What technology can we really apply to reducing global poverty? And what I found was quite surprising. We started looking at things like death rates in the 20th century, and how they'd been improved, and very simple things turned out. You'd think maybe antibiotics made more difference than clean water, but it's actually the opposite. And so very simple things -- off-the-shelf technologies that we could easily find on the then-early Web -- would clearly make a huge difference to that problem.
Chúng ta có thể áp dụng công nghệ nào để giảm thiểu nạn đói nghèo toàn cầu ? Và câu trả lời tôi tìm được thật sự khá bất ngờ. Bắt đầu từ việc xem xét tỉ lệ tử vong trong thế kỉ 20, cũng như nó đã gia tăng như thế nào, và đáp án rất đơn giản. Bạn cho rằng kháng sinh tạo nên khác biệt hơn nước sạch. Nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược. Vậy nên những thứ rất đơn giản, những thứ công nghệ có sẵn, những thứ mà chúng ta có thể dễ dàng tìm thấy trên các trang web mọi thời điểm chính là thứ sẽ tạo nên những chuyển biến to lớn cho chính vấn đề này.
But I also, in looking at more powerful technologies and nanotechnology and genetic engineering and other new emerging kind of digital technologies, became very concerned about the potential for abuse. If you think about it, in history, a long, long time ago we dealt with the problem of an individual abusing another individual. We came up with something -- the Ten Commandments: Thou shalt not kill. That's a, kind of a one-on-one thing. We organized into cities. We had many people. And to keep the many from tyrannizing the one, we came up with concepts like individual liberty. And then, to have to deal with large groups, say, at the nation-state level, and we had to have mutual non-aggression, or through a series of conflicts, we eventually came to a rough international bargain to largely keep the peace.
Nhưng khi xem xét những công nghệ hiện đại hơn, công nghệ nano cũng như kĩ thuật di truyền cùng những thiết bị công nghệ số đang trở nên mạnh mẽ hơn, chính bản thân tôi cũng cảm thấy rất quan ngại về khả năng những công nghệ kia sẽ bị lạm dụng quá mức Nếu suy xét về vấn đề này, thì kể từ xa xưa chúng ta đã phải đối mặt với việc các cá nhân lợi dụng lẫn nhau. Từ đó dẫn đến sự ra đời 10 lời răn của Chúa: Đừng sát nhân. Đó chỉ là vấn đề giữa hai cá nhân với nhau. Rồi các thành phố được hình thành. Dân số trở nên đông đúc hơn. Và để tránh tình trạng một cá nhân bị các thế lực cộng đồng áp chế, con người bắt đầu nghĩ đến những quyền tự do cá nhân. Khi phải đối mặt với những nhóm lớn, như là ở tầm quốc gia, phải có chính sách bất khả xâm phạm chung, hoặc là trải qua rất nhiều cuộc xung đột thì cuối cùng chúng ta cũng đạt được một thỏa thuận chung để giữ lấy hòa bình thế giới.
But now we have a new situation, really what people call an asymmetric situation, where technology is so powerful that it extends beyond a nation-state. It's not the nation-states that have potential access to mass destruction, but individuals. And this is a consequence of the fact that these new technologies tend to be digital. We saw genome sequences. You can download the gene sequences of pathogens off the Internet if you want to, and clearly someone recently -- I saw in a science magazine -- they said, well, the 1918 flu is too dangerous to FedEx around. If people want to use it in their labs for working on research, just reconstruct it yourself, because, you know, it might break in FedEx. So that this is possible to do this is not deniable.
Còn ở hiện tại lại là một tình huống khác, mà người ta vẫn gọi nôm na là một thế trận không cân sức, khi mà công nghệ quá quyền lực đến nỗi nó lan rộng ra ngoài của phạm vi một quốc gia. Không phải chỉ ở quy mô của một đất nước, mà chính mỗi con người đang phải gánh lấy một nỗi lo tiềm tàng về sự diệt chủng trên diện rộng. Điều này cũng chính là hậu quả của việc các ngành công nghệ mới đang dần số hóa. Chúng ta đã được nhìn thấy những chuỗi gen Thậm chí còn có thể tải về những gene mầm bệnh từ Internet nếu thích. Và trên một tạp chí khoa học tôi đã xem, thì trong thời gian gần đây người ta nói rằng bệnh dịch cúm 1918 thật sự quá nguy hiểm để Fedex vận chuyển. Nên nếu muốn sử dụng để nghiên cứu, các nhà khoa học buộc phải tự tái tạo nó. Bởi vì, bạn thấy đấy, mầm bệnh có thể bị rò rỉ trong quá trình vận chuyển. Vậy nên tính khả thi của việc làm này là hoàn toàn không thể phủ nhận.
So individuals in small groups super-empowered by access to these kinds of self-replicating technologies, whether it be biological or other, are clearly a danger in our world. And the danger is that they can cause roughly what's a pandemic. And we really don't have experience with pandemics, and we're also not very good as a society at acting to things we don't have direct and sort of gut-level experience with. So it's not in our nature to pre-act. And in this case, piling on more technology doesn't solve the problem, because it only super-empowers people more.
Cho nên việc chỉ cần một nhóm nhỏ đã có khả năng điều khiển được thứ công nghệ có thể tự tái tạo các yếu tố sinh học cũng như các thành tố khác rõ ràng rất nguy hiểm cho thế giới. Nguy cơ lớn nhất mà chúng có thế gây ra chính là một trận đại dịch toàn cầu. Và rõ ràng chúng ta không có đủ kinh nghiệm đối mặt với đại dịch cũng như không có khả năng ứng phó tốt với những tình huống mà chúng ta không được hướng dẫn hay trải nghiệm qua. Vậy nên việc lường trước sự việc không phải là bản năng của con người. Trong trường hợp này, việc phát minh thêm nhiều loại công nghệ mới không giải quyết vấn đề bởi nó chỉ trao cho con người nhiều quyền năng hơn.
So the solution has to be, as people like Russell and Einstein and others imagine in a conversation that existed in a much stronger form, I think, early in the 20th century, that the solution had to be not just the head but the heart. You know, public policy and moral progress. The bargain that gives us civilization is a bargain to not use power. We get our individual rights by society protecting us from others not doing everything they can do but largely doing only what is legal. And so to limit the danger of these new things, we have to limit, ultimately, the ability of individuals to have access, essentially, to pandemic power. We also have to have sensible defense, because no limitation is going to prevent a crazy person from doing something. And you know, and the troubling thing is that it's much easier to do something bad than to defend against all possible bad things, so the offensive uses really have an asymmetric advantage.
Vậy nên giải pháp cho vấn đề này, với những bậc như Russell và Einstein hay bất cứ hình ảnh cuộc đối thoại nào đó bản thân tôi nghĩ rằng trong thế kỉ 20 này giải pháp nên không chỉ từ cái đầu mà còn nên từ trái tim nữa. Chẳng hạn như, chính sách công và những tiến bộ trong đạo đức. Và thứ giúp ta có được nền văn minh là một thỏa thuận không sử dụng vũ lực. Con người có những quyền cá nhân nhờ vào sự bảo vệ từ xã hội cho phép chúng ta làm những gì hợp pháp, chứ không phải những gì có khả năng làm. Vì vậy để giảm thiểu tối đa nguy cơ xấu, chúng ta phải giới hạn đến mức tối thiểu khả năng của một cá nhân khi tiếp cận với năng lượng nguy hiểm này. Hơn nữa cần phải có sự phòng thủ nhạy bén, bởi không có giới hạn nào có thể ngăn cản một người điên làm gì đó. Và bạn thấy đấy, vấn đề ở đây chính là rất dễ dàng để thực hiện những điều xấu, hơn là tránh những điều xấu. Vậy nên việc sử dụng năng lượng không kiểm soát này mang tính lợi bất cập hại.
So these are the kind of thoughts I was thinking in 1999 and 2000, and my friends told me I was getting really depressed, and they were really worried about me. And then I signed a book contract to write more gloomy thoughts about this and moved into a hotel room in New York with one room full of books on the Plague, and you know, nuclear bombs exploding in New York where I would be within the circle, and so on. And then I was there on September 11th, and I stood in the streets with everyone. And it was quite an experience to be there. I got up the next morning and walked out of the city, and all the sanitation trucks were parked on Houston Street and ready to go down and start taking the rubble away. And I walked down the middle, up to the train station, and everything below 14th Street was closed. It was quite a compelling experience, but not really, I suppose, a surprise to someone who'd had his room full of the books. It was always a surprise that it happened then and there, but it wasn't a surprise that it happened at all.
Những suy nghĩ này đã xuất hiện trong đầu tôi từ năm 1999 và 2000 bạn tôi bảo rằng tôi đã quá căng thẳng và họ rất lo lắng cho tôi. Sau đó tôi kí hợp đồng viết sách nhiều ý táo bạo về vấn đề này và tôi chuyển vào một khách sạn New York, trong một căn phòng đầy ắp những cuốn sách về bệnh dịch, và như các bạn đã biết, quả bom nguyên tử đã phát nổ ở New York khi mà tôi đang ở trong phạm vi bán kính của nó, vân vân. Và rồi tôi cũng đã ở đó vào sự kiện 11/9, tôi đứng trên đường. Cùng mọi người chứng kiến tất cả. Tôi thức dậy vào sáng hôm say, bước ra phố, nhìn thấy những đoàn xe vệ sinh đỗ từng hàng trên đường Houston sẵn sàng thu dọn đống tàn dư đổ nát. Tôi đi đến trung tâm, nơi trạm tàu điện và tất cả mọi thứ bên dưới con đường 14th Street đều im lìm. Thật là một trải nghiệm hấp dẫn, nhưng không thực sự, tôi cho rằng, giống như một bất ngờ cho ai đó sở hữu căn phòng đầy ắp sách Bất ngờ luôn xảy ra đâu đó, nhưng nó không phải là bất ngờ giống như cách nó xảy ra.
And everyone then started writing about this. Thousands of people started writing about this. And I eventually abandoned the book, and then Chris called me to talk at the conference. I really don't talk about this anymore because, you know, there's enough frustrating and depressing things going on. But I agreed to come and say a few things about this. And I would say that we can't give up the rule of law to fight an asymmetric threat, which is what we seem to be doing because of the present, the people that are in power, because that's to give up the thing that makes civilization. And we can't fight the threat in the kind of stupid way we're doing, because a million-dollar act causes a billion dollars of damage, causes a trillion dollar response which is largely ineffective and arguably, probably almost certainly, has made the problem worse. So we can't fight the thing with a million-to-one cost, one-to-a-million cost-benefit ratio.
Và mọi người bắt đầu viết về vấn đề này. Hàng ngàn người viết về nó. Và tôi rồi đã thôi đọc sách, Chris gọi tôi để nói chuyện ở hội nghị. Tôi thực ra không nói điều đó nữa bởi vì, bạn biết đấy, mọi thứ diễn ra đã đủ khó chịu và phiền rồi Nhưng tôi đồng ý đến và nói một vài điều về chuyện này Và tôi cho rằng chúng ta không thể bỏ qua những điều luật đấu tranh chống mối đe dọa, điều mà chúng ta có vẻ đang làm bởi vì hiện tại, con người đang nắm quyền, vì đó là việc từ bỏ những thứ tạo nên nền văn minh. Ta không thể chống lại đe doạ bằng cách ngu ngốc ta đang làm Do những điều lệ đáng giá triệu đô gây ra hàng tỷ đô la thiệt hại, hàng triệu tỷ hành động đáp trả điều mà vô cùng ít hiệu quả và, có thể hoàn toàn chắc chắn làm cho vấn đề tồi tệ hơn. Vậy ta không thể chống lại điều ấy với chi phí cực lớn với tỉ lệ lợi ích quá tầm thường.
So after giving up on the book -- and I had the great honor to be able to join Kleiner Perkins about a year ago, and to work through venture capital on the innovative side, and to try to find some innovations that could address what I saw as some of these big problems. Things where, you know, a factor of 10 difference can make a factor of 1,000 difference in the outcome. I've been amazed in the last year at the incredible quality and excitement of the innovations that have come across my desk. It's overwhelming at times. I'm very thankful for Google and Wikipedia so I can understand at least a little of what people are talking about who come through the doors.
Vì thế sau khi từ bỏ cuốn sách-- và tôi vinh dự được tham gia Kleiner Perkins khoảng một năm trước và làm việc với tiền đầu tư cho bộ mặt đổi mới và cố gắng tìm ra các phát kiến có thể giải quyết những điều tôi cho là một số những vấn đề nổi trội. Những điều, rằng, có thể chỉ khác biệt một phần mười có thể đem lại sự thay đổi ngàn lần ở kết quả Tôi rất ngạc nhiên vào năm ngoái do chất lượng tuyệt vời và sự thích thú đối với các sáng kiến được đưa đến chỗ tôi Đôi lúc rất nhiều ý tưởng. Tôi phải cảm ơn Google và Wikipedia để tôi có thể hiểu một ít những điều mà mọi người đang nói tới những người đang bước qua cánh cửa.
But I wanted to share with you three areas that I'm particularly excited about and that relate to the problems that I was talking about in the Wired article. The first is this whole area of education, and it really relates to what Nicholas was talking about with a $100 computer. And that is to say that there's a lot of legs left in Moore's Law. The most advanced transistors today are at 65 nanometers, and we've seen, and I've had the pleasure to invest in, companies that give me great confidence that we'll extend Moore's Law all the way down to roughly the 10 nanometer scale. Another factor of, say, six in dimensional reduction, which should give us about another factor of 100 in raw improvement in what the chips can do. And so, to put that in practical terms, if something costs about 1,000 dollars today, say, the best personal computer you can buy, that might be its cost, I think we can have that in 2020 for 10 dollars. Okay? Now, just imagine what that $100 computer will be in 2020 as a tool for education.
Nhưng tôi muốn chia sẻ với các bạn 3 khu vực mà tôi hứng thú nhất và nó liên quan tới vấn đề tôi đã và đang đề cập trong báo cáo Wired. Trước tiên là cả kỉ nguyên của giáo dục và nó thực sự liên hệ với điều Nicholas nói với một máy tính giá 100 đô Và điều đó có nghĩa còn nhiều điều cần bàn về định luật Moore. Bán dẫn tân tiến nhất ngày nay có kích thước là 65 na-nô mét và ta đã thấy, và tôi hân hạnh được đầu tư vào công ty đã cho tôi sự tự tin là ta đã mở rộng định luật Moore xuống còn khoảng 10 na-nô mét Một tỉ lệ khác, ví dụ như nếu kích thước giảm xuống còn 6 sẽ cho ta một tỉ lệ là 100 so với cải tiến cơ sở mà vi xử lí có thể làm được. Và vì thế, đặt chúng vào thực tế, nếu một vật có giá 1000 đô hiện tại, giả dụ như, máy tính cá nhân tốt nhất, sẽ có giá tầm ấy, Tôi nghĩ ta có thể mua nó vào năm 2020 với giá 10 đô. Được chứ? Bây giờ, tưởng tượng điều gì xảy ra khi máy tính 100 đô ở năm 2020 trở thành một công cụ phục vụ học tập.
I think the challenge for us is -- I'm very certain that that will happen, the challenge is, will we develop the kind of educational tools and things with the net to let us take advantage of that device? I'd argue today that we have incredibly powerful computers, but we don't have very good software for them. And it's only in retrospect, after the better software comes along, and you take it and you run it on a ten-year-old machine, you say, God, the machine was that fast? I remember when they took the Apple Mac interface and they put it back on the Apple II. The Apple II was perfectly capable of running that kind of interface, we just didn't know how to do it at the time. So given that we know and should believe -- because Moore's Law's been, like, a constant, I mean, it's just been very predictable progress over the last 40 years or whatever. We can know what the computers are going to be like in 2020. It's great that we have initiatives to say, let's go create the education and educate people in the world, because that's a great force for peace. And we can give everyone in the world a $100 computer or a $10 computer in the next 15 years.
Tôi nghĩ thách thức cho chúng ta đó là Tôi chắc chắn nó sẽ xảy đến, thách thức là, ta sẽ phát triển công cụ học tập và những thứ với mạng internet để có được lợi ích từ chúng hay không? Tôi cho rằng ngày nay ta có những chiếc máy tính cực kỳ mạnh mẽ, nhưng không có phần mềm đủ tốt cho chúng. Và nghĩ lại thì, sau khi phần mềm tốt hơn được tạo ra, rồi bạn chạy nó trên cái máy 10 năm tuổi, Ôi chúa ơi, chiếc máy này nhanh vậy sao? Tôi nhớ khi họ lấy giao diện Apple Mac và chạy nó trên chiếc Apple II, Chiếc Apple II hoàn toàn chạy được giao diện đó, ta chỉ không biết làm vậy vào thời điểm ấy. Nếu có được điều ta biết và nên tin tưởng bởi vì định luật Moore, như là, một điều bất biến Ý tôi là, nó chỉ là một quá trình dễ đoán trong 40 năm qua hoặc hơn thế. Ta biết được máy tính sẽ trở thành như thế nào vào 2020. Thật tốt khi ta có cơ hội để nói, hãy cùng kiến tạo giáo dục và dạy cho mọi người trên thế giới vì đó là một động lực lớn cho hoà bình. Và ta có thể trao cho mỗi người 1 chiếc máy tính 100 đô hay một chiếc máy 10 đô 15 năm sau đó.
The second area that I'm focusing on is the environmental problem, because that's clearly going to put a lot of pressure on this world. We'll hear a lot more about that from Al Gore very shortly. The thing that we see as the kind of Moore's Law trend that's driving improvement in our ability to address the environmental problem is new materials. We have a challenge, because the urban population is growing in this century from two billion to six billion in a very short amount of time. People are moving to the cities. They all need clean water, they need energy, they need transportation, and we want them to develop in a green way. We're reasonably efficient in the industrial sectors. We've made improvements in energy and resource efficiency, but the consumer sector, especially in America, is very inefficient. But these new materials bring such incredible innovations that there's a strong basis for hope that these things will be so profitable that they can be brought to the market.
Khu vực thứ 2 tôi tập trung ở đây là vấn đề môi trường, vì điều đó rõ ràng đang đặt ra áp lực lớn lên thế giới. Chúng ta nghe được nhiều hơn về nó từ Al Gore một cách súc tích. Điều mà ta xem như là 1 xu hướng gần với định luật Moore đó là sự tiến bộ quyết định khả năng của chúng ta để chỉ ra vấn đề của môi trường là vật liệu mới. Ta có một thử thách, vì ô nhiễm thành thị đang gia tăng trong thế kỉ này từ 2 tỉ thành 6 tỉ thời gian ngắn ngủi. Người lên thành phố. Họ đều cần nước, năng lượng, và họ cần phương tiện và ta muốn họ phát triển một cách thân thiện với môi trường. Ngành công nghiệp hoạt động khá hiệu quả. Chúng ta cải thiện việc dùng năng lượng và nguồn lực hiệu quả, nhưng về phía tiêu dùng, nhất là Mỹ, cực kì kém hiệu quả. Nhưng những vật liệu mới mang lại những cải tiến không ngờ rằng đã có một nền tảng vững chắc là chúng đem lại lợi ích để lưu hành trên thị trường
And I want to give you a specific example of a new material that was discovered 15 years ago. If we take carbon nanotubes, you know, Iijima discovered them in 1991, they just have incredible properties. And these are the kinds of things we're going to discover as we start to engineer at the nano scale. Their strength: they're almost the strongest material, tensile strength material known. They're very, very stiff. They stretch very, very little. In two dimensions, if you make, like, a fabric out of them, they're 30 times stronger than Kevlar. And if you make a three-dimensional structure, like a buckyball, they have all sorts of incredible properties. If you shoot a particle at them and knock a hole in them, they repair themselves; they go zip and they repair the hole in femtoseconds, which is not -- is really quick. (Laughter) If you shine a light on them, they produce electricity. In fact, if you flash them with a camera they catch on fire. If you put electricity on them, they emit light. If you run current through them, you can run 1,000 times more current through one of these than through a piece of metal. You can make both p- and n-type semiconductors, which means you can make transistors out of them. They conduct heat along their length but not across -- well, there is no width, but not in the other direction if you stack them up; that's a property of carbon fiber also. If you put particles in them, and they go shooting out the tip -- they're like miniature linear accelerators or electron guns. The inside of the nanotubes is so small -- the smallest ones are 0.7 nanometers -- that it's basically a quantum world. It's a strange place inside a nanotube.
Và tôi muốn kể với các bạn một minh chứng về vật liệu mới được phát hiện 15 năm trước. Đó là ống nano các-bon, cái mà, Iijima tìm ra năm 1991, Chúng có những đặc tính tuyệt vời. Và là thứ ta khám phá khi ta bắt đầu kĩ thuật hoá ở tỉ lệ nano. Điểm mạnh của chúng: chúng gần như là vật liệu cứng nhất, có độ căng lớn nhất được biết đến. Chúng cực kỳ cứng. Chúng co dãn rất ít. Trong 2 chiều, nếu bạn tạo ra, giả dụ đi, một tấm vải từ chúng, nó sẽ chắc hơn Kevlar gấp 30 lần. Nếu tạo ra từ cấu trúc 3d , quả bóng bucky chẳng hạn chúng sẽ có vô số tính năng đặc biệt. Nếu bạn bắn 1 nguyên tử vào chúng và tạo 1 lỗ trên đó chúng sẽ tự sửa chữa; chúng kéo và đóng lỗ ấy lại trong vài femto giây, thực sự rất nhanh. { Tiếng cười} Nếu bạn chiếu ánh sáng vào chúng, chúng sẽ sinh ra dòng điện. Thực tế là, nếu bạn chiếu đèn flash camera chúng sẽ cháy. Để dòng điện chạy qua, chúng sẽ phát quang 1 chu kì dòng điện đặt vào sẽ có số chu kì gấp 1000 lần so với khi đặt vào một mảnh kim loại. Bạn có thể tạo bán dẫn cả loại p và n, nghĩa là bạn làm được cả bán dẫn từ chúng Chúng dẫn nhiệt theo chiều dài nhưng không lan xung quanh-- Chúng không có chiều rộng, hướng khác không nếu chồng chúng lên; bạn cũng sẽ có tính năng của sợi cáp các-bon Đặt nguyên tử lên chúng, nguyên tử bị văng ra ngoài cạnh-- chúng giống máy gia tốc tiệm cận hay súng điện vậy. Trong lòng ống nano nhỏ đến mức-- cái nhỏ nhất là 0.7 nano-mét -- Cơ bản là nằm trong vùng lượng tử. Đó là một nơi kì lạ trong ống nano.
And so we begin to see, and we've seen business plans already, where the kind of things Lisa Randall's talking about are in there. I had one business plan where I was trying to learn more about Witten's cosmic dimension strings to try to understand what the phenomenon was going on in this proposed nanomaterial. So inside of a nanotube, we're really at the limit here. So what we see is with these and other new materials that we can do things with different properties -- lighter, stronger -- and apply these new materials to the environmental problems. New materials that can make water, new materials that can make fuel cells work better, new materials that catalyze chemical reactions, that cut pollution and so on. Ethanol -- new ways of making ethanol. New ways of making electric transportation. The whole green dream -- because it can be profitable. And we've dedicated -- we've just raised a new fund, we dedicated 100 million dollars to these kinds of investments. We believe that Genentech, the Compaq, the Lotus, the Sun, the Netscape, the Amazon, the Google in these fields are yet to be found, because this materials revolution will drive these things forward.
Và thế ta bắt đầu thấy, ta đã thấy những kế hoạch kinh doanh, nơi mà những thứ Lisa Randall đề cập nằm trong ống đấy. Tôi cókế hoạch kinh doanh khi đang tìm hiểu Thuyết dây vũ trụ của Witten để hiểu hiện tượng gì đang xảy ra trong vật liệu nano được đề xuất này. Trong ống nano, ta thực sự đạt đến giới hạn. Những gì chúng ta thấy với chúng và những vật liệu mới khác ta có thể làm nhiều thứ với những tính năng mới-- nhẹ hơn, bền hơn và áp dụng chúng vào vấn đề môi trường. Vật liệu mới tạo ra nước, làm pin năng lượng làm việc tốt hơn, vật liệu có thể tăng tốc độ phản ứng hoá học, mà làm giảm ô nhiễm, v.v Ethanol-- cách mới tạo ra ethanol. Cách mới để chế tạo phương tiện chạy bằng điện. Mơ ước sống xanh-- do chúng có lợi. Và ta đã đóng góp-- ta vừa lập một quỹ mới, góp 100 triệu đô vào kiểu đầu tư này. Ta tin là Genetech, Compaq, Lotus, Sun, Netscape, Amazon, Google trong những lĩnh vực này đang chưa được tìm thấy, bởi vì những cải tiến trong vật liệu sẽ đưa những công nghệ đi lên.
The third area that we're working on, and we just announced last week -- we were all in New York. We raised 200 million dollars in a specialty fund to work on a pandemic in biodefense. And to give you an idea of the last fund that Kleiner raised was a $400 million fund, so this for us is a very substantial fund. And what we did, over the last few months -- well, a few months ago, Ray Kurzweil and I wrote an op-ed in the New York Times about how publishing the 1918 genome was very dangerous. And John Doerr and Brook and others got concerned, [unclear], and we started looking around at what the world was doing about being prepared for a pandemic. And we saw a lot of gaps.
Khía cạnh thứ 3 chúng tôi đang làm, và vừa công bố tuần trước- khi tất cả đang ở New York. Chúng tôi đã quyên góp 200 triệu đô vào một quỹ chuyên biệt để chống lại đại dịch gây ra bởi khủng bố sinh học. Và để cho các bạn góc nhìn về quỹ gần đây nhất Kleiner tổ chức một quỹ góp được 400 triệu đô, với chúng tôi là một nguồn hỗ trợ dồi dào. Và điều chúng tôi đã làm vài tháng qua-- thực ra là vài tháng trước Ray Kurzweil và tôi đã viết phần bình luận cho New York Times về việc công bố vi rút đại dịch 1918 rất nguy hiểm. Và John Doerr cùng Brook và những người khác lo ngại, và chúng tôi nhìn quanh xem thế giới đã đang làm gì để chuẩn bị cho đại dịch. Và chúng tôi thấy nhiều lỗ hổng
And so we asked ourselves, you know, can we find innovative things that will go fill these gaps? And Brooks told me in a break here, he said he's found so much stuff he can't sleep, because there's so many great technologies out there, we're essentially buried. And we need them, you know. We have one antiviral that people are talking about stockpiling that still works, roughly. That's Tamiflu. But Tamiflu -- the virus is resistant. It is resistant to Tamiflu. We've discovered with AIDS we need cocktails to work well so that the viral resistance -- we need several anti-virals. We need better surveillance. We need networks that can find out what's going on. We need rapid diagnostics so that we can tell if somebody has a strain of flu which we have only identified very recently. We've got to be able to make the rapid diagnostics quickly. We need new anti-virals and cocktails. We need new kinds of vaccines. Vaccines that are broad spectrum. Vaccines that we can manufacture quickly. Cocktails, more polyvalent vaccines. You normally get a trivalent vaccine against three possible strains. We need -- we don't know where this thing is going. We believe that if we could fill these 10 gaps, we have a chance to help really reduce the risk of a pandemic. And the difference between a normal flu season and a pandemic is about a factor of 1,000 in deaths and certainly enormous economic impact. So we're very excited because we think we can fund 10, or speed up 10 projects and see them come to market in the next couple years that will address this.
Và chúng tôi tự hỏi, bạn biết đấy, ta có thể tìm thấy những sáng kiến sẽ lấp đấp những lỗ hổng này? Và Brooks bảo tôi trong giờ nghỉ khi đó, anh ta nói đã thấy nhiều điều đến nỗi mất ngủ, vì có quá nhiều công nghệ tuyệt vời ngoài kia, chúng ta gần như bị lấp đầy. Và ta cần chúng, bạn biết đấy. Chúng ta có thuốc kháng vi rút mà mọi người nói tới. Dự trữ vẫn có ích, gần như vậy. Đó là Tamiflu. Nhưng Tamiflu-- vi rút kháng được. Chúng có thể kháng Tamiflu. Chúng ta phát hiện với AIDS ta cần hỗn hợp để có hiệu quả tốt vì với vi rút kháng thuốc -- ta cần nhiều chất kháng vi rút. Ta cần giám sát tốt hơn. Ta cần mạng lưới để biết được chuyện gì đang diễn ra. Ta cần chẩn đoán nhanh để phán đoán nếu ai đó mắc một cơn cúm mà ta mới xác định gần đây. Ta đã có thể chẩn đoán một cách nhanh chóng. Ta cần kháng sinh mới và hỗn hợp mới. Ta cần loại vắc xin mới. Vắc xin cho diện rộng. Vắc xin mà ta sản xuất được nhanh. Hỗn hợp thuốc, vắc xin đa năng. Bạn thường được tiêm vắc xin 3 trong 1 chống lại ba loại virut. Ta cần -- ta không biết những thứ này sẽ đi về đâu. Ta tin là nếu ta lấp đầy 10 lỗ hổng, ta có cơ hội giúp giảm nguy cơ của một đại dịch Và sự khác biệt giữa cúm thông thường so với đại dịch là tỉ lệ giữa 1 và 1000 người chết và tất nhiên tác động to lớn đến nền kinh tế. Vậy chúng ta hứng khởi vì ta có thể đầu tư 10, hoặc đẩy nhanh 10 dự án và thấy chúng đến được thị trường trong vài năm nữa sẽ giải quyết được vấn đề.
So if we can address, use technology, help address education, help address the environment, help address the pandemic, does that solve the larger problem that I was talking about in the Wired article? And I'm afraid the answer is really no, because you can't solve a problem with the management of technology with more technology. If we let an unlimited amount of power loose, then we will -- a very small number of people will be able to abuse it. We can't fight at a million-to-one disadvantage. So what we need to do is, we need better policy. And for example, some things we could do that would be policy solutions which are not really in the political air right now but perhaps with the change of administration would be -- use markets.
Vậy nếu ta đề ra, sử dụng công nghệ, giải quyết việc giáo dục, giải quyết về môi trường, giải quyết vấn đề dịch cúm, vậy điều đó có giải quyết vấn đề lớn hơn mà tôi nói đến trong bài Wired không? Và tôi sợ đáp án là không, vì bạn không thể giải quyết vấn đề quản lí công nghệ với nhiều công nghệ hơn. Nếu ta để nguồn năng lượng vô tận không kiểm soát, ta sẽ -- rất ít người sẽ tận dụng được chúng. Ta không thể đấu tranh bằng một triệu với một bất lợi. Vậy điều ta cần làm là, ta cần chính sách tốt hơn. Và để lấy ví dụ, một số thứ ta có thể làm đó là giải pháp bằng chính sách không thực sự theo chính trị hiện tại nhưng có thể với việc thay đổi quyền kiểm soát -- sử dụng thị trường.
Markets are a very strong force. For example, rather than trying to regulate away problems, which probably won't work, if we could price into the cost of doing business, the cost of catastrophe, so that people who are doing things that had a higher cost of catastrophe would have to take insurance against that risk. So if you wanted to put a drug on the market you could put it on. But it wouldn't have to be approved by regulators; you'd have to convince an actuary that it would be safe. And if you apply the notion of insurance more broadly, you can use a more powerful force, a market force, to provide feedback. How could you keep the law? I think the law would be a really good thing to keep. Well, you have to hold people accountable. The law requires accountability. Today scientists, technologists, businessmen, engineers don't have any personal responsibility for the consequences of their actions. So if you tie that -- you have to tie that back with the law.
Thị trường là một lực lượng mạnh mẽ. Lấy ví dụ, thay vì kiếm soát vấn đề, cái mà thực ra vô dụng, nếu ta tăng giá trở thành chi phí làm ăn, chi phí cho thảm hoạ, để những người đang làm việc bị thiệt hại lớn hơn do thảm hoạ được bảo hiểm cho mối nguy đó. Vậy nếu bạn muốn một loại thuốc đến thị trường. Nhưng không được chấp thuận bởi người hành pháp. phải thuyết phục chuyên viên thống kê việc này an toàn. Và nếu bạn áp dụng ý tường về bảo hộ rộng hơn, bạn có thể dùng sức mạnh lớn hơn, sức mạnh thị trường, để đưa ra phản hồi. Làm sao bạn giữ vững luật lệ? Tôi nghĩ luật là điều rất tốt để gìn giữ. Vâng, bạn phải để mọi người có trách nhiệm Luật yêu cầu trách nhiệm. Ngày nay nhà khoa học, công nghệ, doanh nhân, kĩ sư không có trách nhiệm cá nhân cho hậu quả từ hành động của họ. Vậy nếu bạn ràng buộc nó- ràng buộc điều đó vào luật
And finally, I think we have to do something that's not really -- it's almost unacceptable to say this -- which, we have to begin to design the future. We can't pick the future, but we can steer the future. Our investment in trying to prevent pandemic flu is affecting the distribution of possible outcomes. We may not be able to stop it, but the likelihood that it will get past us is lower if we focus on that problem. So we can design the future if we choose what kind of things we want to have happen and not have happen, and steer us to a lower-risk place. Vice President Gore will talk about how we could steer the climate trajectory into a lower probability of catastrophic risk.
Và cuối cùng, tôi nghĩ ta phải làm điều thực sự không gần như không thể chấp nhận, ta phải bắt đầu thiết kế tương lai. Ta không thể lựa chọn tương lai, nhưng ta có thể chỉnh hướng nó. Sự đầu tư ta cố gắng ngăn đại dịch cúm ảnh hưởng sự phân tán của các kết quả có thể xảy ra. ta có thể không ngăn được nó, nhưng cơ hội sẽ lướt qua ít hơn nếu ta tập trung vào vấn đề. Thế ta có thể thiết kế tương lai nếu ta lựa chọn điều gì ta muốn xảy ra và không muốn, và đưa ta đến vị trí ít hiểm họa hơn. Phó tổng thống Gore nói về cách ta có thể lái dấu hiệu khí hậu đến xác suất thấp hơn tới mối nguy hiểm họa
But above all, what we have to do is we have to help the good guys, the people on the defensive side, have an advantage over the people who want to abuse things. And what we have to do to do that is we have to limit access to certain information. And growing up as we have, and holding very high the value of free speech, this is a hard thing for us to accept -- for all of us to accept. It's especially hard for the scientists to accept who still remember, you know, Galileo essentially locked up, and who are still fighting this battle against the church. But that's the price of having a civilization. The price of retaining the rule of law is to limit the access to the great and kind of unbridled power. Thank you. (Applause)
Nhưng trên hết, điều ta phải làm là giúp những người tốt, những người phía bảo vệ, có lợi thể hơn những người lạm dụng mọi thứ. Và những gì ta phải làm để thực hiện điều đó là ta phải giới hạn truy cập loại thông tin cụ thể nào đó. Và lớn lên như ta đã làm, và giữ giá trị cao việc tự do ngôn luận, điều đó khó để ta chấp nhận -- để tất cả chúng ta chấp nhận. Việc này đặc biệt khó đối với các nhà khoa học mà còn nhớ, bạn biết, Galieo khi bị giam, và vẫn đấu tranh chống lại nhà thờ. Nhưng đó là cái giá của việc có nền văn minh. Cái giá việc giữ luật lệ là giới hạn việc có được quyền to lớn và gần như không kiểm soát. Cảm ơn. (vỗ tay)