Eight years ago, I was haunted by an evil spirit.
Tám năm trước, tôi bị ma ám.
I was 25 at the time, and I was living in a tiny house behind someone else's house in Los Angeles. It was this guest house, it had kind of been dilapidated, not taken care of for a long time. And one night, I was sitting there and I got this really spooky feeling, kind of the feeling like you're being watched. But no one was there except my two dogs, and they were just chewing their feet. And I looked around. No one was there. And I thought, OK, it's just my imagination. But the feeling just kept getting worse, and I started to feel this pressure in my chest, sort of like the feeling when you get bad news. But it started to sink lower and lower and almost hurt.
Lúc đó tôi 25 tuổi tôi sống trong một căn nhà nhỏ phía sau nhà của một người khác tại Los Angeles. Đó là một nhà khách, đã có phần đổ nát xiêu vẹo, không được ai để ý từ lâu Và một đêm, khi tôi ngồi đó tôi có những cảm giác ma quái, cảm giác như đang bị ai đó theo dõi. Nhưng không có ai ở đó cả ngoài hai con chó của tôi, đang nằm gặm chân chúng. Tôi nhìn xung quanh. Không có ai cả. Và tôi nghĩ, được rồi chỉ là do tôi tưởng tượng ra mà thôi. Nhưng cảm giác càng ngày càng tồi tệ hơn, tôi bắt đầu cảm thấy tức ngực, kiểu như khi nhận được một tin tức xấu. Và nó bắt đầu ép xuống ngày càng sâu, gần như phát đau.
And over the course of that week, this feeling got worse and worse, and I started to become convinced that something was there in my little guest house, haunting me.
Và sau suốt cả tuần đó, cảm giác cứ mỗi ngày một tệ hơn. Và tôi bắt đầu tin rằng có một thứ gì đó ở đây trong căn nhà khách nhỏ của mình, ám tôi.
And I started to hear these sounds, this "whoosh," kind of whisper, like something passing through me. I called my best friend, Claire, and said, "I know this is going to sound crazy, but, um ... I think there's a ghost in my house, and I need to get rid of it." And she said -- she's very open-minded -- and she said, "I don't think you're crazy. I think you just need to do a cleansing ritual."
Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng động này, tiếng "vút" như có luồng gió vừa xoẹt qua tôi. Tôi gọi cho Claire, bạn thân nhất của tôi, và nói: "Tớ biết điều này có vẻ điên rồ, nhưng, à... tớ nghĩ trong nhà mình có ma, tớ phải đuổi nó ra." Và cô ấy nói, cô ấy có đầu óc rất cởi mở, cô ấy bảo: "Tớ không nghĩ cậu bị điên. Tớ nghĩ là cậu phải làm tẩy uế."
(Laughter)
(Cười)
"So get some sage and burn it, and tell it to go away."
"Hãy kiếm một ít lá xô thơm và đốt lên, và bảo chúng hãy cút đi."
So I said, "OK," and I went and I bought sage. I had never done this before, so I set the sage on fire, waved it about, and said, "Go away! This is my house! I live here. You don't live here!" But the feeling stayed. Nothing got better. And then I started to think, OK, well now this thing is probably just laughing at me, because it hasn't left, and I probably just look like this impotent, powerless thing that couldn't get it to go away.
Tôi nói "Được thôi" và tôi ra ngoài mua lá xô thơm. Tôi chưa từng làm việc này bao giờ, nên tôi châm lá xô vào ngọn lửa, khua chúng lên, và nói "Cút đi! Đây là nhà tao! Tao sống ở đây. Chúng mày không được phép ở đây!" Nhưng cảm giác vẫn giữ nguyên. Chẳng gì khá hơn. Rồi tôi bắt đầu nghĩ, À, giờ thì cái thứ đó có lẽ đang cười nhạo mình, vì nó vẫn chưa đi, và tôi thì trông giống như một thứ yếu đuối, bất lực không thể đuổi được nó đi.
So every day I'd come home and you guys, this feeling got so bad that -- I mean, I'm laughing at it now -- but I would sit there in bed and cry every night. And the feeling on my chest got worse and worse. It was physically painful. And I even went to a psychiatrist and tried to get her to prescribe me medicine, and she wouldn't just because I don't have schizophrenia, OK.
Vậy là mỗi ngày, tôi về nhà và các bạn ạ, cảm giác tệ đến nỗi... ý tôi là, giờ tôi đang cười khi nhắc về nó nhưng lúc đó đêm nào tôi cũng ngồi trên giường và khóc. Và cảm giác ở ngực tôi ngày càng tồi tệ. Nó thực sự đau. Và tôi đến một nhà tâm thần học cố gắng bắt bà ấy kê đơn cho mình, nhưng bà ấy không thể vì tôi không bị tâm thần phân liệt, được chứ!
(Laughter) So finally I got on the internet, and I Googled "hauntings." And I came upon this forum of ghost hunters. But these were a special kind of ghost hunters -- they were skeptics. They believed that every case of ghosts that they had investigated so far had been explained away by science. And I was like, "OK, smart guys, this is what's happening to me, and if you have an explanation for me, I would love to hear it."
(Cười) Nên cuối cùng tôi vào Internet và tra Google "ma ám". Và tôi tình cờ vào diễn đàn những thợ săn ma này. Nhưng đó là những thợ săn ma đặc biệt... họ rất hoài nghi. Họ cho rằng tất cả những trường hợp có ma họ điều tra từ trước tới nay cuối cùng đều được giải thích bằng khoa học. Và tôi đã kiểu như "Được rồi, những chàng thông minh, đây là việc xảy ra với tôi, nếu các anh có lời giải thích nào, tôi rất muốn được biết."
And one of them said, "OK. Um, have you heard of carbon monoxide poisoning?"
Và một trong số họ nói "Được rồi, ừm, chị đã nghe nói về ngộ độc khí cacbon monoxit chưa?"
And I said, "Yeah. Like, gas poisoning?"
Và tôi nói "Có tôi biết, như kiểu ngộ độc khí gas phải không?"
Carbon monoxide poisoning is when you have a gas leak leaking into your home. I looked it up, and the symptoms of carbon monoxide poisoning include a pressure on your chest, auditory hallucinations -- whoosh -- and an unexplained feeling of dread. So that night, I called the gas company. I said, "I have an emergency. I need you to come out. I don't want to get into the story now, but I need you to come out."
Ngộ độc cacbon monoxit là khi có một nguồn khí gas rò rỉ trong nhà bạn. Tôi tra cứu lại, và triệu chứng ngộ độc khi cacbon monooxit bao gồm tức ngực, ảo giác âm thanh... tiếng "vút"... một cảm giác sợ hãi không giải thích được. Vậy là đêm đó, tôi gọi cho công ty gas. Tôi nói "Tôi có việc khẩn cấp. Tôi cần các anh đến đây ngay. Tôi không muốn nói chuyện ngay lúc này, nhưng làm ơn đến đây ngay."
(Laughter)
(Cười)
They came out. I said, "I suspect a gas leak." They brought their carbon monoxide detector, and the man said, "It's a really good thing that you called us tonight, because you could have been dead very soon."
Họ tới, và tôi nói "Tôi nghi có rò gas". Họ mang theo máy dò khí cacbon monoxit và họ nói "Rất may là chị gọi cho chúng tôi tối nay, vì nếu không chị đã có thể bị chết, rất nhanh."
Thirty-seven percent of Americans believe in haunted houses, and I wonder how many of them have been in one and how many of them have been in danger.
Ba mươi bảy phần trăm người Mỹ tin chuyện nhà bị ma ám, và tôi tự hỏi bao nhiêu trong số họ từng ở trong một căn nhà như vậy, bao nhiêu người trong họ từng gặp nguy hiểm.
So that haunting story has led me to my job. I'm an investigator, and I'm an investigator in two senses: I'm an investigative journalist, and I'm also an investigator of the claims of the paranormal and claims of the spiritual. And that means a few things. Sometimes that means that I'm pretending to need an exorcism so I can get -- yes, that's right! -- so I can go to an exorcist and see if he's using gimmicks or psychological tricks to try to convince someone that they're possessed. Sometimes that means I'm going undercover in a fringe group which I report on for a podcast that I co-host. And I've done over 70 investigations like this with my co-host, Ross. I would love to tell you that nine times out of 10, science wins, saves the day, it's all explained. That's not true. The truth is, 10 times out of 10, science wins, it saves the day.
Và câu chuyện ma ám đó đã đưa tôi tới công việc hiện nay. Tôi là một nhà điều tra, theo hai nghĩa: Tôi là một phóng viên điều tra, tôi cũng là một người điều tra những tuyên bố về hiện tượng huyền bí và tâm linh. Và điều đó có nghĩa là, đôi khi tôi giả vờ cần làm lễ trừ tà để có thể - vâng đúng vậy! - có thể tới gặp một thầy trừ tà để xem liệu ông ta có sử dụng những mánh lới quảng cáo và tâm lý để cố thuyết phục người khác là họ bị ma ám hay không. Đôi khi điều đó có nghĩa là tôi giả làm thành viên một nhóm cực đoan mà tôi sẽ viết về họ trong một chương trình podcast tôi đồng tổ chức. Và tôi đã thực hiện 70 vụ điều tra như vậy với bạn tôi, Ross. Và tôi vui mừng thông báo với bạn rằng 9 trong 10 trường hợp, khoa học thắng! Giải quyết vấn đề! Mọi thứ đều được giải thích! Không phải vậy! Sự thật là, 10 trên 10 trường hợp, khoa học thắng, giải quyết vấn đề!
(Applause)
(Vỗ tay)
And that doesn't mean there's no such thing as a mystery. Of course there are mysteries, but a mystery is a mystery. It is not a ghost.
Và điều đó không có nghĩa là bí ẩn không hề tồn tại. Tất nhiên, có những bí ẩn, nhưng bí ẩn là bí ẩn, không phải là hồn ma.
Now, I believe there are two kinds of truth, and it's taken me a while to get to this place, but I think this is right, so hear me out. I think there is outer truth and there's inner truth. So if you say to me, "There was a man named Jesus and he once existed," that's outer truth, right? And we can go and look at the historical record. We can determine whether that seems to be true. And I would argue, it does seem to be true. If you say, "Jesus rose from the dead," -- ooh, trickier.
Và giờ, tôi tin rằng có hai loại sự thật, và tôi đã mất một thời gian để hiểu được, nhưng tôi nghĩ điều này đúng, vậy hãy để tôi nói hết đã. Tôi nghĩ có sự thật bên ngoài, và sự thật bên trong. Nên nếu bạn nói với tôi: "Có một người đàn ông tên Jesus từng tồn tại." Là sự thật bên ngoài, phải không? Ta có thể đi tìm trong các ghi chép lịch sử Ta có thể xác định việc đó có đúng hay không. Và tôi có thể nói, điều đó có lẽ thực sự đúng. Nhưng nếu bạn nói "Jesus trỗi dậy từ cái chết". Ồ, rắc rối hơn đây.
(Laughter)
(Cười)
I would say that's an outer-truth claim, because he physically rose or he didn't. I'm not going to get into whether he rose or he didn't, but I would say that's an outer-truth claim. It happened or it didn't happen. But if you say, "I don't care whether he rose from the dead. It's symbolically important to me, and that metaphor is so meaningful, so purposeful to me, and I'm not going to try to persuade you of it," now you've moved it from outer truth to inner truth, from science to art. And I think we have a tendency to not be clear about this, to try to move our inner truths to outer truths, or to not be fair about it to each other, and when people are telling us their inner truths, to try to make them defend them by outer-truth standards.
Tôi có thể nói đó là một tuyên bố về sự thật bên ngoài, vì ông ấy hoặc sống dậy hoặc không. Tôi sẽ không bàn về việc ông ấy có sống dậy hay không, nhưng đó là tuyên bố về sự thật bên ngoài. Điều đó hoặc xảy ra hoặc không. Nhưng nếu bạn nói "Tôi không cần biết ông ấy có trỗi dậy từ cái chết không. Đó là biểu tượng quan trọng đối với tôi, hình ảnh ẩn dụ đó vô cùng có ý nghĩa đối với tôi, và tôi sẽ không cố thuyết phục bạn về điều đó", thì bạn đã chuyển sự thật bên ngoài thành bên trong, từ khoa học sang nghệ thuật. Và tôi cho rằng chúng ta có một khuynh hướng không hiểu rõ về việc cố gắng chuyển sự thật bên trong thành sự thật bên ngoài. Hay không công bằng với người khác về việc đó. Khi người khác nói với chúng ta về sự thật bên trong để cố gắng bảo vệ những sự thật bên trong bằng tiêu chuẩn sự thật bên ngoài.
So I'm talking here about outer truth, about objective things. And there was an objective reality in my haunted house, right? Now that I've told you about the gas leak, I doubt a single person here would be like, "I still think there was a ghost, too" --
Ở đây tôi đang nói về sự thật bên ngoài, những sự vật khách quan. Và có một sự thật khách quan trong ngôi nhà bị ám của tôi, phải không? Giờ khi tôi đã nói với bạn về việc rò gas, tôi nghĩ khó có ai ở đây lại kiểu như: "Tôi vẫn nghĩ có một con ma..."
(Laughter)
(Cười)
because as soon as we have these scientific explanations, we know to give up the ghost. We use these things as stopgaps for things that we can't explain. We don't believe them because of evidence; we believe them because of a lack of evidence.
Vì ngay khi ta có lời giải thích khoa học, ta biết từ bỏ ý nghĩ về ma quỷ. Ta dùng chúng làm lời giải thích tạm thời cho những gì ta chưa giải thích được. Ta không tin chúng vì có chứng cớ; ta tin vì thiếu chứng cớ.
So there is a group in Los Angeles called the Independent Investigations Group, or the IIG, and they do great work. They'll give a $10,000 prize to anyone who can show, under scientific conditions, that they have a paranormal ability. No one's done it yet, but they've had a couple people who claim that they were clairaudients, which means that they can hear voices either from the great beyond or they can read minds. And they had one person who was very sincere, who believed that he could read minds. So they set up a test with him, and this is the way it always works. The group says, "OK, we have a protocol, we have a way to scientifically test this. Do you agree with it?" The person says yes. Then they test it. It's very important that both sides agree. They did that, they tested him. They said, "OK, you know what? You weren't able to predict what Lisa was thinking. It matched up about the same as chance. Looks like you don't have the power."
Và có một nhóm ở Los Angeles được gọi là Nhóm Điều tra Độc lập, hay IIG họ đã làm một việc rất tuyệt. Họ sẽ trao giải thưởng 10.000 đô cho ai có thể chỉ ra, dưới những điều kiện khoa học, rằng họ có khả năng huyền bí. Chưa ai làm được điều đó cả. Nhưng có một số người tuyên bố họ có thấu thính, nghĩa là học có thể nghe được những giọng nói từ thế giới bên kia hoặc đọc được ý nghĩ. Và có một người, rất thành thực, tin là anh ta có thể đọc tâm trí người khác. Và họ sắp xếp một cuộc kiểm tra với anh ta, và đây luôn là cách họ tiến hành: Nhóm bảo "Chúng tôi có một phương pháp, một cách khoa học để kiểm tra điều này. Anh có đồng ý không?" Anh ta nói có. Và họ kiểm tra. Việc hai bên cùng đồng ý rất quan trọng. Họ làm điều đó, kiểm tra anh ấy. Cuối cùng họ nói "Anh biết sao không? Anh đã không thể đoán được Lisa nghĩ gì. Mức độ trùng hợp chỉ tương đương may rủi. Có vẻ anh không có năng lực đó."
And that gave them the opportunity to compassionately sit down with him and have a very difficult discussion, which basically amounted to, "Hey, we know you're sincere, and what that means is, you do hear something in your head."
Và điều đó cho họ cơ hội ngồi bên anh ấy một cách thông cảm và có một cuộc trò chuyện khó khăn, căn bản là dẫn tới: "Này, chúng tôi biết anh thành thực, và điều đó có nghĩa là, anh đã nghe thấy gì đó trong đầu mình."
And that guy got to make the very difficult decision, but really the life-changing decision about whether to go get help. We're actually helping people to make these connections that maybe before seemed like otherworldly explanations, help draw us into reality and maybe change our lives for the better.
Và người đàn ông đó đã phải có một quyết định rất khó khăn, nhưng thật sự làm thay đổi cuộc sống, về việc có cần được giúp đỡ hay không. Chúng tôi thực sự giúp mọi người tìm ra sự liên quan, mà trước đó có vẻ như sự lý giải về thế giới bên kia, chúng giúp đưa chúng ta về thực tại, và có thể thay đổi cuộc sống ta tốt hơn.
Now, on the other hand, maybe one time it'll turn out to be true. Maybe we'll find out there are ghosts, and holy shit, it will be the best thing! And every time I do one of these investigations, I still get so excited, and I'm like 75 into them, and still I swear on number 76, I'm going to be like, "This is the one!"
Giờ thì, một mặt khác, có thể một lúc nào đó hóa ra nó không còn đúng. Có thể ta sẽ phát hiện ra rằng có ma, cha mẹ ơi, đó sẽ là điều tuyệt vời nhất! Và mỗi khi tôi thực hiện những chuyến điều tra này, tôi vẫn thấy phấn khích, kiểu như tôi đã 75 lần say mê vào cuộc, và tôi vẫn thề trên con số 76, tôi vẫn kiểu như "Chính là vụ này đây!"
(Laughter)
(Cười)
Maybe I'm just eternally optimistic, but I hope I never lose this hope, and I invite you to take this same attitude when people share their outer beliefs with you. When talking about testable claims, respect them enough to ask these good questions. Challenge and see how you can examine them together, because there's this idea that you can't respect a belief and still challenge it, but that's not true. When we jiggle the lock, when we test the claim, we're saying, OK, I respect you, I'm listening to what you're saying, I'm going to test it out with you. We've all had that experience where you're telling someone something, and they're like, "Oh, that's really interesting, yeah," you know you're being had. But when someone says, "Really? Huh. Sounds a little sketchy to me, but I'm listening," you at least know you're being engaged and respected. And that's the kind of attitude we should have with these claims. That's showing someone that you care what they're saying. That's respect.
Có lẽ tôi chỉ là người không bao giờ hết lạc quan, nhưng tôi mong mình không bao giờ đánh mất hy vọng, và mong bạn có chung thái độ khi người khác chia sẻ niềm tin của họ với bạn. Khi nói về những tuyên bố có thể kiểm chứng được, hãy đủ tôn trọng họ để hỏi những câu hỏi đúng đắn này. Hãy thử thách và xem bạn có thể cùng kiểm chứng họ ra sao. Bởi vì có ý kiến như thế này: bạn không thể vừa tôn trọng một niềm tin vừa thử thách nó. Điều đó không đúng. Khi ta lắc nhẹ khóa để mở, khi ta kiểm chứng một tuyên bố, ta đang nói "Tôi tôn trọng bạn, tôi đang lắng nghe những gì bạn nói, tôi sẽ kiểm tra nó cùng bạn. Chúng ta ai cũng đã từng trải qua cảnh khi nói với ai về một điều gì đó họ kiểu như "Ở, hay nhỉ, ừ" bạn biết mình bị lừa. Nhưng khi ai đó nói "Thật sao? Hả. Có vẻ hơi đáng ngờ, nhưng tôi đang nghe đây" Ít nhất bạn biết mình được tôn trọng và chú ý. Và đó là thái độ ta nên có với những tuyên bố kiểu này. Nó nghĩa là cho người khác thấy bạn quan tâm điều họ nói Đó là sự tôn trọng.
Now, yes, most of these searches will come up empty, but that's how all of science works. Every cure for cancer so far has not panned out, but we don't stop looking, for two reasons. Because number one, the answer matters. Whether it's looking at the afterlife or the paranormal or the cure for cancer, it all amounts to the same question: How long will we be here?
Giờ thì, vâng, tất cả những tìm kiếm này đều kết thúc không kết quả, nhưng đó là cách khoa học vận hành. Tất cả những phương pháp điều trị ung thư cho tới nay vẫn chưa dẫn đến thành công, nhưng ta không ngừng tìm kiếm, vì hai lý do. Vì lý do thứ nhất, câu trả lời rất quan trọng. Dù khi nghiên cứu cuộc sống sau khi chết, hiện tượng huyền bí hay cách chữa ung thư, tất cả đều dẫn đến cùng câu hỏi: Ta sẽ ở lại cuộc đời này trong bao lâu?
And two, because looking for the truth, being open-minded, and being willing to be wrong and to change your whole worldview is awe-inspiring.
Và thứ hai, vì việc tìm kiếm sự thật, có trí óc cởi mở, và sẵn sàng chấp nhận sai để thay đổi toàn bộ quan niệm của bạn là điều kỳ diệu.
I still get excited at ghost stories every single time. I still consider that every group I join might be right, and I hope I never lose that hope. Let's all never lose that hope, because searching for what's out there helps us understand what's in here. And also, please have a carbon monoxide detector in your home.
Tôi vẫn hào hứng trước mỗi câu chuyện ma mới. Tôi vẫn cho rằng mỗi nhóm mình tham gia có thể đúng, và tôi mong không bao giờ mất đi hy vọng. Đừng để ta mất đi hy vọng đó, vì tìm kiếm những gì ngoài kia, sẽ giúp ta hiểu những gì bên trong đây. Và, xin hãy sắm một máy báo cacbon monooxit cho gia đình bạn.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)