The constant thud underneath your feet, the constrained space, and the monotony of going nowhere fast. It feels like hours have gone by, but it's only been eleven minutes, and you wonder, "Why am I torturing myself? This thing has got to be considered a cruel and unusual punishment."
Tiếng bước chân thình thịch liên hồi với khoảng không gian eo hẹp và sự chán nản khi chẳng hề đi nhanh được đến đâu Chỉ mới mười một phút trôi qua nhưng dường như đã là hàng giờ và bạn tự hỏi "Tại sao tôi phải hành hạ mình như thế này?" Việc này nên được cho là một cách trừng phạt thô bạo và kì quặc đó chứ
Actually, that's exactly what it is, or was. You see, in the 1800s, treadmills were created to punish English prisoners.
Thật ra nó là như thế đấy Vào những năm 1800 máy chạy bộ được tạo ra để trừng phạt những tù nhân nước Anh
At the time, the English prison system was abysmally bad. Execution and deportation were often the punishments of choice, and those who were locked away faced hours of solitude in filthy cells. So social movements led by religious groups, philanthropies, and celebrities, like Charles Dickens, sought to change these dire conditions and help reform the prisoners.
Vào thời gian đó, hệ thống nhà tù ở Anh cực kỳ tồi tệ Tra tấn và lưu đày là những hình phạt phổ biến Tù nhân bị nhốt hàng giờ trong một căn phòng bẩn thỉu và lạnh lẽo Do vậy, những phong trào xã hội do những nhóm tôn giáo, tổ chức từ thiện và những người nổi tiếng như Charles Dickens được lập ra để thay đổi thực trạng này và giúp cải tạo tù nhân
When their movement succeeded, entire prisons were remodeled and new forms of rehabilitation, such as the treadmill, were introduced.
Khi phong trào thành công, toàn bộ nhà tù được xây dựng lại và cách thức phục hồi mới đó là cho ra đời máy chạy bộ
Here's how the original version, invented in 1818 by English engineer Sir William Cubitt, worked. Prisoners stepped on 24 spokes of a large paddle wheel. As the wheel turned, the prisoner was forced to keep stepping up or risk falling off, similar to modern stepper machines. Meanwhile, the rotation made gears pump out water, crush grain, or power mills, which is where the name "treadmill" originated.
Cỗ máy đầu tiên được kĩ sư người Anh, ông William Cubitt, phát minh vào năm 1818 Những tù nhân bước lên 24 cạnh của một bánh răng lớn Ngay khi bánh răng quay, để tránh bị rơi xuống phần rãnh nghiền phía dưới, người tù nhân buộc phải tiếp tục bước tiếp cũng giống như máy đi bộ thời nay Vào thời đó, cỗ máy này giúp bơm nước, nghiền hạt hay làm quay cối xay gió Cái tên máy chạy bộ từ đó được hình thành
These devices were seen as a fantastic way of whipping prisoners into shape, and that added benefit of powering mills helped to rebuild a British economy decimated by the Napoleonic Wars. It was a win for all concerned, except the prisoners.
Chiếc máy này được xem như một cỗ máy tốt để đưa các ngục tù vào nề nếp và đồng thời giúp chạy cối xay gió Nền kinh tế nước Anh từ đó phục hồi sau thất bại của chiến tranh Napoleon Đó là một tin tốt trong cả nước, nhưng những tù nhân thì không nghĩ vậy
It's estimated that, on average, prisoners spent six or so hours a day on treadmills, the equivalent of climbing 5,000 to 14,000 feet. 14,000 feet is roughly Mount Everest's halfway point. Imagine doing that five days a week with little food.
Ước lượng trung bình rằng tù nhân làm việc trên cỗ máy hơn sáu tiếng một ngày tương tự như việc leo lên một ngọn núi cao từ 1,527 đến 4,267 mét phân nửa đoạn đường đến đỉnh Everest Hãy tưởng tượng bạn làm như vậy năm ngày một tuần mà chỉ ăn một chút
Cubitt's idea quickly spread across the British Empire and America. Within a decade of its creation, over 50 English prisons boasted a treadmill, and America, a similar amount.
Phát minh của Cubitt đã lan nhanh tới cường quốc Anh và Mỹ Trong vòng một thập kỉ, hơn 50 ngục tù Anh làm việc trên máy chạy bộ và con số tương tự ở Mỹ
Unsurprisingly, the exertion combined with poor nutrition saw many prisoners suffer breakdowns and injuries, not that prison guards seemed to care. In 1824, New York prison guard James Hardie credited the device with taming his more boisterous inmates, writing that the "monotonous steadiness, and not its severity...constitutes its terror," a quote many still agree with.
Làm việc quá sức mà không được bổ sung chất dinh dưỡng cho cơ thể Không có gì ngạc nhiên khi cỗ máy đã làm cho nhiều ngục tù kiệt sức nhưng cai ngục dường như chẳng hề quan tâm Vào năm 1824, cai ngục người New York, James Hardie, người tin dùng chiếc máy này để cải tạo tù nhân của ông, viết rằng "cái tạo ra sự khủng khiếp của chiếc máy này đó là sự vận chuyển luân hồi không ngơi nghỉ" Câu nói này đến nay vẫn được rất nhiều người đồng tình
And treadmills lasted in England until the late 19th century, when they were banned for being excessively cruel under the Prison's Act of 1898.
Máy chạy bộ chỉ tồn tại ở nước Anh đến thế kỉ 19 thì bị cấm bởi Luật tù năm 1898 vì mức độ tàn nhẫn của nó
But of course the torture device returned with a vengeance, this time targeting the unsuspecting public. In 1911, a treadmill patent was registered in the U.S., and by 1952, the forerunner for today's modern treadmill had been created.
Nhưng sau đó cỗ máy tra tấn này trở lại Lần này nó nhắm đến một bộ phận công chúng khác Vào năm 1911, bằng sáng chế máy chạy bộ được đăng kí ở Mỹ và đến năm 1952, chiếc máy chạy bộ đầu tiên như thời nay được tạo nên
When the jogging craze hit the U.S. in the 1970s, the treadmill was thrust back into the limelight as an easy and convenient way to improve aerobic fitness, and lose unwanted pounds, which, to be fair, it's pretty good at doing. And the machine has maintained its popularity since.
Làn sóng yêu thích chạy bộ đổ bộ vào Mỹ vào những năm 70 đã mang máy chạy bộ trở lại như một công cụ dễ dàng và thuận tiện cho việc tập thể dục và giảm cân Thật sự máy chạy bộ làm rất tốt điều đó Chiếc máy này trở nên phổ biến kể từ đó
So the next time you voluntarily subject yourself to what was once a cruel and unusual punishment, just be glad you can control when you'll hop off.
Nếu lần tới bạn có ý định sử dụng chiếc máy đã từng là một cách trừng phạt tàn nhẫn và khác thường thì bạn nên vui vì mình có thể tự bước xuống bất cứ lúc nào