My seven-year-old grandson sleeps just down the hall from me, and he wakes up a lot of mornings and he says, "You know, this could be the best day ever." And other times, in the middle of the night, he calls out in a tremulous voice, "Nana, will you ever get sick and die?"
Phòng của đứa cháu trai bảy tuổi của tôi chỉ cách phòng tôi một cái hành lang, và rất nhiều buổi sáng bé thức dậy và nói, "Bà ơi, hôm nay có thể là ngày tuyệt vời nhất." Và những lần khác, vào nửa đêm, thằng bé cất tiếng gọi run rẩy, "Bà ơi, liệu bà có thể bị ốm rồi chết không ạ?"
I think this pretty much says it for me and most of the people I know, that we're a mixed grill of happy anticipation and dread. So I sat down a few days before my 61st birthday, and I decided to compile a list of everything I know for sure. There's so little truth in the popular culture, and it's good to be sure of a few things.
Tôi nghĩ điều này khá đúng đối với tôi và gần như mọi người tôi biết, rằng chúng ta có những cảm xúc lẫn lộn, lúc hạnh phúc lúc lo sợ. Vài ngày trước sinh nhật thứ 61 của mình tôi đã ngồi xuống và suy ngẫm, và quyết định lập một danh sách về tất cả những điều mà tôi biết chắc chắn. Có quá ít sự thật trong xã hội ngày nay, và sẽ thật tốt khi ta biết chắc chắn một vài thứ.
For instance, I am no longer 47, although this is the age I feel, and the age I like to think of myself as being. My friend Paul used to say in his late 70s that he felt like a young man with something really wrong with him.
Ví dụ như, tôi không còn ở tuổi 47 nữa, dù tôi cảm thấy như đang ở tuổi đó và luôn muốn sống ở tuổi đó. Ở tuổi 70 ông bạn Paul của tôi nói rằng ông như một chàng trai trẻ mang trong mình cái gì đó sai sai.
(Laughter)
(Cười)
Our true person is outside of time and space, but looking at the paperwork, I can, in fact, see that I was born in 1954. My inside self is outside of time and space. It doesn't have an age. I'm every age I've ever been, and so are you, although I can't help mentioning as an aside that it might have been helpful if I hadn't followed the skin care rules of the '60s, which involved getting as much sun as possible while slathered in baby oil and basking in the glow of a tinfoil reflector shield.
Con người thật của chúng ta vượt ngoài cả không gian và thời gian, nhưng khi nhìn vào giấy tờ, tôi có thể thấy, trên thực tế rằng tôi sinh năm 1954. Tâm hồn tôi vượt ra khỏi không gian và thời gian. Nó không có tuổi. Tuổi của tôi là bất kỳ năm tháng nào tôi đã sống, và bạn cũng thế, dù tôi không thể không nhắc về chuyện bên lề rằng chắc có lẽ sẽ hữu ích hơn nếu tôi không thực hiện những chu trình chăm sóc da của tuổi 60, bao gồm tắm nắng càng nhiều càng tốt trong khi bôi dầu trẻ em đầy người và đắm mình trong ánh sáng chói chang của tấm phản quang bằng thiếc.
(Laughter)
(Cười)
It was so liberating, though, to face the truth that I was no longer in the last throes of middle age, that I decided to write down every single true thing I know. People feel really doomed and overwhelmed these days, and they keep asking me what's true. So I hope that my list of things I'm almost positive about might offer some basic operating instructions to anyone who is feeling really overwhelmed or beleaguered.
Tuy nhiên, thật tự do khi đối mặt với sự thật là tôi không còn ở độ tuổi trung niên vào thời điểm tôi quyết định viết lại mọi sự thật mà tôi biết. Ngày nay mọi người cảm thấy khủng hoảng và quá tải, và họ không ngừng hỏi tôi điều gì là đúng đắn. Nên tôi hy vọng danh sách này về những điều tôi khá chắc chắn có thể đưa ra một vài hướng dẫn cơ bản cho những ai đang cảm thấy quá tải hay bất lực.
Number one: the first and truest thing is that all truth is a paradox. Life is both a precious, unfathomably beautiful gift, and it's impossible here, on the incarnational side of things. It's been a very bad match for those of us who were born extremely sensitive. It's so hard and weird that we sometimes wonder if we're being punked. It's filled simultaneously with heartbreaking sweetness and beauty, desperate poverty, floods and babies and acne and Mozart, all swirled together. I don't think it's an ideal system.
Điều đầu tiên: điều đầu tiên và chính xác nhất là mọi sự thật đều là nghịch lý. Cuộc sống là một món quà rất đáng quý nhưng cũng rất khó hiểu chúng ta không thể hiểu hết được mọi mặt của sự vật. Quả thật bất công cho những những người sinh ra đã quá nhạy cảm. Nó kì lạ đến mức khiến ta đôi khi tự hỏi liệu ta có đang bị trêu ngươi. Nó đồng thời chứa đầy những vẻ đẹp và sự ngọt ngào, nghèo đói, lũ lụt và trẻ nhỏ và mụn và Mozart, tất cả trộn lẫn lại với nhau. Tôi không cho rằng nó lý tưởng.
(Laughter)
(Cười)
Number two: almost everything will work again if you unplug it for a few minutes --
Điều thứ hai: hầu hết mọi thứ sẽ hoạt động trở lại nếu bạn cho nó nghỉ vài phút --
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
including you.
kể cả các bạn.
Three: there is almost nothing outside of you that will help in any kind of lasting way, unless you're waiting for an organ. You can't buy, achieve or date serenity and peace of mind. This is the most horrible truth, and I so resent it. But it's an inside job, and we can't arrange peace or lasting improvement for the people we love most in the world. They have to find their own ways, their own answers. You can't run alongside your grown children with sunscreen and ChapStick on their hero's journey. You have to release them. It's disrespectful not to. And if it's someone else's problem, you probably don't have the answer, anyway.
Thứ ba: hầu như chẳng có ai ngoài chính bản thân bạn có thể giúp đỡ bạn lâu dài, trừ khi bạn đang chờ ghép tạng. Bạn không thể mua, giành giật hay đạt được thanh thản và bình yên. Đây là sự thật tồi tệ nhất, và tôi phẫn nộ vì nó. Nhưng đây là việc của tâm hồn, và chúng ta không thể tạo ra bình yên và thành quả lâu dài cho những người mà ta yêu nhất trần đời. Họ phải tự tìm ra cách, tự tìm thấy đáp án. Bạn không thể chạy theo những đứa con đã trưởng thành của mình mang theo kem chống nắng và son nẻ trong như cuộc phiêu lưu của bọn nó. Bạn phải để chúng tự do bay nhảy. Không làm thế nghĩa là không tôn trọng chúng. Và nếu đó là một vấn đề của người khác có lẽ bạn cũng không có câu trả lời đâu.
(Laughter)
(Cười)
Our help is usually not very helpful. Our help is often toxic. And help is the sunny side of control. Stop helping so much. Don't get your help and goodness all over everybody.
Sự giúp đỡ của chúng ta thường không hữu ích cho lắm. Đôi khi còn phản tác dụng nữa. Giúp đỡ là cách nói hoa mĩ của sự kiểm soát. Đừng giúp đỡ quá nhiều nữa. Đừng ban phát sự giúp đỡ và lòng tốt lung tung cho mọi người nữa.
(Laughter)
(Cười)
(Vỗ tay)
(Applause)
This brings us to number four: everyone is screwed up, broken, clingy and scared, even the people who seem to have it most together. They are much more like you than you would believe, so try not to compare your insides to other people's outsides. It will only make you worse than you already are.
Việc này đưa chúng ta đến với điều thứ tư ai cũng đều là một mớ hỗn độn, bị tổn thương, bi lụy và sợ hãi kể cả đối với người mà dường như họ có thể kiểm soát mọi thứ. Họ giống bạn hơn bạn tưởng, nên đừng cố so sánh bản thân với vẻ bề ngoài của người khác Điều đó chỉ khiến bạn tệ hơn bây giờ thôi.
(Laughter)
(Cười)
Also, you can't save, fix or rescue any of them or get anyone sober. What helped me get clean and sober 30 years ago was the catastrophe of my behavior and thinking. So I asked some sober friends for help, and I turned to a higher power. One acronym for God is the "gift of desperation," G-O-D, or as a sober friend put it, by the end I was deteriorating faster than I could lower my standards.
Còn nữa, bạn không thể giúp đỡ, sửa chữa hay cứu giúp ai cả kể cả giúp họ tỉnh ngộ. Điều khiến tôi tỉnh ngộ là vào 30 năm trước là sự thảm họa trong suy nghĩ và hành vi của tôi. Tôi đã nhờ vài người bạn tình táo giúp đỡ và nhờ cậy đấng toàn năng. Chúa chính là "Món quà của sự tuyệt vọng,'' G-O-D (gift of desperation), một người bạn ngoan đạo của tôi đã nói thế, cuối cùng tôi còn trở nên hư hỏng hơn tôi có thể tưởng tượng,
(Laughter)
(Cười)
So God might mean, in this case, "me running out of any more good ideas."
Nên trong trường hợp này Chúa có vẻ xấu tính, "Ta đã hết cách rồi."
While fixing and saving and trying to rescue is futile, radical self-care is quantum, and it radiates out from you into the atmosphere like a little fresh air. It's a huge gift to the world. When people respond by saying, "Well, isn't she full of herself," just smile obliquely like Mona Lisa and make both of you a nice cup of tea. Being full of affection for one's goofy, self-centered, cranky, annoying self is home. It's where world peace begins.
Khi sửa chữa, cứu giúp và cố giải thoát không đem lại kết quả, việc chăm sóc bản thân là quan trọng nhất năng lượng sẽ phát ra từ bạn và tỏa ra môi trường như một chút không khí trong lành. Nó là món quà quý giá cho cuộc sống. Khi có người phản ứng lại, "Trông cô ấy tự phụ quá," chỉ cần cười nhẹ như Mona Lisa và pha cho bạn và người ấy một cốc trà. Biết yêu thương con người đầy ngờ nghệch, kiêu ngạo, lập dị, phiền phức của bản thân chính là bình an. Đó là nơi hòa bình thế giới được thiết lập
Number five: chocolate with 75 percent cacao is not actually a food.
Thứ năm: sô-cô-la với 75% cacao không thực sự là thức ăn.
(Laughter)
(Cười)
Its best use is as a bait in snake traps or to balance the legs of wobbly chairs. It was never meant to be considered an edible.
Tốt nhất dùng nó làm mồi bẫy rắn hoặc để sửa mấy cái chân ghế bị lung lay. Không bao giờ được coi nó như là món ăn.
Number six --
Thứ sáu --
(Laughter)
(Cười)
writing. Every writer you know writes really terrible first drafts, but they keep their butt in the chair. That's the secret of life. That's probably the main difference between you and them. They just do it. They do it by prearrangement with themselves. They do it as a debt of honor. They tell stories that come through them one day at a time, little by little. When my older brother was in fourth grade, he had a term paper on birds due the next day, and he hadn't started. So my dad sat down with him with an Audubon book, paper, pencils and brads -- for those of you who have gotten a little less young and remember brads -- and he said to my brother, "Just take it bird by bird, buddy. Just read about pelicans and then write about pelicans in your own voice. And then find out about chickadees, and tell us about them in your own voice. And then geese."
Viết. Tất cả những nhà văn bạn biết đều viết những bản nháp dở tệ, nhưng họ không rời mông khỏi ghế. Đó là bí mật của cuộc sống. Đó có thể là điểm khác biệt chính giữa bạn và họ. Họ chỉ làm thôi. Họ làm điều đó vì những thỏa thuận với bản thân. Họ làm điều đó như một món nợ danh dự. Họ kể những câu chuyện lướt qua óc họ từng ngày một, từng chút một. Khi anh trai tôi học lớp bốn, anh ấy có một bài luận về chim, phải nộp vào hôm sau, và anh ấy còn chưa bắt đầu. Bố tôi ngồi xuống cùng anh ấy với một cuốn sách của Audubon, giấy, bút chì và đinh ghim - cho những ai không còn trẻ và vẫn nhớ những chiếc đinh ghim - và nói với anh tôi, "Hãy bắt đầu với từng chú chim một, anh bạn. Đọc về bồ nông rồi viết về bồ nông theo cách của con. Rồi tìm hiểu về chim bạc má, kể về chúng theo cách của con. Rồi ngỗng."
So the two most important things about writing are: bird by bird and really god-awful first drafts. If you don't know where to start, remember that every single thing that happened to you is yours, and you get to tell it. If people wanted you to write more warmly about them, they should've behaved better.
Vì thế, hai điều quan trọng nhất khi viết là: từng con chim một và những bản nháp kinh khủng. Nếu bạn không biết bắt đầu từ đâu, nhớ rằng từng việc đã xảy đến với bạn nằm trong đầu bạn bạn, và bạn chỉ cần kể nó. Nếu mọi người muốn bạn viết về họ tốt hơn, họ nên cư xử tốt hơn.
(Laughter)
(Cười)
(Applause)
(Vỗ tay)
You're going to feel like hell if you wake up someday and you never wrote the stuff that is tugging on the sleeves of your heart: your stories, memories, visions and songs -- your truth, your version of things -- in your own voice. That's really all you have to offer us, and that's also why you were born.
Bạn sẽ cảm thấy thật tệ nếu một ngày bạn thức dậy và nhận ra mình chưa bao giờ viết về những điều luôn nằm trong tim: những câu chuyện, ký ức, ảo ảnh và những bài hát-- những sự thật về bạn, cách bạn nhìn nhận mọi thứ -- bằng tiếng nói của chính bạn. Đó là tất cả những gì bạn có thể làm cho chúng tôi, và cũng là lý do bạn được sinh ra.
Seven: publication and temporary creative successes are something you have to recover from. They kill as many people as not. They will hurt, damage and change you in ways you cannot imagine. The most degraded and evil people I've ever known are male writers who've had huge best sellers. And yet, returning to number one, that all truth is paradox, it's also a miracle to get your work published, to get your stories read and heard. Just try to bust yourself gently of the fantasy that publication will heal you, that it will fill the Swiss-cheesy holes inside of you. It can't. It won't. But writing can. So can singing in a choir or a bluegrass band. So can painting community murals or birding or fostering old dogs that no one else will.
Bảy: sách được xuất bản và những thành công tạm thời của sự sáng tạo là những thứ bạn đừng nên mơ tới. Chúng có thể giết người. Chúng khiến bạn đau khổ, làm tổn thương và thay đổi bạn bằng những cách bạn không thể tưởng tượng nổi. Những con người xuống dốc và tồi tệ nhất mà tôi biết là những nhà văn nam có những tác phẩm bán chạy nhất. Và, trở lại điều số một, tất cả sự thật đều là nghịch lý, tác phẩm được xuất bản cũng là một điều kỳ diệu, để câu chuyện của bạn được đọc và lắng nghe Cố nhẹ nhàng bứt khỏi ảo tưởng rằng có sách được xuất bản sẽ chữa lành bạn rằng nó có thể lấp đầy những lỗ hổng trong bạn. Nó không thể. Nó sẽ không giúp bạn. Nhưng viết lách có thể. Hát trong dàn hợp xướng hay ban nhạc Bluegrass cũng có thể. Vẽ tranh hoặc nuôi chim hoặc nhận nuôi một chú chó già cũng có thể.
Number eight: families. Families are hard, hard, hard, no matter how cherished and astonishing they may also be. Again, see number one.
Điều thứ tám: gia đình. Gia đình là giá trị rất, rất, rất vững bền dù cho họ có dịu dàng hay kì lạ đến mức nào. Lại một lần nữa, xem lại điều một.
(Laughter)
Tại buổi họp gia đình khi bạn đột nhiên muốn giết người hay tự tử,
At family gatherings where you suddenly feel homicidal or suicidal --
(Laughter)
hãy nhớ rằng trong mọi trường hợp,
remember that in all cases, it's a miracle that any of us, specifically, were conceived and born. Earth is forgiveness school. It begins with forgiving yourself, and then you might as well start at the dinner table. That way, you can do this work in comfortable pants.
sự hoài thai và ra đời của chúng ta là một điều kỳ diệu. Trái đất là ngôi trường dạy thứ tha. Bắt đầu từ việc tha thứ cho bản thân, và sau đó bạn có thế bắt đầu điều đó tại bàn ăn. Bằng cách đó, bạn có thể chịu đựng việc này một cách thoái mái nhất.
(Laughter)
Khi William Blake nói rằng chúng ta sống
When William Blake said that we are here to learn to endure the beams of love, he knew that your family would be an intimate part of this, even as you want to run screaming for your cute little life. But I promise you are up to it. You can do it, Cinderella, you can do it, and you will be amazed.
để học cách chịu đựng tình yêu, ông ấy biết gia đình bạn đã được bao gồm trong đó, kể cả khi bạn muốn chạy trốn và gào thét cho mạng sống đáng yêu bé nhỏ của mình. Nhưng tôi có thể hứa rằng bạn sẵn sàng để làm điều đó. Bạn có thể làm được, Lọ Lem, bạn có thể, và khi đó bạn sẽ ngạc nhiên.
Nine: food. Try to do a little better. I think you know what I mean.
Chín: đồ ăn. Cố gắng làm nó tốt hơn một chút. Tôi nghĩ các bạn hiểu ý tôi mà.
(Laughter)
(Cười)
Number 10 --
Điều thứ mười --
(Laughter)
grace. Grace is spiritual WD-40, or water wings. The mystery of grace is that God loves Henry Kissinger and Vladimir Putin and me exactly as much as He or She loves your new grandchild. Go figure.
Hồng ân. Hồng ân là công dụng thần kỳ của dầu WD-40 hay là áo phao. Sự bí ẩn của hồng ân là cách Chúa yêu Henry Kissinger và Vladimir Putin và tôi giống như cách mà Ngài yêu đứa cháu mới ra đời của bạn. Ngạc nhiên không.
(Laughter)
Tác động của hồng ân có thể thay đổi, chữa lành chúng ta
The movement of grace is what changes us, heals us and heals our world. To summon grace, say, "Help," and then buckle up. Grace finds you exactly where you are, but it doesn't leave you where it found you. And grace won't look like Casper the Friendly Ghost, regrettably. But the phone will ring or the mail will come and then against all odds, you'll get your sense of humor about yourself back. Laughter really is carbonated holiness. It helps us breathe again and again and gives us back to ourselves, and this gives us faith in life and each other. And remember -- grace always bats last.
hàn gắn thế giới của chúng ta. Để có thể tìm được hồng ân, hãy kêu cứu và chuẩn bị sẵn sàng Hồng ân Chúa sẽ tìm thấy bạn dù ở đâu, nhưng sẽ không bỏ rơi bạn ở nơi ấy. Và hồng ân sẽ trông không giống với Casper chú ma thân thiện, thật đáng tiếc. Nhưng điện thoại sẽ kêu và thư sẽ tới và bất chấp mọi khó khăn, bạn sẽ có lại khiếu hài hước của mình. Tiếng cười là liều thuốc bổ. Nó giúp ta có thể sống lại và đưa chúng ta trở lại với bản thân mình và điều này tạo cho ta niềm tin vào cuộc sống và lẫn nhau. Và hãy nhớ rằng -- hồng ân rồi sẽ đến.
Eleven: God just means goodness. It's really not all that scary. It means the divine or a loving, animating intelligence, or, as we learned from the great "Deteriorata," "the cosmic muffin." A good name for God is: "Not me." Emerson said that the happiest person on Earth is the one who learns from nature the lessons of worship. So go outside a lot and look up. My pastor said you can trap bees on the bottom of mason jars without lids because they don't look up, so they just walk around bitterly bumping into the glass walls. Go outside. Look up. Secret of life.
Mười một: Chúa chỉ là những điều tốt lành. Chúa không đáng sợ đến vậy đâu. Chúa có nghĩa là điều tuyệt diệu hay tình yêu thương, hay như chúng ta đã được học từ "Deteriorata" vĩ đại, "chiếc bánh vũ trụ". Một tên hay khác cho Chúa là "Không phải tôi". Emerson đã nói rằng người hạnh phúc nhất trên Trái Đất là người học được từ thiên nhiên bài học về sự tôn kính. Nên hãy thường xuyên ra ngoài và tìm kiếm. Mục sư của tôi đã nói con có thể nhốt một con ong vào đáy lọ mà không cần nắp vì chúng không nhìn lên, chúng chỉ cay đắng bay xung quanh và va vào thành thủy tinh. Hãy đi ra ngoài. Tìm kiếm xung quanh. Bí mật của sự sống.
And finally: death. Number 12. Wow and yikes. It's so hard to bear when the few people you cannot live without die. You'll never get over these losses, and no matter what the culture says, you're not supposed to. We Christians like to think of death as a major change of address, but in any case, the person will live again fully in your heart if you don't seal it off. Like Leonard Cohen said, "There are cracks in everything, and that's how the light gets in." And that's how we feel our people again fully alive.
Và điều cuối cùng: cái chết. Điều thứ 12. Chao ôi. Thật khó để chấp nhận khi những người quan trọng với bạn ra đi. Bạn sẽ không thể vượt qua được mất mát đó, và dù xã hội có nói gì, bạn cũng không thể. Những con chiên như ta thích nghĩ về cái chết như là sự thay đổi nơi sống. Nhưng dù sao đi nữa, người ấy sẽ vẫn sống trọn vẹn trong tim bạn nếu bạn không khép kín trái tim lại. Leonard Cohen đã nói, "Mọi vật luôn có những vết nứt, đó là cách để ánh sáng chiếu vào." Và đó là cách để chúng ta có thể sống trọn vẹn lần nữa.
Also, the people will make you laugh out loud at the most inconvenient times, and that's the great good news. But their absence will also be a lifelong nightmare of homesickness for you. Grief and friends, time and tears will heal you to some extent. Tears will bathe and baptize and hydrate and moisturize you and the ground on which you walk.
Còn nữa, sẽ có người làm bạn cười vào những thời điểm khó khăn nhất, đó là một tin tuyệt vời. Nhưng sự biến mất của họ sẽ trở thành nỗi nhớ dai dẳng cho bạn. Nỗi buồn và bè bạn, thời gian và nước mắt sẽ chữa lành bạn đến một mức nào đó. Nước mắt sẽ làm sạch và thanh tẩy, tưới mát và nuôi dưỡng bạn. và con đường bạn đang đi.
Do you know the first thing that God says to Moses? He says, "Take off your shoes." Because this is holy ground, all evidence to the contrary. It's hard to believe, but it's the truest thing I know. When you're a little bit older, like my tiny personal self, you realize that death is as sacred as birth. And don't worry -- get on with your life. Almost every single death is easy and gentle with the very best people surrounding you for as long as you need. You won't be alone. They'll help you cross over to whatever awaits us. As Ram Dass said, "When all is said and done, we're really just all walking each other home."
Các bạn có biết điều đầu tiên Chúa nói với Moses là gì không? Ngài nói "Cởi giày của con ra." Vì đây là đất thánh, nơi chứa đựng mọi dấu chỉ của nghịch lý. Nó thật khó tin, nhưng đó là điều thật nhất tôi từng biết. Khi bạn già hơn một chút, như con người bé nhỏ của tôi đây, bạn sẽ nhận ra rằng cái chết cũng thiêng liêng như sự ra đời vậy. Và đừng lo lắng -- cứ tiếp tục cuộc sống của mình đi. Gần như mọi cái chết đều đơn giản và nhẹ nhàng với những người tuyệt vời nhất bên cạnh bạn có mặt mỗi khi bạn cần. Bạn sẽ không cô đơn. Họ sẽ giúp bạn vượt qua tất cả những gì chờ đợi trước mắt. Như Ram Dass đã nói, "Khi mọi chuyện đã đi đến hồi kết, tất cả chúng ta chỉ trở về nơi thuộc về mình."
I think that's it, but if I think of anything else, I'll let you know.
Tôi nghĩ rằng chỉ có thế thôi, nhưng nếu tôi nghĩ ra điều gì khác, tôi sẽ để các bạn biết.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)
Thank you.
(Applause)
I was very surprised to be asked to come, because it is not my realm, technology or design or entertainment. I mean, my realm is sort of faith and writing and kind of lurching along together. And I was surprised, but they said I could give a talk, and I said I'd love to.
Tôi đã rất ngạc nhiên khi được mời, vì đây không phải là lĩnh vực của tôi, công nghệ hay thiết kế hay giải trí. Ý tôi là, tôi thiên về đức tin và viết lách chúng thường không đi đôi với nhau. Và tôi đã bất ngờ, nhưng họ nói tôi có thể tới thuyết trình, và tôi đã trả lời tôi rất vinh dự.
(Video) If you don't know where to start, remember that every single thing that happened to you is yours and you get to tell it.
(Video) Nếu bạn không biết bắt đầu từ đâu, hãy nhớ rằng mọi thứ đã xảy ra nằm trong đầu bạn và bạn cần phải kể nó.
Anne Lamott: People are very frightened and feel really doomed in America these days, and I just wanted to help people get their sense of humor about it and to realize how much isn't a problem. If you take an action, take a really healthy or loving or friendly action, you'll have loving and friendly feelings.
Anne Lamott: Mọi người cảm thấy cực kỳ hoảng loạng và tệ hại trên nước Mỹ dạo gần đây, và tôi chỉ muốn giúp mọi người có thể lấy việc đó ra làm chuyện cười và nhận ra rằng nó không phải là một vấn đề. Nếu bạn hành động, làm một việc có ích hay yêu thương hay hướng thiện, bạn sẽ có những tình cảm yêu thương.