Caitlin Quattromani: The election of 2016 felt different. Political conversations with our family and friends uncovered a level of polarization that many of us had not previously experienced. People who we always thought were reasonable and intelligent seemed like strangers. We said to ourselves, "How could you think that? I thought you were smart."
Caitlin Quattromani: Cuộc bầu cử năm 2016 là một sự kiện khác lạ. Những cuộc trò chuyện về chính trị với gia đình và bạn bè đã hé lộ sự đối lập mà nhiều người trong chúng ta chưa trải nghiệm qua. Những người mà ta thường nghĩ họ biết lẽ phải và thông minh lại trở nên xa lạ. Chúng ta tự nhủ rằng, "Sao có bạn thể nghĩ thế được chứ? Tôi từng nghĩ bạn thông minh lắm"
Lauran Arledge: Caitlin and I met in the summer of 2011, and we bonded around being working moms and trying to keep our very energetic boys busy. And we soon found out we had almost everything in common. From our love of Colorado to our love of sushi, there wasn't much we didn't agree on. We also discovered that we share a deep love of this country and feel a responsibility to be politically active. But no one's perfect --
Lauran Arledge: Tôi và Caitlin gặp nhau vào mùa hè năm 2011, và thân nhau như những bà mẹ công sở luôn cố gắng giữ cho những cậu con trai tinh nghịch bận bịu. Và rồi bọn tôi sớm nhận ra rằng cả hai có phần lớn điểm chung. Đều thích Colorado, đến đam mê với món sushi, không mấy khi bất đồng với nhau. Nhất là cả hai đều có quan tâm sâu sắc tới nước mình và thấy cần phải quan tâm tích cực tới vấn đề chính trị. Nhưng đâu có ai hoàn hảo --
(Laughter) and I soon found out two disappointing things about Caitlin. First, she hates camping.
(Cười) và tôi chợt nhận ra hai điểm đáng thất vọng về Caitlin. Thứ nhất, cô ấy ghét cắm trại.
CQ: I think camping is the worst.
CQ nói: Cắm trại là điều tẻ nhạt nhất.
LA: So there would not be any joint camping trips in our future. The second thing is that she's politically active all right -- as a conservative.
LA: Vậy nên sau này sẽ không có cuộc cắm trại chung nào hết. Thứ hai là, về phương diện chính trị Caitlin theo phe bảo thủ.
CQ: I may hate camping, but I love politics. I listen to conservative talk radio just about every day, and I've volunteered for a few different conservative political campaigns.
CQ: Tôi ghét cắm trại nhưng lại yêu thích chính trị. Tôi nghe chương trình radio của phe bảo thủ dường như hằng ngày, và cũng từng tham gia một vài chiến dịch chính trị của phe này.
LA: And I'd say I'm a little to the left, like all the way to the left.
LA: Tôi thì tôi hơi có xu hướng đối lập tức là luôn theo phe cánh tả.
(Laughter)
(Cười)
I've always been interested in politics. I was a political science major, and I worked as a community organizer and on a congressional campaign.
Tôi cũng luôn quan tâm tới vấn đề chính trị. Tôi học về khoa học chính trị, và cũng từng tổ chức đảng và làm cho một chiến dịch của quốc hội.
CQ: So as Lauran and I were getting to know each other, it was right in the middle of that 2012 presidential campaign, and most of our early political conversations were really just based in jokes and pranks. So as an example, I would change Lauran's computer screen saver to a picture of Mitt Romney, or she would put an Obama campaign magnet on the back of my car.
CQ: Vì tôi và Lauran mới dần hiểu quan điểm của nhau, đó là vào đợt chiến dịch tranh cử tổng thống năm 2012, và phần lớn những cuộc tranh luận đầu tiên đều là châm chọc và đả kích. Ví dụ một việc, tôi đã từng đổi màn hình chờ máy tính của Lauran thành bức ảnh của Mitt Romney hay việc cô ấy cũng từng dán hình Obama lên phía sau xe của tôi.
(Laughter)
(Cười)
LA: Car, not minivan.
LA: Xe con, không phải minivan.
CQ: But over time, those conversations grew more serious and really became a core of our friendship. And somewhere along the line, we decided we didn't want to have any topic be off limits for discussion, even if those topics pushed us way outside of our friendship comfort zone.
CQ: Nhưng lâu dần, những cuộc tranh luận bắt đầu nghiêm trọng và thật sự ảnh hưởng tới tình bạn của chúng tôi. Và đến một lúc nào đó, chúng tôi không muốn bất kỳ chủ đề nào đi quá giới hạn thảo luận, thậm chí chúng sẽ khiến cả hai phải mất tình bạn.
LA: And so to most of us, political conversations are a zero-sum game. There's a winner and there's a loser. We go for the attack and we spot a weakness in someone's argument. And here's the important part: we tend to take every comment or opinion that's expressed as a personal affront to our own values and beliefs. But what if changed the way we think about these conversations? What if, in these heated moments, we chose dialogue over debate? When we engage in dialogue, we flip the script. We replace our ego and our desire to win with curiosity, empathy and a desire to learn. Instead of coming from a place of judgment, we are genuinely interested in the other person's experiences, their values and their concerns.
LA: Đối với hầu hết mỗi chúng ta, tranh luận chính trị là cuộc chiến thật sự. Sẽ có người thắng, và kẻ thua. Cả hai đều tấn công và nhận biết điểm yếu trong lập luận đối phương. Và điểm mấu chốt là: mỗi ý kiến hay phê bình đều có tác động kiểu như xúc phạm tới nhân phẩm và niềm tin của người kia. Nhưng sẽ thế nào nếu thay đổi tư duy của cả hai về tranh luận này? Nếu với những cuộc nảy lửa, ta đối thoại thay vì đối đầu thì sao? Khi chúng ta cùng ngồi lại nói chuyện, vấn đề sẽ nhẹ nhàng hơn. Thay vì cái tôi và tính hiếu thắng sẽ là sự cầu thị, đồng cảm và cầu tiến. Thay vì phán xét nhau, chúng tôi nhìn nhận vấn đề theo kinh nghiệm, giá trị và nỗi băn khoăn của người kia.
CQ: You make it sound so simple, Lauran. But getting to that place of true dialogue is hard, especially when we're talking about politics. It is so easy to get emotionally fired up about issues that we're passionate about, and we can let our ego get in the way of truly hearing the other person's perspective. And in this crazy political climate we're in right now, unfortunately, we're seeing an extreme result of those heated political conversations, to the point where people are willing to walk away from their relationships. In fact, Rasmussen released a poll earlier this year that said 40 percent of people reported that the 2016 election negatively impacted a personal relationship, and the Journal of Cognitive Neuroscience tells us that people tend to feel their way to their beliefs rather than using reasoning, and that when reason and emotion collide, it's emotion that invariably wins. So no wonder it's hard to talk about these issues.
CQ: Cô nói nghe đơn giản quá, Lauran ạ. Nhưng để tới được kiểu đối thoại đúng nghĩa thế rất khó, nhất là khi đang bàn luận về chính trị. Khi mà rất dễ phản ứng thái quá về những vấn đề mình đam mê, và đương nhiên là cái tôi cá nhân sẽ lấn át đi việc lắng nghe quan điểm của người khác. Và cũng trong bối cảnh chính trị hỗn loạn hiện tại đây, không vui là chúng tôi nhận thấy một kết quả tiêu cực của những cuộc tranh luận chính trị nảy lửa rằng mọi người sẽ sẵn sàng từ bỏ mối quan hệ bạn bè của mình. Thực tế, Rasmussen đã có một cuộc điều tra đầu năm nay chỉ ra 40% số người nói rằng cuộc bầu cử năm 2016 có tác động tiêu cực tới quan hệ cá nhân của họ, và tờ Journal of Cognitive Neuroscience nói rằng mọi người thà cứ một mực giữ vững quan điểm cá nhân còn hơn là dùng lý luận, và một khi lý lẽ và tình cảm mâu thuẫn thường là tình cảm sẽ chi phối. Đó là lý do tại sao việc nói những chuyện này lại khó.
LA: And look, we're just two regular friends who happen to think very differently about politics and the role that government should play in our lives. And I know we were all taught not to talk about politics because it's not polite, but we need to be able to talk about it, because it's important to us and it's a part of who we are.
LA: Nói thật, chúng ta chỉ là hai người bạn thường xung đột ý kiến với nhau về chính trị và về vai trò của chính phủ với cuộc sống của người dân. Tôi biết là ta được dạy rằng không nên nói về chính trị bới thế là không hay, nhưng ai cũng phải nói, bởi chính trị quan trọng, và không thể thiếu trong cuộc sống.
CQ: We have chosen to avoid political debate and instead engage in dialogue in order to maintain what we fondly call our bipartisan friendship.
CQ: Chúng tôi đã chọn tránh đối đầu về chính trị và thay bằng việc đối thoại thân mật để duy trì cái mà cả hai gọi là tình bạn xuyên đảng phái.
(Laughter)
(Cười)
LA: And this election and all of the craziness that has followed has given us several opportunities to practice this skill.
LA: Và cuộc bầu cử này cũng như tất cả những điều điên rồi khác đã giúp chúng tôi được luyện tập cách giải quyết này.
(Laughter)
(Cười)
Let's start with January and the Women's March. At this point, you can probably guess which one of us participated.
Bắt đầu với tháng Một và Tuần hành Phụ nữ. Và lúc này, thì bạn có thể đoán được ai trong số chúng tôi tham gia chứ!
(Laughter)
(Cười)
CQ: Oh, the Women's March. I was annoyed and irritated that entire day, really because of two things. Number one, the name "Women's March." As a conservative woman, the march's platform of issues didn't represent me, and that's OK, but hearing it talked about as this demonstration of sisterhood and solidarity for all women didn't ring true for me. The other piece was the timing of the event, the fact that it was the day after the presidential inauguration. It felt like we weren't even giving the new administration to actually do anything, good or bad, before people felt the need to demonstrate against it.
CQ: Vâng, cuộc Tuần hành Phụ nữ. Suốt ngày hôm đó, khiến tôi vô cùng khó chịu và bực mình, bởi hai điều. Thứ nhất, cái tên "Tuần hành Phụ nữ" Là phụ nữ đảng bảo thủ, những cái nền tảng của tuần hành không đủ để đại diện cho tôi, và tôi thấy ổn, tuy nhiên việc sự kiện này được cho rằng là vì tình đoàn kết quyền bình đẳng của mọi phụ nữ tôi không thấy đúng lắm. Một điều khác là về thời gian của sự kiện, thực tế chính là một ngày sau lễ nhậm chức tổng thống. Nó tạo cảm giác như người lãnh đạo mới chưa có cơ hội để thể hiện trước khi dân tình cảm thấy cần thiết chống đối hay không.
LA: And under normal circumstances, I would agree with Caitlin. I think an administration does deserve the benefit of the doubt. But in this case, I was marching to show my concern that a man with such a poor track record with women and other groups had been elected as president. I had to be part of the collective voice that wanted to send a clear message to the new president that we did not accept or condone his behavior or rhetoric during the election.
LA: Và trong trường hợp thông thường, tôi đồng ý với Caitlin. Tôi nghĩ một nhà lãnh đạo cần sự hoài nghi từ công chúng. Nhưng lần này, tôi tham gia tuần hành để thế hiện quan điểm rằng một người đàn ông có định kiến, phân biệt chủng tộc và phụ nữ được lựa chọn làm tổng thống. Tôi phải góp vào tiếng nói chung gửi đến vị tổng thống mới đương nhiệm một thông điệp rõ ràng rằng chúng tôi không chấp nhận hay bỏ qua lời hùng biện hay hành xử của ông lúc tranh cử.
CQ: So I'm already feeling kind of aggravated, and then I see this Facebook from Lauran pop up in my social media feed.
CQ: Tôi đã thấy rất bực mình, rồi đến khi đọc được bài viết của Lauran hiện lên bảng tin Facebook cá nhân.
(Laughter)
(Cười)
Seeing Lauran's sons at the march and holding signs took it to a new level for me, and not in a good way, because I know these boys, I love these boys, and I didn't feel they were old enough to understand what the march stood for. I didn't understand why Lauran would choose to have them participate in that way, and I assumed it wasn't a choice that the boys made for themselves. But I also know Lauran. You're an incredible mom who would never exploit your boys in any way, so I had to stop and check myself. I had a decision to make. I could take the easy way out and just choose not to say anything to her, and instead just kind of simmer in my frustration, or I could ask her to learn more about her motivations.
Nhìn thấy con trai của Lauran cầm bảng hiệu trong cuộc tuần hành đã cho tôi một cảm nhận khác, và không hẳn là tốt, bởi tôi biết những cậu bé đó, tôi yêu quý chúng, và theo tôi thì chúng còn quá nhỏ để mà hiểu mục đích cuộc tuần hành đó. Tôi không thể hiểu Lauran đã nghĩ gì mà lại cho chúng tham gia như thế, và đương nhiên thì đấy không phải là chúng tự nguyện tham gia. Nhưng tôi cũng rõ Lauran. Cô là người mẹ phi thường sẽ không bao giờ ép buộc con cái mình bất cứ điều gì, và tôi nghĩ mình cần xem xét lại. Tôi cần phải điều gì đó. Có thể chọn cách nhẹ nhàng và sẽ không nói điều gì với cô ấy, chỉ âm thầm quên đi sự bực tức cá nhân, hay là hỏi để hiểu thêm về động cơ của cô ấy.
LA: And I shared with Caitlin that we actually started talking about the March weeks before we participated. And my boys were curious as to why the event was being organized, and this led to some very interesting family conversations. We talked about how in this country, we have the right and the privilege to demonstrate against something we don't agree with, and my husband shared with them why he thought it was so important that men joined the Women's March. But the most significant reason we marched as a family is that it was a way for us to honor my parents' legacy. They spent their careers working to defend the rights of some of our most vulnerable citizens, and they passed these values down to me and my brother, and we want to do the same with our sons.
LA: Tôi chia sẻ cho Caitlin rằng chúng tôi thực sự bàn luận về cuộc tuần hành vài tuần trước khi tham gia. Và mấy cậu nhóc đã rất tò mò về lý do sự kiện được tổ chức, rồi chúng tôi có những cuộc nói chuyện khá thú vị với nhau. Rằng ở nước Mỹ này, chúng ta có quyền và đặc quyền được thể hiện sự phản đối cá nhân nếu như không đồng ý và chồng tôi chia sẻ tại sao anh nghĩ rằng điều đó là cần thiết khi đàn ông tham gia vào cuộc tuần hành. Nhưng lý do lớn nhất mà gia đình tôi tham gia đó là vì chúng tôi muốn lưu giữ tư tưởng thừa kế từ bố mẹ. Họ đã dành cả đời để chiến đấu cho quyền lợi của những người yếu thế, và họ truyền lại cho tôi và anh tôi những tư tưởng này, và giờ là đến lượt những cậu con trai.
CQ: After talking to Lauran, I really understood not only why she felt it was so important to march, but why she had her boys with her. And frankly, my assumptions were wrong. It was the boys who wanted to march after they talked about the issues as a family.
CQ: Sau khi nói với Lauran, tôi đã hiểu tại sao cô ấy muốn tham gia tuần hành đến thế cũng như dẫn theo các cậu con trai. Nói thẳng ra là tôi đã nhận định sai. Những cậu bé đó muốn tham gia sau khi gia đình cùng trao đổi về sự kiện này.
But what's most important about this example is to think about the alternative. Had Lauran and I not talked about it, I would have been annoyed with her, and it could have resulted in an undercurrent of disrespect in our friendship. But by asking Lauran questions, it allowed us to use dialogue to get to a place of true understanding. Now, to be clear, our conversation didn't really change my mind about how I felt about the March, but it absolutely changed my thinking around why she brought her boys with her. And for both of us, that dialogue allowed us to understand each other's perspective about the Women's March even though we disagreed.
Nhưng điều quan trọng nhất về ví dụ này chính là việc nghĩ theo hướng khác. Nếu tôi và Lauran không nói chuyện, thì chắc tôi đã khó chịu với cô ấy, và có lẽ đã mất đi sự tôn trọng lẫn nhau trong tình bạn. Nhưng vì đã hỏi Lauran, chúng tôi trao đổi trực tiếp để hiểu nhau đúng hơn. Và, nói thật, cuộc trò chuyện giữa chúng tôi không hề thay đổi quan điểm về cuộc tuần hành những rõ ràng đã thay đổi suy nghĩ của tôi về việc cô ấy dẫn theo con trai mình. Và với hai chúng tôi, cuộc trao đổi ấy cũng giúp cả hai hiểu quan điểm của nhau về cuộc Tuần hành Phụ nữ cho dù không đồng thuận.
LA: The second topic that challenged our ability to engage in dialogue was around my need to understand how Caitlin could vote for Trump.
LA: Điều thứ hai khiến chúng tôi khó mà trao đổi rõ ràng với nhau ấy là việc tôi cần phải hiểu tại sao Caitlin lại bầu cho Trump.
(Laughter)
(Cười)
Caitlin is a successful professional woman who is deeply caring and compassionate, and the Caitlin I know would never excuse any man from talking about women the way that Trump did during the campaign. It was hard for me to reconcile these two things in my mind. How could you overlook the things that were said?
Caitlin là một phụ nữ rất giỏi, tháo vát cô rất ân cần và nhân ái, và Caitlin tôi biết sẽ không bao giờ chấp nhận người đàn ông nào nói về phụ nữ như cái cách mà Trump nói suốt đợt tranh cử. Tôi không thể hiểu được hai điều này. Tại sao cô lại làm ngược lại những gì mình nói chứ?
CQ: So I'm guessing I may not be the only one here that thought we didn't have the best choices for the presidential election last year.
CQ: Tôi đoán mình không phải người duy nhất ở đây nghĩ rằng chúng ta đã không có lựa chọn tốt nhất cho vị trí tổng thống năm ngoái.
(Laughter)
(Cười)
The Republican candidate who I did support didn't make it out of the primary, so when it came time to vote, I had a decision to make. And you're right, there were some terrible things that came out during the Trump campaign, so much so that I almost decided to just abstain rather than voting for president, something I had never even considered doing before. But ultimately, I did vote for Donald Trump, and for me it was really a vote for party over person, especially recognizing how important that presidential pick is on influencing our judicial branch. But I shared with Lauran it was a decision I really wrestled with, and not one that I made lightly.
Ứng viên đảng Cộng hòa mà tôi ủng hộ đã không có thể hiện tốt lắm, nên khi bắt buộc phải lựa chọn, tôi phải đưa ra quyết định. Và cô đúng, có những điều rất tệ hại mà Trump đã thể hiện trong đợt tranh cử nhiều đến nỗi mà tôi đã định sẽ vắng mặt còn hơn là bầu cho ai hết, điều mà trước đây chưa bao giờ tôi nghĩ đến. Nhưng cuối cùng, tôi đã bầu cho Donald Trump, và với tôi đấy không phải bầu cho thành viên của đảng nào, đặc biệt khi nhận thức được sự quan trọng của việc lựa chọn tổng thống có ảnh hưởng tới bộ máy luật pháp. Nhưng khi chia sẻ với Lauran rằng đó là một lựa chọn khó khăn, tôi phải đắn đo rất nhiều.
LA: And so after our conversation, I was struck by a few things. First, I had fallen victim to my own confirmation bias. Because of my strong feelings about Trump, I had given all Trump voters the same attributes, and none of them forgiving.
LA: Và sau đó, tôi chợt nhận ra vài điều. Thứ nhất, tôi bị chính định kiến cá nhân ảnh hưởng. Bởi những phản ứng mạnh về Trump, tôi cũng gán suy nghĩ tương tự cho ai người ủng hộ Trump và không ai tha thứ cả.
(Laughter) But knowing Caitlin, I started to ask questions. What were Trump voters really concerned about? Under all the divisive language, what was really going on? What could we learn about ourselves and our country from this unlikely event? I also learned that we shared a deep disappointment in this election, and that we have growing concerns about our two-party political system.
(Cười) Nhưng vì biết Caitlin, tôi bắt đầu đặt ra câu hỏi cho mình. Những người ủng hộ Trump thực sự họ quan tâm điều gì? Việc tranh cãi rồi sẽ đi đến đâu? Cái mà ta hiểu ra được về bản thân cũng như đất nước từ sự kiện khác thường này? Tôi cũng học được rằng chúng ta đều rất thất vọng về cuộc bầu cử năm nay, và càng làm dấy lên sự quan ngại về hệ thống hai chính quyền.
But the most important thing about this conversation is that it happened at all. Without an open and honest dialogue between the two of us, this election would have been the elephant in the room for the next four years, pun intended.
Nhưng điều quan trọng hơn hết về cuộc tranh luận này chính là nó cũng đã nổ ra. Nếu như không có những cuộc đối thoại mở và chân thành từ hai phía, thì có lẽ cuộc bầu cử ấy là điều chẳng ai muốn nói tới trong bốn năm nữa, rõ ràng thế.
(Laughter)
(Cười)
CQ: So, look --
CQ: Vậy nên --
(Applause)
(Vỗ tay)
So, look -- we know it takes work to get past the difficult, frustrating and sometimes emotional parts of having discussions about issues like the Women's March or why your friend may have voted for a candidate that you can't stand. But we need to have these conversations. Our ability to move past political debate into true dialogue is a critical skill we should all be focused on right now, especially with the people that we care about the most.
Vậy chúng ta đều rằng việc bàn luận về những vấn đề khó khăn, gây nhiều tranh cãi hay thỉnh thoảng là cảm tính như cuộc Tuần hành là không dễ hay không thể hiểu tại sao bạn trai mình lại đi bầu cho người mình chả ưa. Nhưng chúng ta cần có những cuộc tranh luận. Cái kỹ năng biến những cuộc hơn thua về chính trị thành đối thoại chân thực là điều tối quan trọng mà chúng ta cần để tâm hiện nay, nhất là với những người mà chúng ta quan tâm nhất.
LA: And it's not just as adults that we need to bottle this behavior. It's critical that we do it for our children as well. My sons were inundated with this election. We were listening to the news in the morning, and they were having conversations with their friends at school. I was concerned that they were picking up so much polarizing misinformation, and they were growing really fearful of a Trump presidency. Then one day, after the election, I was taking my sons to school, and my younger son, completely out of the blue, said, "Mom, we don't know anybody who voted for Trump, right?"
LA: Và không phải chỉ có người lớn chúng ta cần kiềm chế hành vi này. Mà ngay đến con cái chúng ta cũng cần thiết phải làm thế. Các con trai tôi đều được nhận thức đầy đủ về cuộc bầu cử Chúng tôi thường xuyên nghe tin tức buổi sáng, và chúng còn trao đổi thêm với bạn bè chúng ở trường. Tôi đã từng lo ngại rằng chúng đang nhận quá nhiều nguồn tin trái chiều, và cảm thấy dần dần lo sợ về chế độ của tổng thống Trump . Một hôm, sau ngày bầu cử, khi đang dẫn mấy cậu con trai đến trường, và con trai nhỏ của tôi, hết sức bất ngờ, hỏi tôi, "Mẹ ơi, chúng ta không biết ai bầu cho ông Trump, đúng không?"
(Laughter)
(Cười)
And I paused and I took a deep breath. "Yes, we do."
Tôi đứng hình một lúc rồi hít một hơi thật sau. "Chúng ta có biết chứ"
(Laughter)
(Cười)
"The Quattromanis." And his response was so great. He kind of got this confused look on his face, and he said ... "But we love them."
"Gia đình Quattromani" Và phản ứng của cậu rõ ràng luôn. Cậu tỏ ra khá bối rối, và nói rằng... "Nhưng mình yêu quý họ"
(Laughter)
(Cười)
And I answered, "Yes, we do."
Và tôi đáp, "Đúng thế"
(Laughter)
(Cười)
And then he said, "Why would they vote for him?" And I remember stopping and thinking that it was really important how I answered this question. Somehow, I had to honor our own family values and show respect for our friends. So I finally said, "They think that's the right direction for this country." And before I had even gotten the whole sentence out, he had moved on to the soccer game he was going to play at recess.
Rồi cậu lại hỏi, "Sao họ lại bầu cho ông ta?" Và tôi nhớ mình đã dừng và suy nghĩ câu trả lời cho câu hỏi này thực sự quan trọng. Làm sao để vừa phải tôn vinh các giá trị của đình mình, đồng thời vẫn phải tôn trọng bạn bè. Cuối cùng, tôi nói, "Họ nghĩ rằng đó là con đường đúng đắn cho đất nước này" Và trước khi tôi nói xong hết câu, cậu nhóc đã chuyển sang trò bóng đá mà cậu định chơi lúc giải lao.
CQ: So life with boys.
CQ: Đúng là con trai.
(Laughter)
(Cười)
So what Lauran and I have discovered through our bipartisan friendship is the possibility that lives in dialogue. We have chosen to be genuinely curious about each other's ideas and perspectives and to be willing to listen to one another even when we disagree. And by putting aside our ego and our preconceived ideas, we've opened ourselves up to limitless learning. And perhaps most importantly for our relationship, we have made the commitment to each other that our friendship is way more important than either of us being right or winning a conversation about politics. So today, we're asking you to have a conversation. Talk to someone outside of your political party who might challenge your thinking. Make an effort to engage with someone with whom you might typically avoid a political conversation. But remember, the goal isn't to win, the goal is to listen and to understand and to be open to learning something new.
Và điều mà tôi và Lauran phát hiện ra qua tình bạn khác đảng phải đó là cơ hội nằm trong cuộc đối thoại. Chúng tôi chọn cách tìm hiểu thắng thắn về ý kiến và quan điểm riêng của nhau đồng thời sẵn sàng lắng nghe đối phương nhất là khi bất đồng. Và bằng cách bỏ đi cái tôi cá nhân và những định kiến sẵn có, chúng tôi cởi mở chia sẻ hết để hiểu nhau hoàn toàn. Và có lẽ điều quan trọng nhất trong mối quan hệ này, chính là việc ấn định với nhau rằng tình bạn này sẽ là quan trọng hơn việc ai đúng ai sai khi cùng tranh luận về chính trị. Hôm nay, chúng tôi mong các bạn hãy cùng trao đổi. Thử nói chuyện với những ai khác đảng phái người sẽ khác hẳn bạn về suy nghĩ. Hãy cố gắng hòa hợp với ai đó mà có lẽ bạn thường tránh né nói chuyện chính trị cùng. Nhưng hãy nhớ này, cốt không phải để thắng mà cái chính là lắng nghe và thấu hiểu và mở lòng để học hỏi được điều mới mẻ.
LA: So let's go back to election night. As the polls were closing and it became clear that Trump was going to be our new president, I was devastated. I was sad, I was confused, and I'll be honest -- I was angry. And then just before midnight, I received this text message from Caitlin.
LA: Giờ thì thử quay lại đêm bầu cử. Khi cuộc bầu cử sắp xong, và kết quả đang rõ ràng rằng Trump sẽ là tổng thống tiếp theo, tôi đã rất bất ngờ. Buồn, lo lắng và nói thật là -- tức giận. Và ngay trước nửa đêm hôm đó, tôi nhận được tin nhắn này từ Caitlin.
[I know this is a hard night for you guys. We are thinking of you. Love you.]
[Tôi biết đêm nay rất khó khăn với cô. Chúng tôi đều lo lắng cho cô. Thân]
And where there so easy could have been weeks or months of awkwardness and unspoken hostility, there was this -- an offering of empathy rooted in friendship. And I knew, in that moment, that we would make it through this.
Và sau hàng tuần hàng tháng tránh mặt và chiến tranh lạnh giờ đây, thật đơn giản, tin nhắn ấy là sự đồng cảm níu kéo lại tình bạn của chúng tôi. Và tôi biết giây phút ấy, chúng tôi đã vượt qua tất cả.
CQ: So we must find a way to engage in meaningful conversations that are going to move us forward as a nation, and we can no longer wait for our elected officials to elevate our national discourse.
CQ: Chúng ta phải tìm ra cách để hòa hợp bằng những cuộc trao đổi thật sự khiến chúng tôi đứng trên quan điểm của đất nước và không thể đợi chính quyền đương nhiệm nâng cao quốc ngôn luận được nữa.
LA: The challenges ahead are going to require all of us to participate in a deeper and more meaningful way ... and it starts with each one of us building connection through dialogue -- in our relationships, our communities and as a country.
LA: Khó khăn giờ đây buộc tất cả chúng ta phải tham gia sâu sắc và rõ rệt hơn nữa... và bắt đầu bằng việc mỗi người chúng ta cùng tạo dựng kết nối thông qua việc đối thoại trong các mối quan hệ, trong cộng đồng của mình cùng một đất nước.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)