Namaste. Salaam. Shalom. Sat Sri Akal. Greetings to all of you from Pakistan. It is often said that we fear that which we do not know. And Pakistan, in this particular vein, is very similar. Because it has provoked, and does provoke, a visceral anxiety in the bellies of many a Western soul, especially when viewed through the monochromatic lens of turbulence and turmoil. But there are many other dimensions to Pakistan.
Namaste. Salaam. Shalom. Sat Sri Akal. Hân hạnh gửi lời chào từ Pakistan. Người ta thường nói chúng ta sợ những điều mình không biết. Và Pakistan, theo xu hướng này, cũng tương tự. Vì nó đã kích thích, và đang kích thích một sự lo lắng bên trong trong sâu thẳm 1 tâm hồn phương Tây, nhất là khi nhìn qua ống kính đơn sắc. của sự hỗn loạn và náo động. Nhưng còn có nhiều góc độ khác với Pakistan.
And what follows is a stream of images, a series of images captured by some of Pakistan's most dynamic and young photographers, that aims to give you an alternative glimpse, a look inside the hearts and minds of some ordinary Pakistani citizens. Here are some of the stories they wanted us to share with you.
Và tiếp theo là một chuỗi hình ảnh chụp bởi những nhiếp ảnh gia năng động vả trẻ trung nhất của Pakistan, cho bạn một cái nhìn khác, vào bên trong trái tim và tâm hồn của những thường dân Pakistan. Đây là vài câu chuyện họ muốn tôi kể với bạn.
My name is Abdul Khan. I come from Peshawar. I hope that you will be able to see not just my Taliban-like beard, but also the richness and color of my perceptions, aspirations and dreams, as rich and colorful as the satchels that I sell.
Tên tôi là Abdul Khan. Tôi đến từ Peshwar. Hy vọng bạn sẽ thấy không chỉ là râu quai nón giống Taliban của tôi, nhưng còn là sự giàu có và màu sắc của quan điểm, động lực và ước mơ của tôi, cũng giàu có và đầy màu sắc như những cái túi tôi bán.
My name is Meher and this is my friend Irim. I hope to become a vet when I grow up so that I can take care of stray cats and dogs who wander around the streets of the village that I live near Gilgit, northern Pakistan.
Tôi tên Meher và bạn tôi Irim. Tôi ước trở thành 1 thầy thuốc sau này. để chăm sóc chó mèo bị lạc đi quanh đường trong làng mà tôi sống, ở Gilgit, bắc Pakistan.
My name is Kailash. And I like to enrich lives through technicolored glass. Madame, would you like some of those orange bangles with the pink polka dots?
Tôi tên Kailash. Tôi muốn làm giàu cuộc sống của mình qua kính nhiều màu. Thưa bà, bà có muốn những vòng đeo tay màu cam với những chấm hồng này không?
My name is Zamin. And I'm an IDP, an internally displaced person, from Swat. Do you see me on the other side of this fence? Do I matter, or really exist for you?
Tôi tên Zamin. Và tôi là một người bị trục xuất nội bộ từ Swat. Bạn có thấy tôi bên này hàng rào không? Tôi có quan trọng, hay có tồn tại đối với bạn hay không?
My name is Iman. I am a fashion model, an up-and-coming model from Lahore. Do you see me simply smothered in cloth? Or can you move beyond my veil and see me for who I truly am inside?
Tôi tên Iman, một người mẫu thời trang. một người mẫu hứa hẹn từ Lahore. Bạn có thấy tôi được quần áo vây kín không? Hay bạn có thể di chuyển ra sau mạng che mặt của tôi và nhìn được con người thực bên trong của tôi?
My name is Ahmed. I am an Afghan refugee from the Khyber agency. I have come from a place of intense darkness. And that is why I want to illuminate the world.
Tôi tên Ahmed, một người tị nạn Afghanistan từ trụ sở Khyber. Tôi đến từ một nơi tăm tối. Và đó là lí do tôi muốn chiếu sáng thế giới.
My name is Papusay. My heart and drum beat as one. If religion is the opium of the masses, then for me, music is my one and only ganja.
Tôi tên Papusay. Trái tim và trống của tôi hòa nhịp. Nếu tôn giáo là thuốc phiện của số đông, thì âm nhạc là thứ thuốc duy nhất của tôi.
A rising tide lifts all boats. And the rising tide of India's spectacular economic growth has lifted over 400 million Indians into a buoyant middle class. But there are still over 650 million Indians, Pakistanis, Sri Lankans, Bangladeshis, Nepalese, who remain washed up on the shores of poverty.
Một cơn sóng dâng nâng tất cả thuyền lên. Và cơn sóng của sự phát triển kinh tế vượt bậc của Ấn Độ đã nâng lên 400 triệu người Ấn lên một đẳng cấp trung bình xán lạn. Nhưng còn 650 triệu người Ấn, Pakistan, Sri Lanka, Bangladesh, Nepal, bị rửa trôi trên bờ vực nghèo đói.
Therefore as India and Pakistan, as you and I, it behooves us to transcend our differences, to celebrate our diversity, to leverage our common humanity. Our collective vision at Naya Jeevan, which for many of you, as you all recognize, means "new life" in Urdu and Hindi, is to rejuvenate the lives of millions of low income families by providing them with affordable access to catastrophic health care. Indeed it is the emerging world's first HMO for the urban working poor.
Vì vậy như Ần Độ và Pakistan, như bạn và tôi, chúng ta cần vượt qua sự khác biệt để trân trọng sự đa dạng. để đẩy sự nhân văn chung của chúng ta lên. Cái nhìn chung của chúng ta về Naya Jeevan, mà đối với nhiều người ở đây, như bạn thấy, nghĩa là "cuộc sống mới" trong tiếng Urdu và Hindi là làm mới cuộc sống của hàng triệu người có thu nhập thấp bằng cách cho họ tiếp cận với y tế với chi phí chấp nhận được. Thật sự đó là tổ chức chăm sóc sức khỏe nổi lên đầu tiên trên thế giới dành cho dân nghèo lao động.
Why should we do this as Indians and Pakistanis? We are but two threads cut from the same cloth. And if our fates are intertwined, then we believe that it is good karma, it is good fortune. And for many of us, our fortunes do indeed lie at the bottom of the pyramid. Thank you. (Applause)
Tại sao chúng ta, người Ấn Độ và Pakistan phải làm việc này? Chúng ta là hai mảnh vài được cắt ra từ một. và nếu số phận của chúng ta dính với nhau thì ta nên tin rằng đó là số phận, một duyên kiếp. Đối với nhiều người trong chúng ta, số phận nằm ngay chân kim tự tháp. Cảm ơn. (Vỗ tay)
Chris Anderson: Fantastic. Just stay up here. That was fantastic. I found that really moving. You know, we fought hard to get at least a small Pakistani contingent to come. It felt like it was really important. They went through a lot to get here. Would the Pakistanis please just stand up please? I just really wanted to acknowledge you. (Applause) Thank you so much.
Chris Anderson: Tuyệt vời. Xin hãy đứng lại đó. Thật tuyệt vời. Tôi cảm thấy thật xúc động. Bạn biết đó, chúng ta đã đấu tranh để có ít nhất một đội quân Pakistan đến. Tôi cảm thấy nó rất quan trọng. Họ trải qua rất nhiều đề đi đến đó. Những người Pakistan xin vui lòng đứng dậy được không? Tôi thực sự muốn cho các bạn biết. (Vỗ tay) Cảm ơn rất nhiều.