Feathers are some of the most remarkable things ever made by an animal. They are gorgeous in their complexity, delicate in their construction, and yet strong enough to hold a bird thousands of feet in the air. Like all things in nature, feathers evolved over millions of years into their modern form. It could be hard to imagine how this could have happened. After all, what did the intermediate forms look like? What good is half a wing, festooned with half-feathers? Thanks to science, we now know that birds are living dinosaurs. You can see the kinship in their skeletons. Certain dinosaurs share some anatomical details with birds found in no other animals, such as wish bones. And in the late 1990s, paleontologists started digging up some compelling support for that idea: dinosaurs with bits of feathers still preserved on their bodies. Since then, scientists have found dozens of species of dinosaurs with remnants of feathers. Some were as small as pigeons, and some were the size of a school bus. If you look at how they are related on a family tree, the evolution of feathers doesn't seem quite so impossible. The most distant feathered relatives of birds had straight feathers that looked like wires. Then these wires split apart, producing simple branches. In many dinosaur lineages, these simple feathers evolved into more intricate ones, including some that we see today on birds. At the same time, the feathers spread across the bodies of dinosaurs, turning from sparse patches of fuzz into dense plumage, which even extended down to their legs. A few fossils even preserved some of the molecules that give feathers color. They reveal a beautiful range of colors: glossy, dark plumage, reminiscent of crows, alternating strips of black and white, or splashes of bright red. Some dinosaurs had high crests on their heads, and others had long, dramatic tail feathers. Now, none of these dinosaurs could use their feathers to fly - their arms were too short and the rest of their bodies were far too heavy. But, birds don't just use feathers to fly. A woodcock uses feathers to blend in perfectly with its forest backdrop. An ostrich stretches its wings over its nest to shade its young. A peacock displays its magnificent tail feathers to attract peahens. Feathers could have served these functions for dinosaurs too. Exactly how feathered dinosaurs took flight is still a bit of a mystery. But if a small-feathered dinosaur flapped its arms as it ran up an incline, its feathers would have provided extra lift to help it run faster. This accident of physics might have led to the evolution of longer dinosaur arms, which would let them run faster and even leap short distances through the air. Eventually, their arms stretched out into wings. Only then, perhaps 50 million years after the first wiry feathers evolved, did feathers lift those dinosaurs into the sky.
Lông vũ là một số trong những thứ đáng chú ý nhất ở động vật. Chúng tuyệt đẹp trong sự phức tạp, tinh tế trong cấu trúc xây dựng, và đủ mạnh để giữ một con chim lơ lửng hàng ngàn feet trên không trung. Giống như tất cả mọi thứ trong tự nhiên, lông đã phát triển qua hàng triệu năm để có được hình thức hiện đại ngày hôm nay. Khó thể tưởng tượng ra điều này đã xảy ra như thế nào. Sau hết tất cả, các dạng thức trung gian của nó trông giống cái gì nhì? Điều tốt là một nửa một cánh, được trang trí bằng các nửa sợi lông ư? Nhờ khoa học, chúng ta giờ đây biết rằng chim là loài khủng long còn sống. Bạn có thể thấy mối quan hệ trong bộ xương của chúng. Một vài loài khủng long có một số chi tiết giải phẫu giống với chim chóc mà không có ở các động vật khác, như chạc xương đòn chẳng hạn . Và ở cuối thập niên 1990, các nhà khảo cổ đã bắt đầu đào được một số bằng chứng hấp dẫn cho thấy ý tưởng: khủng long với một ít lông vẫn còn được bảo tồn trên cơ thể. Kể từ đó, các nhà khoa học đã tìm thấy hàng chục loài khủng long với tàn tích của lông. Một số nhỏ như là chim bồ câu, và một số có kích thước của một chiếc xe buýt. Nếu bạn nhìn vào mối liên quan của chúng trên cây phả hệ, sự phát triển của lông cũng có vẻ là có thể. Các họ hàng lông vũ xa nhất của chim có lông thẳng trông giống như dây cứng vậy. Sau đó các dây này tách rời nhau ra, tạo thành các nhánh đơn giản. Trong nhiều dòng dõi khủng long, những kiểu lông đơn giản này phát triển thành những dạng phức tạp hơn, bao gồm cả một số dạng mà chúng ta thấy ngày nay ở chim. Cùng lúc đó, lông vũ lan tràn ra toàn bộ cơ thể của khủng long, chuyển từ những mảng thưa thớt của lông tơ thành một bộ lông dày đặc, mà thậm chí kéo dài xuống chân của chúng. Một số hóa thạch thậm chí bảo tồn một số các phân tử tạo màu cho lông. Chúng tiết lộ một loạt các màu sắc đẹp đẽ: sáng bóng, sậm tối , gợi nhớ đến lũ quạ, hay xen kẽ các dải đen và trắng, hoặc có những vệt màu đỏ tươi. Một số loài khủng long có mào trên đầu, và những loài khác có lông đuôi dài, đầy kịch tính. Bây giờ, không loài nào trong số chúng có thể sử dụng lông để bay cả- cánh tay của chúng quá ngắn và phần còn lại của cơ thể lại quá nặng. Tuy nhiên, loài chim không chỉ sử dụng lông để bay. Một con chim mo nhát sử dụng lông để pha trộn một cách hoàn hảo với bối cảnh xung quanh. Đà điểu trải cánh phía trên tổ để che mát cho lũ con của mình. Công thì khoe bộ lông đuôi tráng lệ của mình để thu hút con cái. Lông có thể đã từng phục vụ các chức năng này cho loài khủng long. Việc khủng long có lông đã bắt đầu cất cánh như thế nào vẫn còn là một chút bí ẩn Nhưng nếu một con khủng long có lông nhỏ vỗ cánh trên đoạn đường lên dốc, lông của nó có lẽ đã phụ thêm vào một ít lực nâng để giúp nó chạy nhanh hơn. Tai nạn vật lý này có thể đã dẫn lối cho sự tiến hóa của các cánh tay dài hơn ở loài khủng long mà sẽ cho phép chúng chạy nhanh hơn và thậm chí thực hiện các cú nhảy vọt cự li ngắn trên không trung Cuối cùng, cánh tay của chúng bị kéo dài thành cánh. Chỉ sau đó, có lẽ 50 triệu năm sau khi những sợi lông dẻo dai đầu tiên được phát triển, lông đã nâng những con khủng long này bay vào bầu trời.