(Nature sounds) When I first began recording wild soundscapes 45 years ago, I had no idea that ants, insect larvae, sea anemones and viruses created a sound signature. But they do. And so does every wild habitat on the planet, like the Amazon rainforest you're hearing behind me. In fact, temperate and tropical rainforests each produce a vibrant animal orchestra, that instantaneous and organized expression of insects, reptiles, amphibians, birds and mammals. And every soundscape that springs from a wild habitat generates its own unique signature, one that contains incredible amounts of information, and it's some of that information I want to share with you today. The soundscape is made up of three basic sources. The first is the geophony, or the nonbiological sounds that occur in any given habitat, like wind in the trees, water in a stream, waves at the ocean shore, movement of the Earth. The second of these is the biophony. The biophony is all of the sound that's generated by organisms in a given habitat at one time and in one place. And the third is all of the sound that we humans generate that's called anthrophony. Some of it is controlled, like music or theater, but most of it is chaotic and incoherent, which some of us refer to as noise. There was a time when I considered wild soundscapes to be a worthless artifact. They were just there, but they had no significance. Well, I was wrong. What I learned from these encounters was that careful listening gives us incredibly valuable tools by which to evaluate the health of a habitat across the entire spectrum of life. When I began recording in the late '60s, the typical methods of recording were limited to the fragmented capture of individual species like birds mostly, in the beginning, but later animals like mammals and amphibians. To me, this was a little like trying to understand the magnificence of Beethoven's Fifth Symphony by abstracting the sound of a single violin player out of the context of the orchestra and hearing just that one part. Fortunately, more and more institutions are implementing the more holistic models that I and a few of my colleagues have introduced to the field of soundscape ecology. When I began recording over four decades ago, I could record for 10 hours and capture one hour of usable material, good enough for an album or a film soundtrack or a museum installation. Now, because of global warming, resource extraction, and human noise, among many other factors, it can take up to 1,000 hours or more to capture the same thing. Fully 50 percent of my archive comes from habitats so radically altered that they're either altogether silent or can no longer be heard in any of their original form. The usual methods of evaluating a habitat have been done by visually counting the numbers of species and the numbers of individuals within each species in a given area. However, by comparing data that ties together both density and diversity from what we hear, I'm able to arrive at much more precise fitness outcomes. And I want to show you some examples that typify the possibilities unlocked by diving into this universe. This is Lincoln Meadow. Lincoln Meadow's a three-and-a-half-hour drive east of San Francisco in the Sierra Nevada Mountains, at about 2,000 meters altitude, and I've been recording there for many years. In 1988, a logging company convinced local residents that there would be absolutely no environmental impact from a new method they were trying called "selective logging," taking out a tree here and there rather than clear-cutting a whole area. With permission granted to record both before and after the operation, I set up my gear and captured a large number of dawn choruses to very strict protocol and calibrated recordings, because I wanted a really good baseline. This is an example of a spectrogram. A spectrogram is a graphic illustration of sound with time from left to right across the page -- 15 seconds in this case is represented — and frequency from the bottom of the page to the top, lowest to highest. And you can see that the signature of a stream is represented here in the bottom third or half of the page, while birds that were once in that meadow are represented in the signature across the top. There were a lot of them. And here's Lincoln Meadow before selective logging. (Nature sounds) Well, a year later I returned, and using the same protocols and recording under the same conditions, I recorded a number of examples of the same dawn choruses, and now this is what we've got. This is after selective logging. You can see that the stream is still represented in the bottom third of the page, but notice what's missing in the top two thirds. (Nature sounds) Coming up is the sound of a woodpecker. Well, I've returned to Lincoln Meadow 15 times in the last 25 years, and I can tell you that the biophony, the density and diversity of that biophony, has not yet returned to anything like it was before the operation. But here's a picture of Lincoln Meadow taken after, and you can see that from the perspective of the camera or the human eye, hardly a stick or a tree appears to be out of place, which would confirm the logging company's contention that there's nothing of environmental impact. However, our ears tell us a very different story. Young students are always asking me what these animals are saying, and really I've got no idea. But I can tell you that they do express themselves. Whether or not we understand it is a different story. I was walking along the shore in Alaska, and I came across this tide pool filled with a colony of sea anemones, these wonderful eating machines, relatives of coral and jellyfish. And curious to see if any of them made any noise, I dropped a hydrophone, an underwater microphone covered in rubber, down the mouth part, and immediately the critter began to absorb the microphone into its belly, and the tentacles were searching out of the surface for something of nutritional value. The static-like sounds that are very low, that you're going to hear right now. (Static sounds) Yeah, but watch. When it didn't find anything to eat -- (Honking sound) (Laughter) I think that's an expression that can be understood in any language. (Laughter) At the end of its breeding cycle, the Great Basin Spadefoot toad digs itself down about a meter under the hard-panned desert soil of the American West, where it can stay for many seasons until conditions are just right for it to emerge again. And when there's enough moisture in the soil in the spring, frogs will dig themselves to the surface and gather around these large, vernal pools in great numbers. And they vocalize in a chorus that's absolutely in sync with one another. And they do that for two reasons. The first is competitive, because they're looking for mates, and the second is cooperative, because if they're all vocalizing in sync together, it makes it really difficult for predators like coyotes, foxes and owls to single out any individual for a meal. This is a spectrogram of what the frog chorusing looks like when it's in a very healthy pattern. (Frogs croaking) Mono Lake is just to the east of Yosemite National Park in California, and it's a favorite habitat of these toads, and it's also favored by U.S. Navy jet pilots, who train in their fighters flying them at speeds exceeding 1,100 kilometers an hour and altitudes only a couple hundred meters above ground level of the Mono Basin, very fast, very low, and so loud that the anthrophony, the human noise, even though it's six and a half kilometers from the frog pond you just heard a second ago, it masked the sound of the chorusing toads. You can see in this spectrogram that all of the energy that was once in the first spectrogram is gone from the top end of the spectrogram, and that there's breaks in the chorusing at two and a half, four and a half, and six and a half seconds, and then the sound of the jet, the signature, is in yellow at the very bottom of the page. (Frogs croaking) Now at the end of that flyby, it took the frogs fully 45 minutes to regain their chorusing synchronicity, during which time, and under a full moon, we watched as two coyotes and a great horned owl came in to pick off a few of their numbers. The good news is that, with a little bit of habitat restoration and fewer flights, the frog populations, once diminishing during the 1980s and early '90s, have pretty much returned to normal. I want to end with a story told by a beaver. It's a very sad story, but it really illustrates how animals can sometimes show emotion, a very controversial subject among some older biologists. A colleague of mine was recording in the American Midwest around this pond that had been formed maybe 16,000 years ago at the end of the last ice age. It was also formed in part by a beaver dam at one end that held that whole ecosystem together in a very delicate balance. And one afternoon, while he was recording, there suddenly appeared from out of nowhere a couple of game wardens, who for no apparent reason, walked over to the beaver dam, dropped a stick of dynamite down it, blowing it up, killing the female and her young babies. Horrified, my colleagues remained behind to gather his thoughts and to record whatever he could the rest of the afternoon, and that evening, he captured a remarkable event: the lone surviving male beaver swimming in slow circles crying out inconsolably for its lost mate and offspring. This is probably the saddest sound I've ever heard coming from any organism, human or other. (Beaver crying) Yeah. Well. There are many facets to soundscapes, among them the ways in which animals taught us to dance and sing, which I'll save for another time. But you have heard how biophonies help clarify our understanding of the natural world. You've heard the impact of resource extraction, human noise and habitat destruction. And where environmental sciences have typically tried to understand the world from what we see, a much fuller understanding can be got from what we hear. Biophonies and geophonies are the signature voices of the natural world, and as we hear them, we're endowed with a sense of place, the true story of the world we live in. In a matter of seconds, a soundscape reveals much more information from many perspectives, from quantifiable data to cultural inspiration. Visual capture implicitly frames a limited frontal perspective of a given spatial context, while soundscapes widen that scope to a full 360 degrees, completely enveloping us. And while a picture may be worth 1,000 words, a soundscape is worth 1,000 pictures. And our ears tell us that the whisper of every leaf and creature speaks to the natural sources of our lives, which indeed may hold the secrets of love for all things, especially our own humanity, and the last word goes to a jaguar from the Amazon. (Growling) Thank you for listening. (Applause)
(Tiếng tự nhiên) Khi tôi lần đầu tiên ghi lại những âm thanh hoang dã 45 năm trước đây Tôi không có ý nghĩ Kiến ấu trùng côn trùng, hải quỳ và virus tạo ra chữ ký âm thanh Nhưng chúng đã làm điều đó. Và do đó, Trong tất cả môi trường sống hoang dã trên hành tinh này, như tiếng rừng mưa nhiệt đới Amazon bạn đang nghe. Trên thực tế, rừng mưa, ôn đới và nhiệt đới mỗi thứ đều tạo ra một dàn nhạc động vật sống động, mà cách trình bày hết sức rõ ràng,có tổ chức từ tiếng côn trùng, bò sát, động vật lưỡng cư, chim và động vật có vú. Và mỗi soundscape có nguồn gốc từ môi trường sống hoang dã tạo ra chữ ký độc nhất của riêng mình, trong đó mỗi thứ đều có chứa một lượng thông tin đáng kinh ngạc, và đó là điều tôi muốn chia sẻ với bạn ngày hôm nay. Các soundscape được tạo thành từ ba nguồn cơ bản Đầu tiên là geophony hoặc các âm thanh không được tạo từ các sinh vật sống như gió trên những kẽ lá, nước trong một dòng suối, sóng ở bờ biển, xê dịch trong lòng đất. Nguồn thứ hai trong số này là biophony. Các âm thanh từ biophony là tất cả các âm thanh được tạo ra từ các sinh vật trong môi trường sống cho cùng một lúc và cùng một nơi. Và nguồn thứ ba là tất cả các âm thanh có nguồn gốc từ con người đó được gọi là anthrophony. Một số có tổ chức, như âm nhạc hoặc ca kịch, nhưng hầu hết nó là hỗn loạn và không mạch lạc, mà một số trong chúng, ta gọi là tiếng ồn. Có một thời gian khi tôi xem âm thanh hoang dã là một thứ vô giá trị Nó có ở đó, nhưng nó không có giá trị gì cả. Vâng, tôi đã sai. Những gì tôi học được từ những lần được tiếp xúc được lắng nghe một cách cẩn thận cho chúng ta một công cụ vô cùng quý giá để đánh giá sức khỏe của một môi trường sống trên toàn bộ phổ tần của cuộc sống. Vào cuối thập niên '60s khi tôi thu âm lần đầu các phương pháp của ghi âm thời đó bị giới hạn bởi công nghệ thời đó dẫn đến việc lưu trữ bị những âm thanh riềng lẻ của từng loài như tiếng chim thì chủ yếu, trong phần đầu, nhưng sau đó là tiếng các loài động vật như động vật có vú và động vật lưỡng cư. Đối với tôi, đây như là sự cố gắng để hiểu sự vĩ đại của bản giao hưởng số 5 của Beethoven bằng một cách trừu tượng từ âm thanh của một người chơi vĩ cầm đơn bị tách ra khỏi bối cảnh của dàn nhạc và nghe chỉ là một đoạn. May mắn thay, ngày càng nhiều tổ chức đang thực hiện các mô hình toàn diện hơn mà tôi và các đồng nghiệp đã giới thiệu trong lĩnh vực soundscape sinh thái. Khi tôi bắt đầu ghi âm cách đây hơn 40 năm Tôi có thể ghi lại trong khoảng 10 giờ và tách ra được một giờ âm thanh có thể sử dụng, đủ tốt cho một album hoặc một soundtrack phim hoặc cho một bảo tàng. Bây giờ, bởi vì hiện tượng nóng lên toàn cầu, khai thác tài nguyên, và tiếng ồn của con người, cùng với rất nhiều các yếu tố khác, nó có thể mất đến 1.000 giờ hoặc hơn để nắm bắt những điều tương tự. Đầy đủ 50 phần trăm của lưu trữ của tôi xuất phát từ môi trường sống đã hoàn toàn thay đổi rằng họ đang hoặc là hoàn toàn im lặng hoặc có thể không còn được nghe thấy trong bất kỳ hình thức ban đầu của họ. Các phương pháp thông thường đánh giá một môi trường sống đã được thực hiện bằng cách đếm số lượng các loài và số lượng cá thể trong mỗi loài trong một khu vực nhất định. Tuy nhiên, bằng cách so sánh dữ liệu kết nối cùng với mật độ và sự đa dạng từ những gì chúng ta nghe được, Tôi có thể đi đến kết quả tổng kết chính xác hơn. Và tôi muốn cho bạn thấy một số ví dụ mà tiêu biểu cho các khả năng mở khóa bằng cách tiên đoán về vũ trụ này Đây là Lincoln Meadow. Lincoln Meadow cách khoảng 3,5 giờ về phía đông của San Francisco trong dãy núi Sierra Nevada, ở độ cao khoảng 2.000 mét, và tôi đã ghi có trong nhiều năm. Trong năm 1988, một công ty khai thác gỗ thuyết phục người dân địa phương rằng sẽ không hề có tác động môi trường từ một phương pháp mới mà họ đang cố gắng thử được gọi là "khai thác gỗ có chọn lọc," Bằng cách chỉ lấy ra một cây ở đây và ở đó chứ không phải là đốn hạ một vùng. Với việc cho phép việc ghi lại cả trước và sau khi hoạt động, Tôi cài đặt thiết bị của tôi và lưu trữ một số lượng lớn các dàn hợp xướng bình minh giao thức rất chặt chẽ và ghi hiệu chuẩn, bởi vì tôi muốn có một cơ sở thực sự tốt. Đây là một ví dụ về một ảnh phổ. Một phổ là một minh họa đồ họa của âm thanh với thời gian từ trái sang phải trên trang - 15 giây trong trường hợp này được thể hiện - và tần số từ dưới cùng của trang để phía trên, thấp nhất đến cao nhất. Và bạn có thể thấy rằng chữ ký của một dòng được thể hiện ở đây trong phần ba ở cuối hoặc nửa trang, trong khi con chim đã một lần trong cỏ mà được thể hiện trong chữ ký trên đầu trang. Có rất nhiều người trong số họ. Và đây là Lincoln Meadow trước khi khai thác gỗ có chọn lọc. (Âm thanh tự nhiên) Vâng, một năm sau đó tôi trở về, và bằng cách sử dụng cùng một giao thức và ghi theo các điều kiện tương tự, Tôi ghi lại một số ví dụ trong cùng một bình minh xướng, và bây giờ đây là những gì chúng tôi đã có. Đây là sau khi chọn lọc khai thác. Bạn có thể thấy rằng dòng vẫn còn đại diện cho ở dưới cùng thứ ba của trang, nhưng thông báo những gì là mất tích trong hai phần ba hàng đầu. (Âm thanh thiên nhiên) Đến là những âm thanh của một con chim gõ kiến. Vâng, tôi đã quay trở lại Lincoln Meadow 15 lần trong 25 năm qua, và tôi có thể cho bạn biết rằng biophony, mật độ và sự đa dạng của hệ sinh thái biophony, đã không thể hoàn trả lại bất cứ điều gì cho nó như trước khi tiến hành. Nhưng đây là một hình ảnh của Lincoln Meadow thực hiện sau đó, và bạn có thể thấy rằng từ quan điểm của máy ảnh hoặc mắt con người, hầu như không một thanh hoặc một cây xuất hiện để ra khỏi nơi, mà sẽ được xác nhận của công ty khai thác gỗ rằng không có gì tác động môi trường. Tuy nhiên, đôi tai của chúng tôi cho chúng tôi một câu chuyện rất khác nhau. Sinh viên trẻ luôn luôn hỏi tôi những gì các loài động vật đang nói, và thực sự tôi đã không có ý tưởng. Nhưng tôi có thể cho bạn biết rằng họ thể hiện bản thân. Hay không, chúng tôi hiểu nó là một câu chuyện khác nhau. Tôi đã đi bộ dọc theo bờ biển ở Alaska, và tôi đã trải nghiệm qua việc bơi trong thủy triều Với hàng đàn nhung nhúc hải quỳ biển, Các cỗ máy tiêu hóa tuyệt vời, các họ hàng của San hô và sứa. Và tò mò để xem nếu bất kỳ người trong số họ thực hiện bất kỳ tiếng ồn, Tôi bỏ một máy rò tìm, một micro dưới nước được bảo vệ bằng cao su, xuống đoạn cửa, và ngay lập tức các sinh vật bắt đầu để nuốt Micro vào bụng của nó, và với cái vòi đã mò mẫm trên bề mặt cho một cái gì đó có chút ít giá trị dinh dưỡng. Âm thanh tĩnh dường như là rất thấp, mà bạn đang đi nghe ngay bây giờ. (Âm thanh tĩnh) có, nhưng xem. Khi nó đã không tìm thấy bất cứ điều gì để ăn -- (Honking âm thanh) (Tiếng cười) Tôi nghĩ rằng đó là một biểu hiện có thể được hiểu trong bất kỳ ngôn ngữ nào. (Tiếng cười) Ở phần cuối của chu kỳ sinh sản của nó, Great Basin thuộc họ cóc đào bới xuống mét dưới nền đất cứng nóng gay gắt miền đất sa mạc của miền tây nước Mỹ, nơi mà nó có thể ở lại trong nhiều mùa cho đến khi đủ điều kiện chỉ cần phải cho nó xuất hiện. Và khi có đủ độ ẩm trong đất vào mùa xuân, con ếch sẽ trồi mình lên mặt đất và tập hợp xung quanh các hồ bơi lớn, ao tù với số lượng cực lớn. Và chúng ca vang lên một điệp khúc hoàn toàn tại nhịp nhàng với nhau. Và chúng làm điều đó vì hai lý do. Đầu tiên là cạnh tranh, vì chúng đang tìm kiếm bạn tình, và thứ hai là hợp tác, bởi vì nếu tất cả chúng kêu đồng bộ với nhau, điều đó thực sự khó khăn gây khó khăn cho những kẻ thù như chó sói, cáo và cú để duy nhất trong bất kỳ cá nhân cho một bữa ăn. Đây là một spectrogram chorusing trông giống như những gì các con ếch khi nó là một mô hình rất khỏe mạnh. (Con ếch croaking) hồ Mono nằm ở phía đông của công viên quốc gia Yosemite California, và đó là môi trường sống ưa thích của những con cóc, và nó cũng được ưa thích bởi các phi công của máy bay phản lực Hải quân Hoa Kỳ, những người huấn luyện trên những con tiêm kích bay trên 1.100 kilômét một giờ và độ cao chỉ một vài trăm mét ở trên mặt đất của Mono, rất nhanh , rất thấp, và quá lớn đó là anthrophony, tiếng ồn từ con người, mặc dù khoảng cách là 6.5 km từ đầm ếch ,đã được giới thiệu vài phút trước nó ẩn những âm thanh của con cóc chorusing. Bạn có thể nhìn thấy trong spectrogram này có tất cả năng lượng đó là một lần trong lần đầu tiên spectrogram là đi từ khi kết thúc đầu của spectrogram, và rằng không có phá vỡ trong chorusing tại hai và một nửa, bốn và một nửa, và sáu và một nửa phút, và sau đó là những âm thanh của máy bay phản lực, chữ ký, là màu vàng ở dưới cùng rất của trang. (Con ếch croaking) Bây giờ là lúc kết thúc khi bay ngang qua đó, nó đã cho những con ếch mất 45 phút để đồng bộ lại chorusing của chúng, và trong thời gian đó, và dưới ánh trăng tròn, chúng tôi đã xem như là hai chó sói và một great horned owl đến để nhận ra một vài con số của họ. Tin tốt là , môi trường sống đã hồi phục lại chút ít với ít hơn các chuyến bay, số lượng ếch, từ giảm dần trong suốt thập niên 1980 đến đầu thập niên 90, đã dần trở lại bình thường. Tôi muốn kết thúc với một câu chuyện kể về một con hải ly. Đó là một câu chuyện rất buồn, nhưng nó thực sự là ví dụ minh họa, con vật đôi khi có thể hiển thị cảm xúc, một chủ đề rất nhiều tranh cãi giữa các nhà sinh học lớn Một đồng nghiệp của tôi đã ghi âm ở Mỹ Midwest quanh cái đầm, được hình thành có lẽ khoảng 16.000 năm trước, từ sự kết thúc của kỷ băng hà. Nó cũng được hình thành một phần bởi con đập beaver vào một tổ chức mà hệ sinh thái toàn bộ với nhau trong một sự cân bằng rất hoàn chỉnh. Và một buổi chiều, trong khi ông ấy đã ghi âm, đột nhiên xuất hiện từ trên hư không một số game wardens, những người không có lý do rõ ràng, đi qua để beaver dam, giảm xuống một thanh của dynamite xuống nó, thổi nó lên, giết chết những phụ nữ và trẻ sơ sinh trẻ của mình. Sợ hãi, đồng nghiệp của tôi ở lại phía sau để thu thập suy nghĩ của mình và để ghi lại bất cứ điều gì ông có thể phần còn lại của buổi chiều, và chiều tối hôm đó, ông bắt giữ một sự kiện đáng chú ý: các hải ly tỷ duy nhất còn sống sót bơi trong vòng kết nối chậm khóc thống thiết cho cái chết của bạn tình và con cái mình. Điều này có lẽ là những âm thanh buồn nhất Tôi đã từng nghe nói đến từ bất kỳ sinh vật, con người hay khác. (Hải ly khóc) Có. Tốt. Có rất nhiều khía cạnh để soundscapes, trong số đó có những cách trong những động vật dạy chúng ta để khiêu vũ và hát, mà tôi sẽ tiết kiệm cho một thời gian. Nhưng bạn đã nghe nói như thế nào biophonies giúp làm rõ sự hiểu biết của chúng ta về thế giới tự nhiên. Bạn đã nghe nói tác động của khai thác tài nguyên, sự phá hủy, tiếng ồn và môi trường sống con người. Và khoa học môi trường thường cố gắng để hiểu thế giới từ những gì chúng ta thấy, một sự hiểu biết đầy đủ hơn nhiều có thể được có từ những gì chúng tôi nghe. Biophonies và geophonies là tiếng nói chữ ký của thế giới tự nhiên, và như chúng tôi nghe thấy họ, chúng tôi đang ưu đãi với một cảm giác nơi, câu chuyện có thật của thế giới chúng ta sống trong. Trong một vài giây, một soundscape tiết lộ nhiều thông tin hơn từ nhiều quan điểm, từ định lượng dữ liệu cảm hứng văn hóa. Hình ảnh chụp ngầm khung một quan điểm giới hạn phía trước của một bối cảnh không gian nhất định, trong khi soundscapes mở rộng phạm vi đó để một cái nhìn 360 độ đầy đủ, hoàn chỉnh enveloping chúng tôi. Và trong khi một hình ảnh có thể giá trị bằng 1.000, một soundscape có giá trị bằng 1.000 hình ảnh. Và tai của chúng tôi cho chúng tôi biết mà thì thầm trên kẽ lá và các sinh vật thì thầm về các nguồn gốc tự nhiên của cuộc sống của chúng tôi, mà thực sự có thể giữ bí mật tình yêu dành cho tất cả mọi thứ, đặc biệt là của riêng của chúng tôi nhân loại, và lời cuối cùng từ một con báo đốm Amazon. (Growling) Cám ơn đã lắng nghe (Vỗ tay)