I will lend books to people, but of course, the rule is "Don't do that unless you never intend to see that book again."
Tôi sẽ cho mọi người mượn sách, nhưng tất nhiên, quy tắc là, “Đừng cho mượn trừ khi bạn không có ý định xem lại cuốn sách đó.”
[Small thing.]
[Việc nhỏ.]
[Big idea.]
[Ý tưởng lớn.]
The physical object of a book is almost like a person. I mean, it has a spine and it has a backbone. It has a face. Actually, it can sort of be your friend. Books record the basic human experience like no other medium can.
Một cuốn sách giấy cũng giống như một con người. Nó có gáy sách và xương sống. Nó có bìa mặt. Thật ra, nó còn có thể là bạn của bạn. Sách ghi chép kinh nghiệm cơ bản của loài người mà không phương tiện nào khác có thể làm được.
Before there were books, ancient civilizations would record things by notches on bones or rocks or what have you. The first books as we know them originated in ancient Rome. We go by a term called the codex, where they would have two heavy pieces of wood which become the cover, and then the pages in between would then be stitched along one side to make something that was relatively easily transportable. They all had to completely be done by hand, which became the work of what we know as a scribe. And frankly, they were luxury items.
Trước khi có sách, nền văn minh cổ đại ghi chép bằng cách cắt lên xương hoặc đá hoặc thứ gì mà họ có. Những quyển sách đầu tiên bắt nguồn từ thời La Mã cổ đại. Ta gọi chúng là “codex” (một loại sách cổ), gồm hai miếng gỗ nặng làm thành trang bìa, rồi những trang ở giữa sẽ được khâu dọc theo một bên để tạo ra thứ khá dễ dàng để mang đi. Họ phải làm tất cả hoàn toàn bằng tay, trở thành thứ mà ta gọi là “bản ghi chép”. Và thẳng thắn là, chúng là những mặt hàng xa xỉ.
And then a printer named Johannes Gutenberg, in the mid-fifteenth century, created the means to mass-produce a book, the modern printing press. It wasn't until then that there was any kind of consumption of books by a large audience.
Rồi một thợ in tên là Johannes Gutenberg, vào giữa thế kỷ 15, đã tạo ra cách để sản xuất sách hàng loạt, ngành in ấn hiện đại. Mãi đến khi đó, sách mới được tiêu thụ bởi một lượng lớn độc giả.
Book covers started to come into use in the early nineteenth century, and they were called dust wrappers. They usually had advertising on them. So people would take them off and throw them away. It wasn't until the turn of the nineteenth into the twentieth century that book jackets could be seen as interesting design in and of themselves. Such that I look at that and I think, "I want to read that. That interests me."
Bìa sách bắt đầu được sử dụng vào đầu thế kỷ 19, và được gọi là giấy gói tránh bụi. Họ thường đặt quảng cáo trên bìa. Và mọi người sẽ gỡ chúng ra và vứt đi. Mãi đến khi cuối thế kỷ 19 vào thế kỷ 20, bìa bọc sách mới mang những thiết kế thú vị bên trong và của chính chúng. Ta nhìn bìa sách và nghĩ: “Mình muốn đọc nó. Nó thật cuốn hút.”
The physical book itself represents both a technological advance but also a piece of technology in and of itself. It delivered a user interface that was unlike anything that people had before. And you could argue that it's still the best way to deliver that to an audience.
Bản thân sách giấy đại diện cho sự tiến bộ về công nghệ và chính nó, cũng là một phần của công nghệ. Sách mang đến một giao diện người dùng không giống bất kỳ thứ gì mà con người từng có. Và bạn có thể tranh luận rằng nó là cách tốt nhất để truyền đạt đến độc giả.
I believe that the core purpose of a physical book is to record our existence and to leave it behind on a shelf, in a library, in a home, for generations down the road to understand where they came from, that people went through some of the same things that they're going through, and it's like a dialogue that you have with the author.
Tôi tin rằng mục đích cốt lõi của sách giấy là để ghi chép sự tồn tại của chúng ta và để được để lại trên giá sách, trong thư viện, trong nhà, cho hàng thế hệ sau biết rằng họ đến từ đâu, rằng con người đã vượt qua những điều tương tự những gì họ sắp trải qua, và nó giống như một cuộc hội thoại giữa bạn và tác giả.
I think you have a much more human relationship to a printed book than you do to one that's on a screen. People want the experience of holding it, of turning the page, of marking their progress in a story. And then you have, of all things, the smell of a book. Fresh ink on paper or the aging paper smell. You don't really get that from anything else.
Tôi nghĩ bạn có nhiều kết nối với sách in hơn với màn hình. Con người muốn lưu giữ kinh nghiệm, biến nó trang giấy, đánh dấu sự tiến bộ của họ qua câu chuyện. Thế nên bạn có, tất cả mọi thứ, mùi của sách. Mực mới trên giấy hoặc mùi giấy cũ theo thời gian. Khó mà có được chúng ở bất kỳ thứ gì khác.
The book itself, you know, can't be turned off with a switch. It's a story that you can hold in your hand and carry around with you and that's part of what makes them so valuable, and I think will make them valuable for the duration.
Bản thân quyển sách không thể bị tắt bởi công tắc. Nó là một câu chuyện mà bạn có thể cầm nắm, mang theo bên mình và là một phần của những gì khiến sách trở nên quý giá, và càng quý giá hơn theo dòng thời gian.
A shelf of books, frankly, is made to outlast you, (Laughs) no matter who you are.
Một kệ sách, thẳng thắn mà nói, được tạo để trường tồn hơn cả bạn, (Cười) dù bạn là ai.