By birth and by choice, I've been involved with the auto industry my entire life, and for the past 30 years, I've worked at Ford Motor Company. And for most of those years, I worried about, how am I going to sell more cars and trucks? But today I worry about, what if all we do is sell more cars and trucks? What happens when the number of vehicles on the road doubles, triples, or even quadruples?
Bởi vì được sinh ra và được lựa chọn, Tôi đã dành hết cả cuộc đời mình cho nền công nghiệp ôtô và 30 năm qua, tôi làm việc tại công ty ôtô Ford. Và hầu hết những năm tháng đó Tôi quan tâm đến việc làm thế nào để tôi bán được nhiều ôtô và xe tải hơn? Nhưng giờ điều tôi lo lắng là nếu như tất cả những gì chúng ta làm chỉ là bán ôtô và xe tải nhiều hơn? Điều gì sẽ xảy ra khi lượng phương tiện giao thông trên đường tăng gấp đôi, gấp ba hoặc thậm chí gấp bốn lần?
My life is guided by two great passions, and the first is automobiles. I literally grew up with the Ford Motor Company. I thought it was so cool as a little boy when my dad would bring home the latest Ford or Lincoln and leave it in the driveway. And I decided about that time, about age 10, that it would be really cool if I was a test driver. So my parents would go to dinner. They'd sit down; I'd sneak out of the house. I'd jump behind the wheel and take the new model around the driveway, and it was a blast. And that went on for about two years, until -- I think I was about 12 -- my dad brought home a Lincoln Mark III. And it was snowing that day. So he and mom went to dinner, and I snuck out and thought it'd be really cool to do donuts or even some figure-eights in the snow. My dad finished dinner early that evening. And he was walking to the front hall and out the front door just about the same time I hit some ice and met him at the front door with the car -- and almost ended up in the front hall. So it kind of cooled my test-driving for a little while. But I really began to love cars then. And my first car was a 1975 electric-green Mustang. And even though the color was pretty hideous, I did love the car, and it really cemented my love affair with cars that's continued on to this day.
Tôi sống với 2 niềm đam mê lớn, đầu tiên là ôtô Đúng là tôi lớn lên cùng với Ford Tôi nghĩ điều đó thật thú vị khi tôi còn là 1 đứa trẻ khi cha tôi có thể đem về nhà mẫu xe mới nhất của Ford hoặc Lincoln và đỗ nó ở lối đi vào nhà. Và tôi quyết định, vào thời điểm đó tôi khoảng 10 tuổi, sẽ thật sự thú vị nếu tôi là người thử xe. Khi cha mẹ tôi ăn tối. Họ ngồi xuống, tôi lén trốn ra khỏi nhà. Tôi nhảy vào ngồi cạnh vô lăng và lái chiếc ôtô mới trên đường và điều đó thật tuyệt vời. Và rồi 2 năm sau đó, đến tận khi -- Tôi nghĩ lúc đó tôi 12 cha tôi đem về nhà chiếc Lincoln Mark III Đó là một ngày có tuyết rơi. Khi cha và mẹ tôi ăn tối. Và tôi lẻn ra ngoài và nghĩ rằng thật là tuyệt nếu làm vài cú drift hoặc là làm một vài vòng số tám trên tuyết. Cha tôi kết thúc bữa ăn sớm tối hôm đó. Và ông ấy dảo chân ra sảnh trước nhà ngay ngoài cửa trước đúng lúc tôi đâm vào mấy cục băng và tôi gặp ông ấy ngay trước cửa với chiếc ôtô -- và kỳ thực là mọi thứ kết thúc ngay ở sảnh trước. Đó là 1 cú lái thử thú vị của tôi. Nhưng tôi thực sự trở nên yêu ôtô từ đó. Và chiếc ôtô đầu tiên của tôi là chiếc Mustang 1975 chạy điện. Dù là màu của nó không được đẹp, tôi vẫn yêu nó lắm, và nó thực sự đã gắn kết tình yêu của tôi với ôtô và điều đó vẫn còn đến tận hôm nay.
But cars are really more than a passion of mine; they're quite literally in my blood. My great grandfather was Henry Ford, and on my mother's side, my great grandfather was Harvey Firestone. So when I was born, I guess you could say expectations were kind of high for me. But my great grandfather, Henry Ford, really believed that the mission of the Ford Motor Company was to make people's lives better and make cars affordable so that everyone could have them. Because he believed that with mobility comes freedom and progress. And that's a belief that I share.
Nhưng ôtô còn hơn là niềm đam mê của tôi; chúng dường như trong máu tôi. Cụ nội tôi là Henry Ford, và bên nhà mẹ tôi, cụ ngoại là Harvey Firestone. Vì vậy khi tôi sinh ra, Tôi đoán bạn có thể nói rằng tôi được đặt những kỳ vọng lớn. Nhưng cụ nội tôi, Henry Ford, thực sự tin tưởng rằng sứ mệnh của Ford là làm cho cuộc sống của con người tốt đẹp hơn và làm ra những chiếc ôtô mà mọi người đều có thể mua được. Bởi vì ông tin rằng việc di chuyển, đem đến tự do và tiến bộ. Và đó là niềm tin mà tôi muốn chia sẻ.
My other great passion is the environment. And as a young boy, I used to go up to Northern Michigan and fish in the rivers that Hemingway fished in and then later wrote about. And it really struck me as the years went by, in a very negative way, when I would go to some stream that I'd loved, and was used to walking through this field that was once filled with fireflies, and now had a strip mall or a bunch of condos on it. And so even at a young age, that really resonated with me, and the whole notion of environmental preservation, at a very basic level, sunk in with me.
Niềm đam mê lớn khác của tôi là môi trường. Khi còn trẻ tuổi, tôi thường đến phía Bắc Michigan câu cá ở nơi mà Hemingway từng câu ở đó và sau đó viết về nơi này. Và nơi này thực sự gây ấn tượng với tôi năm này qua năm khác, một cách rất tiêu cực, khi tôi trở lại thăm những dòng suối mà tôi yêu và những cánh đồng mà tôi từng đi xuyên qua với hàng đàn đom đóm giờ có cả một trung tâm thương mại hoặc cả tá những khu căn hộ cao cấp ở đó. Và ngay cả khi còn trẻ, điều đó thực sự cảnh báo tôi. Và toàn bộ ý niệm về bảo tồn môi trường, ở một cấp độ rất cơ bản đã thấm vào tôi.
As a high-schooler, I started to read authors like Thoreau and Aldo Leopold and Edward Abbey, and I really began to develop a deeper appreciation of the natural world. But it never really occurred to me that my love of cars and trucks would ever be in conflict with nature. And that was true until I got to college. And when I got to college, you can imagine my surprise when I would go to class and a number of my professors would say that Ford Motor Company and my family was everything that was wrong with our country. They thought that we were more interested, as an industry, in profits, rather than progress, and that we filled the skies with smog -- and frankly, we were the enemy.
Khi học cấp 3, tôi bắt đầu đọc những tác giả như Thoreau và Aldo Leopold và Edward Abbey. Và tôi thực sự bắt đầu phát triển sự nhận thức sâu sắc về thế giới tự nhiên. Nhưng điều đó thực sự chưa bao giờ xảy ra với tôi khi tình yêu của tôi với những chiếc ôtô và xe tải lại luôn xung đột với tự nhiên. Và điều đó đã đúng đến tận khi tôi vào đại học. Và khi tôi vào đại học, bạn có thể tượng tượng được sự ngạc nhiên của tôi khi tôi đến trường rất nhiều trong số những giáo sư dạy tôi đã nói rằng công ty ôtô Ford và gia đình tôi là những thứ hủy hoại đất nước tôi. Họ nghĩ rằng trong ngành, chúng tôi chỉ quan tâm đến lợi nhuận hơn là sự tiến bộ, và rằng chúng tôi xả vào bầu trời toàn khói bụi và thẳng thắn mà nói, chúng tôi là kẻ thù.
I joined Ford after college, after some soul searching whether or not this is really the right thing to do. But I decided that I wanted to go and see if I could affect change there. And as I look back over 30 years ago, it was a little naive to think at that age that I could. But I wanted to. And I really discovered that my professors weren't completely wrong. In fact, when I got back to Detroit, my environmental leanings weren't exactly embraced by those in my own company, and certainly by those in the industry. I had some very interesting conversations, as you can imagine. There were some within Ford who believed that all this ecological nonsense should just disappear and that I needed to stop hanging out with "environmental wackos." I was considered a radical. And I'll never forget the day I was called in by a member of top management and told to stop associating with any known or suspected environmentalists. (Laughter) Of course, I had no intention of doing that, and I kept speaking out about the environment, and it really was the topic that we now today call sustainability. And in time, my views went from controversial to more or less consensus today. I mean, I think most people in the industry understand that we've got to get on with it.
Tôi vào Ford sau khi học đại học, sau khi dồn hết tâm trí vào một vài nghiên cứu dù đó thực sự những việc đúng ra phải làm hay không nhưng tôi quyết định rằng tôi phải đi và xem rằng liệu tôi có thể thay đổi điều gì ở đây. Và khi tôi nhìn lại quãng đường hơn 30 năm qua, một đôi chút khờ dại để nghĩ rằng ở thập kỷ này tôi có thể nhưng tôi muốn thế. Và tôi thực sự tìm hiểu về điều các giáo sư của tôi đã không hoàn toàn sai. Sự thực là, khi tôi trở lại Detroit, những điều mà tôi học về môi trường đã không hoàn toàn bao quát bởi những thứ trong công ty của tôi, và thực tế là trong ngành công nghiệp này. Tôi có một vài cuộc đối thoại vô cùng thú vị, như là bạn có thể tượng tượng. Có một vài người trong công ty Ford tin rằng tất cả điều vô lý trong hệ sinh thái chỉ nên biến mất và rằng tôi cần phải dừng lại việc vẩn vơ mất thời giờ với "những nhà môi trường điên rồ". Tôi được coi như là 1 người có quan điểm cấp tiến. Và tôi sẽ không bao giờ quên cái ngày mà tôi bị gọi lên bởi 1 thành viên trong ban quản trị cao cấp và được yêu cầu là dừng liên lạc với bất cứ nhà môi trường đã được biết hoặc bị tình nghi nào. (Cười) Tất nhiên, tôi không có ý định làm điều đó. Và tôi vẫn tiếp tục nói về môi trường. Và đó chính là chủ đề mà ngày nay chúng ta gọi là tính bền vững. Và qua thời gian, quan điểm của tôi từ chỗ gây tranh cãi đến chỗ nhận được nhiều hoặc ít hơn sự đồng thuận ngày nay. Ý tôi là, tôi nghĩ hầu hết mọi người trong ngành công nghiệp này hiểu rằng chúng tôi đã quen dần với nó.
And the good news is today we are tackling the big issues, of cars and the environment -- not only at Ford, but really as an industry. We're pushing fuel efficiency to new heights. And with new technology, we're reducing -- and I believe, someday we'll eliminate -- CO2 emissions. We're starting to sell electric cars, which is great. We're developing alternative powertrains that are going to make cars affordable in every sense of the word -- economically, socially and environmentally. And actually, although we've got a long way to go and a lot of work to do, I can see the day where my two great passions -- cars and the environment -- actually come into harmony.
Và tin tốt là ngày nay chúng ta đã khắc phục được những vấn đề lớn, về ôtô và cả môi trường -- không chỉ ở Ford mà thực sự là cả ngành công nghiệp. Chúng ta đang đẩy hiệu suất sử dụng nhiên liệu lên những tầm cao mới. Và với những công nghệ mới, chúng ta đang giảm -- và tôi tin rồi đây sẽ loại trừ được -- khí thải CO2. Chúng ta đang bắt đầu bán những chiếc xe điện, điều đó thật là tuyệt. Chúng ta đang phát triển những động cơ thay thế làm cho ôtô trở nên dễ chấp nhận hơn trên từng khía cạnh của từ đó tiết kiệm, thân thiện hơn về mặt xã hội và môi trường Và thực tế là, mặc dù chúng ta đã biết một con đường dài phải đi và rất nhiều việc phải làm, tôi có thể thấy được cái ngày mà 2 niềm đam mê lớn của tôi -- ôtô và môi trường -- thực sự trở nên hòa hợp với nhau.
But unfortunately, as we're on our way to solving one monstrous problem -- and as I said, we're not there yet; we've got a lot of work to do, but I can see where we will -- but even as we're in the process of doing that, another huge problem is looming, and people aren't noticing. And that is the freedom of mobility that my great grandfather brought to people is now being threatened, just as the environment is. The problem, put in its simplest terms, is one of mathematics. Today there are approximately 6.8 billion people in the world, and within our lifetime, that number's going to grow to about nine billion. And at that population level, our planet will be dealing with the limits of growth. And with that growth comes some severe practical problems, one of which is our transportation system simply won't be able to deal with it.
Nhưng không may là, như chúng ta đang xử lý một vấn đề kỳ quái -- và như tôi đã nói, chúng ta không ở đó; chúng ta có nhiều việc phải làm, nhưng tôi có thể thấy được điểm mà chúng ta sẽ đến -- nhưng ngay cả khi chúng ta đang trong quá trình làm điều đó, một vấn đề lớn khác đang lờ mờ hiện ra và mọi người chưa nhìn nhận được nó. Đó chính là sự tự do trong lưu thông là điều mà ông cụ của tôi mang đến cho mọi người giờ đây đang bị đe dọa, giống như môi trường vậy. Vấn đề này, đưa vào những thuật những đơn giản nhất của nó là một phần của toán học. Ngày nay trên thế giới này có xấp xỉ 6.8 tỷ người. Và trong quãng đời của chúng ta, con số này sẽ tiếp tục tăng lên đến khoảng 9 tỷ. Và ở số lượng dân số như vậy, trái đất của chúng ta sẽ phải giải quyết với những giới hạn của tăng trưởng. Và với sự tăng trưởng đó sẽ dẫn đến một vài vấn đề thực tiễn gay go, một trong số đó là hệ thống giao thông của chúng ta đơn giản là không có khả năng đáp ứng đủ.
When we look at the population growth in terms of cars, it becomes even clearer. Today there are about 800 million cars on the road worldwide. But with more people and greater prosperity around the world, that number's going to grow to between two and four billion cars by mid century. And this is going to create the kind of global gridlock that the world has never seen before. Now think about the impact that this is going to have on our daily lives. Today the average American spends about a week a year stuck in traffic jams, and that's a huge waste of time and resources. But that's nothing compared to what's going on in the nations that are growing the fastest. Today the average driver in Beijing has a five-hour commute. And last summer -- many of you probably saw this -- there was a hundred-mile traffic jam that took 11 days to clear in China. In the decades to come, 75 percent of the world's population will live in cities, and 50 of those cities will be of 10 million people or more.
Khi chúng ta nhìn vào sự tăng trưởng của ôtô, điều đó trở nên rõ ràng hơn. Giờ đây trên toàn thế giới, số lượng ô tô vào khoảng 800 triệu chiếc. nhưng với dân số nhiều hơn và người dân khá giả hơn trên toàn thế giới, số lượng đó ngày càng tăng đến khoảng 2 đến 4 tỷ ôtô vào giữa thế kỷ này. Và do đó sẽ tạo ra một kiểu tắc nghẽn giao thông trên toàn cầu mà thế giới chưa bao giờ thấy trước đó. Giờ đây nghĩ về sự ảnh hưởng trở thành một phần của cuộc sống hàng ngày. Ngày nay người dân Mỹ trung bình mất khoảng thời gian 1 tuần trong 1 năm vì tắc đường. Và đó là một sự tiêu tốn lớn về thời gian và nguồn lực. Nhưng chẳng có gì có thể so sánh với những gì đang xảy ra ở những quốc gia đang tăng trưởng nhanh nhất. Giờ đây trung bình 1 lái xe ở Bắc Kinh dành 5 tiếng để đi làm. Mùa hè vừa rồi -- rất nhiều trong số các bạn đã thấy -- đã có vụ tắc đường dài hàng trăm dặm mà phải 11 ngày mới hết tắc ở Trung Quốc. Trong những thập niêm sắp tới, 75% dân số thế giới sẽ sống ở thành phố, và khoảng 50 trong số đó sẽ có trên 10 triệu người.
So you can see the size of the issue that we're facing. When you factor in population growth, it's clear that the mobility model that we have today simply will not work tomorrow. Frankly, four billion clean cars on the road are still four billion cars, and a traffic jam with no emissions is still a traffic jam. So, if we make no changes today, what does tomorrow look like? Well I think you probably already have the picture. Traffic jams are just a symptom of this challenge, and they're really very, very inconvenient, but that's all they are. But the bigger issue is that global gridlock is going to stifle economic growth and our ability to deliver food and health care, particularly to people that live in city centers. And our quality of life is going to be severely compromised. So what's going to solve this?
Vì vậy bạn có thể thấy được mức độ của vấn đề mà chúng ta đang đối mặt. Khi bạn xem xét nhân tố trong sự phát triển dân số, rõ ràng là phương thức lưu thông của chúng ta giờ đây đơn giản là sẽ không áp dụng được cho tương lai. Thực sự mà nói, 4 tỷ chiếc ôtô sạch trên đường thì vẫn là 4 triệu chiếc. Và tắc đường mà không có khói bụi vẫn là tắc đường mà thôi. Vì thế nếu ngày nay chúng ta không thay đổi thì rồi đây sẽ như thế nào? À tôi nghĩ bạn có thể bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh. Những vụ tắc đường như 1 triệu chứng của thử thách này, và chúng thực sự rất là bất tiện, nhưng chúng là như vậy. Nhưng một vấn đề lớn hơn là sự tắc nghẽn giao thông toàn cầu sẽ trì hoãn sự tăng trưởng kinh tế và khả năng phân phối lương thực và dịch vụ y tế của chúng ta, nói chung tới dân cư sống ở những trung tâm thành phố. Chất lượng cuộc sống của chúng ta sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Vậy điều gì sẽ giải quyết vấn đề này?
Well the answer isn't going to be more of the same. My great grandfather once said before he invented the Model T, "If I had asked people then what they wanted, they would have answered, 'We want faster horses.'" So the answer to more cars is simply not to have more roads. When America began moving west, we didn't add more wagon trains, we built railroads. And to connect our country after World War II, we didn't build more two-lane highways, we built the interstate highway system. Today we need that same leap in thinking for us to create a viable future. We are going to build smart cars, but we also need to build smart roads, smart parking, smart public transportation systems and more. We don't want to waste our time sitting in traffic, sitting at tollbooths or looking for parking spots. We need an integrated system that uses real time data to optimize personal mobility on a massive scale without hassle or compromises for travelers. And frankly, that's the kind of system that's going to make the future of personal mobility sustainable.
Vâng, câu trả lời không hoàn toàn giống nhau. Ông nội của tôi một lần nói trước khiông phát minh ra Model T, "Nếu tôi hỏi mọi người rằng điều họ muốn là gì, họ trả lời rằng "Chúng tôi muốn những con ngựa chạy nhanh hơn." Vậy câu trả lời là sản xuất nhiều ôtô hơn đơn giản là không cần phải có nhiều đường xá. Khi nước Mỹ bắt đầu tiến về phía Tây, họ không cần thêm nhiều toa tàu, họ làm thêm đường ray. Và để kết nối các vùng trên cả nước sau Thế chiến thứ II, chúng ta không làm thêm đường cao tốc 2 làn, chúng ta làm hệ thống cao tốc liên bang. Giờ đây chúng ta cần cùng bước nhảy vọt trong suy nghĩ để chúng ta tạo ra một kế hoạch có thể thực hiện được. Chúng ta sẽ sản xuất thêm những chiếc ôtô thông minh, nhưng chúng ta cũng cần phải làm thêm những con đường thông minh, điểm đỗ thông minh, hệ thống giao thông công cộng thông minh và nhiều hơn nữa. Chúng ta không muốn tốn thời gian chờ phương tiện giao thông, chờ ở những điểm soát vé hoặc tìm những điểm đỗ xe. Chúng ta cần 1 hệ thống được tích hợp sử dụng dữ liệu thời gian thực để tối ưu hóa sự di chuyển cá nhân trong một phạm vi tổng thể mà không vướng phải rắc rối hay sự thỏa hiệp nào với hành khách Và sự thực là, đó là loại hệ thống sẽ làm cho tương lai của việc di chuyển cá nhân bền vững.
Now the good news is some of this work has already begun in different parts of the world. The city of Masdar in Abu Dhabi uses driverless electric vehicles that can communicate with one another, and they go underneath the city streets. And up above, you've got a series of pedestrian walkways. On New York City's 34th Street, gridlock will soon be replaced with a connected system of vehicle-specific corridors. Pedestrian zones and dedicated traffic lanes are going to be created, and all of this will cut down the average rush hour commute to get across town in New York from about an hour today at rush hour to about 20 minutes. Now if you look at Hong Kong, they have a very interesting system called Octopus there. It's a system that really ties together all the transportation assets into a single payment system. So parking garages, buses, trains, they all operate within the same system. Now shared car services are also springing up around the world, and these efforts, I think, are great. They're relieving congestion, and they're frankly starting to save some fuel.
Giờ đây có thông tin tốt là một vài phần của việc đó đã được bắt đầu ở vài nơi khác nhau trên thế giới. Thành phố Masdar ở Abu Dhabi sử dụng ô tô điện không người lái chúng có thể liên lạc với chiếc khác, và chúng chạy bên dưới hệ thống đường xá của thành phố. Và ở phía trên, bạn có 1 loạt đường bộ hành. Ở đường 34th tại thành phố New York việc tắc nghẽn sẽ sớm được thay thế với hệ thống được kết nối của hành lang phương tiện riêng biệt Những khu vực dành cho khách bộ hành và những làn đường giao thông riêng biệt sẽ được tạo ra và tất cả chúng sẽ giảm thời gian trong giờ cao điểm mà lái xe phải đi trong phố ở New York từ khoảng 1 giờ trong giờ cao điểm giờ đây xuống còn khoảng 20 phút. Giờ đây nếu bạn nhìn vào Hong Kong, họ có 1 hệ thống cực kỳ thú vị gọi là Octopus. Nó là hệ thống thực sự gắn kết lẫn nhau giữa các phương tiện vận chuyển vào 1 hệ thống thanh toán duy nhất. Vì vậy những điểm đỗ, xe bus, tàu, họ đều vận hành trong cùng 1 hệ thống. Giờ đây dịch vụ đi chung ôtô cũng đang nở rộ trên khắp thế giới. Và những nỗ lực đó, tôi nghĩ đều tuyệt vời. Chúng đang giúp giảm việc tắc nghẽn, và chúng thực sự bắt đầu giúp giảm tiêu hao nhiên liệu.
These are all really good ideas that will move us forward. But what really inspires me is what's going to be possible when our cars can begin talking to each other. Very soon, the same systems that we use today to bring music and entertainment and GPS information into our vehicles are going to be used to create a smart vehicle network. Every morning I drive about 30 miles from my home in Ann Arbor to my office in Dearborn, Michigan. And every night I go home, my commute is a total crapshoot. And I often have to leave the freeway and look for different ways for me to try and make it home. But very soon we're going to see the days when cars are essentially talking to each other. So if the car ahead of me on I-94 hits traffic, it will immediately alert my car and tell my car to reroute itself to get me home in the best possible way. And these systems are being tested right now, and frankly they're going to be ready for prime time pretty soon.
Chúng thực sự là những ý tưởng tốt sẽ giúp chúng ta tiến lên phía trước. Nhưng điều thực sự truyền cảm hứng cho tôi là điều sắp trở thành hiện thực khi ôtô của chúng ta có thể bắt đầu giao tiếp với nhau. Sẽ sớm thôi, những hệ thống giống như thứ mà chúng ta đang sử dụng ngày nay để mang âm nhạc và giải trí và hệ thống thông tin GPS vào phương tiện của chúng ta sẽ được sử dụng để tạo ra một hệ thống phương tiện thông minh. Mỗi sáng tôi lái khoảng 30 miles từ nhà ở Ann Arbor đến văn phòng ở Dearborn, Michigan. Và mỗi tối tôi trở về nhà, đường về là một điều hoàn toàn khó đoán. Và tôi thường phải rời xa lộ và tìm những lối đi khác cho tôi để trở về nhà. Nhưng sớm thôi, chúng ta sẽ đến lúc mà ôtô về cơ bản có thể giao tiếp với nhau. Vì vậy nếu chiếc ôtô phía trước tôi ở I-94 gặp tắc đường nó sẽ ngay lập tức cảnh báo xe của tôi và nói rằng xe của tôi nên tự định tuyến lại để về nhà bằng con đường tốt nhất có thể. Và những hệ thống như vậy đang được thử nghiệm, và sự thật là chúng đã sẵn sàng để tung ra vào thời điểm vàng.
But the potential of a connected car network is almost limitless. So just imagine: one day very soon, you're going to be able to plan a trip downtown and your car will be connected to a smart parking system. So you get in your car, and as you get in your car, your car will reserve you a parking spot before you arrive -- no more driving around looking for one, which frankly is one of the biggest users of fuel in today's cars in urban areas -- is looking for parking spots. Or think about being in New York City and tracking down an intelligent cab on your smart phone so you don't have to wait in the cold to hail one. Or being at a future TED Conference and having your car talk to the calendars of everybody here and telling you all the best route to take home and when you should leave so that you can all arrive at your next destination on time. This is the kind of technology that will merge millions of individual vehicles into a single system.
Nhưng tiềm năng của mạng lưới ô tô được kết nối là vô hạn. Chỉ tưởng tượng là: một ngày rất gần, bạn sẽ có thể lên kế hoạch vào trung tâm thành phố và xe của bạn sẽ kết nối với 1 hệ thống đỗ xe thông minh. Vậy bạn vào ôtô, và ngay khi vào ôtô, chỗ đỗ của bạn đã được đặt sẵn trước khi bạn đến -- chẳng cần phải lái xe vòng quan đề tìm chỗ đỗ, vấn đề lớn nhất gây tiêu tốn nhiên liệu của xe cộ ngày nay ở những khu vực thành thị là tìm kiếm chỗ đỗ xe. Hoặc nghĩ về việc đang ở thành phố New York và tìm kiếm 1 chiếc taxi bằng điện thoại thông minh của bạn vì thế bạn không phải đợi trong giá rét để bắt 1 chiếc taxi. Hoặc đang ở một hội nghị của TED trong tương lai và ôtô của bạn có thể kết nối với lịch làm việc của mọi người ở đây và báo cho bạn biết lộ trình tốt nhất để về nhà và cả lúc bạn nên về, vì thế bạn có thể tới điểm đến tiếp theo đúng giờ. Đó là một kiểu công nghệ mà sẽ hợp nhất hàng triệu phương tiện đơn lẻ vào 1 hệ thống đơn giản.
So I think it's clear we have the beginnings of a solution to this enormous problem. But as we found out with addressing CO2 issues, and also fossil fuels, there is no one silver bullet. The solution is not going to be more cars, more roads or a new rail system; it can only be found, I believe, in a global network of interconnected solutions. Now I know we can develop the technology that's going to make this work, but we've got to be willing to get out there and seek out the solutions -- whether that means vehicle sharing or public transportation or some other way we haven't even thought of yet; our overall transportation-mix and infrastructure must support all the future options.
Tôi nghĩ rõ ràng là chúng ta có những sự khởi đầu của bài giải cho vấn đề cực lớn này. Nhưng ngay khi chúng ta đã giải quyết được những vấn đề về CO2 và cả nhiên liệu hóa thạch, thì cũng không có ai mạ bạc đạn dược. Giải pháp đó sẽ không mang tới nhiều ôtô, nhiều đường hoặc 1 hệ thống đường ray mới; nó có thể chỉ được tìm ra, tôi tin, trong một mạng lưới toàn cầu của những giải pháp được kết nối. Giờ đây tôi biết chúng ta có thể phát triển công nghệ mà sẽ làm được việc đó, nhưng chúng ta đã sẵn sàng để ra khỏi chỗ này và tìm kiếm những giải pháp -- dù là điều đó có nghĩa là đi chung phương tiện hay hệ thống giao thông công cộng hay vài cách khác mà chúng ta vẫn chưa từng nghĩ đến, toàn bộ hệ thống giao thông và cơ sở hạ tầng phải ủng hộ những lựa chọn tương lai.
We need our best and our brightest to start entertaining this issue. Companies, entrepreneurs, venture capitalists, they all need to understand this is a huge business opportunity, as well as an enormous social problem. And just as these groups embrace the green energy challenge -- and it's really been amazing to me to watch how much brain power, how much money and how much serious thought has, really over the last three years, just poured into the green energy field. We need that same kind of passion and energy to attack global gridlock. But we need people like all of you in this room, leading thinkers. I mean, frankly, I need all of you to think about how you can help solve this huge issue. And we need people from all walks of life; not just inventors, we need policymakers and government officials to also think about how they're going to respond to this challenge.
Chúng ta cần những điều tốt nhất và sáng suốt nhất để bắt đầu tiêu khiển vấn đề này. Các công ty, doanh nhân, nhà đầu tư mạo hiểm, tất cả họ cần phải hiểu đó là 1 cơ hội kinh doanh to lớn, cũng là 1 vấn đề xã hội lớn. Và chỉ như các nhóm nắm lấy cơ hội từ thử thách với năng lượng xanh và đó thực sự là điều đáng ngạc nhiên để tôi xem rằng có bao nhiêu năng lực não bộ, bao nhiêu tiền và bao nhiêu ý tưởng quan trọng trong 3 năm trở lại đây chỉ để rót vào lĩnh vực năng lượng xanh. Chúng ta cần những niềm đam mê và năng lượng tương tự để tấn công vào vấn đề tắc nghẽn giao thông toàn cầu. Nhưng chúng ta cần những người như tất cả các bạn trong khán phòng này, là những nhà tư tưởng tiên phong. Ý tôi thực sự là tôi cần tất cả các bạn cùng nghĩ về việc làm thế nào bạn có thể giúp giải quyết vấn đề lớn này. Và chúng ta cần những con người trên toàn thế giới; không chỉ là những nhà phát minh, chúng ta cần những người xây dựng chính sách và thành viên chính phủ cùng nghĩ về việc họ sẽ đối đáp lại thử thách này như thế nào.
This isn't going to be solved by any one person or one group. It's going to really require a national energy policy, frankly for each country, because the solutions in each country are going to be different based upon income levels, traffic jams and also how integrated the systems already are. But we need to get going, and we need to get going today. And we must have an infrastructure that's designed to support this flexible future.
Điều này không thể giải quyết bởi một người hay một nhóm người. Nó đòi hỏi một chính sách năng lượng quốc gia, thực sự là mỗi quốc gia, bởi vì giải pháp ở mỗi quốc gia sẽ khác nhau dựa trên mức thu nhập, mức độ ách tắc giao thông và cũng như việc phối hợp với những hệ thống vốn có. Nhưng chúng ta cần phải làm, và chúng ta cần phải làm ngay hôm nay. Chúng ta phải có cơ sở hạ tầng được thiết kế để trợ giúp cho một tương lai linh hoạt hơn.
You know, we've come a long way. Since the Model T, most people never traveled more than 25 miles from home in their entire lifetime. And since then, the automobile has allowed us the freedom to choose where we live, where we work, where we play and frankly when we just go out and want to move around. We don't want to regress and lose that freedom. We're on our way to solving -- and as I said earlier, I know we've got a long way to go -- the one big issue that we're all focused on that threatens it, and that's the environmental issue, but I believe we all must turn all of our effort and all of our ingenuity and determination to help now solve this notion of global gridlock. Because in doing so, we're going to preserve what we've really come to take for granted, which is the freedom to move and move very effortlessly around the world. And it frankly will enhance our quality of life if we fix this. Because, if you can envision, as I do, a future of zero emissions and freedom to move around the country and around the world like we take for granted today, that's worth the hard work today to preserve that for tomorrow.
Bạn biết đấy, chúng ta đã đi được 1 chặng đường dài. Trước lúc mẫu Model T xuất hiện, hầu hết mọi người chưa bao giờ đi đâu xa nhà hơn 25 dặm trong suốt cuộc đời họ. Và sau đó, Ôtô đã cho chúng ta sự tự do lựa chọn nơi ta ở, nơi ta làm việc, nơi ta chơi đùa và thực sự là khi chúng ta chỉ ra khỏi nhà và muốn đi loanh quanh. Chúng ta không muốn đi ngược lại và mất đi sự tự do đó. Chúng ta đang dần dần giải quyết và như tôi nói lúc trước, tôi biết chúng ta đã đi được 1 chặng đường dài -- một vấn đề lớn mà chúng ta đang tập trung vào việc điều đang đe dọa nó và đó là vấn đề về môi trường, nhưng tôi tin chúng ta đều phải dùng tất cả những nỗ lực của chúng ta và tất cả sự khéo léo và sự quyết tâm để giúp giải quyết sự tắc nghẽn toàn cầu. Bởi vì làm như vậy, chúng ta sẽ giữ gìn những gì chúng ta cho là tất nhiên, cái mà tự do di chuyển và di chuyển rất dễ dàng vòng quanh thế giới. Nói thật là nó sẽ nâng cao chất lượng sống của chúng ta nếu chúng ta sửa chữa nó. Bởi vì nếu bạn có thể hình dung được như tôi đã làm, tương lai không có khói bụi và tự do di chuyển quanh đất nước và vòng quanh thế giới như chúng ta hoàn toàn có thể ngày hôm nay, điều đó xứng đáng để làm việc vất vả hôm nay để gìn giữ cho mai sau.
I believe we're at our best when we're confronted with big issues. This is a big one, and it won't wait. So let's get started now.
Tôi tin chúng ta làm hết sức khi chúng ta đương đầu với những vấn đề lớn. Đó là 1 vấn đề lớn và nó sẽ không đợi. Vậy hãy bắt đầu ngay hôm nay.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)