Bruno Giussani: Commissioner, thank you for coming to TED.
Ngài ủy viên, cám ơn ông đã đến với TED.
António Guterres: Pleasure.
Rất hân hạnh.
BG: Let's start with a figure. During 2015, almost one million refugees and migrants arrived in Europe from many different countries, of course, from Syria and Iraq, but also from Afghanistan and Bangladesh and Eritrea and elsewhere. And there have been reactions of two different kinds: welcoming parties and border fences. But I want to look at it a little bit from the short-term and the long-term perspective. And the first question is very simple: Why has the movement of refugees spiked so fast in the last six months?
Hãy bắt đầu với vấn đề. Trong năm 2015, gần 1 triệu dân tị nạn và người nhập cư đã đến Châu Âu từ nhiều quốc gia khác nhau. tất nhiên là từ Syria và Iraq, có cả Afghanistan, Bangladesh, Eritrea và một số nơi khác. Và đã có hai phản ứng trái chiều: chào đón nồng nhiệt và rào cản phân biệt. Nhưng tôi muốn xem xét vấn đề này một chút từ phương diện ngắn hạn và lâu dài. Và câu hỏi đầu tiên rất đơn giản: Vì sao làn sóng người tị nạn lại tăng nhanh trong sáu tháng qua?
AG: Well, I think, basically, what triggered this huge increase was the Syrian refugee group. There has been an increased movement into Europe from Africa, from Asia, but slowly growing, and all of a sudden we had this massive increase in the first months of this year. Why? I think there are three reasons, two long-term ones and the trigger. The long-term ones, in relation to Syrians, is that hope is less and less clear for people. I mean, they look at their own country and they don't see much hope to go back home, because there is no political solution, so there is no light at the end of the tunnel. Second, the living conditions of the Syrians in the neighboring countries have been deteriorating. We just had research with the World Bank, and 87 percent of the Syrians in Jordan and 93 percent of the Syrians in Lebanon live below the national poverty lines. Only half of the children go to school, which means that people are living very badly. Not only are they refugees, out of home, not only have they suffered what they have suffered, but they are living in very, very dramatic conditions.
Tôi cho là, về cơ bản, điều làm bùng nổ sự tăng nhanh này chính là người tị nạn từ Syria. Làn sóng người nhập cư sang Châu Âu từ Châu Phi và Châu Á vẫn tăng nhưng chậm, và bất thình lình chúng ta gặp phải sự tăng trưởng ồ ạt này trong những tháng đầu tiên của năm nay. Vì sao? Thôi cho rằng có 3 nguyên nhân, 2 cái gián tiếp, và 1 cái trực tiếp. Nguyên nhân gián tiếp có liên quan đến người Syria đó là hi vọng càng ngày càng mờ mịt dần đối với họ Nghĩa là, khi họ nhìn vào đất nước của họ họ không tìm thấy nhiều hi vọng để quay trở về, bởi vì không hề có giải pháp về chính trị cho nên không hề có bất cứ ánh sáng nào cuối đường hầm cả. Nguyên nhân thứ hai là điều kiện sống của người dân Syria ở các nước lân cận luôn luôn bị phá hoại Từng có một khảo sát với Ngân hàng thế giới, và 87% người dân Syria ở Jordan cùng với 93% người dân Syria ở Lebanon sống dưới mức nghèo đói của đất nước. Chỉ một nửa số trẻ em được đi học, có nghĩa là người dân đang sống vô cùng khó khăn Họ không chỉ là người tị nạn vô gia cư, họ không chỉ chịu đựng những gì họ đã từng chịu đựng, mà họ còn đang sống trong điều kiện cực kì bi thảm
And then the trigger was when all of a sudden, international aid decreased. The World Food Programme was forced, for lack of resources, to cut by 30 percent food support to the Syrian refugees. They're not allowed to work, so they are totally dependent on international support, and they felt, "The world is abandoning us." And that, in my opinion, was the trigger. All of a sudden, there was a rush, and people started to move in large numbers and, to be absolutely honest, if I had been in the same situation and I would have been brave enough to do it, I think I would have done the same.
Và rồi sự khởi đầu nổ ra khi mà bất thình lình cứu trợ quốc tế giảm Chương trình lương thực thế giới, vì thiếu nguồn lực, bị bắt phải cắt giảm 30% lương thực cho người tị nạn Syria. Họ không được đi làm, vì thế họ hoàn toàn phụ thuộc vào nguồn trợ cấp quốc tế, và họ thấy như "thế giới đang bỏ mặc chúng tôi." Và theo tôi điều đó chính là khởi đầu. Bất ngờ xuất hiện 1 làn sóng ồ ạt và người dân bắt đầu di cư với 1 lượng lớn và, nói thật ra, nếu tôi cũng nằm trong trường hợp như thế và tôi có đủ can đảm để làm điều đó, tôi cũng sẽ làm giống như họ.
BG: But I think what surprised many people is it's not only sudden, but it wasn't supposed to be sudden. The war in Syria has been happening for five years. Millions of refugees are in camps and villages and towns around Syria. You have yourself warned about the situation and about the consequences of a breakdown of Libya, for example, and yet Europe looked totally unprepared.
Nhưng tôi nghĩ, điều gây ngạc nhiên với nhiều người là nó không chỉ bất ngờ mà nó còn không được cho là sự bất ngờ Chiến tranh Syria đã diễn ra trong suốt 5 năm Hàng triệu người tị nạn đã ở trong các trại, làng và thị trấn quanh Syria. Bạn phải tự cảnh giác với tình hình và với cả hậu quả của sự sụp đổ ví dụ như của Lybia, và Châu Âu có vẻ như hoàn toàn chưa hề chuẩn bị gì trước.
AG: Well, unprepared because divided, and when you are divided, you don't want to recognize the reality. You prefer to postpone decisions, because you do not have the capacity to make them. And the proof is that even when the spike occurred, Europe remained divided and was unable to put in place a mechanism to manage the situation. You talk about one million people. It looks enormous, but the population of the European Union is 550 million people, which means we are talking about one per every [550] Europeans. Now, in Lebanon, we have one refugee per three Lebanese. And Lebanon? Struggling, of course, but it's managing. So, the question is: is this something that could have been managed if -- not mentioning the most important thing, which would have been addressing the root causes, but forgetting about root causes for now, looking at the phenomenon as it is -- if Europe were able to come together in solidarity to create an adequate reception capacity of entry points? But for that, the countries at entry points need to be massively supported, and then screening the people with security checks and all the other mechanisms, distributing those that are coming into all European countries, according to the possibilities of each country. I mean, if you look at the relocation program that was approved by the Commission, always too little too late, or by the Council, too little too late --
Chưa chuẩn bị trước vì bị chia rẽ, và một khi bạn bị chia rẽ, bạn không muốn nhận diện thực tế. Bạn thích trì hoãn các quyết định, bởi vì bạn không đủ năng lực để thực hiện chúng. Và bằng chứng là thậm chí khi sự tăng đột biến xảy ra, Châu Âu vẫn chia rẽ và không thể đưa ra một cơ chế để quản lí tình hình. Bạn nói về một triệu người. Nó có vẻ lớn, nhưng dân số của khối Châu Âu là 550 triệu người, điều đó có nghĩa là chúng ta đang nói về 1 trên 2000 người Châu Âu. Hiện giờ ở Lebanon, chúng ta có 1 dân tị nạn trên 3 người dân Lebanon. Lebanon? Đang đấu tranh, tất nhiên, nhưng nó cũng là đang quản lí. Cho nên, câu hỏi đặt ra là: có thứ gì mà có thể quản lí được nếu..không nhắc đến những điều quan trọng nhất, mà đã được giải quyết tận gốc, bây giờ cũng hãy quên những nguyên do gốc, mà chỉ nhìn hiện tượng này như bây giờ nếu Châu Âu có thể cùng nhau đoàn kết để tạo ra những điểm vào có đầy đủ khả năng tiếp nhận? Nhưng như thế, những nước tại các vị trí nhập cảnh cần phải được hỗ trợ rất lớn sau đó thì sàn lọc mọi người với những kiểm tra an ninh và tất cả những cơ chế khác, phải phân phối những người đang đến cho tất cả các nước Châu Âu, tùy thuộc theo khả năng của từng nước. Tức là nếu bạn nhìn vào chương trình tái định cư mà đã được phê duyệt bởi Ủy Ban, luôn luôn quá ít và quá trễ, hay bởi Hội Đồng, cũng quá ít và quá trễ
BG: It's already breaking down.
BG: Nó đã đổ vỡ rồi.
AG: My country is supposed to receive four thousand. Four thousand in Portugal means nothing. So this is perfectly manageable if it is managed, but in the present circumstances, the pressure is at the point of entry, and then, as people move in this chaotic way through the Balkans, then they come to Germany, Sweden, basically, and Austria. They are the three countries that are, in the end, receiving the refugees. The rest of Europe is looking without doing much.
AG: Nước tôi phải tiếp nhận 4 ngàn người 4 ngàn người đối với Bồ Đào Nha không là gì Vì vậy nó hoàn toàn có thế quản lí được nếu nó được quản lí, nhưng với tình hình hiện nay, áp lực lại đặt lên những điểm nhập cảnh, và rồi, vì mọi người di chuyển theo cách hỗn loạn này qua vùng Balkans, rồi, về cơ bản họ đến Đức, Thụy Điển, và Áo Đó là 3 nước cuối cùng lại phải tiếp nhận người tị nạn. Các nước Châu Âu còn lại chỉ nhìn mà không làm gì hơn
BG: Let me try to bring up three questions, playing a bit devil's advocate. I'll try to ask them, make them blunt. But I think the questions are very present in the minds of many people in Europe right now, The first, of course, is about numbers. You say 550 million versus one million is not much, but realistically, how many people can Europe take?
BG: Hãy để tôi thử nêu ra 3 câu hỏi, diễn vai kẻ biện hộ cho ma quỷ. tôi sẽ cố gắng hỏi chúng làm chúng mòn dần Nhưng tôi nghĩ các câu hỏi này hiện giờ đang ở trong đầu của nhiều người dân Châu Âu Đầu tiên dĩ nhiên là về các con số. Ông nói rằng 550 triệu so với 1 triệu chẳng là bao nhiêu, nhưng thực tế thì, Châu Âu có thể tiếp nhận bao nhiêu người?
AG: Well, that is a question that has no answer, because refugees have the right to be protected. And there is such a thing as international law, so there is no way you can say, "I take 10,000 and that's finished." I remind you of one thing: in Turkey, at the beginning of the crisis, I remember one minister saying, "Turkey will be able to receive up to 100,000 people." Turkey has now two million three-hundred thousand or something of the sort, if you count all refugees.
AG: Vâng, đây là câu hỏi mà không có câu trả lời, vì những người tị nạn có quyền được bảo vệ Và nó như là một điều luật quốc tế, vì thế không thể nào nói rằng: "Tôi sẽ nhận 10,000 người và chấm hết" Tôi muốn nhắc bạn một điều: ở Thổ Nhĩ Kì, lúc bắt đầu cuộc khủng hoảng tôi nhớ có một thủ tướng nói rằng: "Thổ Nhĩ Kì có thể tiếp nhận lên đến 100,000 người" Bây giờ Thỗ Nhĩ Kì có khoảng 2 triệu 3 trăm ngàn hoặc cỡ đó, nếu bạn đếm hết tất cả người tị nạn.
So I don't think it's fair to say how many we can take. What it is fair to say is: how we can we organize ourselves to assume our international responsibilities? And Europe has not been able to do so, because basically, Europe is divided because there is no solidarity in the European project. And it's not only about refugees; there are many other areas. And let's be honest, this is the moment in which we need more Europe instead of less Europe. But as the public less and less believes in European institutions, it is also each time more difficult to convince the public that we need more Europe to solve these problems.
Vì thế tôi không nghĩ nó công bằng để nói chúng ta có thể tiếp nhận bao nhiêu Mà điều công bằng để nói là: làm thế nào chúng ta có thể tự tổ chức để đảm đương trách nhiệm quốc tế của mình? Và Châu Âu cũng đã không làm được điều đó vì cơ bản là Châu Âu đang chia rẽ bởi thiếu sự đoàn kết trong dự án Châu Âu. Và nó không phải chỉ về người tị nạn; nó còn có nhiều mặt khác. Và nói thật là, đây là thời điểm chúng ta cần nhiều Châu Âu thay vì ít Châu Âu. Nhưng vì công chúng đang ngày càng mất dần niềm tin vào các tổ chức Châu Âu, nên cũng càng ngày càng khó để thuyết phục công chúng rằng chúng ta cần Châu Âu để xử lí các vấn đề này
BG: We seem to be at the point where the numbers turn into political shifts, particularly domestically. We saw it again this weekend in France, but we have seen it over and over in many countries: in Poland and in Denmark and in Switzerland and elsewhere, where the mood changes radically because of the numbers, although they are not very significant in absolute numbers. The Prime Minister of --
Có vẻ chúng ta đang ở vị trí mà những con số trở thành sự thay đổi chính trị, đặc biệt là trong nước Ta đã thấy điều đó cuối tuần qua ở Pháp nhưng chúng ta cũng đã thấy nó qua rất nhiều nước: ở Ba Lan, Đan Mạch, và ở Thụy Sỹ cùng vài nơi khác, nơi mà tâm trạng thay đổi nhanh chóng vì những con số, mặc dù chúng không đáng kể so với các con số trên tổng thể Thủ tướng của...
AG: But, if I may, on these: I mean, what does a European see at home in a village where there are no migrants? What a European sees is, on television, every single day, a few months ago, opening the news every single day, a crowd coming, uncontrolled, moving from border to border, and the images on television were of hundreds or thousands of people moving. And the idea is that nobody is taking care of it -- this is happening without any kind of management. And so their idea was, "They are coming to my village." So there was this completely false idea that Europe was being invaded and our way of life is going to change, and everything will -- And the problem is that if this had been properly managed, if people had been properly received, welcomed, sheltered at point of entry, screened at point of entry, and the moved by plane to different European countries, this would not have scared people. But, unfortunately, we have a lot of people scared, just because Europe was not able to do the job properly.
Nhưng, nếu tôi có thể, bằng các: Ý tôi là, một người dân Châu Âu sẽ thấy gì khi ở nhà trong một ngôi làng không có người tị nạn? Điều mà người Châu Âu này thấy, trên TV, Hằng ngày, vài tháng trước đây, mở tin tức hằng ngày, một đám đông đến, không kiểm soát, di chuyển từ biên giới đến biên giới, và những hình ảnh trên TV là hàng trăm hàng nghìn người đang di chuyển Và tư tưởng là chẳng có ai quan tâm đến điều đó Nó xảy ra mà không có bất kì biện pháp quản lí nào Và vì thế tư tưởng của họ là: "Họ sẽ đến làng của mình" Cho nên đây là một tư tưởng hoàn toàn sai lầm đang chiếm ngự ở Châu Âu Và cách sống của chúng ta sẽ thay đổi, và mọi thứ sẽ... Và vấn đề là nếu điều này được quản lí đúng cách, nếu mọi người được tiếp nhận đúng cách, được chào đón, được che chở tại điểm nhập cảnh,được sàng lọc ngay tại đó, rồi di chuyển bằng máy bay đến các quốc gia Châu Âu khác, Thì nó đã chẳng làm mọi người lo sợ. Nhưng, đáng tiếc là, chúng ta có quá nhiều người lo sợ, chỉ vì Châu Âu đã không thể làm việc này một cách đúng đắn.
BG: But there are villages in Germany with 300 inhabitants and 1,000 refugees. So, what's your position? How do you imagine these people reacting?
BG: Nhưng có một ngôi làng ở Đức với 300 dân cư và 1000 người tị nạn. Vậy, thái độ của ông là gì? Ông tưởng tượng thế nào về phản ứng của họ
AG: If there would be a proper management of the situation and the proper distribution of people all over Europe, you would always have the percentage that I mentioned: one per each 2,000. It is because things are not properly managed that in the end we have situations that are totally impossible to live with, and of course if you have a village -- in Lebanon, there are many villages that have more Syrians than Lebanese; Lebanon has been living with that. I'm not asking for the same to happen in Europe, for all European villages to have more refugees than inhabitants. What I am asking is for Europe to do the job properly, and to be able to organize itself to receive people as other countries in the world were forced to do in the past.
AG: Nếu như có sự quản lí đúng đắn cho tình huống này và sự phân phối hợp lí cho người tị nạn trên khắp Châu Âu, bạn sẽ luôn có được tỉ lệ như tôi đã nêu một trên 2000. Bởi vì mọi thứ đã không được quản lí đúng cách nên cuối cùng ta có những tình huống mà hoàn toàn không thể sống cùng được, và dĩ nhiên nếu bạn có một ngôi làng... ở Lebanon, có rất nhiều ngôi làng mà có nhiều người Syria hơn cả người Lebanon; Lebanon đã sống với nó. Tôi không yêu cầu điều tương tự xảy ra ở Châu Âu cho mọi ngôi làng Châu Âu đều phải có nhiều người tị nạn hơn dân cư. Điều tôi yêu cầu cho Châu Âu là làm việc một cách đúng đắn. và có khả năng tự tổ chức để tiếp nhận người tị nạn như các nước khác trên thế giới đã buộc phải làm trong quá khứ
BG: So, if you look at the global situation not only at Europe --
Vậy, nếu nhìn vào tình hình trên thế giới chứ không chỉ ở Châu Âu
(Applause)
(Vỗ tay)
BG: Yes!
BG: Vâng!
(Applause)
(Vỗ tay)
BG: If you look at the global situation, so, not only at Europe, I know you can make a long list of countries that are not really stepping up, but I'm more interested in the other part -- is there somebody who's doing the right thing?
Nếu ông nhìn vào tình hình toàn cầu, không chỉ mỗi Châu Âu Tôi biết ông có thể kể ra một danh sách dài các nước mà không thật sự đẩy mạnh nhưng tôi quan tâm hơn ở chỗ là có ai đó đang đi đúng đường hay không?
AG: Well, 86 percent of the refugees in the world are in the developing world. And if you look at countries like Ethiopia -- Ethiopia has received more than 600,000 refugees. All the borders in Ethiopia are open. And they have, as a policy, they call the "people to people" policy that every refugee should be received. And they have South Sudanese, they have Sudanese, they have Somalis. They have all the neighbors. They have Eritreans. And, in general, African countries are extremely welcoming of refugees coming, and I would say that in the Middle East and in Asia, we have seen a tendency for borders to be open.
AG: Vâng, 86% người tị nạn trên thế giới hiện đang ở những nước đang phát triển. Và nếu bạn nhìn đến các quốc gia như Etiopia Etiopia đã tiếp nhận hơn 600,000 người tị nạn. Tất cả biên giới của Etiopia đều mở cửa. Và họ có, như một chính sách, họ gọi nó là chính sách "người với người" mọi người tị nạn đều nên được tiếp nhận. Và họ có người Nam Sudan, họ có người Sudan, người Somali. Họ tiếp nhận tất cả các nước láng giềng Họ có người Eritrea. Và, nhìn chung, Các nước Châu Phi cực kì chào đón người tị nạn, và tôi phải nói rằng, ở Trung Đông và ở Châu Á, chúng ta thấy một xu hướng để biên giới mở cửa
Now we see some problems with the Syrian situation, as the Syrian situation evolved into also a major security crisis, but the truth is that for a large period, all borders in the Middle East were open. The truth is that for Afghans, the borders of Pakistan and Iran were open for, at the time, six million Afghans that came. So I would say that even today, the trend in the developing world has been for borders to be open. The trend in the developed world is for these questions to become more and more complex, especially when there is, in the public opinion, a mixture of discussions between refugee protections on one side and security questions -- in my opinion, misinterpreted -- on the other side.
Giờ ta xem xét vài vấn đề với tình hình ở Syria, khi tình hình ờ Syria phát triển thành một cuộc khủng hoảng an ninh lớn, nhưng sự thật là trong một thời kì dài, tất cả biên giới ở Trung Đông vẫn mở. Sự thật là với dân Afghanistan các biên giới của Pakistan và Iran đã được mở, tại lúc đó, cho 6 triệu người Afghanistan vào. Vì vậy tôi phải nói rằng thậm chí ngày nay xu hường ở các nước đang phát triển vẫn luôn là mở cửa biên giới. Xu hướng ở các nước phát triển cho những câu hỏi này trở nên càng ngày càng phức tạp, đặc biệt là khi trong dư luận có một sự pha trộn giữ một bên là bảo vệ người tị nạn và bên còn lại là những câu hỏi về an toàn ...theo ý kiến của tôi là hiểu sai
BG: We'll come back to that too, but you mentioned the cutting of funding and the vouchers from the World Food Programme. That reflects the general underfunding of the organizations working on these issues. Now that the world seems to have woken up, are you getting more funding and more support, or it's still the same?
Chúng ta cũng sẽ trở lại với nó nhưng ông đã nhắc đến sự cắt giảm kinh phí và các chứng từ từ chương trình Lương thực... ...Thế giới. Điều đó phản ánh về quỹ chung của các tổ chức đang làm việc trên những vấn đề này. Bây giờ thì thế giới dường như đã thức tỉnh ông nhận được nhiều kinh phí và hỗ trợ hơn hay nó vẫn như cũ?
AG: We are getting more support. I would say that we are coming close to the levels of last year. We were much worse during the summer. But that is clearly insufficient to address the needs of the people and address the needs of the countries that are supporting the people. And here we have a basic review of the criteria, the objectives, the priorities of development cooperation that is required.
Chúng tôi nhận được nhiều ủng hộ hơn. Tôi phải nói là chúng tôi đang tiến gần hơn tới các mức độ của năm ngoái Chúng tôi đã khó khăn hơn nhiều trong suốt mùa hè. Nhưng nó rõ ràng là không đủ để giải quyết các nhu cầu của người dân và đáp ứng các yêu cầu của các nước đang tiếp nhận người tị nạn. Và ở đây chúng tôi có một đánh giá cơ bản về các chỉ tiêu, các mục tiêu, các ưu tiên cho hợp tác phát triển được yêu cầu.
For instance, Lebanon and Jordan are middle-income countries. Because they are middle-income countries, they cannot receive soft loans or grants from the World Bank. Now, today this doesn't make any sense, because they are providing a global public good. They have millions of refugees there, and to be honest, they are pillars of stability in the region, with all the difficulties they face, and the first line of defense of our collective security. So it doesn't make sense that these countries are not a first priority in development cooperation policies. And they are not. And not only do the refugees live in very dramatic circumstances inside those countries, but the local communities themselves are suffering, because salaries went down, because there are more unemployed, because prices and rents went up. And, of course, if you look at today's situation of the indicators in these countries, it is clear that, especially their poor groups of the population, are living worse and worse because of the crisis they are facing.
Ví dụ, Lebanon và Jordan là những nước có thu nhập trung bình. Vì họ là các nước thu nhập trung bình, họ không thể nhận các khoản vay mềm hay tài trợ từ Ngân hàng Thế giới Ngày nay điều đó chẳng còn ý nghĩa nữa. vì họ đang cung cấp một lợi ích chung toàn cầu. Họ có hàng triệu người tị nạn ở đó, và thành thật là họ là những trụ cột cho sự cân bằng trong khu vực, cùng với tất cả các khó khăn họ đối mặt và hàng rào đầu tiên cho an ninh chung của chúng tôi. Vì thế nó có nghĩa rằng các nước đó không phải là ưu tiên hàng đầu trong chính sách hợp tác phát triển. Và họ không phải. Và không chỉ người tị nạn đang sống trong tình cảnh vô cùng bi đát trong những nước này, mà cả những cộng đồng địa phương cũng đang tự chịu đau khổ, vì đồng lương của họ giảm, vì có nhiều người thất nghiệp hơn, vì giá cả và giá thuê tăng cao. And, dĩ nhiên, nếu bạn nhìn vào tình hình hôm nay của các chỉ số trong các quốc gia này, nó rõ ràng rằng, đặc biệt là nhóm người nghèo trong dân số của họ đang sống càng ngày càng tệ bởi vì cuộc khủng hoảng họ đang đối mặt
BG: Who should be providing this support? Country by country, international organizations, the European Union? Who should be coming up with this support?
BG: Vậy ai sẽ là người hỗ trợ? Các quốc gia, tổ chức quốc tế, hay Liên minh Châu Âu? Ai sẽ đưa ra sự hỗ trợ?
AG: We need to join all efforts. It's clear that bilateral cooperation is essential. It's clear that multilateral cooperation is essential. It's clear that international financial institutions should have flexibility in order to be able to invest more massively in support to these countries. We need to combine all the instruments and to understand that today, in protracted situations, at a certain moment, that it doesn't make sense anymore to make a distinction between humanitarian aid and development aid or development processes. Because you are talking about children in school, you are talking about health, you are talking about infrastructure that is overcrowded. You are talking about things that require a long-term perspective, a development perspective and not only an emergency humanitarian aid perspective.
Chúng ta cần kết hợp mọi nỗ lực Rõ ràng là hợp tác song phương là điều cần thiết. Rõ ràng là hợp tác đa phương là điều cần thiết. và cũng rõ ràng là các tổ chức tài chính thế giới cần có sự linh hoạt để có thể đầu tư lớn hơn nhằm hỗ trợ các nước này. Chúng ta cần kết hợp mọi phương tiện, và để hiểu rằng ngày hôm nay, trong 1 tình trạng kéo dài tại 1 thời điểm nhất định nó không còn nghĩa lí gì nữa để phân biệt giữa viện trợ nhân đạo và viện trợ phát triển hay các quá trình phát triển. Bởi vì bạn đang nói đến trẻ em trong trường học, bạn đang nói về sức khỏe, bạn đang nói về sự quá tải của cơ sở hạ tầng bạn nói về những điều đòi hỏi phải có tầm nhìn dài hạn, một quan điểm phát triển và không phải chỉ là một quan điểm cứu trợ nhân đạo khẩn cấp.
BG: I would like your comment on something that was in newspapers this morning. It is a statement made by the current front-runner for the Republican nomination for US President, Donald Trump. Yesterday, he said this.
Tôi muốn biết nhận xét của ông về vài thứ được đang trên báo sáng nay. Nó là một tuyên bố của ứng cử viên hiện tại cho chức Tổng thống Mỹ của đảng Cộng hòa, Donald Trump. Hôm qua ông ta đã nói nó.
(Laughter)
(cười)
No, listen to this. It's interesting. I quote: "I am calling for a total and complete shutdown of Muslims entering the US, until our country's representatives can figure out what's going on." How do you react to that?
Không, hãy lắng nghe. Nó rất thú vị. Tôi xin trích dẫn: "Tôi kêu gọi một sự đóng cửa hoàn toàn với người Hồi giáo đang đến Mỹ, cho tới khi các đại diện của nước ta có thể tìm ra được chuyện gì đang xảy ra" Ông phản ứng thế nào về nó?
AG: Well, it's not only Donald Trump. We have seen several people around the world with political responsibility saying, for instance, that Muslims refugees should not be received. And the reason why they say this is because they think that by doing or saying this, they are protecting the security of their countries. Now, I've been in government. I am very keen on the need for governments to protect the security of their countries and their people. But if you say, like that, in the US or in any European country, "We are going to close our doors to Muslim refugees," what you are saying is the best possible help for the propaganda of terrorist organizations. Because what you are saying --
Vâng, không chỉ mỗi Donald Trump. Chúng ta có một vài người khắp thế giới với trách nhiệm chính trị trong tay nói, ví dụ như, dân tị nạn Hồi giáo không nên được tiếp nhận Và nguyên nhân họ nói thế là vì họ nghĩ rằng, bằng cách nói và làm những điều này, họ đang bảo vệ an ninh cho đất nước của mình Bây giờ, tôi ở trong chính phủ tôi rất quan tâm đến sự cần thiết cho chính phủ để bảo vệ an ninh của đất nước họ và người dân của họ Nhưng nếu bạn nói những điều như thế ở Mỹ hay ờ bất kì nước Châu Âu nào, "Chúng ta chuẩn bị đóng của biên giời đối với người tị nạn Hồi giáo," những gì bạn đang nói chính là sự giúp đỡ tốt nhất có thể cho việc tuyên truyền của các tổ chức khủng bố Bởi vì bạn đang nói...
(Applause)
(Vỗ tay)
What you are saying will be heard by all the Muslims in your own country, and it will pave the way for the recruitment and the mechanisms that, through technology, Daesh and al-Nusra, al-Qaeda, and all those other groups are today penetrating in our societies. And it's just telling them, "You are right, we are against you." So obviously, this is creating in societies that are all multiethnic, multi-religious, multicultural, this is creating a situation in which, really, it is much easier for the propaganda of these terrorist organizations to be effective in recruiting people for terror acts within the countries where these kinds of sentences are expressed.
Những gì bạn đang nói sẽ được lắng nghe bởi tất cả người Hồi giáo ở đất nước bạn và nó sẽ mở được cho việc tuyển dụng và các cơ chế mà thông qua công nghệ Daesh và al-Nusra, al-Qaeda, và tất cả những nhóm khác, đang thâm nhập vào xã hội của chúng ta lúc này Và nó chỉ nói cho bọn chúng là "Các người đã đúng, chúng tôi chống lại các người" Rõ ràng điều này đang tạo ra trong xã hội đa chủng tộc, đa tôn giáo, đa văn hóa điều này đang tạo ra một tình huống mà trong đó, thực sự, nó dễ dàng hơn nhiều cho việc tuyên truyền của các tổ chức khủng bố có hiệu quả trong việc lôi kéo mọi người vào những hành vi khủng bố ở những nước mà những lời lẽ kia được nói ra
BG: Have the recent attacks in Paris and the reactions to them made your job more difficult?
Những vụ tấn công gần đây vào Paris và những phản ứng về chúng có phải đã làm công việc của ông khó khăn?
AG: Undoubtedly.
Không còn nghi ngờ gì nữa
BG: In what sense?
Ý ông là sao?
AG: In the sense that, I mean, for many people the first reaction in relation to these kinds of terrorist attacks is: close all borders -- not understanding that the terrorist problem in Europe is largely homegrown. We have thousands and thousands of European fighters in Syria and in Iraq, so this is not something that you solve by just not allowing Syrians to come in. And I must say, I am convinced that the passport that appeared, I believe, was put by the person who has blown --
Ý tôi là, với nhiều người, phản ứng đầu tiên cho những kiểu tấn công khủng bố thế này là: đóng cửa biên giới mà không hiểu rằng vấn đề khủng bố ở Châu Âu phần lớn là thuộc về nội bộ Chúng ta có hàng ngàn hàng ngàn chiến sĩ Châu Âu đang chiến đấu ở Syria và Iraq, vì vậy đây là việc không dễ dàng được giải quyết chỉ bằng cách cấm cửa người Syria. Và tôi phải nói là, tôi đã bị thuyết phục rằng việc các hộ chiếu xuất hiện, tôi tin, đã được đặt bởi những người đã đánh bom...
BG: -- himself up, yeah.
BG:... đánh bom tự sát, vâng
AG: [I believe] it was on purpose, because part of the strategies of Daesh is against refugees, because they see refugees as people that should be with the caliphate and are fleeing to the crusaders. And I think that is part of Daesh's strategy to make Europe react, closing its doors to Muslim refugees and having an hostility towards Muslims inside Europe, exactly to facilitate Daesh's work.
AG: Nó đều có mục đích cả, vì một phần chiến lược của Daesh là chống lại dân tị nạn, vì họ nhìn người tị nạn như những kẻ nên đi theo nhà nước Hồi giáo và đang lẫn trốn quân viễn chinh. Và tôi nghĩ một phần chiến lược của Daesh là làm cho Châu Âu phản ứng lại, đóng cửa biên giới với người tị nạn Hồi Giáo và có thái độ thù địch đối với người Hồi giáo trong Châu Âu tạo thuận lợi một cách chính xác cho công việc của Daesh.
And my deep belief is that it was not the refugee movement that triggered terrorism. I think, as I said, essentially terrorism in Europe is today a homegrown movement in relation to the global situation that we are facing, and what we need is exactly to prove these groups wrong, by welcoming and integrating effectively those that are coming from that part of the world.
Và tôi tin chắc rằng không phải việc di cư tị nạn đã kích hoạt khủng bố. Tôi nghĩ, như tôi đã nói bản chất việc khủng bố ở Châu Âu hiện nay là một hành động mang tính nội bộ liên quan đến tình hình toàn cầu mà chúng ta đang phải đối mặt và điều chúng ta cần làm chính xác là chứng minh những nhóm này đã sai bằng cách chào đón và hội nhập một cách hiệu quả những người đến từ phần đó của thế giới
And another thing that I believe is that to a large extent, what we are today paying for in Europe is the failures of integration models that didn't work in the '60s, in the '70s, in the '80s, in relation to big migration flows that took place at that time and generated what is today in many of the people, for instance, of the second generation of communities, a situation of feeling marginalized, having no jobs, having improper education, living in some of the neighborhoods that are not adequately provided by public infrastructure. And this kind of uneasiness, sometimes even anger, that exists in this second generation is largely due to the failure of integration policies, to the failure of what should have been a much stronger investment in creating the conditions for people to live together and respect each other. For me it is clear.
Và một điều khác tôi tin là ở một mức độ lớn những gì chúng ta bây giờ đang trả giá ở Châu Âu là những thất bại trong các mô hình hội nhập không hoạt động từ những thập niên 60, 70 và 80, liên quan đến luồng di cư lớn đã diễn ra tại thời điểm đó và đã tạo ra thứ mà ngày nay trong nhiều người, ví dụ như, ở thế hệ thứ hai của cộng đồng, một tình trạng cảm thấy thiệt thòi, không có việc làm, không được giáo dục đúng cách, sống trong những khu vực mà không được cung cấp đầy đủ cơ sở hạ tầng công cộng. Và loại khó chịu này, thậm chí đôi lúc là giận dữ, xuất hiện trong thế hệ thứ hai phần lớn đều vì sự thất bại trong các chính sách hội nhập, sự thất bại trong những thứ đáng lẽ nên được đầu tư mạnh hơn để tạo ra một điều kiện cho mọi người cùng sống chung và tôn trọng lẫn nhau. Với tôi điều đó là rõ ràng
(Applause)
(Vỗ tay)
For me it is clear that all societies will be multiethnic, multicultural, multi-religious in the future. To try to avoid it is, in my opinion, impossible. And for me it's a good thing that they will be like that, but I also recognize that, for that to work properly, you need a huge investment in the social cohesion of your own societies. And Europe, to a large extent, failed in that investment in the past few decades.
Với tôi, nó rõ ràng là tất cả các xã hội sẽ trở nên đa sắc tộc, đa văn hóa, đa tôn giáo trong tương lai. Cố gắng để ngăn cản nó, theo ý kiến của tôi, là không có khả năng. Và với tôi nó là điều tốt nếu chúng trở nên như thế, nhưng tôi cũng phát hiện ra rằng, để hành động đúng đắn cho điều đó bạn cần đầu tư rất lớn trong các liên kết xã hội ở các xã hội của riêng bạn và Châu Âu, trên một mức độ lớn, đã thất bại trong việc đầu tư này trong những thế kỉ qua
BG: Question: You are stepping down from your job at the end of the year, after 10 years. If you look back at 2005, when you entered that office for the first time, what do you see?
Câu hỏi: ông chuẩn bị hoàn tất công việc của mình vào cuối năm nay sau 10 năm. Nếu nhìn lại năm 2005, khi ông lần đầu tiên bước chân vào văn phòng, ông nhìn thấy gì?
AG: Well, look: In 2005, we were helping one million people go back home in safety and dignity, because conflicts had ended. Last year, we helped 124,000. In 2005, we had about 38 million people displaced by conflict in the world. Today, we have more than 60 million. At that time, we had had, recently, some conflicts that were solved. Now, we see a multiplication of new conflicts and the old conflicts never died: Afghanistan, Somalia, Democratic Republic of Congo. It is clear that the world today is much more dangerous than it was. It is clear that the capacity of the international community to prevent conflicts and to timely solve them, is, unfortunately, much worse than what it was 10 years ago. There are no clear power relations in the world, no global governance mechanisms that work, which means that we live in a situation where impunity and unpredictability tend to prevail, and that means that more and more people suffer, namely those that are displaced by conflicts.
AG: Vâng, nhìn xem: Năm 2005, chúng tôi đang giúp đỡ 1 triệu người trở về nhà trong an toàn và đường hoàng, vì xung đột đã chấm dứt. Năm ngoái, chúng tôi giúp 124 ngàn người. Trong 2005, chúng tôi có khoảng 38 triệu người bị di dời do xung đột trên thế giới Bây giờ, chúng tôi có hơn 60 triệu người Tại thời điểm đó, chúng tôi có, gần đây vài cuộc xung đột đã được giải quyết. Bây giờ, ta thấy một sự nhân lên của các xung đột và những xung đột cũ không bao giờ chấm dứt Afghanistan, Somali, nước cộng hòa Congo Nó rõ ràng là thế giới ngày nay nguy hiểm hơn lúc trước. Rõ ràng là khả năng của cộng đồng quốc tế để ngăn chặn các xung đột và giải quyết chúng kịp thời, không may là tệ hơn rất nhiều so với 10 năm trước. Không có những mối quan hệ quyền lực rõ ràng trên thế giới không có cơ chế quản trị toàn cầu làm việc điều đó có nghĩa chúng ta đang sống trong một tình huống mà sự miễn tội và không thể dự đoán được có xu hướng chiếm ưu thế và nó có nghĩa là càng ngày càng nhiều người phải chịu khổ điển hình là những người bị di dời vì xung đột
BG: It's a tradition in American politics that when a President leaves the Oval Office for the last time, he leaves a handwritten note on the desk for his successor that walks in a couple of hours later. If you had to write such a note to your successor, Filippo Grandi, what would you write?
BG: Đây là truyền thống của chính trị Mỹ khi một Tổng thống rời khỏi Phòng Bầu Dục lần cuối cùng ông ấy để lại một lời nhắn viết tay trên bàn cho người kế nhiệm sắp bước vào căn phòng đó một vài giờ sau Nếu ông cũng phải viết 1 lời nhắn cho người kế nhiệm Filippo Grandi ông sẽ viết gì?
AG: Well, I don't think I would write any message. You know, one of the terrible things when one leaves an office is to try to become the backseat driver, always telling the new one what to do. So that, I will not do. If I had to say something to him, it would be, "Be yourself, and do your best."
Tôi không nghĩ là tôi sẽ để lại bất kì lời nhắn nào Bạn biết là thứ tồi tệ nhất khi 1 người rời khỏi vị trí của mình là cố gắng trở thành một tài xế từ hàng ghế sau luôn luôn chỉ dẫn người mới những việc cần làm Cho nên, tôi sẽ không làm. Nếu tôi phải nói điều gì đó với anh ấy nó sẽ là " hãy là chính mình, và làm hết sức có thể"
BG: Commissioner, thank you for the job you do. Thank you for coming to TED.
Ngài Ủy Viên, cám ơi ông vì những việc ông làm Cám ơn ông đã đến với TED
(Applause)
(Vỗ tay)