Religion is more than belief. It's power, and it's influence. And that influence affects all of us, every day, regardless of your own belief. Despite the enormous influence of religion on the world today, we hold them to a different standard of scrutiny and accountability than any other sector of our society. For example, if there were a multinational organization, government or corporation today that said no female could be on a leadership board, not one woman could have a decision-making authority, not one woman could handle any financial matter, we would have outrage. There would be sanctions. And yet this is a common practice in almost every world religion today.
Tôn giáo còn hơn cả đức tin. Tôn giáo có sức mạnh, và ảnh hưởng. Và sức ảnh hưởng này lan tỏa đến tất cả chúng ta, mỗi ngày, bất kể đức tin của bạn là gì. Mặc cho sự ảnh hưởng to lớn của tôn giáo lên thế giới ngày nay, chúng ta xem nó như là tiêu chuẩn về suy xét và trách nhiệm. hơn bất cứ lĩnh vực nào của xã hội. Ví dụ, nếu có một tổ chức đa quốc gia, chính phủ và các liên đoàn ngày nay nói rằng phụ nữ không được làm lãnh đạo không được đưa ra quyền quyết định trong chính quyền, không được giải quyết các vấn đề tài chính, chúng ta sẽ bị coi thường. Sẽ có chế tài. Đây là thực tiễn chung trong hầu hết tôn giáo ngày nay.
We accept things in our religious lives that we do not accept in our secular lives, and I know this because I've been doing it for three decades. I was the type of girl that fought every form of gender discrimination growing up. I played pickup basketball games with the boys and inserted myself. I said I was going to be the first female President of the United States. I have been fighting for the Equal Rights Amendment, which has been dead for 40 years. I'm the first woman in both sides of my family to ever work outside the home and ever receive a higher education.
Ta chấp nhận mọi điều trong đời sống tôn giáo mà không chấp nhận trong cuộc sống thường nhật, tôi biết được vì tôi đã làm điều này trong 3 thập kỉ Tôi là 1 cô gái chống đối việc phân biệt giới tính đang dần lớn lên tôi chơi bóng rổ với bọn con trai Tôi từng nói mình sẽ là nữ tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ Tôi đã đấu tranh cho việc Sửa đổi quyền bình đẳng, đã chìm nghỉm trong 40 năm Tôi là người phụ nữ đầu tiền trong cả hai phía của gia đình vừa làm việc xa nhà vừa hoàn thành cao học,
I never accepted being excluded because I was a woman, except in my religion. Throughout all of that time, I was a part of a very patriarchal orthodox Mormon religion. I grew up in an enormously traditional family. I have eight siblings, a stay-at-home mother. My father's actually a religious leader in the community. And I grew up in a world believing that my worth and my standing was in keeping these rules that I'd known my whole life. You get married a virgin, you never drink alcohol, you don't smoke, you always do service, you're a good kid. Some of the rules we had were strict, but you followed the rules because you loved the people and you loved the religion and you believed.
Tôi chưa từng chấp nhận bị loại trừ khỏi mọi việc vì mình là phụ nữ ngoại trừ tôn giáo của tôi. Trong thời gian qua tôi là thành phần gia trưởng ở tôn giáo Mormon Tôi được dưỡng dục ở 1 gia đình truyền thống tôi có 8 anh chị em và người mẹ nội trợ. bố tôi thường là người lãnh đạo tôn giáo trong cộng đồng Và tôi lớn lên ở một nơi tin rằng giá trị và địa vị của bản thân luôn được giữ trong các quy tắc mà tôi đã biết trong suốt cuộc đời. Phải cưới người phụ nữ trinh nguyên, không uống rượu Không hút thuốc, tự phục vụ bản thân Là 1 đứa con ngoan Có 1 vài quy tắc "khó nhằn" mà bạn phải tuân theo nhưng bạn sẽ làm vì mọi người bởi bạn tin và yêu nơi bạn sinh ra
Everything about Mormonism determined what you wore, who you dated, who you married. It determined what underwear we wore. I was the kind of religious where everyone I know donated 10 percent of everything they earned to the church, including myself. From paper routes and babysitting, I donated 10 percent. I was the kind of religious where I heard parents tell children when they're leaving on a two-year proselytizing mission that they would rather have them die than return home without honor, having sinned. I was the type and the kind of religious where kids kill themselves every single year because they're terrified of coming out to our community as gay. But I was also the kind of religious where it didn't matter where in the world I lived, I had friendship, instantaneous mutual aid. This was where I felt safe. This is certainty and clarity about life. I had help raising my little daughter. So that's why I accepted without question that only men can lead, and I accepted without question that women can't have the spiritual authority of God on the Earth, which we call the priesthood. And I allowed discrepancies between men and women in operating budgets, disciplinary councils, in decision-making capacities, and I gave my religion a free pass because I loved it.
Tôn giáo Mormon quyết định mọi thứ người bạn hẹn hò, người bạn đời của ban thậm chí cả đồ lót của bạn. Tôi là cô gái theo tôn giáo mà mọi người tôi biết luôn gửi 10% đồ đến nhà thờ bao gồm cả tôi. Từ những người đưa báo tới giữ trẻ, Tôi dành tặng 10% những gì mình có Tôi là dạng tôn giáo mà tại đó tôi nghe cha mẹ khuyên con cái rằng khi chùng thực hiện nhiệm vụ cải đạo trong 2 năm thì chúng nên giết họ hơn là trở về nhà mà mất hết danh dự, nang tội lỗi trên mình. Tôi là dạng tôn giáo nơi mà trẻ em giết nhau mỗi năm bởi chúng bị khủng hoảng khi bước ra trước công chúng như là người đồng tính. Nhưng tôi cũng là dạng tôn giáo Nơi mà không cần biết thế nào nơi mà tôi sống, Tôi có bạn bè đễ hỗ trợ lẫn nhau ngay tức thì. là nơi tôi an toàn và giúp tôi sáng suốt Tôi đã được giúp đỡ trong việc nuôi con. Đây là lý do tôi chấp nhận hoàn toàn rằng chỉ có đàn ông có thể dẫn đầu, và tôi cũng ủng hộ hoàn toàn rằng phụ nữ không thể có quyền thiêng liêng của Chúa trên trái đất, mà chúng ta thường gọi là thầy tu. Và tôi cho phép sự khác nhau giữa nam và nữ trong việc phân bố ngân sách, hội đồng công giáo, trong quyền quyết định, và tôi tin tôn giáo mình một cách mù quáng chỉ bởi vì tôi yêu thích nó.
Until I stopped, and I realized that I had been allowing myself to be treated as the support staff to the real work of men. And I faced this contradiction in myself, and I joined with other activists in my community. We've been working very, very, very hard for the last decade and more.
Cho đến khi tôi dừng lại, và tôi nhận ra tôi đã cho phép bản thân mình bị đối xử như là nhân viên hỗ trợ trong thế giới của đàn ông. Và tôi đối mặt với sự mâu thuẩn trong chính bản thân mình, và tôi tham gia vào các hoạt động xã hội trong cộng đồng. Chúng tôi đã làm việc cật lực trong 10 năm gần đây và hơn thế nữa.
The first thing we did was raise consciousness. You can't change what you can't see. We started podcasting, blogging, writing articles. I created lists of hundreds of ways that men and women are unequal in our community.
Điều đầu tiên chúng tôi làm là nâng cao ý thức thức. Bạn không thể thay đổi thứ bạn không thấy. Chúng tôi bắt đầu viết blog, các bài báo. Tôi tạo ra danh sách các điều thể hiện sự bất bình đẳng nam nữ trong xã hội
The next thing we did was build advocacy organizations. We tried to do things that were unignorable, like wearing pants to church and trying to attend all-male meetings. These seem like simple things, but to us, the organizers, they were enormously costly. We lost relationships. We lost jobs. We got hate mail on a daily basis. We were attacked in social media and national press. We received death threats. We lost standing in our community. Some of us got excommunicated. Most of us got put in front of a disciplinary council, and were rejected from the communities that we loved because we wanted to make them better, because we believed that they could be.
Điều tiếp theo chúng tôi làm là xây dựng tổ chức luật sư. Chúng tôi cố gắng làm các việc để gây chú ý, như là mặc quần dài tới nhà thờ và tham gia các buổi họp mặt của phụ nữ. Điều này thoat nhìn có vẻ đơn giản, Nhưng với chúng tôi - ban tổ chức, nó phải trả một cái giá rất lớn. Chúng tôi mất các mối quan hệ, công việc. nhận các thư đe dọa bị tân công trên các phương tiện truyền thông và đám đông bị dọa giết. chúng tôi mất địa vị trong cộng đồng. một vài người bị đuổi khỏi tôn giáo. Phần lớn chúng tôi bị đưa ra hội đồng công giáo, và bị chối bỏ khỏi cộng đồng bởi vì chúng tôi muốn họ tốt hơn, bởi vì chúng tôi tin rằng chúng tôi có thể.
And I began to expect this reaction from my own people. I know what it feels like when you feel like someone's trying to change you or criticize you. But what utterly shocked me was throughout all of this work I received equal measures of vitriol from the secular left, the same vehemence as the religious right. And what my secular friends didn't realize was that this religious hostility, these phrases of, "Oh, all religious people are crazy or stupid." "Don't pay attention to religion." "They're going to be homophobic and sexist." What they didn't understand was that that type of hostility did not fight religious extremism, it bred religious extremism. Those arguments don't work, and I know because I remember someone telling me that I was stupid for being Mormon. And what it caused me to do was defend myself and my people and everything we believe in, because we're not stupid.
Và tôi bắt đầu mong đợi phản ứng này từ mọi người. Tôi biết cảm giác ra sao khi một người cố gắng thay đổi hay chỉ trích bạn. Nhưng điều đặc biệt khiến tôi bị shock là sau những việc làm của mình, tôi nhận được những lời nói cay độc từ nhà dòng, cũng dữ dội như quyền tôn giáo. Và những người bạn từ nhà dòng của tôi không nhận ra đây là sự thù địch tôn giáo, Những cụm từ, " Ô, những người theo tôn giáo thường điên loạn và ngu ngốc". "Đừng chú ý đến tôn giáo'. "Họ sẽ trở nên phân biệt giới tính". Cái mà họ không hiểu được chính là kiểu thù địch đó không đấu tranh chống lại chủ nghĩa cực đoan tôn giáo, mà nó sinh ra chủ nghĩa cực đoan tôn giáo. Những tranh luận trên không có kết quả, và tôi biết điều đó bởi tôi nhớ ra rằng một người nào đó nói rằng tôi thật ngu ngốc khi trở thành hội viên hội Mormon. Và nó khiến tôi phải bảo vệ chính bản thân mình và những người xung quanh và mọi thứ chúng tôi tin tưởng, bởi vì chúng tôi không ngu ngốc.
So criticism and hostility doesn't work, and I didn't listen to these arguments. When I hear these arguments, I still continue to bristle, because I have family and friends. These are my people, and I'm the first to defend them, but the struggle is real. How do we respect someone's religious beliefs while still holding them accountable for the harm or damage that those beliefs may cause others? It's a tough question. I still don't have a perfect answer. My parents and I have been walking on this tightrope for the last decade. They're intelligent people. They're lovely people. And let me try to help you understand their perspective. In Mormonism, we believe that after you die, if you keep all the rules and you follow all the rituals, you can be together as a family again. And to my parents, me doing something as simple as having a sleeveless top right now, showing my shoulders, that makes me unworthy. I won't be with my family in the eternities. But even more, I had a brother die in a tragic accident at 15, and something as simple as this means we won't be together as a family. And to my parents, they cannot understand why something as simple as fashion or women's rights would prevent me from seeing my brother again. And that's the mindset that we're dealing with, and criticism does not change that. And so my parents and I have been walking this tightrope, explaining our sides, respecting one another, but actually invalidating each other's very basic beliefs by the way we live our lives, and it's been difficult. The way that we've been able to do that is to get past those defensive shells and really see the soft inside of unbelief and belief and try to respect each other while still holding boundaries clear.
Vì vậy chỉ trích và chống đối không hiệu quả, và tôi không nghe theo những tranh luận này. Khi tôi nghe những điều này, tôi vẫn tiếp tục đứng vững, bởi vì tôi có gia đình và bạn bè, đó là những người, mà tôi phải bảo vệ đầu tiên, nhưng cuộc chiến đấu là sự thật. Sao chúng ta có thể tôn trọng niềm tin tôn giáo của một người trong khi vẫn cho họ chịu trách nhiệm về nỗi nguy hại và tổn thương mà niềm tin của họ có thể gây ra cho người khác? Đây là câu hỏi khó. Tôi hiện tại vẫn chưa có câu trả lời hoàn hảo. Cha mẹ và tôi vẫn đang trong tình thế chênh vênh này trong 10 năm vừa qua. Họ là những người thông minh. Họ là những người tốt bụng. Và để tôi giúp bạn hiểu được tầm nhìn của họ. Trong giáo hội Mormohn, chúng tôi tin rằng sau khi chết, nếu bạn theo đúng luật lệ và các lễ nghi, bạn có thể đoàn tụ với gia đình lần nữa. và theo như cha mẹ mình, khi tôi làm một việc đơn giản như không ngủ một đêm, mặc áo hở vai, sẽ khiến tôi không xứng đáng nữa. Tôi sẽ không được đoàn tụ với gia đình vĩnh viễn. Hơn thế nữa, tôi có người anh trai chết trong một tai nạn lúc 15 tuổi, và những việc đơn giản như vậy sẽ khiến gia đình chúng tôi không đươc đoàn tụ. Với cha mẹ tôi, họ không thể hiểu được tại sao những thứ đơn giản như thời trang hoặc quyền phụ nữ có thể quan trọng hơn việc gặp anh của mình. Và đó là quan niệm sống mà chúng tôi đang cố giải quyết và sự chỉ trích không thay đổi được điều đó. Vì vậ tôi và cha mẹ đang đi giải quyết tình thế chênh vênh này giải thích lý lẽ của mình, tôn trọng lẩn nhau, nhưng không xóa bỏ những đức tin cơ bản của người khác bằng cách sống của chính mình, và nó rất khó để thực hiện. Cách mà chúng tôi có thể thực hiện là vượt qua lớp vỏ phòng thủ cho đến khi thấy được sự mỏng manh giữa niềm tin và sự hoài nghi và cố gắng tôn trọng lẫn nhau trong trong khi vẫn giữ được ranh giới này.
The other thing that the secular left and the atheists and the orthodox and the religious right, what they all don't understand was why even care about religious activism? I cannot tell you the hundreds of people who have said, "If you don't like religion, just leave." Why would you try to change it? Because what is taught on the Sabbath leaks into our politics, our health policy, violence around the world. It leaks into education, military, fiscal decision-making. These laws get legally and culturally codified. In fact, my own religion has had an enormous effect on this nation. For example, during Prop 8, my church raised over 22 million dollars to fight same-sex marriage in California. Forty years ago, political historians will say, that if it wasn't for the Mormon opposition to the Equal Rights Amendment, we'd have an Equal Rights Amendment in our Constitution today. How many lives did that affect? And we can spend time fighting every single one of these little tiny laws and rules, or we can ask ourselves, why is gender inequality the default around the world? Why is that the assumption?
Những điều khác mà những người tu sỹ, người theo thuyết vô thần và những luật giáo, những điều mà họ không hiểu là tại sao không quan tâm đến hoạt động tôn giáo? Tôi không thể nhớ biết bao nhiêu người đã nói, "Nếu bạn không thích tôn giáo, cứ bỏ nó." Tại sao bạn không cố gắng thay đổi nó? Bởi vì những điều đã được dạy trong ngày Sabbath xâm nhập vào nền chính trị, vào chế độ chăm sóc sức khỏe, sự bạo lực trên toàn thế giới. Nó xâm nhập vào nên giáo dục, quân sự, quyết định tài chính. Những luật lệ này được hợp pháp và sửa đổi văn hóa. Trong thực tế, tôn giáo của tôi có ảnh hưởng rất to lớn tới đất nước. Chẳng hạn, trong suốt Prop 8, nhà thờ của chúng tôi quyên góp hơn 22 triệu đô để chống lại hôn nhân đồng tính ở California. 40 năm trước, các nhà sử học chính trị sẽ nói rằng, rằng nếu không phải giáo hội Mormon chống lại quyền bình đẳng giới, chúng ta đã có thể có quyền bình đẳng giới trong hiến pháp ngày nay. Bao nhiêu cuộc đời có thể được thay đổi? Và chúng ta có thể dành thời gian đấu tranh cho từng điều của những luật lệ nhỏ này, hoặc chúng ta có thể hỏi bản thân mình, phải chăng sự bất bình đẳng đã được măc định trên toàn thế giới? Tại sao lại có giả định này?
Because religion doesn't just create the roots of morality, it creates the seeds of normality. Religions can liberate or subjugate, they can empower or exploit, they can comfort or destroy, and the people that tip the scales over to the ethical and the moral are often not those in charge. Religions can't be dismissed or ignored. We need to take them seriously. But it's not easy to influence a religion, like we just talked about.
Bởi vì tôn giáo không chỉ tạo ra nguồn gốc của đạo đức, nó còn tạo ra các tiêu chuẩn khac. Tôn giáo có thể giải phóng hoặc chinh phúc Nó có thể trao quyền hoặc bóc lột, Nó có thể an ủi hoặc hủy diệt, và những người đẩy cán cân cân bằng vượt khỏi các giới hạn đạo đức thường không phải là những người chịu trách nhiệm. Tôn giáo không thể bị giải tán hoặc phớt lờ. Chúng ta phải xem xét chúng một cách nghiêm túc. Nhưng thật khó để gây ảnh hưởng đến tôn giáo, như chúng tôi vừa đề cập.
But I'll tell you what my people have done. My groups are small, there's hundreds of us, but we've had huge impact. Right now, women's pictures are hanging in the halls next to men for the first time. Women are now allowed to pray in our church-wide meetings, and they never were before in the general conferences. As of last week, in a historic move, three women were invited down to three leadership boards that oversee the entire church. We've seen perceptual shifts in the Mormon community that allow for talk of gender inequality. We've opened up space, regardless of being despised, for more conservative women to step in and make real changes, and the words "women" and "the priesthood" can now be uttered in the same sentence. I never had that. My daughter and my nieces are inheriting a religion that I never had, that's more equal -- we've had an effect.
Nhưng tôi sẽ nói với bạn những điều mà chúng tôi đã làm được. Chúng tôi chỉ là một nhóm nhỏ, khoảng vài trăm người, Nhưng chúng tôi có ảnh hưởng to lớn. Ngay lúc này, những tấm hình phụ nữ được treo trên tiền sảnh kế bên đàn ông lần đầu tiên. Phụ nữ bây giờ đã được cho phép để cầu nguyện trong các buổi họp lớn, và họ chưa bao giờ được quyền như vậy trước đây trong các buổi họp chung. Trong tuần trươc, trong một bước đi lịch sử, 3 người phụ nữ đã được mời vào ban lãnh đạo quản lý cả nhà thờ. Chúng tôi đã thấy được sự thay đổi nhận thức trong cộng đồng Mormon trong việc cho phép nói chuyện về bất bình đẳng giới. Chúng tôi đả mở ra không gian, không sợ bị xem thường cho những người phụ nữ bảo thủ tham gia và làm nên sự thay đổi thực sự, và những từ 'Phụ nữ' hay 'thầy tu' bây giờ có thể hoàn toàn được dùng trong 1 câu. Chúng ta chưa bao giờ có điều đó. Con tôi va cháu tôi được kế thừa tôn giáo mà tôi chưa bao giờ được hưởng, đó là công bằng hơn - chúng tôi đã tạo ra ảnh hưởng.
It wasn't easy standing in those lines trying to get into those male meetings. There were hundreds of us, and one by one, when we got to the door, we were told, "I'm sorry, this meeting is just for men," and we had to step back and watch men get into the meeting as young as 12 years old, escorted and walked past us as we all stood in line. But not one woman in that line will forget that day, and not one little boy that walked past us will forget that day.
Thật sự là không dể để nói những điều này trong các buổi gặp gỡ của phụ nữ. Có hàng trăm người như chúng tôi, và từng người một, khi chúng tôi đến trước cửa, luôn có câu nói," Tôi xin lỗi buổi họp này chỉ dành cho đàn ông," và chúng tôi phải lùi lại và xem những người đàn ông bước vào buổi họp ngay khi chúng tôi mới 12 tuổi, bước qua chúng tôi mặc dù chúng tôi vẫn đứng trong hàng. Nhưng không một người phụ nữ nào trong hàng quên ngày đó, cũng như không một cậu bé nào bước qua chúng tôi mà quên nó.
If we were a multinational corporation or a government, and that had happened, there would be outrage, but we're just a religion. We're all just part of religions. We can't keep looking at religion that way, because it doesn't only affect me, it affects my daughter and all of your daughters and what opportunities they have, what they can wear, who they can love and marry, if they have access to reproductive healthcare. We need to reclaim morality in a secular context that creates ethical scrutiny and accountability for religions all around the world, but we need to do it in a respectful way that breeds cooperation and not extremism. And we can do it through unignorable acts of bravery, standing up for gender equality.
Nếu chúng tôi là một tổ chức đa quốc gia hoặc chính phủ, và điều đó xảy ra, đó sẽ là sự xúc phạm, nhưng chúng tôi chỉ là một tôn giáo. Tất cả chúng tôi chỉ là một phần của tôn giáo. Chúng tôi không thể cứ nhìn tôn giáo tiếp diễn theo cách đó, bởi vì nó không chỉ ảnh hưởng đến tôi, mà còn có con tôi và co của bạn và những cơ hội mà chúng có thể có, quần áo của chúng, người yêu và vợ chồng chúng, nếu chúng có thể tiếp cận đến sự chăm sóc sức khỏe sinh sản. Chúng ta phải đòi lại công bằng trong bối cảnh đời thường mà sẽ tạo ra sự giám sát đạo đức và trách nhiệm cho tất cả tôn giáo trên thế giới, nhưng chúng ta phải làm điều đó bằng một cách thận trọng để tạo ra sự hợp tác và không cực đoan. Và chúng ta có thể làm nó thông qua hành động dũng cảm, đứng lên vì bình đẳng giới.
It's time that half of the world's population had voice and equality within our world's religions, churches, synagogues, mosques and shrines around the world. I'm working on my people. What are you doing for yours?
Đây là thời điểm mà một nửa dân số thế giới có tiếng nói và quyền bình đẳng trong các tôn giáo, nhà thờ, giáo đường, nhà thờ Hồi giáo và đền thờ trên toàn thế giới. Tôi đang làm việc với người của tôi. Các bạn đã làm gì cho chính mình?
(Applause)
(Vỗ tay)