Silicon Valley is obsessed with disruption, but these days, the biggest disruptor didn't come out of Silicon Valley. It came out of steel towns in Ohio, rural communities in Pennsylvania, the Panhandle in Florida. And this last US presidential election was the mother of all disruptions. Once again, politics is personal. Millions of Americans became activists overnight, pouring into the streets in record numbers in record time.
Thung Lủng Silicon bị ám ảnh bởi sự phá vỡ quy cũ. Nhưng ngày nay, người phá vỡ quy cũ lớn nhất không đến từ Thung Lủng Silicon. Nó đến từ những thị trấn thép ở Ohio, các cộng đồng nông thôn ở Pennsylvania, Khu Panhandle ở Florida. Và cuộc bầu cử tổng thống Mỹ lần rồi đã là mẹ của tất cả những sự phá vỡ quy củ. Một lần nữa, chính trị mang tính chất cá nhân. Hàng triệu người Mỹ trở thành các nhà hoạt động sau một đêm, họ đổ ra các con đường với con số kỉ lục trong khoảng thời gian kỉ lục.
(Laughter)
(Tiếng cười)
The election has done to family holiday dinners what Uber has done to New York City's taxi system. Couples have broken up and marriages disrupted. And the election is doing to my private life what Amazon is doing to shopping malls. These days, the ACLU is on the front lines 24/7, and even if I manage to sneak away for a couple of miles on the treadmill, any cardio benefit I get is instantly obliterated when I read another presidential tweet on the headline scroll. Even my secret pleasure of studying the Italian painters have been infected by politics.
Cuộc bầu cử đã tác động đến các bữa tối gia đình dịp lễ như cách mà Uber tác động đến hệ thống taxi của New York Các cặp đôi đã chia tay và các cuộc hôn nhân tan vỡ Và cuộc bầu cử đang tác động đến cuộc sống riêng của tôi như cách Amazon tác động đến các khu thương mại. Ngày nay, tổ chức ACLU hoạt động túc trực 24/7, Và thậm chí nếu tôi có trốn đi để chạy bộ một vài dặm trên máy chạy bộ. thì bất kì lợi ích tim mạch nào tôi có được đều lập tức bị xoá sạch khi tôi đọc một dòng tweet khác của tổng thống trên cuộn tiêu đề tin tức. Thậm chí thú vui bí mật của tôi về việc nghiên cứu các danh hoạ người Ý cũng bị lây nhiễm bởi chính trị.
Now, I study, even stalk, the old masters. This is my desk, with a postcard exhibition of some famous and obscure paintings mostly from the Italian Renaissance. Now, art used to provide me with a necessary break from the hurly-burly of politics in my daily work at the ACLU, but not anymore.
Giờ đây, tôi nghiên cứu, thậm chí rình ngắm các tuyệt tác cũ. Đây là bàn làm việc của tôi, với một triển lãm bưu thiếp của những bức hoạ nổi tiếng và tối nghĩa đa phần từ thời Phục Hưng ở Ý. Giờ, nghệ thuật đã từng cho tôi những giờ nghỉ cần thiết khỏi những sự ồn ào chính trị trong công việc hàng ngày của tôi tại tổ chức ACLU, nhưng không còn như vậy nữa.
I was at the Women's March in San Francisco the day after inauguration, and the crowd was chanting, "This is what democracy looks like." "This is what democracy looks like." And there I was holding my sign and my umbrella in the rain, and I flashed on an old painting that first captivated me many years ago. I struggled to remember the different pieces of an actual painting of good and bad government. It was almost like the old master was taunting me. You want to know what democracy looks like? Go back and look at my frescoes.
Tôi đã ở cuộc Diễu Hành Vì Phụ Nữ ở San Francisco ngày sau lễ nhậm chức tổng thống, Và đám đông ca vang rằng, "Dân chủ trông như thế này đây." "Dân chủ trông như thế này đây." Và ở đó, tôi đang cầm tấm biểu ngữ và chiếc dù trong mưa, Và tôi chợt nhớ đến một bức hoạ cổ đã từng làm tôi say mê nhiều năm trước. Tôi ráng gượng để nhớ lại những mảnh khác nhau của một bức tranh thực thụ. về nhà nước tốt và nhà nước xấu. Nó cứ như nhà danh hoạ cổ đang chế nhạo tôi. "Ngươi muốn biết nền dân chủ trông như thế nào sao? Hãy trở về và xem lại các bịch hoạ của ta."
And so I did. In 1339, Ambrogio Lorenzetti finished a monumental commission in the governing council chamber of Siena's Palazzo Pubblico. It's a painting that speaks to us, even screams to us, today. "Art is a lie that makes us realize truth," Pablo Picasso once said. And as we search for the truth about government, we should keep Ambrogio's work, not a lie but an allegory, in our collective mind's eye.
vậy nên tôi đã làm theo. Vào năm 1339, Ambrogio Lorenzetti đã hoàn thành một bức tranh đặt hàng vĩ đại trong phòng nghị sự của hội đồng cai trị tại Palazzo Pubblico ở Siena. Đó là một bức hoạ nhắn nhủ chúng ta, thậm chí thét lên với chúng ta hôm nay "Nghệ thuật là sự lừa dối khiến chúng ta nhận ra sự thực," Pablo Picasso từng nói. Và khi chúng ta tìm kiếm sự thật về nhà nước, chúng ta nên giữ kiệt tác của Ambrogio, không như một sự lừa dối, mà như một câu chuyện ngụ ngôn,
During Lorenzetti's time, the political legitimacy of Italian city-states was often on very shaky ground. Siena was a republic, but there had been enormous unrest in the two decades leading up to the commission. Siena's political leaders, who would literally govern under the eyes of these allegorical figures, were Lorenzetti's intended audience. He was cataloging the obligations of the governing to the governed.
trong con mắt nhận thức cộng đồng của chúng ta. Trong thời đại của Lorenzetti, Tính hợp pháp của chính trị của các bang-thành phố Ý thường nằm trên một nền tảng rất lung lay. Siena là một nước cộng hoà, nhưng đã có lượng lớn các bất ổn trong hai thập niên dẫn đến bức hoạ đặt hàng này Các nhà lãnh đạo chính trị của Siena, những người đã thậm chí cai trị dưới sự quan sát của các hình ảnh ngụ ngôn này, là các mục tiêu thính giả của Lorenzetti. Ông đã phân loại các nghĩa vụ của những người cai trị đối với những người bị trị.
Now, you can spend years studying these frescoes. Some scholars have. I'm hardly an art historian, but I am passionate about art, and a work this massive can overwhelm me. So first, I focus on the big stuff.
Giờ bạn có thể dành hàng năm trời nghiên cứu các bích hoạ này. Một số học giả đã làm điều đó. Tôi gần như không phải là một nhà sử học, nhưng tôi đam mê nghệ thuật, và một kiệt tác tầm cỡ này có thể là qua tải với tôi. Nên đầu tiên, tôi tập trung vào những thứ to lớn trước.
This is the allegory of good government. The majestic figure here in the middle is dressed in Siena's colors and he personifies the republic itself. Lorenzetti labels him "Commune," and he's basically telling the Sienese that they, and not a king or a tyrant, must rule themselves. Now, surrounding Commune are his advisors. Justice is enthroned. She's looking up at the figure of wisdom, who actually supports her scales of justice. Concord, or Harmony, holds a string that comes off the scales of justice that binds her to the citizens, making them all compatriots in the republic. And finally we see Peace. She looks chilled out, like she's listening to Bob Marley. When good government rules, Peace doesn't break a sweat.
Đây là ngụ ngôn về nhà nước tốt. Nhân vật oai nghiêm ở ngay chính giữa đây được tô điểm với các màu sắc của Siena và ông ta được nhân cách hoá cho chính bản thân nền cộng hoà. Lorenzetti gắn nhãn cho ông là "Công Xã" và ông căn bản đang nói với người dân Siena rằng họ, chứ không phải một vị vua hay nhà chuyên chế nào, phải tự cai trị chính họ. Giờ xung quanh Công Xã là các nhà tham mưu. Công Lí được tôn lên ngôi. Bà nhìn lên hình ảnh của sự ngôn ngoan, người thật ra đang chống đỡ cho cán cân công lí của bà. Phối Hợp, hay Hoà Hợp, giữ một sợi dây nối ra từ cán cân công lí gắn kết bà với các công dân, biến họ thành các đồng bào trong nền cộng hoà. Và cuối cùng ta thấy Hoà Bình. Bà trông có vẻ thanh thơi, cứ như bà đang nghe Bob Marley vậy. Khi nhà nước tốt cai trị, Hoà Bình không cần phải đổ mồ hôi.
Now, these are big images and big ideas, but I really love the small stuff. Along another wall, Lorenzetti illustrates the effects of good government on the real and everyday lives of ordinary people with a series of delicious little details. In the countryside, the hills are landscaped and farmed. Crops are being sown, hoed, reaped, milled, plowed, all in one picture. Crops and livestock are being brought to market. In the city, builders raise a tower. People attend a law lecture, a TED Talk of the 14th century.
Bây giờ, đây là các hình ảnh và quan niệm to lớn. nhưng tôi thực sự yêu các thứ nhỏ nhặt. Dọc theo một bức tường khác, Lorenzetti cho thấy ảnh hưởng của nhà nước tốt trong đời sống thật hàng ngày của các dân thường với một chuỗi các chi tiết nhỏ "ngon lành." Ở vùng nông thôn, các ngọn đồi được định hình và dùng cho trồng trọt. Vụ mùa được cắt, đào, gặt hái, xay, cày, tất cả trong một bức tranh. Vụ mùa và gia súc đang được mang đến chợ. Ở thành phố, các thợ xây đang dựng một ngọn tháp. Người dân tham dự một cuộc diễn thuyết luật,
(Laughter)
một cuộc diễn thuyết TED của thế kỉ 14.
(Tiếng cười)
Schoolchildren play. Tradesmen thrive. Dancers larger than life dance with joy. And watching over the republic is the winged figure Security, whose banner reads, "Everyone shall go forth freely without fear."
Các học sinh chơi đùa. Các thương gia mưa sinh. Các vũ công lớn hơn thực tế nhảy múa hân hoan. Và dõi theo nền cộng hoà là hình ảnh An Ninh được chắp cánh, người mang biểu ngữ rằng, "Mọi người sẽ tiến về phía trước một cách tự do và không có sợ hãi."
Now, what's amazing about these images from 800 years ago is that they're familiar to us today. We see what democracy looks like. We experience the effects of good government in our lives, just as Lorenzetti did in his life.
Giờ thứ đáng kinh ngạc về các hình ảnh này từ 800 năm trước là chúng rất quen thuộc với chúng ta hôm nay. Chúng ta thấy được nền dân chủ trông như thế nào. Chúng ta trải nghiệm sự ảnh hưởng của nhà nước tốt trong cuộc sống chúng ta cũng như Lorenzetti đã làm trong cuộc đời ông.
But it is the allegory of bad government that has been haunting me since November 9. It's badly damaged, but it reads like today's newspapers. And ruling over bad government is not the Commune but the Tyrant. He has horns, tusks, crossed eyes, braided hair. He obviously spends a lot of time on that hair.
Còn đây là chuyện ngụ ngôn về nhà nước xấu mà đã ám ảnh tôi kể từ vụ 11 Tháng 9. Nó bị tàn phá nặng nề, nhưng trông nó giống các bài báo hiện nay. Nhưng kẻ cai trị chính phủ xấu không phải là Công Xã. Mà là Bạo Chúa Hắn có sừng, răng nanh, mắt xết, tóc bện, Hắn rõ ràng là dành rất nhiều thời gian để làm bộ tóc đó.
(Laughter)
(Tiếng cười)
Justice now lies helpless at his feet, shackled. Her scales have been severed. Justice is the key antagonist to the Tyrant, and she's been taken out.
Công Lí giờ nằm bất lực dưới chân hắn, bị còng lại. Cán cân của bà đã bị cắt đứt. Công Lí là đối thủ mấu chốt của Bạo Chúa, Và bà đã bị loại bỏ.
Now, surrounding the Tyrant, Lorenzetti illustrates the vices that animate bad government. Avarice is the old woman clutching the strongbox and a fisherman's hook to pull in her fortune. Vainglory carries a mirror, and Lorenzetti warns us against narcissistic leaders who are guided by their own ego and vanity. On the Tyrant's right is Cruelty. Treason, half lamb, half scorpion, lulls us into a false sense of security and then poisons a republic. Fraud, with the flighty wings of a bat. On the Tyrant's left, you see Division. She's dressed in Siena's colors. "Si" and "No" are painted on her body. She uses a carpenter's saw to chop her body in half. And Fury wields the weapons of the mob, the stone and knife.
Giờ xung quanh Bạo Chúa, Lorenzetti mô tả các tánh xấu minh hoạ một chính phủ xấu. Lòng Tham là một lão bà bám chặt chiếc tủ sắt và một lưỡi câu của ngư dân để kéo về cho mình sự giàu có. Hư Vinh mang một chiếc gương, Và Lorenzetti cảnh báo chúng ta về các nhà lãnh đạo tự phụ những người được dẫn lối bởi cái tôi và sự hảo huyền của chính bản thân. Bên phải Bạo Chúa là Tàn Ác. Phản Bội, nửa cừu, nửa bọ cạp, ru ngủ chúng ta chìm vào cảm giác an ninh giả tạo. và rồi đầu độc một nền cộng hoà. Gian Lận, với đôi cánh bay của một con dơi. Bên trái Bạo Chúa, bạn thấy Chia Rẽ. Mụ được khoác lên mình màu sắc của Siena. "Si" - Có và "No" - Không, được sơn lên thân thể mụ Mụ dùng một cái cưa của thợ mộc để bổ thân thể mình thành hai. Và Cuồng Bạo sử dụng các vũ khí của bọn côn đồ, đá và dao.
In the remainder of the fresco, Lorenzetti shows us the inevitable effects of bad government. The civic ideals celebrated elsewhere in this room have failed us, and we see it. The once beautiful city has fallen to pieces, the countryside barren, the farms abandoned. Many are in flames. And in the sky above is not the winged figure Security, but that of Fear, whose banner reads: "None shall pass along this road without fear of death."
Trong phần còn lại của bức bích hoạ, Lorenzetti cho ta thấy các tác động tất yếu của chính phủ xấu. Các lí tưởng công dân được tôn vinh ở nơi khác tại căn phòng này đã phụ lòng chúng ta. Và chúng ta thấy điều đó. Một đô thị đẹp đẽ một thời đã sụp đổ thành từng mảnh, Nông thôn thành đồng hoang, Các nông trại bỏ không. Nhiều chỗ đang trong hoả hoạn. Và trên nền trời không phải là hình ảnh An Ninh được chắp cánh, mà là Sợ Hãi, kẻ có biểu ngữ nói rằng: "Không ai sẽ vượt dọc con đường này mà không có nỗi sợ cái chết."
Now, the final image, the most important one, really, is one that Lorenzetti did not paint. It is of the viewer. Today, the audience for Lorenzetti's frescoes is not the governing but the governed, the individual who stands in front of his allegories and walks away with insight, who heeds a call to action. Lorenzetti warns us that we must recognize the shadows of Avarice, Fraud, Division, even Tyranny when they float across our political landscape, especially when those shadows are cast by political leaders loudly claiming to be the voice of good government and promising to make America great again.
Bây giờ, hình ảnh cuối cùng, cái thực sự quan trong nhất, là cái mà Lorenzetti đã không vẽ. Đó là hình ảnh của người xem. Ngày nay, những người thưởng thức các bích hoạ của Lorenzetti không phải là những người cai trị mà là bị trị, cá nhân mà đứng trước các ngụ ngôn của ông rồi rời đi với sự thông hiểu, những người chú ý đến lời kêu gọi hành động. Lorenzetti cảnh báo ta rằng ta phải nhận biết hình bóng của Lòng Tham, Gian Lận, Chia Rẽ, thậm chí Bạo Ngược Khi chúng nổi lên ở khắp các quan cảnh chính trị của ta, đặc biệt khi các hình bóng đó được phủ lên bởi các nhà lãnh đạo chính trị lớn tiếng tự nhận là tiếng nói của chính phủ tốt. và hứa hẹn sẽ làm nước Mỹ vĩ đại trở lại.
And we must act. Democracy must not be a spectator sport. The right to protest, the right to assemble freely, the right to petition one's government, these are not just rights. In the face of Avarice, Fraud and Division, these are obligations. We have to disrupt --
Và chúng ta phải hành động. Nền dân chủ không được là một môn thể thao quan sát. Quyền phản đối, quyền tổ chức tự do, quyền kiến nghị chính phủ của một cá nhân, Chúng không chỉ là quyền. Khi đối mặt với Lòng Tham, Gian Lận, và Chia Rẽ, chúng là những nghĩa vụ. Chúng ta phải phá vỡ...
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)
We have to disrupt our lives so that we can disrupt the amoral accretion of power by those who would betray our values. We and we the people must raise justice up and must bring peace to our nation and must come together in concord, and we have a choice. We could either paint ourselves into the worst nightmare of Lorenzetti's bad government, or we can stay in the streets, disruptive, messy, loud. That is what democracy looks like.
Ta phải phá vỡ quy cũ trong cuộc sống của chúng ta. Để chúng ta có thể phá vỡ sự gia tăng phi đạo đức của quyền lực. bởi những kẻ sẽ phản bội các giá trị của chúng ta. Chúng ta, và chúng ta những người dân phải dìu Công Lí dậy và phải mang hoà bình đến đất nước của chúng ta Và liên kết với nhau nhịp nhàng, và chúng ta có một lựa chọn. Chúng ta có thể vẽ mình vào ác mộng tồi tệ nhất của chính phủ xấu của Lorenzetti, hoặc ta có thể ở lại trên các con đường, gây rối, hỗn loạn, và ồn ào. Đó là diện mạo của nền dân chủ
Thank you.
Cảm ơn
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)
Chris Anderson: First of all, wow. Obviously, many people passionately -- you spoke to many people passionately here. I'm sure there are other people here who'd say, look, Trump was elected by 63 million people. He's far from perfect, but he's trying to do what he was elected to do. Shouldn't you give him a chance?
Chris Anderson: Đầu tiên, wow. Dễ thấy là nhiều người một cách đam mê.... Bạn đã nói một cách đam mê với nhiều người ở đây Tôi chắc là có nhiều người khác ở đây sẽ nói là, nhìn đi, Trump đã được bầu bởi 63 triệu người. Ông ta không phải hoàn hảo, nhưng ông ấy đang cố gắng làm những việc mà ông được bầu để làm. anh không nên cho ông ấy một cơ hội sao?
Anthony Romero: I think we have to recognize the legitimacy of him as president versus the legitimacy of his policies. And when so many of the policies are contrary to fundamental values, that we're all equal under the law, that we're not judged by the color of our skin or the religion we worship, we have to contest those values even as we recognize and honor the fact that our democracy rendered us a president who is championing those values.
Anthony Romero: Tôi nghĩ ta nên nhận ra về tư cách của ông ta như một vị tổng thống so với tính hợp pháp của các chính sách của ông ta Và khi mà quá nhiều các chính sách mâu thuẫn với các giá trị căn bản, rằng chúng ta đều bình đẳng trước pháp luật, rằng chúng ta không bị đánh giá bởi màu da hay tôn giáo mà chúng ta thờ phụng Chúng ta phải thách thức các giá trị đó thậm chí khi ta nhận ra và tôn trọng sự thật rằng nền dân chủ của chúng ta đã tạo ra một vị tổng thống bênh vực các giá trị đó.
CA: And the ACLU isn't just this force on the left, right? You're making other arguments as well.
CA: Và tổ chức ACLU không chỉ là một lực lượng cánh tả, phải không? Bạn cũng đang nói về các luận điểm khác.
AR: Well, you know, very often we piss everyone off at one point. That's what we do. And we recently were taking stands for why Ann Coulter needs to be able to speak at Berkeley, and why Milo has free speech rights. And we even wrote a blog that almost burnt the house down among some of our members, unfortunately, when we talked about the fact that even Donald Trump has free speech rights as president, and an effort to hold him accountable for incitement of violence at his marches or his rallies is unconstitutional and un-American. And when you put that statement out there to a very frothy base that always is very excited for you to fight Donald Trump, and then you have a new one saying, "Wait, these rights are for everybody, even the president that we don't like." And that's our job.
AR: Chà, anh biết đấy, chúng tôi làm mọi người nổi điên ở một điểm nào đó. Đó là thứ chúng tôi làm. Và chúng tôi gần đây đang giữ vững lập trường cho việc tại sao Ann Coulter cần phải có khả năng lên tiếng tại Berkley và tại sao Milo có các quyền tự do ngôn luận. Và thậm chí bọn tôi viết một trang blog mà gần như đã thiêu rụi nhà của một số trong các thành viên bọn tôi, không may là khi chúng tôi nói về sự thật rằng kể cả Donald Trumpt có quyền tự do ngôn luận như một tổng thống, và nỗ lực để làm ông ấy chịu trách nhiệm cho việc kích động bạo lực ở các cuộc diễu hành và mít tin của ông ấy là phi hiến pháp và không phải người Mỹ. Và khi bạn đem câu tuyên bố đó ra bên ngoài đến một nhóm sôi sục các người ủng hộ luôn luôn hào hứng khi bạn đấu tranh với Donald Trump, và rồi bạn có một câu nói mới, "Đợi đã, các quyền này là cho mọi người, kể cả vị tổng thống chúng ta không thích. và đó là công việc của chúng tôi.
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)
CA: Anthony, you spoke to so many of us so powerfully.
CA: Anthony, bạn đã mạnh mẽ nói với nhiều người trong chúng tôi.
Thank you so much. Thank you.
Cảm ơn rất nhiều, Cảm ơn
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)