I first tried online dating my freshman year of college, which was in 2001, in case you can't see my wrinkle. Now, as you may have noticed, I'm six-feet tall, and when I arrived at my chosen university and realized our men's Division III basketball team averaged five-foot-eight, I abandoned the on-campus scene and went online. Now, back then, online dating was pretty close to the plot of "You've Got Mail." You'd write long emails back and forth for weeks, before you finally met up in real life. Except, in my case, you'd realize you have no chemistry and so now, you're back to square one.
Tôi thử hẹn hò trên mạng lần đầu vào năm đầu đại học, năm 2001, nếu bạn còn chưa thấy nếp nhăn của tôi. Có thể bạn nhận ra, tôi cao 1 mét 8, và khi vào đại học, nhận ra chiều cao trung bình của đội bóng rổ nam là 1 mét 73, tôi từ bỏ việc tìm bạn trai ở trường và lên mạng. Ngày xưa, hẹn hò trên mạng khá giống với cốt truyện phim "You've Got Mail". Bạn gửi cho nhau những email dài suốt nhiều tuần, trước khi thực sự gặp mặt ngoài đời. Trừ khi, như trường hợp của tôi, bạn nhận thấy không hợp và bắt đầu lại từ đầu.
So, while online dating has changed a lot in the last 17 years, many of the frustrations remain the same. Because here's what it does well. It broadens your pool of potential dates beyond your existing social and professional circles. And here's what it doesn't do well. Literally everything else.
Dù hẹn hò trên mạng đã thay đổi nhiều trong 17 năm qua, vẫn còn nguyên đó rất nhiều sự thất vọng. Bởi điều mà nó làm tốt là mở rộng vùng đối tượng tiềm năng vượt lên trên vòng tròn xã hội và công việc của bạn. Và điều nó làm không tốt là tất cả những thứ còn lại.
(Laughter)
(Cười)
A few things you should know about me: I'm an action-oriented overachieving math and theater nerd, who ended up with an MBA. So, when things aren't working out, I tend to take a step back, apply my business toolkit to figure out why, and to fix it. My love life was no exception.
Một vài thứ bạn cần biết về tôi. Tôi là mọt toán và phim, thích hành động và tham vọng, đã lấy bằng thạc sĩ kinh tế. Nên khi mọi thứ tồi tệ, tôi có xu hướng lùi lại, vận dụng những chiến thuật kinh doanh để tìm ra vấn đề và sửa nó. Chuyện tình cảm cũng không phải ngoại lệ.
The summer before I turned 30, I took myself on a relationship off-site. Which means I went camping solo in Maine for a week, to do a retro on my track record of mediocre relationships. Because the thing was, I knew what I wanted in a partner. Kindness, curiosity, empathy, a sense of purpose. And yet, here's what I chose for online: Ivy League degree, six feet or taller, lives within 12 subway stops of me. It's not that I intentionally prioritized those things, it's just the easiest to vet for online. It kind of is like a résumé review, which is why these guys looked great on paper and never quite fit me.
Mùa hè trước khi lên 30, tôi đến một nơi thúc đẩy hẹn hò. Tôi đi cấm trại một mình ở Maine để nhìn lại ghi chép về các mối quan hệ tầm thường. Nhưng quan trọng là tôi biết mình cần gì ở một người bạn trai. Tử tế, hiếu kì, biết đồng cảm có mục đích. Và đây là thứ tôi chọn trên mạng: Có bằng Ivy League, 1m72 hoặc cao hơn, sống cách tôi 12 trạm xe. Tôi không có chủ đích ưu tiên những điều này, chỉ là nó giúp việc tìm kiếm dễ dàng hơn. Giống bản tóm tắt sơ yếu lí lịch, đó là vì sao các chàng trai nhìn thì tuyệt, nhưng lại không phù hợp với tôi.
So when I went back online in the spring of 2016, I decided to reengineer the process through some classic business tools. First, I went to OkCupid, because I wanted to avoid the gamification of swipe-based apps. And also, because I wanted a writing sample. Next, I set up a sales funnel, throwing out any sense of my type, and instead defining the criteria that would qualify a lead. An inbound message had to do three things: had to be written in complete sentences and with good grammar; it had to reference something in my profile, so I know it's not a copy-and-paste situation; and it had to avoid all sexual content. I figured this was a pretty low bar, but it turns out, of my 210 inbound messages, only 14 percent cleared that hurdle.
Nên khi lên mạng lần nữa vào mùa xuân năm 2016, tôi quyết định sửa chữa quá trình đó bằng một số công cụ kinh doanh. Đầu tiên, tôi lên OkCupid vì muốn tránh hình mẫu của những ứng dụng hẹn hò. Và tôi cũng muốn một bản viết mẫu. Tiếp theo, tôi thiết lập một kênh bán hàng, bỏ qua mọi đặc điểm yêu thích và thay vào đó, là định nghĩa các tiêu chí đáp ứng yêu cầu. Tin nhắngởi về phải làm qua ba việc: phải được viết bằng câu đầy đủ, đúng ngữ pháp; phải được tham khảo từ hồ sơ của tôi, để biết rằng nó không được sao chép y nguyên; và không có nội dung tình dục. Tôi thấy điều này rất dễ thực hiện, nhưng hóa ra trong 210 tin nhắn tôi nhận được, chỉ có 14% đáp ứng yêu cầu.
(Laughter)
(Cười)
Next, I wanted to meet in real life as quickly as possible, because the things I cared about, I couldn't see online. But the research, and my experience, shows you only need about 30 seconds with someone to tell if you click.
Tiếp, tôi muốn được gặp ngoài đời càng sớm càng tốt, bởi những thứ tôi muốn biết không thể thấy được trên mạng. Nhưng theo nghiên cứu và kinh nghiệm, tôi biết chỉ cần 30s để xem có hợp hay không.
So I invented the zero date. The zero date is one drink, one hour. With the goal of answering one question: Would I like to have dinner with this person? Not "are they the one"? Literally, "Would I like to spend three hours across the table from this person?" You tell them you have a hard stop -- drinks with girlfriends, a conference call with China -- it doesn't matter, they don't know you. The point is one hour. If it's awesome, you schedule a first date. And if it's not awesome, you downshift into entertainer mode and you workshop a few new stories for your next networking event.
Nên tôi phát minh ra "cuộc hẹn số 0". Gồm một ly nước và một giờ đồng hồ. Với mục tiêu là trả lời một câu hỏi: "Liệu tôi có muốn ăn tối với người này không?" Không phải là: "Có phải là người ấy không"? Mà nói thẳng ra là: " Liệu tôi có có muốn dành ba tiếng đồng hồ với người này không?" Bạn thẳng tay dừng cuộc hẹn với họ - vì một cuộc hẹn với chị em, một cuộc gọi từ Trung Quốc không thành vấn đề, họ không biết bạn. Quan trọng là một tiếng đó. Nếu tuyệt, bạn sẽ lên kế hoạch cho cuộc hẹn đầu tiên. Nếu không, bạn chuyển sang chế độ giải trí kể vài câu chuyện để mở rộng vòng tròn quan hệ.
Plus, because it's just an hour, you can squeeze up to three in one evening and then you only have to do your hair and pick out one great outfit a week.
Thêm nữa, vì chỉ có một tiếng, bạn có thể nhét ba ca chỉ trong một buổi chiều.
The zero date also gave me a chance to see how they responded to me asking them out. I figured not everyone would dig my moxie, and I was right. Of my 29 qualified leads, only 15 replied to my message, and of those, six scheduled a zero date.
chỉ cần làm một tóc và chọn ra một bộ cánh đẹp nhất. "cuộc hẹn số 0" cho tôi biết cách họ phản ứng khi tôi mời họ hẹn hò. Tôi nhận ra không phải tất cả đều thích sự năng nổ của tôi. Trong 29 tin đạt tiêu chuẩn chỉ có 15 tin hồi âm, và chỉ có 6 lên lịch cho "cuộc hẹn số 0".
My first zero date was with a set designer. And we were both into yoga and preferred our bagels with peanut butter, so it looked pretty promising. But two minutes in, I could tell it wasn't going to be a thing and I was relieved not to be spending dinner with him. After that, I was a little nervous about going to my next zero date. But we had agreed to meet on the Brooklyn Heights Promenade with a flask of whiskey to watch the sunset, and honestly, it was two blocks from my apartment. Plus, this guy had a podcast, I have a podcast, worst case scenario, we can talk about our podcasts.
Cuộc hẹn số 0 đầu tiên là với nhà dựng cảnh Chúng tôi đều thích yoga thích bánh vòng với bơ đậu phộng, và rất hứa hẹn. Nhưng sau 2 phút, tôi biết sẽ không thành, và cảm thấy nhẹ nhõm khi không phải ăn tối với anh ta. Sau đó tôi cảm thấy hơi lo về cuộc hẹn tiếp theo. Nhưng chúng tôi đã đồng ý gặp nhau ở đường đi bộ Brooklyn với một bình whiskey, ngắm hoàng hôn, Thật ra, nó chỉ cách căn hộ của tôi hai dãy nhà. Anh ta là biên tập viên radio và tôi cũng thế, viễn cảnh tệ nhất, chúng tôi có thể nói về nó.
Then, Chas set down next to me. And this kind and empathetic man told great jokes and asked even better questions. He was a lawyer and a writer, and his eyes twinkled when he laughed and they squeezed tight when I kissed him and at some point in the evening, our zero date became a first date. And two years later, we have a washer, dryer and two house plants together.
Sau đó, Chas ngồi cạnh tôi. Chàng trai hiền lành và dễ đồng cảm này kể những câu chuyện hài và hỏi những câu hay ho. Anh ấy là luật sư và một tác giả, mắt anh ấy sáng lên khicười và nhắm chặt lại khi tôi hôn anh, và cuộc hẹn số 0 bỗng trở thành cuộc hẹn hò đầu tiên. Và hai năm sau, chúng tôi có máy giặt, máy sấy và hai cái cây cảnh.
Now, I can't promise you're going to end up with house plants. But the point of this story is that online dating doesn't have to suck. Don't treat it like a game, and don't treat it like a resume review. Instead, use it to source and qualify leads and then get offline as quickly as possible with the zero date. Because the point of this isn't swiping. It's finding your person.
Tôi không thể hứa với bạn rằng bạn sẽ có cây cảnh. Nhưng ý nghĩa câu chuyện là hẹn hò trên mạng không nhất thiết phải trở nên tồi tệ. Đừng coi nó như trò chơi, và đừng xem nó như thăm dò lí lịch. Thay vào đó, dùng nó để lọc ra những đối tượng tiềm năng, và rời khỏi mạng nhanh nhất có thể với "cuộc hẹn số 0". Vì mục đích của việc này không phải lướt, mà là tìm ra người ấy của bạn.
Good luck.
Chúc may mắn.
(Applause)
(Vỗ tay)