So I am here ... to recruit you ... to the liberation movement. Now don't worry, this is not the uniform that you have to wear.
Tôi ở đây để đưa bạn đến với bước chuyển mình của tự do. Đừng lo lắng, đây không phải bộ đồng phục bạn phải mặc.
(Laughter)
(Cười)
You can come as yourself.
Bạn hãy là chính mình.
So you're probably wondering, "Well, what are we being liberated from?" We are being liberated from the endless weight of data. It keeps us bound ... so that we can't move into the future, because we're so busy being tied to the past.
Có lẽ bạn đang thắc mắc: “Chà, chúng ta được tự do khỏi cái gì?” Chúng ta được tự do khỏi vô vàn dữ liệu. Nó kìm hãm chúng ta, khiến chúng ta không thể tiến tới tương lai, bởi vì ta quá bận rộn ôm lấy quá khứ.
So how do we get free? The freedom comes from our intuition. The thing that's right here, you know, that you can't really quite quantify. Sometimes, you can't even really describe it. That intuition, that's the thing.
Vậy làm thế nào để được tự do? Sự tự do đến từ trực giác của chúng ta. Nó nằm ngay đây, thứ mà bạn không thể cân đo. Đôi khi bạn thậm chí không thể diễn tả nó. Đó là trực giác.
Now I'm fortunate to have had a career in marketing, where data and intuition and creative ideas are sort of intertwined. But at the beginning of my career, I had a boss who told me that the data was going to be extraordinarily important to the success of my ideas. Right? Anchor the idea in the data, you can predict whether or not it's going to work, and then you can see if it actually did work, and vice versa. Well, I mean, look, I took that advice. I baked a lot my ideas right there in the data. I was inspired, sometimes. I'd see a pattern of something moving, and I would say, "Look, I can follow that! Maybe it'll work."
Bây giờ tôi may mắn có một sự nghiệp trong ngành marketing, nơi mà dữ liệu, trực giác và những ý tưởng sáng tạo đan xen vào nhau. Nhưng tại thời điểm bắt đầu sự nghiệp, một người sếp đã nói với tôi rằng dữ liệu sẽ trở nên cực kì quan trọng đến sự thành công của các ý tưởng. Đúng vậy không? Neo ý tưởng vào dữ liệu, bạn có thể dự đoán liệu nó có thành công, và bạn có thể thấy nếu nó thực sự xảy ra và ngược lại. Ý tôi là, tôi đã áp dụng lời khuyên đó. Tôi nung nấu ý tưởng của mình ngay trong dữ liệu. Đôi khi tôi đã được truyền cảm hứng. Tôi nhìn thấy xu hướng, tôi sẽ nói: “Nhìn này, tôi có thể bám theo nó! Nó có thể thành công.”
But the challenge was that my ideas stopped right there. They didn't really take flight. Because, you know, the ideas are based off of electricity, you know? Ideas, like, come sharp. They sprint here, and they go here, and they move there. They're nonlinear. I kind of feel like they're like daydreams. You know? Intuition gets you there. It feels like something that is just on the horizon. And then, sometimes, it comes into sharp focus. You wake up and you remember exactly what it was. That's what ideas feel like. And your intuition is actually what helps you get there. It takes it from something that is so practical to something that is magical.
Nhưng vấn đề là ý tưởng của tôi dừng ngay tại đó. Chúng không thực sự diễn ra. Bởi vì ý tưởng giống như dòng điện. Ý tưởng đến rất nhanh, chúng nảy ra, đến chỗ này, đi chỗ kia. Chúng phi tuyến tính. Tôi cảm thấy chúng như là một giấc mơ. Bạn biết không? Trực giác đưa bạn đến đó. Nó giống như sẽ xảy ra sớm thôi. Và rồi, đôi khi, nó đến trong chớp mắt. Bạn tỉnh dậy và bạn nhớ chính xác nó là gì. Đó là cảm giác nảy ra những ý tưởng. Và trực giác là thứ đã đưa bạn đến đó. Nó bắt nguồn từ điều thực tế thành phép màu.
Now, I'm also very, very, very grateful for a boss I had early on, who affirmed my intuition. I worked for Spike Lee at his advertising agency. This was in the early 2000s. And at the time, Pepsi had commissioned him to create a commercial for a campaign that they were trying to run on the main brand. Spike asked everybody in the office to come up with some thoughts on what the talent could be that would star in the commercial. And at the time, I was an assistant account executive. There were people who were much more senior than I, who knew exactly what they were doing, who had come up with a bunch of great ideas. They went to the data. They went to the Billboard charts to look at who was at the top. They went to album sales to see who was selling, who the public really loved. They looked at lists that experts had put together. Who's at the top? Who's really going to win? Who has longevity? Well, I didn't really understand any of that data.
Bây giờ, tôi cảm thấy rất rất rất biết ơn người sếp cũ của mình, người đã khẳng định trực giác của tôi. Tôi từng làm việc cho Spike Lee tại công ty quảng cáo của anh ấy. Đó là đầu những năm 2000. Tại thời điểm đó, Pepsi đã ủy thác cho anh ấy tạo một quảng cáo cho một chiến dịch mà họ đang triển khai cho nhãn hàng chính. Spike đã yêu cầu mọi người trong văn phòng đưa ra những suy nghĩ về ngôi sao nào phù hợp đóng trong quảng cáo của họ. Tại thời điểm đó, tôi là nhân viên hỗ trợ chăm sóc khách hàng. Có những người nhiều kinh nghiệm hơn tôi, họ biết chính xác họ đang làm gì, đã đưa ra hàng loạt ý tưởng tuyệt vời. Họ đi đến dữ liệu. Họ đến bảng xếp hạng Billboard xem ai là người đứng đầu. Họ coi doanh số bán album xem ai đang bán chạy, ai được công chúng thực sự yêu thích. Họ nhìn vào danh sách mà các chuyên gia tổng hợp lại. Ai đứng đầu? Ai sẽ thắng? Ai trụ lại lâu nhất? Tôi không thực sự hiểu bất cứ dữ liệu nào trong số đó.
(Laughs)
(Cười)
I could look at it, but I didn't really trust myself to interpret it. So I went to the thing I did know, which is MTV.
Tôi có thể nhìn vào nó nhưng tôi không thực sự tin mình có thể giải nghĩa nó. Vậy nên tôi dùng điều mình biết, đó là MTV.
(Laughs)
(Cười)
There had been a made-for-TV movie called "Carmen: A Hip Hopera," on MTV. I loved it. It starred Beyoncé. Now I thought it was magical, because, I mean, who the hell puts hip-hop and opera together? It's fascinating. So, I put my vote on Beyoncé.
Có một bộ phim truyền hình mang tên “Carmen: A Hip Hopera” trên MTV. Tôi yêu thích nó. Beyoncé là nhân vật chính. Bấy giờ tôi đã nghĩ nó thật kì diệu, bởi vì, ý tôi là, làm gì có ai kết hợp hip-hop và opera với nhau? Nó thật tuyệt vời. Vậy nên, tôi bỏ phiếu cho Beyoncé.
Now of course, today, everybody would be like, "Well, of course, that makes so much sense, why wouldn't you? Bet on her. Yeah, she's a winner." But at the time, the data would tell us differently. No, there are not a lot of solo artists that come out of girl groups and are successful. In my opinion, there is only one.
Ngày nay, mọi người sẽ nghĩ: “Tất nhiên rồi, điều đó thật hợp lý, đúng không? Tôi cá là cô ấy. Cô ấy sẽ chiến thắng.” Nhưng tại thời điểm đó, dữ liệu nói với chúng ta hoàn toàn khác. Không, không có nhiều nghệ sĩ solo bắt nguồn từ nhóm nhạc nữ và thành công. Theo quan điểm của tôi, chỉ có duy nhất một người.
(Laughs)
(Cười)
Diana Ross. Yeah, the one.
Diana Ross. Vâng, chính là cô ấy.
(Laughter)
(Cười)
Beyoncé is another. So at the time, nobody was betting on her. But I'm so grateful that Spike ... affirmed my intuition and also followed his. And I would say, today, that we’re pretty successful.
Beyoncé là người còn lại. Lúc đó, không ai đặt cược vào cô ấy. Nhưng tôi rất biết ơn rằng Spike... tin tưởng trực giác của tôi và anh ấy. Và như tôi nói, ngày nay, chúng tôi đã khá thành công.
(Laughter)
(Cười)
Now, 20 years later, I still use my intuition, daily. I'm the chief marketing officer at Netflix. You'd probably say that maybe the stakes weren't as high when I was an assistant account executive, so I could use my intuition, and who cared. And maybe today, that's different. It’s not. Every day, I am charged with looking at campaigns that are 15 seconds long, 60 seconds long, 90 seconds long, that will encourage you to watch something that's much longer. Every day. And so I have to use my intuition to understand whether or not something is going to make you cry immediately, is it going to make you laugh immediately, is it going to scare you? Is it going to inspire you? And I feel like if I feel that ... then perhaps you do too.
Hai mươi năm sau, tôi vẫn dùng trực giác của mình hàng ngày. Tôi là giám đốc Marketing tại Netflix. Bạn có thể cho rằng có lẽ đó không phải vụ cược lớn khi tôi chỉ là một nhân viên hỗ trợ chăm sóc khách hàng, nên tôi có thể dùng trực giác của mình, và đâu ai quan tâm. Và có lẽ bây giờ, mọi thứ đã khác. Không hề. Mỗi ngày, tôi nhìn vào các chiến dịch chỉ kéo dài 15 giây, 16 giây, 90 giây, thứ khuyến khích bạn xem cái gì đó lâu hơn. Mỗi ngày. Và tôi phải dùng trực giác của mình để hiểu liệu điều gì sẽ khiến bạn khóc ngay lập tức, liệu nó có khiến bạn cười ngay lập tức, liệu nó có làm bạn sợ? Liệu nó có truyền cảm hứng cho bạn? Và tôi cảm thấy như nếu tôi cảm nhận được thì có lẽ bạn cũng vậy.
Now I'm not the only one. There are other people who do this. One is over 100 years ago, Henry Ford. He's attributed with saying that if he had asked people, at the time when he was inventing the Model T, if they wanted something like that,
Tôi không phải là người duy nhất. Nhiều người khác cũng làm tương tự. Người đó là Henry Ford hơn 100 năm trước. Ông ấy được biết đến với câu nói rằng nếu hỏi mọi người tại thời điểm ông ấy sáng chế mẫu xe Model T liệu họ có muốn thứ gì đó giống như vậy,
(Laughs)
(Cười)
they would have said they wanted faster horses ... instead of this new invention. I think that's pretty powerful. Or you can look at today. A more recent example, Ed Bastian and the team at Delta, you know, based on intuition, I believe, decided that after the restrictions of leaving that middle seat open so that those who are flying would feel safer, with some distance in-between them, that after those restrictions were lifted, they still kept that middle seat open. Now I'm sure they were losing millions of dollars every day with that decision, but the intuition was right. Do you feel safer? Do I feel safer? What would make us feel safer? I think that's the right thing.
họ sẽ nói rằng họ muốn những con ngựa nhanh hơn, thay vì một sáng chế mới. Tôi nghĩ nó khá là truyền cảm hứng. Hoặc bạn có thể nhìn vào hiện tại. Một ví dụ gần hơn, Ed Bastian và nhóm ở Delta, bạn biết đấy, dựa trên trực giác, tôi tin rằng quyết định để trống ghế giữa để khiến hành khách bay cảm thấy an toàn hơn, khi có một vài khoảng trống giữa họ, kể cả sau khi quy định này bị dỡ bỏ, họ vẫn để ghế giữa trống. Tôi chắc rằng chúng ta đã làm mất hàng triệu đô la mỗi ngày với quyết định đó. Nhưng trực giác đã đúng. Bạn cảm thấy an toàn hơn không? Tôi cảm thấy an toàn hơn không? Điều gì làm chúng ta thấy an toàn hơn? Tôi nghĩ đó là điều đúng.
Now look, we can all look at 2020 and 2021 and understand that, oof, we can't really predict what happens.
Bây giờ hãy nhìn vào năm 2020 và 2021 và nhận ra chúng ta không thể dự đoán điều gì sẽ xảy ra.
(Laughs)
(Cười)
We don't really know. But what we do know is right here. What are the things that make us feel good, the things that scare us, the things that make us feel more connected to each other?
Chúng ta không thực sự biết. Nhưng chúng ra biết điều gì là đúng, điều gì làm chúng ta cảm thấy tốt, điều gì khiến chúng ta sợ, điều gì giúp chúng ta gắn kết với nhau hơn?
You know, today ... is a gift. That’s why they call it the present.
Bạn biết đấy, hôm nay... là một món quà. Đó là lý do tại sao nó gọi là “present”.
(Laughter)
(Cười)
I didn't make that up, but it's so corny and I love it.
Tôi không nghĩ ra điều đó, nhưng nó thú vị và tôi thích nó.
(Laughter)
(Cười)
But my addition to it is the question: "Why would we give the present back?" Oh, your intuition is a gift. So we have to use it.
Nhưng tôi thêm vào đó một câu hỏi: “Tại sao chúng ta trả lại món quà?” Ồ, trực giác của tôi là một món quà. Vì thế tôi phải sử dụng nó.
So then let's talk about you. You have your intuition. And we'll use some science in here too. We're not totally against data.
Bây giờ hãy nói về các bạn. Mọi người đều có trực giác. Và chúng ta cũng sử dụng khoa học ở đây. Chúng ta không chống lại dữ liệu.
(Laughs)
(Cười)
That if you are a set up of molecules, OK? Every one of us has a unique pattern, a unique set. How remarkable is that -- no two of us are the same. So one molecule changes, and we have a whole other being. Now if you consider that we take ourselves as a whole -- let's pretend we're one big molecule, and that over there, the matter over there, is life and the experiences, the services, the communities that we serve, and we enter that matter -- it changes. You step out of the matter, it changes.
Bạn cấu tạo từ những phân tử mà, đúng không? Mỗi người trong chúng ta đều có một bản sắc riêng, duy nhất. Thật đặc biệt khi mà không có hai người giống nhau trong số chúng ta. Vậy nên một phân tử thay đổi, và chúng ta có một cá thể hoàn toàn khác. Nếu bạn coi rằng chúng ta là một thể thống nhất, hãy coi như chúng ta là một phân tử lớn. Và ở đằng kia, vấn đề ở đằng kia, là cuộc đời và kinh nghiệm, dịch vụ, cộng đồng mà chúng ta phục vụ, và khi chúng ta bước vào vấn đề đó-- nó thay đổi. Bạn bước ra khỏi vấn đề đó, nó thay đổi.
So of course you're powerful. So why wouldn't your intuition, your own thing that you have, be powerful? I think about that all the time.
Vậy nên bạn rất quyền năng. Vậy tại sao trực giác của bạn, thứ độc nhất bạn có lại không mang đầy sức mạnh? Tôi luôn nghĩ về điều đó.
And perhaps you don't want to take the big, big swing just yet. You know, you can take the little steps. You can practice. I've practiced for a long time. I want to encourage you to practice too. So maybe you don't want to, you know, bet on Beyoncé.
Và có lẽ bạn chưa muốn nhảy một bước dài ngay lập tức. Bạn có thể đi từng bước nhỏ. Bạn có thể thực hành. Bạn đã thực hành trong một thời gian dài. Tôi muốn khuyến khích bạn làm điều đó. Có thể bạn không muốn đặt cược vào Beyoncé,
(Laughs)
(Cười)
Or maybe you don't want to create the Model T. Maybe you don't want to make the call about the middle seat. So let's take it to something that may be a little bit easier, a little closer to home. Let's pretend you're curating a dinner party. Going to be safe about it -- we have six people over. And you're considering all the data around who likes what. Right? There's some people who, you know, maybe somebody is a pescatarian, another person doesn't eat dairy, another hates spicy food, somebody only likes their food really, really hot, with heat, and you have to consider all of this. Put it all together, think about what to make. I think you'd come up with a really bland fish dish, ugh. Something terrible. But if you used yourself as the curator, as one with intuition -- think about it, yes, put in all the data, you know? Pescatarian, the spices, all of that. I think you would come up with something you wanted to eat too. You know? Taking all of that into consideration. It might be a catfish stew. Something really delicious, something memorable. Now there's probably going to be one person in there who hates it.
hay bạn không muốn tạo ra mẫu xe Model T. Có lẽ bạn không muốn bỏ trống chiếc ghế giữa. Hãy nghĩ đến một điều khác, một điều dễ hơn, gần gũi hơn. Hãy vờ như bạn đang tổ chức một bữa tiệc tối. Để an toàn, chúng ta có sáu vị khách. Và bạn cân nhắc tất cả các dữ liệu về ai thích cái gì. Đúng không? Có những người, bạn biết đấy có lẽ ai đó chỉ ăn cá và hải sản, một người khác không ăn trứng sữa, một người khác ghét đồ cay, ai đó chỉ thích đồ nóng, và bạn phải cân nhắc tất cả những điều này. Tập hợp chúng lại, nghĩ xem nên làm gì. Tôi nghĩ bạn sẽ làm ra một món cá nhạt nhẽo, ôi. Một món gì đó kinh khủng. Nhưng nếu bạn coi bản thân là một người tổ chức tiệc, một người với trực giác, hãy nghĩ về nó, tổng hợp dữ liệu? Chỉ ăn cá và hải sản, đồ cay, tất cả những điều đó. Tôi nghĩ bạn cũng sẽ nghĩ đến món bạn muốn ăn. Bạn biết đấy, xét tất cả những điều đó, nó có thể là một con cá trê hấp, một món gì đó ngon, một món ăn đáng nhớ. Bây giờ có lẽ sẽ có một người ghét món ăn này.
(Laughs)
(Cười)
Guaranteed, there's always one. But that's OK. Everybody else will remember that moment, remember that experience. It will be something exciting. So consider that.
Tôi đảm bảo, sẽ luôn có một người. Nhưng điều đó ổn thôi. Những người khác sẽ nhớ khoảnh khắc đó, nhớ trải nghiệm đó. Nó sẽ là điều thú vị. Vậy hãy cân nhắc nó.
As I think about data and how we want to live and change our world, I'm reminded that sometimes, data is the pill that we take to calm our insecurity about what we intuitively know. So I’m advocating that we decrease the dosage of our data. And that we increase the implementation of our intuition. You’ll feel great, you really will ... when you're able to prove to yourself that the power of your intuition is actually accurate.
Khi tôi nghĩ về dữ liệu, cách chúng ta muốn sống và thay đổi thế giới này, tôi tự nhắc nhở rằng, dữ liệu giống như liều thuốc chúng ta uống để làm dịu đi sự bất an về những điều chúng ta cảm nhận bằng trực giác. Vậy nên tôi tán thành rằng chúng ta nên sử dụng dữ liệu ít đi, và sử dụng trực giác nhiều hơn. Bạn sẽ cảm thấy thật tuyệt, bạn sẽ thấy như vậy khi bạn có thể tự chứng minh với bản thân rằng trực giác của bạn thực sự đúng.
Thank you so much.
Xin cảm ơn rất nhiều.
(Applause)
(Vỗ tay)