For the past decade, I've been studying non-state armed groups: armed organizations like terrorists, insurgents or militias. I document what these groups do when they're not shooting. My goal is to better understand these violent actors and to study ways to encourage transition from violent engagement to nonviolent confrontation. I work in the field, in the policy world and in the library.
Trong suốt thập kỷ qua, tôi đã nghiên cứu về các nhóm vũ trang phi chính phủ: các tổ chức vũ trang như khủng bố, phiến quân hoặc dân vệ. Tôi thu thập thông tin về công việc các nhóm này làm khi ngừng bắn Mục đích của tôi là để hiểu rõ hơn những nhân tố bạo lực này và để nghiên cứu cách thức thúc đẩy sự chuyển tiếp từ tham gia bạo bực sang đối đầu phi bạo lực. Tôi làm việc thực địa, trong giới chính sách và ở thư viện
Understanding non-state armed groups is key to solving most ongoing conflict, because war has changed. It used to be a contest between states. No longer. It is now a conflict between states and non-state actors. For example, of the 216 peace agreements signed between 1975 and 2011, 196 of them were between a state and a non-state actor. So we need to understand these groups; we need to either engage them or defeat them in any conflict resolution process that has to be successful.
Hiểu về các nhóm vũ trang phi chính phủ là chìa khóa giải quyết hầu hết các mâu thuẫn hiện tại, bởi vì chiến tranh đã thay đổi bản chất. Nó từng là cuộc chiến giữa các nhà nước. Không còn như thế nữa Bây giờ nó là mâu thuẫn giữa các nhân tố nhà nước và phi nhà nước Ví dụ, trong số 216 thỏa ước hòa bình ký kết từ 1975 đến 2011, 196 thỏa ước là giữa nhân tố nhà nước và phi nhà nước Do đó ta cần hiểu về chúng; cần phải giao ước với chúng hoặc đánh bại chúng trong bất kỳ quá trình giải quyết mâu thuẫn nào
So how do we do that? We need to know what makes these organizations tick. We know a lot about how they fight, why they fight, but no one looks at what they're doing when they're not fighting. Yet, armed struggle and unarmed politics are related. It is all part of the same organization. We cannot understand these groups, let alone defeat them, if we don't have the full picture.
Vậy chúng ta phải làm thế nào? Chúng ta cần biết điều gì làm nên hoạt động của các tổ chức này. Ta biết chúng chiến đấu thế nào, và tại sao, nhưng không ai lưu ý những gì chúng làm khi không chiến đấu. Tuy nhiên, tranh đấu vũ trang và chính trị phi vũ trang có tương quan. Đó là toàn bộ của cùng một tổ chức. Chúng ta không thể hiểu các nhóm này, nói gì đến đánh bại chúng, nếu chúng ta không có một bức tranh toàn diện.
And armed groups today are complex organizations. Take the Lebanese Hezbollah, known for its violent confrontation against Israel. But since its creation in the early 1980s, Hezbollah has also set up a political party, a social-service network, and a military apparatus. Similarly, the Palestinian Hamas, known for its suicide attacks against Israel, also runs the Gaza Strip since 2007. So these groups do way more than just shoot. They multi-task. They set up complex communication machines -- radio stations, TV channels, Internet websites and social media strategies. And up here, you have the ISIS magazine, printed in English and published to recruit. Armed groups also invest in complex fund-raising -- not looting, but setting up profitable businesses; for example, construction companies. Now, these activities are keys. They allow these groups to increase their strength, increase their funds, to better recruit and to build their brand.
Và các nhóm vũ trang ngày nay là những tổ chức phức tạp. lấy Hezbollah Li-băng làm minh họa, được biết đến qua cuộc đối đầu bạo lực với Ix-ra-en. Nhưng từ khi được thành lập vào nhưng năm đầu thập niên 80, Hezbolla đã thiết lập một đảng phái chính trị, một mạng lưới dịch vụ xã hội, và một bộ máy quân sự. Tương tự, Pa-les-tin Hamas, được biết đến qua các vụ liều chết chống Ix-ra-en, cũng điều hành dãy Gaza từ năm 2007. Thế nên các nhóm này làm nhiều việc hơn là chỉ bắn phá. Chúng thực hành đa tác vụ. Chúng thiết lập các cơ chế thông tin phức tạp - các trạm ra-đi-ô, các kênh truyền hình, trang mạng Internet và các chiến lược phương tiện xã hội. Và trên đây, các bạn có tạp chí ISIS, in bằng tiếng Anh, được xuất bản để tuyển mộ người. Các nhóm vũ trang cũng đầu tư vào việc gây quỹ rất quy mô - không trộm cắp, mà thiết lập nên các doanh nghiệp tạo ra lợi nhuận; ví dụ như, các công ty xây dựng. Các hoạt động này là cốt lõi, cho phép các nhóm này gia tăng sức mạnh gia tăng quỹ cũa mình, tuyển mộ hiểu quả hơn và xây dựng được tên tuổi.
Armed groups also do something else: they build stronger bonds with the population by investing in social services. They build schools, they run hospitals, they set up vocational-training programs or micro-loan programs. Hezbollah offers all of these services and more. Armed groups also seek to win the population over by offering something that the state is not providing: safety and security. The initial rise of the Taliban in war-torn Afghanistan, or even the beginning of the ascent of ISIS, can be understood also by looking at these groups' efforts to provide security. Now, unfortunately, in these cases, the provision of security came at an unbearably high price for the population. But in general, providing social services fills a gap, a governance gap left by the government, and allows these groups to increase their strength and their power. For example, the 2006 electoral victory of the Palestinian Hamas cannot be understood without acknowledging the group's social work.
Các nhóm vũ trang còn làm nhiều việc khác: chúng tạo lập mốt ràng buộc chặt chẽ hơn với người dân bằng việc đầu tư và các dịch vụ xã hội. Chúng xây dựng trường học, điều hành bệnh viện, thiết lập các chương trình đào tạo nghề hoặc chương trình cho vay quy mô nhỏ. Hezbollah cung cấp tất cả các dịch vụ này và còn hơn như thế. Các lực lương vũ trang cũng thu phục người dân thông qua việc cung cấp những dịch vụ mà nhà nước cung cấp được: an toàn và an ninh. Sự nổi dậy ban đầu của Ta-li-băng trong đất nước bị chiến tranh giằng xé Af-ga-nis-tan, hay ngay cả sự trỗi dậy của ISIS, cũng có thể hiểu được thông qua quan sát các nỗ lực mà chúng bảo đảm an ninh cho người dân Không may là trong các trường hợp này an ninh được cung cấp với một cái giá phải trả vô cùng đắt cho người dân. Nhưng nhìn chung, cung cấp dịch vụ xã hội lấp đi những lỗ hổng mà chính quyền còn bỏ ngỏ, và tạo cơ hội cho các nhóm này gia tăng sức mạnh và quyền lực của mình. Ví dụ, chiến thắng trong cuộc bầu cử 2006 của lực lượng Palestine Hamas sẽ không thể hiểu được nếu không lưu ý đến công tác xã hội của nhóm này
Now, this is a really complex picture, yet in the West, when we look at armed groups, we only think of the violent side. But that's not enough to understand these groups' strength, strategy or long-term vision. These groups are hybrid. They rise because they fill a gap left by the government, and they emerge to be both armed and political, engage in violent struggle and provide governance.
Đây là một bức tranh phức tạp, nhưng ở phía phương Tây, khi đánh giá các lực lượng vũ trang, chúng ta chỉ nghĩ đến phương diện bạo lực. Nhưng bấy nhiêu không đủ để hiểu được sức mạnh thật sự của chúng, các chiến lược và tầm nhìn dài hạn. Các nhóm này rất năng động. Chúng trỗi dậy là vì chúng lấp được các lỗ hổng chính quyền bỏ quên, và chúng nổi lên trên cả phương diện vũ trang và chính trị, tham gia vào đấu tranh bạo lực và cai trị.
And the more these organizations are complex and sophisticated, the less we can think of them as the opposite of a state. Now, what do you call a group like Hezbollah? They run part of a territory, they administer all their functions, they pick up the garbage, they run the sewage system. Is this a state? Is it a rebel group? Or maybe something else, something different and new? And what about ISIS? The lines are blurred. We live in a world of states, non-states, and in-between, and the more states are weak, like in the Middle East today, the more non-state actors step in and fill that gap. This matters for governments, because to counter these groups, they will have to invest more in non-military tools. Filling that governance gap has to be at the center of any sustainable approach. This also matters very much for peacemaking and peacebuilding. If we better understand armed groups, we will better know what incentives to offer to encourage the transition from violence to nonviolence.
Và khi các nhóm này càng phức tạp và tinh vi, chúng ta càng ít nghĩ về chúng trên phương diện đổi lập với nhà nước. Vậy bây giờ chúng ta gọi một nhóm như Hezbollah là gì? Chúng điều hành một lãnh thổ, thực hiện hết tất cả các chức năng, chúng dọn dẹp rác thải, duy trì hệ thống xử lý nước thải. Đây là một nhà nước? Hay là một nhóm bạo động? Hoặc là một cái gì khác hơn và mới mẻ hơn? Còn ISIS thì sao? Đường ranh giới đã trở nên lu mờ. Chúng ta sống trong một thế giới có nhà nước, phi nhà nước, và lưng chừng ở giữa, và nhà nước càng suy yếu, như ở khi vực Trung Đông hiện tại, các nhân tố phi nhà nước sẽ càng lấn sân và lấp đầy các lỗ hổng. Điều này có ảnh hưởng đến chính quyền, vì để chống lại các nhóm này, chính quyền cần đầu tư nhiều hơn vào các công cụ phi quân sự. Việc lấp đầy lổ hổng quản lý phải là trọng tâm của bất kỳ chiến lược tiếp cận bền vững nào. Điều này cũng cần thiết cho việc tạo lập và xây dựng hòa bình. Nếu chúng ta hiểu rõ hơn về các nhóm vũ trang, chúng ta sẽ biết rõ hơn các yếu tố thúc đẩy sự chuyển tiếp từ bạo lực sang phi bạo lực.
So in this new contest between states and non-states, military power can win some battles, but it will not give us peace nor stability. To achieve these objectives, what we need is a long-term investment in filling that security gap, in filling that governance gap that allowed these groups to thrive in the first place.
Vì vậy trong cuộc chiến mới này giữa nhà nước và phi nhà nước, quân sự có thể đóng góp phần nào, nhưng sẽ không mang lại hòa bình lẫn ổn định. Để đạt được các mục tiêu đó, chúng ta cần đầu tư dài hạn vào việc lấp đầy lỗ hổng an ninh, lấp đầu lổ hổng quản lý mà các nhóm này luôn muốn tận dụng.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)