I was sitting with my girls, and Joy said, "Dang, I wish he'd get off my back. My daddy, he calls me all the time."
Tôi đang ngồi giữa các em gái nhỏ thì Joy nói: "Trời ạ, em ước gì ông ấy đừng làm phiền em nữa. Ba cứ gọi em hoài."
"Lucky for you he calls at all," said Jasmine. "I haven't heard from my dad in years."
"Bạn thật may mắn vì ông ấy gọi," Jasmine nói. "Còn mình chẳng nghe tin tức gì từ Ba nhiều năm qua rồi."
At this moment, I knew the girls needed a way to connect with their fathers. At Camp Diva, my non-profit organization, we have these types of conversations all the time as a way to help girls of African descent prepare for their passage into womanhood. These girls just needed a way to invite their fathers into their lives on their own terms.
Ngay khoảnh khắc đó, tôi biết các em cần một phương cách nào đó để kết nối với cha của chúng. Ở trại Diva, tổ chức phi lợi nhuận của tôi, chúng tôi lúc nào cũng có các cuộc trò chuyện như thế này như một cách để giúp những em gái gốc châu Phi chuẩn bị bước vào thời kỳ trưởng thành thành phụ nữ. Những em gái này chỉ cần một phương cách để mời gọi cha của các em bước vào cuộc đời mình bằng cách của riêng các em.
So I asked the girls, "How can we help other girls develop healthy relationships with their fathers?"
Vậy nên tôi hỏi các em, "Làm sao để chúng ta giúp các bạn gái khác phát triển mối quan hệ tốt đẹp với ba của họ?"
"Let's have a dance," one girl shouted, and all the girls quickly backed her up. They started dreaming about the decorations, invitations, the dresses they were going to wear, and what their fathers could and could not wear. (Laughter) It was off and running before I could even blink my eyes, but even if I could have slowed down those girls, I wouldn't have, because one thing that I have learned from over a decade of working with girls is that they already know what they need. The wisdom lives inside of them. As long as they have infrastructure, mentorship and resources, they can build what they need, not only to survive, but to thrive.
"Hãy khiêu vũ," một em la lên, và các em gái khác nhanh chóng ủng hộ ý tưởng của bạn này. Chúng bắt đầu mơ mộng về những món đồ trang hoàng, thiệp mời, những chiếc áo đầm chúng sẽ mặc, và những thứ cha của chúng có thể và không thể mặc. (Cười) Chuyện xảy ra và tiếp diễn thật nhanh, thậm chí trước khi tôi kịp chớp mắt, nhưng ngay cả khi tôi có thể kềm các em lại, tôi cũng sẽ không làm đâu, bởi vì có một điều mà tôi rút ra được sau hơn một thập niên làm việc cùng các em là các cô gái nhỏ của tôi, các em đã biết mình cần gì. Sự thông thái ở bên trong các em. Miễn là các em có được nền tảng, sự hướng dẫn và các nguồn lực, các em có thể xây dựng nên thứ mìnhcần, không chỉ để sống sót, mà là phát triển khoẻ mạnh.
So we had a dance, and girls and their fathers came in multitudes. They were dressed to the nines. They acted sweet. (Laughter) They acted silly. They really enjoyed each other's company. It was a huge success. And the girls decided to make it an annual event.
Vậy nên chúng tôi có buổi khiêu vũ, các em gái cùng cha tham dự đông đúc. Họ đã ăn diện rực rỡ. Họ đã cư xử rất ngọt ngào. (Cười) Họ cũng hành động ngớ ngẩn nữa. Mọi người rất thích thú việc được ở cạnh nhau. Đó là một thành công vang dội. Và các em quyết định sẽ tổ chức sự kiện này hàng năm.
So as the seasons changed, and it was time to plan the dance again, one girl named Brianna spoke up, and she said, "My dad can't come to the dance, and this whole thing is making me sad."
Thời gian qua đi, lại đến lúc lên kế hoạch cho buổi khiêu vũ lần nữa, một cô bé tên Brianna lên tiếng, em nói: "Ba em không đến dự khiêu vũ được, chuyện này làm em buồn lắm."
"Why not?" the girls asked.
"Tại sao không được?" các em khác hỏi.
"Because he's in jail," she bravely admitted.
"Bởi vì ba đang trong tù," em dũng cảm thú nhận.
"Well, can he just get out for a day?" one of the girls asked. (Laughter)
"Nếu vậy, ba bạn có thể xin ra ngoài một ngày không?" một trong số các em hỏi. (Cười)
"And come in shackles? That's worse than not having him here at all."
"Và đến trong khi vẫn bị cùm hả? Vậy thì còn tệ hơn là Ba không xuất hiện ấy."
At this moment, I saw an opportunity for the girls to rise to the occasion and to become their own heroes. So I asked, "What do you think we should do about this? We want every girl to experience the dance, right?"
Ngay phút giây đó, tôi đã thấy một cơ hội để các em ứng phó với hoàn cảnh và trở thành người hùng của chính mình. Vậy nên tôi hỏi, "Các em nghĩ xem chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta muốn bạn nào cũng được tham gia khiêu vũ hết, phải không nào?"
So the girls thought for a moment, and one girl suggested, "Why don't we just take the dance in the jail?"
Các em gái suy nghĩ một lúc, rồi một em đề nghị, "Tại sao chúng ta không tổ chức khiêu vũ trong tù?"
Most of the girls doubted the possibility of that, and said, "Are you crazy? Who is going to allow a bunch of little girls, dressed up — " (Laughter) " — to come inside a jail and dance with their daddies in Spongebob suits?" Because that's what they called them.
Hầu hết các em nghi ngờ khả năng đó, và nói, "Bạn điên à? Ai sẽ cho phép một đám con gái loắt choắt, diện quần áo đẹp — "(cười) "— vô bên trong một nhà tù và khiêu vũ với ba của mình trong những bộ quần áo Spongebob?" Đó là cách mà các em nói về những tù nhân.
I said, "Girls, well, well, you never know unless you ask."
Tôi nói, "Các cô gái của tôi ơi, nghe này, các em sẽ không bao giờ biết được hay không, trừ khi các em nói ra."
So a letter was written to the Richmond City Sheriff, signed collectively by each girl, and I would have to say, he is a very special sheriff. He contacted me immediately and said, whenever there is an opportunity to bring families inside, his doors are always open. Because one thing he did know, that when fathers are connected to their children, it is less likely that they will return.
Do đó, một bức thư được viết cho Cảnh Sát Trưởng thành phố Richmond, được ký tập thể bởi chữ ký từng em, và tôi có thể nói là, ông là một cảnh sát rất đặc biệt. Ông liên hệ với tôi ngay lập tức và nói, bất cứ khi nào có cơ hội để mang gia đình tới nhà tù, cánh cửa của ông luôn luôn mở rộng. Bởi vì ông biết chắc một điều, rằng khi những người cha được kết nối với con cái của họ, khả năng phải trở lại tù của họ thấp hơn.
So, 16 inmates and 18 girls were invited. The girls were dressed in their Sunday best, and the fathers traded in their yellow and blue jumpsuits for shirts and ties. They hugged. They shared a full catered meal of chicken and fish. They laughed together. It was beautiful. The fathers and daughters even experienced an opportunity to have a physical connection, something that a lot of them didn't even have for a while. Fathers were in a space where they were able to make their daughter's plate, and pull out her chair and extend his hand for a dance. Even the guards cried.
Vì vậy, 16 tù nhân và 18 em gái được mời đến. Các em gái đã mặc quần áo đẹp nhất của các em vào ngày Chủ Nhật, và những người cha thay những bộ áo tù liền quần vàng xanh (dương) thành áo sơ mi và cà vạt. Họ ôm lấy nhau. Họ chia sẻ một bữa ăn đầy đủ hương vị có gà và cá. Họ cười với nhau. Thật là đẹp. Cha và con gái thậm chí còn trải nghiệm một cơ hội để có sự kết nối thể chất điều mà rất nhiều người trong bọn họ đã không có được trong một thời gian dài. Những người cha đã ở trong một không gian mà họ có thể làm cho con gái của họ chơi đùa kéo ghế của con gái ra và chìa tay mời một điệu nhảy. Ngay cả các quản giáo còn khóc.
But after the dance, we all realized that Dad still would be in jail. So we needed to create something that they could take with them. So we brought in Flip cams, and we had them look at the Flip cams and just interview each other -- their messages, their thoughts. This was going to be used as a touchstone so when they started to miss each other and feel disconnected, they could reconnect through this image.
Nhưng sau khi khiêu vũ, tất cả chúng tôi nhận ra rằng cha vẫn sẽ ở trong tù. Vì vậy chúng tôi cần tạo ra một cái gì đó để họ có thể mang theo bên mình. Chúng tôi đưa vào những cái máy quay Flip, và chúng tôi đề nghị mọi người nhìn vào các Flip cam và phỏng vấn lẫn nhau-- thông điệp của họ, suy nghĩ của họ. Cái này sẽ được sử dụng như một chuẩn mực để mỗi khi mọi người nhớ nhau và cảm thấy xa rời, họ có thể kết nối thông qua hình ảnh này.
I'll never forget that one girl looked in her father's eyes with that camera and said, "Daddy, when you look at me, what do you see?" Because our daddies are our mirrors that we reflect back on when we decide about what type of man we deserve, and how they see us for the rest of our lives. I know that very well, because I was one of the lucky girls. I have had my father in my life always. He's even here today.
Tôi sẽ không bao giờ quên hình ảnh một cô gái nhỏ nhìn vào mắt của cha mình với máy ảnh đó và cho hỏi: "Ba ơi, khi ba nhìn con, ba thấy điều gì?" Bởi vì cha chính là những tấm gương của chúng ta mà bản thân chúng ta chính là hình ảnh phản chiếu từ họ khi chúng ta quyết định mẫu người đàn ông nào xứng đáng với mình, và cách họ nhìn nhận chúng ta trong suốt phần đời còn lại. Tôi biết rất rõ chuyện này, bởi vì tôi là một trong các cô gái may mắn. Tôi đã có luôn luôn có ba trong đời mình. Ông cũng hiện diện ở đây, ngày hôm nay.
(Applause)
(Vỗ tay)
And that is why it is extremely special for me to make sure that these girls are connected to their fathers, especially those who are separated because of barbed wires and metal doors. We have just created a form for girls who have heavy questions on their heart to be in a position to ask their fathers those questions and given the fathers the freedom to answer. Because we know that the fathers are even leaving with this one thought: What type of woman am I preparing to put in the world? Because a father is locked in does not mean he should be locked out of his daughter's life.
Và đó là lý do tại sao chuyện này rất đặc biệt đối với tôi để đảm bảo rằng các em gái này được kết nối với cha của mình, đặc biệt là những trường hợp bị tách biệt bởi hàng rào dây thép gai và những cánh cửa kim loại. Chúng tôi đã tạo ra một dạng thức cho những cô gái nhỏ đang mang những câu hỏi nặng trĩu trong lòng có được hoàn cảnh thuận lợi để hỏi cha của họ mình câu hỏi đó và cho cha quyền tự do để trả lời. Bởi vì chúng tôi biết rằng những người cha đang thậm chí rời xa với suy nghĩ: Dạng phụ nữ nào tôi đang chuẩn bị để đưa vào cuộc đời? Bởi vì khi một người cha bị giam cầm không có nghĩa là ông bị đứng ngoài cuộc đời con gái của mình.
(Applause)
(Vỗ tay)