The philosopher Plato once said, "Music gives a soul to the universe, wings to the mind, flight to the imagination and life to everything." Music has always been a big part of my life. To create and to perform music connects you to people countries and lifetimes away. It connects you to the people you're playing with, to your audience and to yourself. When I'm happy, when I'm sad, when I'm bored, when I'm stressed, I listen to and I create music.
Nhà triết học Plato đã từng nói, " Âm nhạc mang đến linh hồn cho vũ trụ, đôi cánh cho tâm hồn, chuyến bay cho trí tưởng tượng và cuộc sống cho vạn vật." Âm nhạc luôn là một phần lớn trong cuộc đời tôi. Tạo ra và trình diễn âm nhạc kết nối bạn với mọi người ở các quốc gia và với cuộc đời. Nó kết nối bạn với những người cùng chơi nhạc với bạn, với khán giả và với chính bạn. Khi tôi vui, buồn, lúc tôi mệt mỏi, hay căng thẳng, tôi nghe và tạo ra âm nhạc.
When I was younger, I played piano; later, I took up guitar. And as I started high school, music became a part of my identity. I was in every band, I was involved with every musical fine arts event. Music surrounded me. It made me who I was, and it gave me a place to belong.
Khi tôi còn trẻ, tôi chơi piano; sau đó, tôi chơi ghi ta. Và khi tôi vào trung học, âm nhạc trở thành một phần cá tính của tôi. Tôi tham gia mọi ban nhạc, tôi tham gia mọi sự kiện âm nhạc nghệ thuật. Âm nhạc ở quanh tôi. Nó khiến tôi nhận ra tôi là ai, và đem lại nơi tôi thuộc về.
Now, I've always had this thing with rhythms. I remember being young, I would walk down the hallways of my school and I would tap rhythms to myself on my leg with my hands, or tapping my teeth. It was a nervous habit, and I was always nervous. I think I liked the repetition of the rhythm -- it was calming.
Bây giờ tôi có điều này cùng với nhịp điệu. Tôi nhớ khi còn nhỏ, Khi tôi đi trên hành lang trường tôi và tôi tự tạo nhịp điệu bằng cách vỗ lên chân mình, hoặc là gõ nhẹ vào răng. Đó là một thói quen nhút nhát, và tôi thì luôn nhát gan. Tôi nghĩ tôi thích sự lặp lại của nhịp điệu Nó thật êm đềm.
Then in high school, I started music theory, and it was the best class I've ever taken. We were learning about music -- things I didn't know, like theory and history. It was a class where we basically just listened to a song, talked about what it meant to us and analyzed it, and figured out what made it tick. Every Wednesday, we did something called "rhythmic dictation," and I was pretty good at it. Our teacher would give us an amount of measures and a time signature, and then he would speak a rhythm to us and we would have to write it down with the proper rests and notes. Like this: ta ta tuck-a tuck-a ta, ta tuck-a-tuck-a-tuck-a, tuck-a. And I loved it. The simplicity of the rhythm -- a basic two- to four- measure line -- and yet each of them almost told a story, like they had so much potential, and all you had to do was add a melody.
Và khi học trung học, tôi bắt đầu lớp lý thuyết âm nhạc, đó là lớp học tốt nhất mà tôi đã tham gia. Chúng tôi được học về âm nhạc những điều mà tôi không biết, như lý thuyết và lịch sử. Đó là lớp học mà chúng tôi chỉ nghe đúng một ca khúc nói về việc nó có ý nghĩa như thế nào với chúng tôi phân tích bài hát đó, và tìm ra cái làm cho nó kêu. Mỗi buổi thứ Tư, chúng tôi làm một điều gọi là " chính tả nhịp điệu," và tôi khá giỏi ở phần đó. Giáo viên của chúng tôi cho chúng tôi vài nhịp điệu và dấu hiệu về thời gian, sau đó thầy sẽ phát ra một giai điệu và chúng tôi phải viết nó ra cùng với phần còn lại và chú ý. Như vậy: ta ta tuck-a tuck-a ta, ta tuck-a-tuck-a-tuck-a, tuck-a. Và tôi yêu việc đó. Sự đơn giản của giai điệu hai đến bốn dòng nhịp nhưng mỗi dòng lại đang kể một câu chuyện, chúng có rất nhiều tiềm năng, và tất cả những gì bạn cần làm là thêm vào giai điệu.
(Guitar)
(Tiếng ghi ta)
Rhythms set a foundation for melodies and harmonies to play on top of. It gives structure and stability. Now, music has these parts -- rhythm, melody and harmony -- just like our lives. Where music has rhythm, we have routines and habits -- things that help us to remember what to do and to stay on track, and to just keep going. And you may not notice it, but it's always there.
Nhịp điệu tạo ra một nền tảng cho giai điệu và hoà âm để trình diễn. Nó đem lại kết cấu và sự ổn định. Giờ đây, âm nhạc gồm nhịp điệu, giai điệu và hoà âm như cuộc sống của chúng ta. Âm nhạc có nhịp điệu, chúng ta có thói quen những điều giúp chúng ta nhớ phải làm gì, và đơn giản là tiếp tục làm. Có thể bạn không chú ý đến điều đó, nhưng nó luôn ở đây.
(Guitar)
( Tiếng ghi ta)
And it may seem simple, it may seem dull by itself, but it gives tempo and heartbeat. And then things in your life add on to it, giving texture -- that's your friends and your family, and anything that creates a harmonic structure in your life and in your song, like harmonies, cadences and anything that makes it polyphonic. And they create beautiful chords and patterns.
Nó dường như rất đơn giản, dường như vô tri như bản thân nó vậy, nhưng nó đem đến nhịp độ và nhịp đập trái tim. Sau đó những điều trong cuộc sống của bạn được thêm trên nền nhịp điệu, đưa ra chất liệu những thứ mà bạn và gia đình bạn, và bất cứ thứ gì điều mà tạo ra một cấu trúc hoà âm trong cuộc sống của bạn và trong bài hát của bạn, như sự hoà âm, nhịp phách và bất cứ điều gì tạo ra phức điệu. Chúng tạo ra vẻ đẹp của hợp âm.
(Guitar)
( Tiếng ghi ta)
And then there's you. You play on top of everything else, on top of the rhythms and the beat because you're the melody. And things may change and develop, but no matter what we do, we're still the same people. Throughout a song melodies develop, but it's still the same song. No matter what you do, the rhythms are still there: the tempo and the heartbeat ... until I left, and I went to college and everything disappeared.
Và sau đó là bạn. Bạn trình diễn tất cả những điều còn lại, trên nền nhịp điệu và tiết tấu vì bạn chính là giai điệu. Mọi thứ có thể thay đổi và phát triển, nhưng bất kể chúng ta làm điều gì, chúng ta vẫn không thay đổi. Thông qua một bài hát có giai điệu được phát triển, nhưng vẫn là bài hát đó. Bẩt kể bạn làm gì, nhịp điệu vẫn ở đó: nhịp độ và nhịp đập trái tim... cho đến khi tôi rời đi, và tôi và đại học mọi thứ biến mất.
When I first arrived at university, I felt lost. And don't get me wrong -- sometimes I loved it and it was great, but other times, I felt like I had been left alone to fend for myself. It's like I had been taken out of my natural environment, and put somewhere new, where the rhythms and the harmonies and the form had gone away, and it was just me --
Khi lần đầu tiên tôi đến trường đại học, tôi cảm thấy lạc lõng. Đừng nghĩ rằng tôi sai-- đôi khi tôi thích điều đó và nó khá là tốt, nhưng đôi lúc, tôi thấy như bị bỏ lại một mình để tự bảo vệ bản thân mình. Như thể là tôi bị đẩy ra khỏi môi trường tự nhiên của mình và đặt và một nơi mới mẻ, nơi mà những nhịp điệu và sự hoà âm đã biến mất và chỉ còn một mình tôi
(Guitar)
( Tiếng ghi ta)
silence and my melody. And even that began to waver, because I didn't know what I was doing. I didn't have any chords to structure myself, or a rhythm or a beat to know the tempo.
sự im lặng và giai điệu của tôi. Thậm chí tôi đã bắt đầu do dự, vì tôi không biết mình đang làm gì. Tôi không có bất kỳ hợp âm nào để kết cấu lại bản thân mình hay một nhịp điệu hay là một tiết tấu để biết nhịp phách.
(Guitar)
( Tiếng ghi ta)
And then I began to hear all these other sounds.
Sau đó tôi bắt đầu nghe tất cả những âm thanh khác.
(Guitar)
( Tiếng ghi ta)
And they were off-time and off-key. And the more I was around them, the more my melody started to sound like theirs. And slowly I began to lose myself, like I was being washed away. But then the next moment --
Chúng bị sai thời gian và lệch tông. Tôi càng ở gần chúng, càng nhiều giai điệu như vậy vang lên. Dần dần tôi bắt đầu đánh mất bản thân mình, như thể tôi bị cuốn trôi đi. Nhưng sau đó
(Guitar)
( Tiếng ghi ta)
I could hear it. And I could feel it. And it was me. And I was here. And it was different, but not worse off. Just changed a little.
Tôi có thể nghe. Và cảm nhận chúng, Chúng là tôi. Và tôi đang ở đây. Chúng đã khác đi, nhưng không sai. Chỉ là thay đổi một chút.
Music is my way of coping with the changes in my life. There's a beautiful connection between music and life. It can bind us to reality at the same time it allows us to escape it. Music is something that lives inside of you. You create it and you're created by it. Our lives are not only conducted by music, they're also composed of it.
Âm nhạc là con đường để tôi đương đầu với sự thay đổi trong cuộc đời. Có một sự kết nối đẹp giữa âm nhạc và cuộc sống. Nó có thể liên kết chúng ta với thực tại cùng thời điểm âm nhạc cho phép ta thoát khỏi nó. Âm nhạc là điều gì đó sống bên trong con người bạn Bạn sáng tạo ra nó và nó tạo ra bạn. Cuộc đời chúng ta không chỉ điều khiển âm nhạc chúng còn được tạo bởi âm nhạc
So this may seem like a bit of a stretch, but hear me out: music is a fundamental part of what we are and of everything around us. Now, music is my passion, but physics also used to be an interest of mine. And the more I learned, the more I saw connections between the two -- especially regarding string theory. I know this is only one of many theories, but it spoke to me. So, one aspect of string theory, at its simplest form, is this: matter is made up of atoms, which are made up of protons and neutrons and electrons, which are made up of quark. And here's where the string part comes in. This quark is supposedly made up of little coiled strings, and it's the vibrations of these strings that make everything what it is.
Điều này dường như có một chút khó hiểu, nhưng hãy nghe tôi: âm nhạc là nguồn gốc của chúng ta và tất cả mọi thứ xung quanh chúng ta. Giờ đây, âm nhạc là niềm đam mê của tôi, nhưng vật lý cũng từng là sở thích của tôi. Tôi càng học nhiều, tôi càng muốn thấy sự liên kết giữa cả hai đặc biệt là lý thuyết chuỗi. Tôi biết đó chỉ là một trong hàng ngàn học thuyết nhưng nó liên hệ tới tôi. Một khía cạnh đơn giản nhất của học thuyết chuỗi là: vật chất tạo nên các nguyên tử, thứ mà tạo thành proton, neutron và electron, những thứ tạo ra vi lượng và từ đây những chuỗi nguyên tử được tạo ra. Vi lượng được tạo thành từ những chuỗi nhỏ, và sự dao động của những chuỗi này tạo ra mọi thứ.
Michio Kaku once explained this in a lecture called, "The Universe in a Nutshell," where he says, "String theory is the simple idea that the four forces of the universe -- gravity, the electromagnetic force, and the two strong forces -- can be viewed as music. The music of tiny little rubber bands." In this lecture, he goes on to explain physics as the laws of harmony between these strings; chemistry, as the melodies you can play on these strings; and he states that the universe is a "symphony of strings." These strings dictate the universe; they make up everything we see and everything we know. They're musical notes, but they make us what we are and they hold us together. So you see, everything is music.
Michio Kaku đã giải thích điều này trong một bài giảng có tên, "The Universe in a Nutshell," ông nói rằng, "Lý thuyết chuỗi là ý tưởng đơn giản mà bốn lực của vũ trụ lực hấp dẫn, lực điện từ và hai lực mạnh có thể được coi là âm nhạc. Âm thanh của chiếc dây thun." Trong bài giảng này, ông tiếp tục giải thích vật lý như là một luật của sự hoà âm giữa những chuỗi: hoá học, như là giai điệu bạn có thể chơi nhạc trên những chuỗi đó ông tuyên bố rằng vũ trụ là một " bản giao hưởng của dây." Những chuỗi này điều khiển vũ trụ; chúng tạo ra mọi thứ chúng ta thấy và mọi thứ chúng ta biết. Chúng là những nốt nhạc, nhưng chúng khiến ta biết ta là ai và chúng liên kết chúng ta. Bạn có thể thấy, mọi thứ là âm nhạc.
(Guitar)
(Tiếng ghi ta)
When I look at the world, I see music all around us. When I look at myself, I see music. And my life has been defined by music. I found myself through music. Music is everywhere, and it is in everything. And it changes and it builds and it diminishes. But it's always there, supporting us, connecting us to each other and showing us the beauty of the universe.
Khi tôi quan sát thế giới, tôi thấy âm nhạc xung quanh chúng ta. Khi tôi nhìn vào bản thân tôi, tôi thấy âm nhạc. Và cuộc sống của tôi được định rõ bởi âm nhạc. Tôi đã tìm thấy chính mình qua âm nhạc. Âm nhạc ở mọi nơi, nó ở bên trong mọi thứ. Nó thay đổi và phát triển nó giảm đi. Nhưng nó vẫn luôn ở đó, ủng hộ chúng ta, kết nối chúng ta với nhau và cho chúng ta thấy sự tươi đẹp của vũ trụ.
So if you ever feel lost, stop and listen for your song.
Nếu bạn cảm thấy lạc lõng, hãy dừng lại và nghe bản nhạc của bạn.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)