You might think there are many things that I can't do because I cannot see. That's largely true. Actually, I just needed to have a bit of help to come up to the stage.
Các bạn có thể cho rằng có nhiều việc tôi không thể làm được bởi vì tôi bị khiếm thị. Phần lớn thì cũng đúng Thực ra lúc nãy tôi phải nhờ hỗ trợ mới lên được sân khấu
But there is also a lot that I can do. This is me rock climbing for the first time. Actually, I love sports and I can play many sports, like swimming, skiing, skating, scuba diving, running and so on. But there is one limitation: somebody needs to help me. I want to be independent.
Nhưng tôi cũng có thể làm được nhiều thứ. Đây là lần đầu tiên tôi tập leo núi. Thú thật, tôi yêu thích thể thao và có thể chơi được nhiều môn, như là bơi, trượt tuyết, trượt băng, lặn, chạy bộ, v..v.. Tuy nhiên có một hạn chế là cần phải có người hỗ trợ tôi. Tôi muốn tự thân vận động.
I lost my sight at the age of 14 in a swimming pool accident. I was an active, independent teenager, and suddenly I became blind. The hardest thing for me was losing my independence. Things that until then seemed simple became almost impossible to do alone. For example, one of my challenges was textbooks. Back then, there were no personal computers, no Internet, no smartphones. So I had to ask one of my two brothers to read me textbooks, and I had to create my own books in Braille. Can you imagine? Of course, my brothers were not happy about it, and later, I noticed they were not there whenever I needed them. (Laughter) I think they tried to stay away from me. I don't blame them. I really wanted to be freed from relying on someone. That became my strong desire to ignite innovation.
Tôi mất khả năng thị giác năm lên 14 do một tai nạn ở hồ bơi. Hồi đó tôi là một thiếu nữ năng động và tự lập, và đùng một cái, tôi bị mù. Điều khó khăn nhất với tôi tôi đã mất đi sự tự lập. Những thứ trước đó tưởng chừng dễ dàng, giờ tôi không thể nào làm một mình. Ví dụ, một trong những khó khăn của tôi là sách giáo khoa. Thời điểm đó chưa có máy tính cá nhân, không Internet hay điện thoại thông minh. Cho nên tôi nhờ một trong hai cậu em trai đọc sách hộ, và tôi phải tự viết lại những quyển sách ấy bằng chữ nổi. Mọi người hình dung ra không? Dĩ nhiên mấy đứa em trai tôi không thích điều đó tí nào, và sau đó, tôi để ý là chúng chẳng bao giờ có mặt khi tôi cần. (Cười) Tôi nghĩ là tụi nó cố né tránh tôi. Tôi không hề trách tụi nó. Tôi thật sự muốn thoát khỏi cảnh phải phụ thuộc vào ai đó. Điều đó trở thành khát khao mạnh mẽ muốn khơi dậy một điều khác biệt.
Jump ahead to the mid-1980s. I got to know cutting-edge technologies and I thought to myself, how come there is no computer technology to create books in Braille? These amazing technologies must be able to also help people with limitations like myself. That's the moment my innovation journey began.
Chuyển sang thời kỳ giữa những năm 1980 Tôi bắt đầu biết đến công nghệ tiên tiến và tôi tự hỏi tại sao không có một công nghệ máy tính nào để tạo ra những quyển sách bằng chữ nổi? Những thứ công nghệ tiên tiến đó cũng nên giúp đỡ những người bị khiếm khuyết như tôi mới phải. Từ giây phút đó, hành trình đổi mới của tôi bắt đầu.
I started developing digital book technologies, such as a digital Braille editor, digital Braille dictionary and a digital Braille library network. Today, every student who is visually impaired can read textbooks, by using personal computers and mobile devices, in Braille or in voice. This may not surprise you, since everyone now has digital books in their tablets in 2015. But Braille went digital many years before digital books, already in the late 1980s, almost 30 years ago. Strong and specific needs of the blind people made this opportunity to create digital books way back then. And this is actually not the first time this happened, because history shows us accessibility ignites innovation. The telephone was invented while developing a communication tool for hearing impaired people. Some keyboards were also invented to help people with disabilities.
Tôi bắt đầu phát triển công nghệ sách điện tử, ví dụ như là phần mềm biên tập chữ nổi, từ điển chữ nổi điện tử và mạng lưới thư viện chữ nổi điện tử. Ngày nay, mỗi học sinh bị suy giảm thị lực có thể đọc sách giáo khoa trên máy tính cá nhân và các thiết bị di động, được viết bằng chữ nổi hay nghe qua giọng nói Có lẽ các bạn sẽ không mấy ngạc nhiên vì ở năm 2015 này, ai cũng có sách điện tử trên máy tính bảng. Nhưng chữ nổi được kỹ thuật số nhiều năm trước khi có sách điện tử, vào cuối những năm 1980, tức gần 30 năm trước. Những nhu cầu cấp thiết và cụ thể của người khiếm thị, là cơ hội để tạo ra những quyển sách điện tử lúc trước. Thực sự đây không phải lần đầu chuyện này xảy ra, vì lịch sử cho thấy khả năng tiếp cận là khởi nguồn cho sự đổi mới. Điện thoại được phát minh khi đang phát triển một công cụ liên lạc dành cho người khiếm thính. Vài loại bàn phím cũng được phát minh để giúp những người khuyết tật.
Now I'm going to give you another example from my own life. In the '90s, people around me started talking about the Internet and web browsing. I remember the first time I went on the web. I was astonished. I could access newspapers at any time and every day. I could even search for any information by myself. I desperately wanted to help the blind people have access to the Internet, and I found ways to render the web into synthesized voice, which dramatically simplified the user interface.
Giờ tôi sẽ cho các bạn một ví dụ từ chính cuộc đời tôi. Vào thập niên 90, mọi người xung quanh tôi bắt đầu nói về Internet và việc lướt web. Tôi vẫn nhớ lần đầu tôi truy cập web Tôi rất sửng sốt. Tôi có thể đọc báo bất cứ lúc nào và hằng ngày. Thậm chí tôi có thể tự tìm bất cứ thông tin nào. Tôi cực kỳ mong muốn có thể giúp người mù tiếp cận với Internet, và tôi tìm cách để làm web thành giọng nói tổng hợp để có thể đơn giản hóa đáng kể giao diện người dùng.
This led me to develop the Home Page Reader in 1997, first in Japanese and later, translated into 11 languages. When I developed the Home Page Reader, I got many comments from users. One that I strongly remember said, "For me, the Internet is a small window to the world."
Điều này dẫn đến việc tôi phát triển Home Page Reader vào năm 1997. lúc đầu bằng tiếng Nhật và sau đó được dịch sang 11 thứ tiếng. Khi tôi phát triển Home Page Reader, tôi nhận được rất nhiều phản hồi từ người dùng. Có một nhận xét mà tôi nhớ rất rõ, "Với tôi, Internet giống như cửa sổ nhìn ra thế giới."
It was a revolutionary moment for the blind. The cyber world became accessible, and this technology that we created for the blind has many uses, way beyond what I imagined. It can help drivers listen to their emails or it can help you listen to a recipe while cooking.
Đó quả là khoảnh khắc mang tính cách mạng đối với người mù. Thế giới ảo nay đã có thể tiếp cận được và công nghệ mà chúng tôi tạo ra cho người mù có rất nhiều công dụng, vượt xa hơn những gì tôi tưởng tượng, Nó có thể giúp những người tài xế nghe được email của họ hay nó có thể giúp bạn vừa nghe một công thức vừa nấu ăn
Today, I am more independent, but it is still not enough. For example, when I approached the stage just now, I needed assistance. My goal is to come up here independently. And not just here. My goal is to be able to travel and do things that are simple to you.
Hiện tại thì tôi đã độc lập hơn rồi, nhưng thế vẫn chưa đủ. Ví dụ như lúc lên sân khấu mới nãy thôi, tôi phải cần đến hỗ trợ. Mục tiêu của tôi là lên đây một cách hoàn toàn độc lập. Và không chỉ là ở trên này. Mục tiêu của tôi là có thể đi du lịch và làm những thứ rất đỗi dễ dàng với bạn.
OK, now let me show you the latest technologies. This is a smartphone app that we are working on.
Được rồi, giờ tôi sẽ cho bạn xem những công nghệ mới nhất. Đây là một ứng dụng điện thoại thông minh mà chúng tôi đang nghiên cứu.
(Video) Electronic voice: 51 feet to the door, and keep straight.
(Video) Giọng máy: đi thêm 51 feet là đến cửa, và tiếp tục đi thẳng
EV: Take the two doors to go out. The door is on your right.
GM: Đi thêm 2 cửa để ra ngoài. Cửa nằm ở phía bên phải.
EV: Nick is approaching. Looks so happy. Chieko Asakawa: Hi, Nick!
GM: Nick đang đến gần. Trông rất vui vẻ. Chieko (CA): Chào, Nick!
(Laughter) CA: Where are you going? You look so happy.
Nick: Chào, Chieko! CA: Đang đi đâu đó? Trông cậu rất vui.
Nick: Oh -- well, my paper just got accepted. CA: That's great! Congratulations.
N: À, bài làm của tôi mới được chấp nhận ấy mà. CA: Tuyệt quá! Chúc mừng nha!
Nick: Thanks. Wait -- how'd you know it was me, and that I look happy? (Chieko and Nick laugh)
N: Cảm ơn. Chờ đã-- Sao cô biết là tôi và tôi đang vui? (cười)
Man: Hi. (Laughter) CA: Oh ... hi.
Người lạ: Chào (cười) CA: À...Chào.
EV: He is not talking to you, but on his phone.
GM: Anh ấy không nói với bạn mà đang gọi điện thoại.
EV: Potato chips.
GM: Khoai tây chiên.
EV: Dark chocolate with almonds.
GM: Socola đen hạnh nhân
EV: You gained 5 pounds since yesterday; take apple instead of chocolate.
GM: Hôm qua bạn tăng 5 cân rồi; nên chọn mua táo hơn là socola.
(Laughter)
(cười)
EV: Approaching.
GM: Bạn gần đến.
EV: You arrived.
GM: Bạn đến nơi rồi
CA: Now ...
CA: Hiện giờ...
(Applause)
(vỗ tay)
Thank you.
Cảm ơn mọi người
So now the app navigates me by analyzing beacon signals and smartphone sensors and permits me to move around indoor and outdoor environments all by myself. But the computer vision part that showed who is approaching, in which mood -- we are still working on that part. And recognizing facial expressions is very important for me to be social.
Hiện giờ ứng dụng đó chỉ đường cho tôi. bằng cách phân tích các tín hiệu chỉ đường và những thiết bị cảm ứng trên điện thoại, cho phép tôi có thể đi lại trong không gian trong nhà hay ngoài trời, tất cả đều tự làm lấy. Nhưng phần quan sát máy tính cho thấy ai đang tiến đến, và đang có tâm trạng gì -- chúng tôi vẫn còn đang nghiên cứu. Việc nhận ra biểu cảm trên mặt rất quan trọng để giúp tôi hòa nhập.
So now the fusions of technologies are ready to help me see the real world. We call this cognitive assistance. It understands our surrounding world and whispers to me in voice or sends a vibration to my fingers. Cognitive assistance will augment missing or weakened abilities -- in other words, our five senses. This technology is only in an early stage, but eventually, I'll be able to find a classroom on campus, enjoy window shopping or find a nice restaurant while walking along a street. It will be amazing if I can find you on the street before you notice me. It will become my best buddy, and yours.
Vậy nên những giao thoa công nghệ giờ đã sẵn sàng hỗ trợ tôi thấy được thế giới đúng như thực. Chúng tôi gọi nó là thiết bị hỗ trợ nhận biết. Nó am hiểu thế giới xung quanh và nói thầm cho tôi hay truyền rung chấn lên những ngón tay tôi. Thiết bị hỗ trợ nhận biết sẽ tăng cường những khả năng đã bị mất hoặc bị suy giảm nói cách khác là 5 giác quan của chúng ta. Công nghệ này chỉ mới ở giai đoạn đầu, nhưng sau cùng thì tôi sẽ có thể tìm được phòng học trong trường đại học thỏa sức đi ngắm nghía hàng hóa hay tìm một nhà hàng ngon khi đang đi bộ trên đường. Sẽ rất tuyệt nếu tôi nhận ra bạn trên đường trước cả khi bạn thấy tôi. Nó sẽ trở thành người bạn tốt nhất của tôi và của các bạn nữa.
So, this really is a great challenge. It is a challenge that needs collaboration, which is why we are creating an open community to accelerate research activities. Just this morning, we announced the open-source fundamental technologies you just saw in the video.
Vậy nên, đây quả là một thử thách lớn lao. Một thử thách cần đến sự cộng tác, đó là lý do tại sao chúng ta đang tạo ra một cộng đồng mở để đẩy nhanh các hoạt động nghiên cứu. Vừa sáng nay thôi chúng tôi đã công bố những công nghệ nguồn mở nền tảng mà bạn mới thấy trên video.
The frontier is the real world. The blind community is exploring this technical frontier and the pathfinder. I hope to work with you to explore the new era, and the next time that I'm on this stage, through technology and innovation, I will be able to walk up here all by myself.
Ranh giới chính là thế giới thật. Cộng đồng người mù đang khám phá ranh giới công nghệ này và người dẫn đường. Hi vọng có thể cùng các bạn khám phá kỷ nguyên mới và lần sau đứng trên sân khấu này, nhờ công nghệ và cải tiến, tôi sẽ có thể bước lên đây một mình.
Thank you so much.
Cảm ơn các bạn rất nhiều
(Applause)
(vỗ tay)