Right now there is an aspiring teacher who is working on a 60-page paper based on some age-old education theory developed by some dead education professor wondering to herself what this task that she's engaging in has to do with what she wants to do with her life, which is be an educator, change lives, and spark magic. Right now there is an aspiring teacher in a graduate school of education who is watching a professor babble on and on about engagement in the most disengaging way possible. Right now there's a first-year teacher at home who is pouring through lesson plans trying to make sense of standards, who is trying to make sense of how to grade students appropriately, while at the same time saying to herself over and over again, "Don't smile till November," because that's what she was taught in her teacher education program. Right now there's a student who is coming up with a way to convince his mom or dad that he's very, very sick and can't make it to school tomorrow. On the other hand, right now there are amazing educators that are sharing information, information that is shared in such a beautiful way that the students are sitting at the edge of their seats just waiting for a bead of sweat to drop off the face of this person so they can soak up all that knowledge. Right now there is also a person who has an entire audience rapt with attention, a person that is weaving a powerful narrative about a world that the people who are listening have never imagined or seen before, but if they close their eyes tightly enough, they can envision that world because the storytelling is so compelling. Right now there's a person who can tell an audience to put their hands up in the air and they will stay there till he says, "Put them down." Right now.
Ngay bây giờ có một giáo viên đầy khát vọng đang làm nghiên cứu dài 60 trang dựa trên một lý thuyết giáo dục cũ được phát triển bởi một cố giáo sư và tự hỏi bài tập mà cô ấy đang làm có liên quan gì tới điều cô muốn làm trong đời: trở thành nhà giáo dục, thay đổi những cuộc đời và làm nên phép màu. Ngay bây giờ, có một giáo viên đầy khát vọng tại trường sư phạm đang theo dõi một vị giáo sư lảm nhảm về sự kết nối trong dạy học một cách kém thu hút nhất. Ngay bây giờ có một giáo viên năm nhất nghiên cứu kế hoạch giảng dạy tại nhà cố gắng hiểu những tiêu chuẩn giáo dục, cố tìm cách chấm điểm tốt nhất cho học trò, đồng thời tự nhủ hết lần này đến lần khác, "Đừng vội mừng, phải luôn nghiêm khắc." bởi vì đó là cái mà cô ấy được dạy trong chương trình giáo dục sư phạm. Ngay bây giờ, có một học sinh đang tìm cách thuyết phục cha mẹ rằng mình bị ốm và không thể đi học vào ngày mai. Trong khi đó, ngay bây giờ có những nhà giáo dục tuyệt vời đang chia sẻ các thông tin, theo một cách rất tuyệt vời đến nỗi những học sinh dưới kia chỉ chờ đợi một giọt mồ hôi rỏ ra từ khuôn mặt người này để chúng có thể thấm nhuần tất cả kiến thức kia. Ngay bây giờ, cũng có một người thu hút được toàn bộ sự chú ý của khán giả, dệt nên một câu chuyện có sức hút về một thế giới mà người nghe chưa bao giờ nhìn thấy hoặc tưởng tới, nhưng nếu nhắm mắt lại họ có thể mường tượng ra bởi vì câu chuyện được kể quá là hấp dẫn. Ngay bây giờ, có một người, có thể yêu cầu khán giả giơ hai tay lên và giữ như thế cho đến khi anh ta nói: "Hạ tay xuống." Ngay bây giờ.
So people will then say, "Well, Chris, you describe the guy who is going through some awful training but you're also describing these powerful educators. If you're thinking about the world of education or urban education in particular, these guys will probably cancel each other out, and then we'll be okay."
Mọi người sẽ nói, " Chris à, anh miêu tả cái gã được đào tạo rởm nhưng cũng miêu tả những nhà giáo dục đầy uy lực. Nếu nghĩ về thế giới giáo dục cụ thể là giáo dục thị thành, những người này bù trừ cho nhau, và thế thì sẽ ổn cả."
The reality is, the folks I described as the master teachers, the master narrative builders, the master storytellers are far removed from classrooms. The folks who know the skills about how to teach and engage an audience don't even know what teacher certification means. They may not even have the degrees to be able to have anything to call an education. And that to me is sad. It's sad because the people who I described, they were very disinterested in the learning process, want to be effective teachers, but they have no models. I'm going to paraphrase Mark Twain. Mark Twain says that proper preparation, or teaching, is so powerful that it can turn bad morals to good, it can turn awful practices into powerful ones, it can change men and transform them into angels.
Thực tế là, những người mà tôi miêu tả là những giáo viên tuyệt vời những bậc thầy về xây dựng câu chuyện bậc thầy kể chuyện họ không ở trong lớp học. Những người biết kỹ năng dạy dỗ và kết nối với người nghe không biết chứng chỉ dạy học là cái gì. Họ thậm chí không có bằng cấp liên quan tới giáo dục. Và điều đó làm tôi buồn. Buồn bởi những người tôi miêu tả, thờ ơ trong quá trình học, lại muốn trở thành những giáo viên giỏi, nhưng lại không có khuôn mẫu. Tôi sẽ mượn lời của Mark Twain, ông nói rằng sự chuẩn bị đúng cách hay giảng dạy có quyền năng lớn đến nỗi biến tà thành chính, những thói thường chán ngắt thành bổ ích, thay đổi con người và biến họ thành những thiên sứ.
The folks who I described earlier got proper preparation in teaching, not in any college or university, but by virtue of just being in the same spaces of those who engage. Guess where those places are? Barber shops, rap concerts, and most importantly, in the black church. And I've been framing this idea called Pentecostal pedagogy. Who here has been to a black church? We got a couple of hands. You go to a black church, their preacher starts off and he realizes that he has to engage the audience, so he starts off with this sort of wordplay in the beginning oftentimes, and then he takes a pause, and he says, "Oh my gosh, they're not quite paying attention." So he says, "Can I get an amen?"
Những người mà tôi vừa miêu tả được chuẩn bị đầy đủ cho việc giảng dạy, không bởi trường học , mà bởi việc ở cùng chỗ với học viên. Thử đoán xem đó là những nơi nào? Hiệu cắt tóc, buổi trình diễn nhạc rap, và quan trọng nhất, trong nhà thờ của người da màu. Tôi đã hình thành ý tưởng gọi là sư phạm Ngũ tuần. Ai ở đây từng đi nhà thờ của người da màu? Có vài người giơ tay. Các bạn đến đó, linh mục bắt đầu rao giảng ông ta nhận ra mình phải kết nối với người nghe, vì vậy, ông chơi chữ thế này vào lúc mở đầu, rồi dừng lại một chút, và nói: "Lạy Chúa, họ chưa thực sự chú ý." "Cho tôi một lời amen."
Audience: Amen.
Khán giả: Amen.
Chris Emdin: So I can I get an amen? Audience: Amen.
Chris Emdin: "Cho tôi một lời amen. Khán giả: Amen
CE: And all of a sudden, everybody's reawoken. That preacher bangs on the pulpit for attention. He drops his voice at a very, very low volume when he wants people to key into him, and those things are the skills that we need for the most engaging teachers. So why does teacher education only give you theory and theory and tell you about standards and tell you about all of these things that have nothing to do with the basic skills, that magic that you need to engage an audience, to engage a student? So I make the argument that we reframe teacher education, that we could focus on content, and that's fine, and we could focus on theories, and that's fine, but content and theories with the absence of the magic of teaching and learning means nothing.
CE: Đột nhiên mọi người choàng tỉnh. Linh mục dậm chân lên bục giảng để gây chú ý. Ông ta hạ giọng khi muốn người ta hướng vào mình, đó là những kỹ năng chúng ta cần để trở thành giáo viên giỏi kết nối . Tại sao việc đào tạo giáo viên chỉ cho ta những lý thuyết những tiêu chuẩn và tất cả những thứ chẳng liên quan gì tới kỹ năng cơ bản, phép màu mà ta cần để kết nối với khán giả, với học trò? Theo tôi, định hình lại việc đào tạo giáo viên, giúp ta tập trung vào nội dung, vào những lý thuyết, nhưng nội dung và lý thuyết mà vắng bóng phép màu của dạy và học, là vô nghĩa.
Now people oftentimes say, "Well, magic is just magic." There are teachers who, despite all their challenges, who have those skills, get into those schools and are able to engage an audience, and the administrator walks by and says, "Wow, he's so good, I wish all my teachers could be that good." And when they try to describe what that is, they just say, "He has that magic."
Người ta thi thoảng nói "Phép màu chỉ là phép màu." Có những giáo viên, có các kỹ năng đó, bất chấp mọi thách thức, vào trường và kết nối với người nghe, người phụ trách đi ngang và nói, " Anh ấy giỏi quá, tôi ước có giáo viên giỏi như thế." Và khi cố gắng miêu tả đó là gì, họ chỉ nói "Anh ấy có phép màu."
But I'm here to tell you that magic can be taught. Magic can be taught. Magic can be taught. Now, how do you teach it? You teach it by allowing people to go into those spaces where the magic is happening. If you want to be an aspiring teacher in urban education, you've got to leave the confines of that university and go into the hood. You've got to go in there and hang out at the barbershop, you've got to attend that black church, and you've got to view those folks that have the power to engage and just take notes on what they do. At our teacher education classes at my university, I've started a project where every single student that comes in there sits and watches rap concerts. They watch the way that the rappers move and talk with their hands. They study the way that he walks proudly across that stage. They listen to his metaphors and analogies, and they start learning these little things that if they practice enough becomes the key to magic. They learn that if you just stare at a student and raise your eyebrow about a quarter of an inch, you don't have to say a word because they know that that means that you want more. And if we could transform teacher education to focus on teaching teachers how to create that magic then poof! we could make dead classes come alive, we could reignite imaginations, and we can change education.
Nhưng tôi nói với các bạn rằng phép màu đó cũng có thể được giảng dạy. Có thể giảng dạy được phép màu. Có thể giảng dạy được phép màu. Thế dạy nó như thế nào? Bằng cách cho phép người ta đi vào những không gian nơi phép màu xảy ra. Nếu muốn là một giáo viên truyền cảm hãy ra khỏi những hạn chế của trường học và vào phố. Phải đến đó, ngồi chơi ở hiệu cắt tóc, đến nhà thờ da màu, và quan sát những người có năng lực kết nối ghi chép những gì họ làm. Ở những lớp sư phạm tại trường đại học, tôi bắt đầu một dự án mà từng học sinh ngồi xem trình diễn nhạc rap. Họ xem cách các nghệ sỹ rap di chuyển và nói chuyện bằng đôi tay. cách họ bước đi đầy tự hào trên sân khấu. nghe những ẩn dụ và so sánh đồng nhất. Những điều nhỏ nhặt này, nếu được thực hành đủ lâu, sẽ trở thành chìa khóa của phép màu. Họ học được là chỉ cần nhìn học trò nhướn mày lên khoảng một phần tư inch, không cần phải nói lời nào cả, vì các em sẽ tự biết đó nghĩa là thầy muốn mình chú ý hơn. Nếu ta có thể biến đổi giáo dục sư phạm tập trung vào việc giảng dạy giáo viên cách tạo ra phép màu đó Vù! ta có thể thổi sinh khí vào lớp học, khơi mào lại trí tưởng tượng và thay đổi nền giáo dục.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(vỗ tay)