, tôi làm điều khó nhất tôi từng làm trong đời. Cầm lên quyển sách, và nó là thời gian khổ sở nhất trong cuộc đời tôi, cố gắng tập đọc. sự tấy chay từ gia đình tôi, những người thân. Thật khó khăn. Nó là một cuộc đấu tranh. Nhưng tôi đã không biết Tôi đã nhận được món quà lớn nhất tôi có thể mơ đến: giá trị bản thân, kiến thức, kỉ luật. Tôi đã quá hưng phấn khi biết chữ đến nỗi đọc mọi thứ có thể tìm được: vỏ kẹo, nhãn mác quần áo, biển báo, tất cả. Tôi đã chỉ đọc mọi thứ!
(Applause)
(Vỗ tay)
Just reading stuff. I was so excited to know how to read and know how to spell. The homey came up, said, "Man, what you eating?" I said, "C-A-N-D-Y, candy."
Chỉ đọc. Tôi đã quá phẩn khởi khi biết đọc và biết đánh vần. Bạn đồng hương tới, nói, "Này, ăn gì vậy?" Tôi nói, "K-Ẹ-O, kẹo."
(Laughter)
(Cười)
He said, "Let me get some." I said, "N-O. No."
Hắn nói, "Để tao lấy vài cái." Tôi nói, "K-H-Ô-N-G, không."
(Laughter)
(Cười)
It was awesome. I mean, I can actually now for the first time in my life read. The feeling that I got from it was amazing.
Nó thật tuyệt. Ý tôi là, tôi bây giờ có thể thực sự đọc lần đầu tiên trong đời. Cảm xúc tôi có từ nó thật tuyệt vời.
And then at 22, feeling myself, feeling confident, I remembered what the OG told me. So I picked up the business section of the newspaper. I wanted to find these rich white folks.
Và khi đó lúc 22, cảm nhận chính mình, cảm thấy tự tin, Tôi nhớ những gì OG đã bảo. Nên tôi cầm mục kinh doanh của tờ báo lên. Tôi đã muốn tìm những người da trắng giàu có.
(Laughter)
(Cười)
So I looked for that glimpse. As I furthered my career in teaching others how to financially manage money and invest, I soon learned that I had to take responsibility for my own actions. True, I grew up in a very complex environment, but I chose to commit crimes, and I had to own up to that. I had to take responsibility for that, and I did. I was building a curriculum that could teach incarcerated men how to manage money through prison employments. Properly managing our lifestyle would provide transferrable tools that we can use to manage money when we reenter society, like the majority of people did who didn't commit crimes. Then I discovered that according to MarketWatch, over 60 percent of the American population has under 1,000 dollars in savings. Sports Illustrated said that over 60 percent of NBA players and NFL players go broke. 40 percent of marital problems derive from financial issues. What the hell?
Nên tôi tìm kiếm cái nhìn thoáng qua đó. Khi tôi phát triển sự nghiệp bằng cách dạy người khác cách quản lý tiền và đầu tư về mặt tài chính, Tôi sớm học được rằng phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình. Đúng, tôi lớn lên trong một môi trường rất phức tạp, Nhưng tôi đã chọn phạm tội, và tôi phải thừa nhận việc đó. Tôi đã phải chịu trách nhiệm về việc đó, và tôi đã làm. Tôi đã xây dựng một giáo trình có thể dạy những tù nhân cách để quản lý tiền qua các công việc trong tù. Quản lý lối sống đúng cách sẽ cung cấp những công cụ chuyển hóa được. mà họ có thể dùng để quản lý tiền khi quay trở lại với xã hội, như phần lớn mọi người làm khi họ không phạm pháp. Rồi tôi phát hiện ra dựa theo MarketWatch, hơn 60 phần trăm dân số Mỹ có dưới 1000 đô la tiết kiệm. Tạp chí Sports Illustrated nói rằng hơn 60% tuyển thủ NBA và NFL bị phá sản. 40% vấn đề hôn nhân bắt nguồn từ khó khăn về tài chính. Cái quái gì thế?
(Laughter)
(Cười)
You mean to tell me that people worked their whole lives, buying cars, clothes, homes and material stuff but were living check to check? How in the world were members of society going to help incarcerated individuals back into society if they couldn't manage they own stuff? We screwed.
Ý bạn muốn nói rằng ta đã làm việc cả đời, mua xe, quần áo, nhà và vật chất cho hôn nhân nhưng lại đang khó khăn để chi trả? Làm thế nào để cộng đồng có thể giúp từng tù nhân quay về với xã hội nếu họ không thể quản lý đồ của họ? Chúng tôi toi đời rồi.
(Laughter)
(Cười)
I needed a better plan. This is not going to work out too well. So ... I thought. I now had an obligation to meet those on the path and help, and it was crazy because I now cared about my community. Wow, imagine that. I cared about my community.
Tôi cần kế hoạch tốt hơn. Việc này sẽ không diễn ra tốt đẹp lắm. Vậy nên ... Tôi đã nghĩ rằng, bây giờ tôi bắt buộc phải gặp họ và giúp đỡ, thật là điên rồ vì tôi bây giờ đã quan tâm đến cộng đồng. Wow, tưởng tượng. Tôi quan tâm đến cộng đồng.
Financial illiteracy is a disease that has crippled minorities and the lower class in our society for generations and generations, and we should be furious about that. Ask yourselves this: How can 50 percent of the American population be financially illiterate in a nation driven by financial prosperity? Our access to justice, our social status, living conditions, transportation and food are all dependent on money that most people can't manage. It's crazy! It's an epidemic and a bigger danger to public safety than any other issue.
Thất học về tài chính là một căn bệnh đã làm tê liệt thiểu số và tầng lớp thấp hơn của xã hội từ thế hệ này qua thế hệ khác, và chúng ta nên tức giận về nó. Hãy tự hỏi bản thân: Làm thế nào mà 50 phần trăm của dân số Mỹ mù chữ về tài chính trong một quốc gia thúc đẩy bởi sự thịnh vượng tài chính? Sự tiếp cận của ta về công lý, địa vị xã hội, môi trường sống, phương tiện giao thông và thực phẩm dựa vào số tiền hầu hết chúng ta không thể kiểm soát. Thật là điên rồ! Đó là một đại dịch bệnh và là mối nguy hiểm lớn nhất cho sự an toàn của người dân.
According to the California Department of Corrections, over 70 percent of those incarcerated have committed or have been charged with money-related crimes: robberies, burglaries, fraud, larceny, extortion -- and the list goes on. Check this out: a typical incarcerated person would enter the California prison system with no financial education, earn 30 cents an hour, over 800 dollars a year, with no real expenses and save no money. Upon his parole, he will be given 200 dollars gate money and told, "Hey, good luck, stay out of trouble. Don't come back to prison." With no meaningful preparation or long-term financial plan, what does he do ... ? At 60? Get a good job, or go back to the very criminal behavior that led him to prison in the first place? You taxpayers, you choose. Well, his education already chose for him, probably.
Dựa theo Bộ Cải Huấn của bang Carlifornia, hơn 70 phần trăm tù nhân phạm tội hoặc bị kết án về tội danh liên quan đến tiền bạc: cướp, trộm cắp, lừa tiền, tống tiền -- và danh sách kéo dài. Hãy xem cái này: một tù nhân điển hình sẽ gia nhập vào hệ thống tù ở California không có giáo dục tài chính, kiếm được 30 cents một giờ, hơn 800 đô la một năm, không phí phát sinh và không tiết kiệm được tiền. Trong bản cam kết khi ra tù, anh ta sẽ được cho 200 đô và được bảo, "Này, chúc may mắn, tránh rắc rối. Đừng quay về tù." Không có sự chuẩn bị chu đáo hoặc kế hoạch tài chính dài hạn, anh ta đã làm gì ...? Vào tuổi 60? Tìm một công việc tốt, hoặc quay về hành vi phạm tội dẫn anh ta đến nhà tù lúc đầu? Những người trả thuế, bạn chọn. Có thể, sự giáo dục đã chọn cho anh ta.
So how do we cure this disease? I cofounded a program that we call Financial Empowerment Emotional Literacy. We call it FEEL, and it teaches how do you separate your emotional decisions from your financial decisions, and the four timeless rules to personal finance: the proper way to save, control your cost of living, borrow money effectively and diversify your finances by allowing your money to work for you instead of you working for it. Incarcerated people need these life skills before we reenter society. You can't have full rehabilitation without these life skills. This idea that only professionals can invest and manage money is absolutely ridiculous, and whoever told you that is lying.
Vậy làm sao để chữa căn bệnh này? Tôi đồng sáng lập chương trình mà chúng tôi gọi là Thúc Đẩy Ngôn Ngữ Tài Chính về Cảm Xúc Chúng tôi gọi nó là FEEL, và nó dạy bạn cách tách rời các quyết định cảm tính khỏi các quyết định tài chính, và bốn nguyên tắc trường tồn trong tài chính cá nhân là: cách tiết kiệm đúng đắn, kiểm soát phí sinh hoạt, mượn tiền có hiệu quả và đa dạng hóa tài chính bằng cách để tiền của bạn làm việc thay vì làm việc cho nó. Những tù nhân cần các kĩ năng này trước khi quay về với xã hội. Bạn không thể có sự phục hồi toàn diện nếu thiếu chúng. Ý nghĩ rằng chỉ có chuyên gia mới có thể đầu tư và quản lý tiền là hoàn toàn lố bịch, và ai nói thế là lừa dối.
(Applause)
(Vỗ tay)
A professional is a person who knows his craft better than most, and nobody knows how much money you need, have or want better than you, which means you are the professional. Financial literacy is not a skill, ladies and gentlemen. It's a lifestyle. Financial stability is a byproduct of a proper lifestyle. A financially sound incarcerated person can become a taxpaying citizen, and a financially sound taxpaying citizen can remain one. This allows us to create a bridge between those people who we influence: family, friends and those young people who still believe that crime and money are related. So let's lose the fear and anxiety of all the big financial words and all that other nonsense that you've been out there hearing. And let's get to the heart of what's been crippling our society from taking care of your responsibility to be better life managers. And let's provide a simple and easy to use curriculum that gets to the heart, the heart of what financial empowerment and emotional literacy really is.
Một chuyên gia chính là người hiểu rõ về nghề của anh ta hơn tất cả, và không ai biết số tiền bạn cần, có hay muốn rõ hơn chính bạn, có nghĩa là bạn là chuyên gia. Hiểu biết về tài chính không phải là một kĩ năng, thưa quí vị. Nó là một lối sống. Sự ổn định tài chính là một sản phẩm của lối sống đúng đắn. Một tù nhân ổn định về tài chính có thể trở thành người trả thuế, và một công dân trả thuế có tài chính ổn định có thể duy trì. Việc này cho phép chúng ta tạo nên cầu nối giữa những người có ảnh hưởng: Gia đình, bạn bè và những người trẻ tuổi vẫn còn tin rằng tội phạm và tiền bạc liên kết Vậy hãy xóa bỏ sự sợ hãi và mối lo âu của mọi từ ngữ tài chính và tất cả thứ vô nghĩa khác mà bạn đã nghe ngoài kia. Và hãy chạm đến trái tim của những gì đã làm tê liệt xã hội này Từ việc chăm sóc trách nhiệm của bạn để trở thành người quản lý cuộc sống tốt hơn. Và hãy cung cấp một giáo trình đơn giản và dễ sử dụng chạm đến trái tim, trái tim của Thúc Đẩy Ngôn Ngữ Tài Chính Đầy Cảm Xúc là gì
Now, if you're sitting out here in the audience and you said, "Oh yeah, well, that ain't me and I don't buy it," then come take my class --
Nếu bạn là khán giả đang ngồi ngoài kia và nói, "Ồ, đó không phải tôi và tôi không tin nó," vậy đến lớp của tôi --
(Laughter)
(Cười)
so I can show you how much money it costs you every time you get emotional.
tôi có thể cho thấy bao nhiêu tiền sẽ tốn mỗi lần bạn xúc động.
(Applause)
(Vỗ tay)
Thank you very much. Thank you.
Cảm ơn rất nhiều. Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)