This is your conference, and I think you have a right to know a little bit right now, in this transition period, about this guy who's going to be looking after it for you for a bit. So, I'm just going to grab a chair here.
Đây là hội nghị của bạn, và tôi nghĩ bạn có quyền được biết chút ít về nó bây giờ, trong giai đoạn chuyển đổi này. về anh chàng đang chăm nom nó . Tôi xin lấy 1 cái ghế để ngồi ở đây.
Two years ago at TED, I think -- I've come to this conclusion -- I think I may have been suffering from a strange delusion. I think that I may have believed unconsciously, then, that I was kind of a business hero. I had this company that I'd spent 15 years building. It's called Future; it was a magazine publishing company. It had recently gone public and the market said that it was apparently worth two billion dollars, a number I didn't really understand. A magazine I'd recently launched called Business 2.0 was fatter than a telephone directory, busy pumping hot air into the bubble. (Laughter) And I was the 40 percent owner of a dotcom that was about to go public and no doubt be worth billions more. And all this had come from nothing. Fifteen years earlier, I was a science journalist who people just laughed at when I said, "I really would like to start my own computer magazine." And 15 years later, there are 100 of them and 2,000 people on staff and it was just such heady times. The date was February 2000. I thought the little graph of my business life that kind of looked a bit like Moore's Law -- ever upward and to the right -- it was going to go on forever. I mean, it had to. Right? I was in for quite a surprise.
2 năm trước đây tại TED, tôi nghĩ --- Tôi đã đi đến kế luận này --- Tôi nghĩ tôi đã mắc phải một ảo tưởng lạ. Tôi nghĩ rằng tôi có lẽ bị tin tưởng một cách vô thức rồi sao đó tôi đã trở 1 người hùng kinh doanh. Tôi có công ty mà tôi đã bỏ 15 năm xây dựng. Nó có tên là Future. Nó đã là một công ty xuất bản tạp chí. Gần đây công ty mới được ra mắt và thị trường cho rằng nó hình như đáng giá khoảng 2 tỷ đô, một con số mà tôi đã không thật sự hiểu được. Tạp chí mà tôi mới giới thiệu gần đây được gọi là Business 2.0 hứa hẹn hơn là sách niên giám điện thoại, bận rộn bơm khí nóng vào trong bong bóng -- (Cười) -- và tôi đã là chủ sở hữu 40% của 1 công ty mạng (dot com) sắp sửa ra mắt thị trường và chắc chắn sẽ có giá hàng tỉ đô nữa. Và tất cả những điều đó đã đến từ không có gì. 15 năm trước, tôi từng là nhà báo khoa học mà mọi người chỉ cười nhạo khi tôi nói, "Tôi thật sự muốn tạo bắt đầu 1 tạp chí tin học của riêng mình." Và 15 năm sau, nó đã gần 100 cái như thế. Và 2,000 nhân viên và -- nó đã là khoảng thời gian đau đầu. Cái ngày tháng 2 năm 2000. Tôi đã nghĩ cái đồ thị nhỏ của cuộc đời kinh doanh của tôi mà nó trong giống như là định luật Moore thậm chí tiến lên trên về phía phải -- nó đã đi lên mãi như thế. Ý tôi là, nó phải như thế. Đúng không? Tôi đã khá là ngạc nhiên.
The dotcom, ironically called Snowball, was the very last consumer web company to go public the next month before NASDAQ exploded, and I entered 18 months of business hell. I watched everything that I'd built crumbling, and it looked like all this stuff was going to die and 15 years work would have come for nothing. And it was gut wrenching. It took eight years of blood, sweat and tears to reach 350 employees, something which I was very proud of in the business. February 2001 -- in one day we laid off 350 people, and before the bloodshed was finished, 1,000 people had lost their jobs from my companies. I felt sick. I watched my own net worth falling by about a million dollars a day, every day, for 18 months. And worse than that, far worse than that, my sense of self-worth was kind of evaporating. I was going around with this big sign on my forehead: "LOSER." (Laughter) And I think what disgusts me more than anything, looking back, is how the hell did I let my personal happiness get so tied up with this business thing?
Dot-com, gọi một cách mỉa mai là quả bóng tuyết, đã là công ty mạng khách hàng cuối cùng được công khai tháng kế tiếp trước khi NASDAQ bị tiêu tan, và tôi bước vào 18 tháng kinh doanh quỷ quái Tôi thấy -- Tôi nhìn mọi thứ mà tôi xây dựng vỡ vụn. Và nó trong như là mọi thứ đang chuẩn bị chết và 15 năm làm việc có thể trở thành không còn gì. Và nó đã như là ruột bị vặn. Lần đầu mất 8 năm máu, mồ hôi và nước mắt để có 350 nhân viên -- thứ gì đó mà tôi rất tự hào trong kinh doanh. Tháng 2 năm 2001. Chúng tôi xa thải 350 người trong một ngày, và trước khi cuộc đổ máu kết thúc, 1,000 người bị mất công việc từ -- từ công ty của tôi. Tôi cảm thấy rất mệt mọi. Tôi nhìn tài sản của mình giảm sút khoảng 1 triệu đô một ngày, mỗi ngày, trong vòng 18 tháng. Và, tệ hơn thế, thậm tệ hơn thế, Tôi không còn cảm nhận về giá trị bản thân nữa. Tôi đi vòng quanh với cái bảng hiệu to trước trán mình: "KẺ THUA CUỘC" (Cười) Và điều làm tôi phát ớn nhất là khi nhìn lại, tôi không biết thế quái nào mà tôi đã gắn chặt hạnh phúc của bản thân công việc kinh doanh này?
Well, in the end, we were able to save Future and Snowball, but I was, at that point, ready to move on. And to cut a long story short, here's where I came to. And the reason I'm telling this story is that I believe, from many conversations, that a lot of people in this room have been through a similar kind of rollercoaster -- emotional rollercoaster -- in the last couple years. This has been a big, big transition time, and I believe that this conference can play a big part for all of us in taking us forward to the next stage to whatever's next. The theme next year is re-birth.
Cuối cùng, chúng tôi cũng có thể cứu được Future và Snowball nhưng, tôi đã ở thế sẵn sàng tiến lên, và để lược bớt 1 câu chuyện dài , đây là cái mà tôi đi đến. Và lý do mà tôi kể câu chuyện này là vì tôi tin rằng, từ nhiều cuộc nói chuyện, rằng rất nhiều người trong phòng này đã trải qua, kiểu tương tự như là đường trược cao tốc -- cảm xúc đường trược cao tốc -- trong vài năm qua. Đó là khoảng thời gian chuyển tiếp rất rất lớn, và tôi tin rằng buổi hội nghị này có thể đóng vai trò lớn cho tất cả chúng ta dẫn chúng ta tiến tới giai đoạn tiếp theo, đến bất cứ gì tiếp đó. Chủ đề năm sau là tái sinh.
It was at the same TED two years ago when Richard and I reached an agreement on the future of TED. And at about the same time, and I think partly because of that, I started doing something that I'd forgotten about in my business focus: I started to read again. And I discovered that while I'd been busy playing business games, there'd been this incredible revolution in so many areas of interest: cosmology to psychology to evolutionary psychology to anthropology to ... all this stuff had changed. And the way in which you could think about us as a species and us as a planet had just changed so much, and it was incredibly exciting. And what was really most exciting -- and I think Richard Wurman discovered this at least 20 years before I did -- was that all this stuff is connected. It's connected; it all hooks into each other.
Nó giống như ở TED của 2 năm trước đây khi Richard và tôi đạt được thỏa thuận về tương lai của TED. Và cũng cùng thời điểm, và tôi nghĩ bởi vì điều đó, tôi bắt đầu làm gì đó mà tôi muốn quên về mục đính chính trong kinh doanh của tôi. Tôi bắt đầu đọc lại. Và tôi khám phá ra rằng trong khi tôi đang bận rộn chơi trò chơi kinh doanh, đã có những sự cách mạng không ngờ trong nhiều lĩnh vực được quan tâm - thiên văn học, tâm lý học, tâm lý tiến hóa cho đến nhân loại học, đến -- bạn biết đó, tất cả những thứ này đã thay đổi. Và cái cách mà bạn có thể nghĩ chúng ta như là một loài, và chúng ta như là hành tinh đã thay đổi quá nhiều, và nó đã vô cùng thú vị Và cái mà thật sự thú vị nhất, và tôi nghĩ Richard Wurman khám phá nó ít nhất là 20 năm trước tôi, đó là tất cả những thứ này đều liên kết nhau. Chúng kế nối nhau. Tất cả chúng móc vào nhau.
We talk about this a lot, and I thought about trying to give an example of this. So, just one example: Madame de Gaulle, the wife of the French president, was famously asked once, "What do you most desire?" And she answered, "A penis." And when you think about it, it's very true: what we all most desire is a penis -- or "happiness" as we say in English. (Laughter) And something ... good luck with that one in the Japanese translation room. (Laughter) (Applause)
và chúng ta nói về nó rất nhiều. Và tôi đã nghĩ về việc cố gắng đưa ra ví dụ cho nó, chỉ là một ví dụ. Quý bà de Gaulle, phu nhân của thủ tướng Pháp, được nổi tiếng được hỏi một lần, "Thứ gì bà mong muốn nhất?" Và bà trả lời "a penis" (tiếng Anh nghĩa là dương vật)." Và khi chúng bạn nghĩ về nó, nó rất đúng. Cái mà tất cả chúng ta mong muốn nhất là dương vật. Hay, bạn biết đó, "hạnh phúc," nếu chúng ta nói bằng tiếng Anh. (Cười) Và thứ gì đó -- OK, chúc may mắn với những ai trong phòng dịch tiếng Nhật. (Cười) (Vỗ tay)
But something as basic as happiness, which 20 years ago would have been just something for discussion in the church or mosque or synagogue, today it turns out that there's dozens of TED-like questions that you can ask about it, which are really interesting. You can ask about what causes it biochemically: neuroscience, serotonin, all that stuff. You can ask what are the psychological causes of it: nature? Nurture? Current circumstance? Turns out that the research done on that is absolutely mind-blowing. You can view it as a computing problem, an artificial intelligence problem: do you need to incorporate some sort of analog of happiness into a computer brain to make it work properly? You can view it in sort of geopolitical terms and say, why is it that a billion people on this planet are so desperately needy that they have no possibility of happiness, and whereas almost all the rest of them, regardless of how much money they have -- whether it's two dollars a day or whatever -- are almost equally happy on average? Or you can view it as an evolutionary psychology kind of thing: did our genes invent this as a kind of trick to get us to behave in certain ways? The ant's brain, parasitized, to make us behave in certain ways so that our genes would propagate? Are we the victims of a mass delusion? And so on, and so on.
Nhưng thứ gì đó cơ bản như là hạnh phúc, mà 20 năm trước đã là thứ gì đó để thảo luận trong nhà thờ hay nhà thờ Hồi Giáo, hay giáo đường Do Thái ngày nay nó quay ra rằng có hàng tá câu hỏi giống như TED mà bạn có thể hỏi về nó mà rất là thú vị. Bạn có thể hỏi về nguyên nhân của nó về mặt hóa sinh; khoa học thần kinh, hoạt chất serotonin, tất cả mọi thứ đó. Bạn có thể hỏi cái nguyên nhân tâm lý của nó? Tự nhiên, sự nuôi dưỡng, hoàn cảnh hiện tại? Hóa ra các nghiên cứu được thực hiện về vấn đề đó cực kỳ đáng ngạc nhiên. Bạn có thể nhìn nó như 1 phép toán tin, một vấn đề thông minh nhân tạo. Tại sao -- bạn cần phải kết hợp chặt chẽ một phép tương tự của hạnh phúc vào một bộ não máy tính để làm cho nó hoạt động đúng? Bạn có thể xem xét nó trên khía cạnh địa chính và nói, tại sao 1 tỷ người trên hành tinh này đang rất khổ sở vì họ không có khả năng có được sự hạnh phúc, và phần còn lại gần như tất cả chúng ta, bất kể bao nhiêu tiền chúng ta có, bất kể đó là 2 đô một ngày hay bất cứ cái gì, đều được hạnh phúc tương đương nhau? Hoặc bạn có thể xem nó như là một loại tâm lý học tiến hóa. Tại sao chúng ta - đã phát minh ra các gen của chúng ta như thể là trò lừa để khiến chúng ta hành động theo những cách nhất định? Não kiến, được sống ký sinh, để làm chúng ta hành xử trong những cách nhất định mà gen của chúng ta sẽ truyền lại? Liệu chúng ta có các nạn nhân của một ảo tưởng đại chúng? Và tiếp đó, và tiếp đó.
To understand even something as important to us as happiness, you kind of have to branch off in all these different directions, and there's nowhere that I've discovered -- other than TED -- where you can ask that many questions in that many different directions. And so, it's the profound thing that Richard talks about: to understand anything, you just need to understand the little bits; a little bit about everything that surrounds it. And so, gradually over these three days, you start off kind of trying to figure out, "Why am I listening to all this irrelevant stuff?" And at the end of the four days, your brain is humming and you feel energized, alive and excited, and it's because all these different bits have been put together. It's the total brain experience, we're going to ... it's the mental equivalent of the full body massage. (Laughter) Every mental organ addressed. It really is.
Để hiểu những thứ thậm chí quan trọng cho chúng ta như là hạnh phúc, bạn cần phải hiểu theo tất cả những hướng khác nhau đó, và không có ở bất cứ đâu mà chúng ta có thể khám phá ra ngoài TED nơi bạn có thể hỏi nhiều câu hỏi, theo nhiều hướng khác nhau. Và vì thế, nó là điều sâu sắc mà Richard nói về: Để hiểu mọi thứ, bạn cần hiểu từng chút một. Một chút về mọi thứ mà bao quanh nó. Và vì thế, dần dần trải qua 3 ngày này, bạn bắt đầu có gắng nghĩ ra, tại sao tôi lại nghe những thứ không liên quan gì nhau? Và ở phần cuối của bốn ngày, bộ não của bạn là ồn ào và bạn cảm thấy tràn đầy sinh lực, sức sống, và sự phấn khởi, và nó bởi vì những thứ nhỏ khác nhau đó được đặt cùng với nhau. Đó là trải nghiệm tổng thể của bộ não chúng ta đang tới -- nó tương đương về mặt tinh thần với việc massage toàn bộ cơ thể. (Cười) Mỗi cơ quan thần kinh xác định. Nó thực sự thế.
Enough of the theory, Chris. Tell us what you're actually going to do, all right? So, I will. Here's the vision for TED.
Lý thuyết đủ rồi, Chris. Nói chó chúng tôi biết bạn đang thực sự sẽ làm gì được chú? Vì thế, tôi sẽ. Đây là tầm nhìn cho TED.
Number one: do nothing. This thing ain't broke, so I ain't gonna fix it. Jeff Bezos kindly remarked to me, "Chris, TED is a really great conference. You're going to have to fuck up really badly to make it bad." (Laughter) So, I gave myself the job title of TED Custodian for a reason, and I will promise you right here and now that the core values that make TED special are not going to be interfered with. Truth, curiosity, diversity, no selling, no corporate bullshit, no bandwagoning, no platforms. Just the pursuit of interest, wherever it lies, across all the disciplines that are represented here. That's not going to be changed at all.
Thứ nhất: không làm gì. Thứ này không bị phá vỡ, vì thế tôi sẽ không phải sửa nó. Jeff Bezos đã rất tốt bụng khi nhận xét với tôi. "Chris, TED thực sự là một hội thảo tuyệt vời. Anh sẽ phải quậy dữ lắm để làm nó trở nên tồi tệ." (Cười) Vì thế tôi cho bản thân mình cái danh hiệu công việc là người quản lý TED vì 1 lý do, và tôi sẽ hứa với bạn tại đây và bây giờ rằng các giá trị cốt lõi mà làm cho TED đặc biệt sẽ không bị can thiệp. Sự thật, sự tò mò, đa dạng, không buôn bán, không công ty quỷ gì cả, không phong trào, không cương lĩnh Chỉ cần theo đuổi niềm đam mê , ở bất cứ nơi nào có niềm đam mê, trên tất cả các kỷ luật mà được đại diện ở đây. Nó sẽ không bị thay đổi bao giờ.
Number two: I am going to put together an incredible line up of speakers for next year. The time scale on which TED operates is just fantastic after coming out of a magazine business with monthly deadlines. There's a year to do this, and already -- I hope to show you a bit later -- there's 25 or so terrific speakers signed up for next year. And I'm getting fantastic help from the community; this is just such a great community. And combined, our contacts reach pretty much everyone who's interesting in the country, if not the planet. It's true.
Thứ 2: Tôi sẽ đặt tập hợp một danh sách những người diễn thuyết tuyệt vời cho năm sau. Quy mô thời gian mà TED hoạt động thật là tuyệt vời sau khi ra khỏi ngành kinh doanh tạp chí với thời hạn vài tháng. Có một năm để làm điều này và đã xong, như tôi hy vọng sẽ chỉ cho các bạn sau đây 1 chút, Có 25 hay hơn những nhà thuyết trình tuyệt vời đăng ký cho năm tới. Và tôi đang nhận được những sự giúp đỡ tuyệt vời từ cộng đồng -- đó chỉ là một cộng đồng lớn và phối hợp nhau, địa chỉ liên lạc của chúng tôi đến khá là nhiều người những ai mà cảm thấy thú vị trong nước, nếu không nói là cả hành tinh này. Đó là sự thật.
Number three: I do want to, if I can, find a way of extending the TED experience throughout the year a little bit. And one key way that we're going to do this is to introduce this book club. Books kind of saved me in the last couple years, and that's a gift that I would like to pass on. So, when you sign up for TED2003, every six weeks you'll get a care package with a book or two and a reason why they're linked to TED. They may well be by a TED speaker, and so we can get the conversation going during the year and come back next year having had the same intellectual, emotional journey. I think it will be great.
Thứ ba: Nếu mà tôi có thể, tôi muốn tìm ra cách mở rộng những kinh nghiệm về TED trong suốt những năm qua một tý. Và một cách chính mà chúng tôi sắp làm tới đây là giới thiệu câu lạc bộ sách. Sách là loại như là cứu vớt tôi trong những năm qua và là món quà mà tôi muốn chia sẻ, vì thế khi bạn đang ký cho TED2003, mỗi 6 tuần, bạn sẽ nhận được gói chăm sóc với một hoặc hai quyển sách và lý do tại sao mà bạn kết nối với TED. chúng cũng có thể là do một người thuyết trình của TED và vì thế chúng ta có thể có buổi trò chuyện tiễp diễn trong suốt cả năm và quay trở lại năm tới cùng với những chuyến phiêu lưu thông minh và đầy cảm xúc. Tôi nghĩ nó sẽ rất tuyệt.
And then, fourthly: I want to mention the Sapling Foundation, which is the new owner of TED. What Sapling's ownership means is that all of the proceeds of TED will go towards the causes that Sapling stands for. And more important, I think, the ideas that are exhibited and realized here are ideas that the foundation can use, because there's fantastic synergy. Already, just in the last few days, we've had so many people talking about stuff that they care about, that they're passionate about, that can make a difference in the world, and the idea of getting this group of people together -- some of the causes that we believe in, the money that this conference can raise and the ideas -- I really believe that that combination will, over time, make a difference. I'm incredibly excited about that. In fact, I don't think, overall, that I've been as excited by anything ever in my life. I'm in this for the long run, and I would be greatly honored and excited if you'll come on this journey with me.
Và kế đến, thứ 4, tôi muốn đề cập về Sapling Foundation, mà là chủ sở hữu mới của TED. Quyền sở hữu của Sapling nghĩa là tất cả các tiến trình của TED sẽ được chuyển tới mục đích mà Sapling đại diện. Và, quan trọng hơn hết, tôi nghĩ những ý tưởng được trình bày và nhận ra ở đây là những ý tưởng tổ chức có thể sử dụng bởi vì có sự hợp lực tuyệt vời. Chỉ còn có vài ngày cuối, chúng ta sẽ có rất nhiều người nói về những thứ mà chúng ta quan tâm đến, mà họ đam mê, mà có thể làm những sự khác biệt trên thế giới, và ý tưởng có được nhóm mọi người cùng nhau -- một vài nguyên nhân là vì chúng ta tin tưởng, số tiền mà hội nghị có thể quyên được và những ý tưởng -- Tôi thật sự tin rằng sự kết hợp đó sẽ làm những sự khác biệt sau này. Tôi vô cùng hào hứng với điều đó. Thực ra, tôi không nghĩ rằng về mặt tổng thể, tôi từng hào hứng vì bất cứ cái gì, trong cuộc đời tôi. Tôi sẽ còn cảm giác này rất lâu nữa và tôi sẽ rất hân hạnh và vui mừng nếu bạn cùng đến với chuyến đi này cùng tôi.