A few years ago, I found myself looking for the most cost-effective way to be stylish. So naturally, I wound up at my local thrift store, a wonderland of other people's trash that was ripe to be plucked to become my treasure. Now, I wasn't just looking for your average off-the-secondhand-rack vintage T-shirt to wear. For me, real style lives at the intersection of design and individuality. So to make sure that I was getting the most out of the things I was finding, I bought a sewing machine so I could tailor the 90's-style garments that I was finding, to fit a more contemporary aesthetic. I've been tailoring and making my own clothes from scratch ever since, so everything in my closet is uniquely my own.
Vài năm trước, tôi tìm kiếm cách trở nên hợp thời trang mà vẫn kinh tế. Vì thế, tôi đến cửa hàng giá rẻ trong khu vực, thiên đường của những thứ là rác rưởi với nhiều người mà với tôi là kho báu đang chờ được khám phá. Giờ đây, tôi không chỉ tìm kiếm những chiếc sơ mi thường, cũ. Với tôi, phong cách đích thực là giao thoa giữa thiết kế và tính cá nhân. Thế nên, để đảm bảo có được thứ mình cần, tôi đã mua một chiếc máy may để biến những trang phục thập niên 90 tìm được trở nên phù hợp hơn với thẩm mĩ đương thời. Tôi đã may và tự tạo quần áo cho mình kể từ đó, vậy nên mọi thứ trong tủ quần áo của tôi là độc nhất vô nhị.
But as I was sorting through the endless racks of clothes at these thrift stores, I started to ask myself, what happens to all the clothes that I don't buy? The stuff that isn't really cool or trendy but kind of just sits there and rots away at these secondhand stores. I work in the fashion industry on the wholesale side, and I started to see some of the products that we sell end up on the racks of these thrift stores. So the question started to work its way into my work life, as well. I did some research and I pretty quickly found a very scary supply chain that led me to some pretty troubling realities.
Nhưng trong suốt quá trình tìm kiếm quần áo ở cửa hàng giá rẻ, tôi bắt đầu tự hỏi điều gì sẽ xảy đến với những bộ quần áo mình không mua? Những thứ không thật sự đẹp hay hợp thời, chỉ nằm đó, chết mòn trong những cửa hàng đồ cũ. Làm việc trong ngành thời trang, phía buôn bán sỉ, tôi bắt đầu thấy nhiều sản phẩm của mình xuất hiện trên quầy kệ của các cửa hàng giá rẻ. Và, câu hỏi này dần ảnh hưởng đến công việc của tôi. Tôi đã làm vài nghiên cứu và sớm tìm ra một chuỗi cung ứng rất đáng sợ, khiến tôi băn khoăn về thực tế.
It turned out that the clothes I was sorting though at these thrift stores represented only a small fraction of the total amount of garments that we dispose of each year. In the US, only 15 percent of the total textile and garment waste that's generated each year ends up being donated or recycled in some way, which means that the other 85 percent of textile and garment waste end up in landfills every year. Now, I want to put this into perspective, because I don't quite think that the 85 percent does the problem justice. This means that almost 13 million tons of clothing and textile waste end up in landfills every year in just the United States alone. This averages out to be roughly 200 T-shirts per person ending up in the garbage.
Hóa ra những trang phục mà tôi chọn ở cửa hàng giá rẻ chỉ là phần rất nhỏ của một lượng lớn trang phục mà chúng ta bỏ đi mỗi năm. Ở Mỹ, chỉ 15% trên tổng số lượng vải và trang phục bị thải ra mỗi năm được đem cho hoặc tái chế theo cách nào đó, nghĩa là 85% còn lại bị đưa vào bãi rác, mỗi năm. Tôi muốn đặt vấn đề này vào đúng vị trí của nó bởi tôi thật sự không nghĩ rằng 85% chỉ là vấn đề về công bằng. Nghĩa là hầu hết 13 triệu tấn trang phục và vải bị thải ra mỗi năm đều vào bãi rác, chỉ tính riêng ở Mỹ. Trung bình một người bỏ sọt rác khoảng 200 chiếc áo thun. Ở Canada, lượng quần áo bỏ đi đủ lấp kín
In Canada, we throw away enough clothing to fill the largest stadium in my home town of Toronto, one that seats 60,000 people, with a mountain of clothes three times the size of that stadium. Now, even with this, I still think that Canadians are the more polite North Americans, so don't hold it against us.
sân vận động lớn nhất Toronto quê nhà tôi, nơi có sức chứa 60,000 người, với một núi quần áo có kích thước gấp 3 lần sân vận động đó. Kể cả vậy, tôi vẫn nghĩ dân Canada lịch sự hơn dân Bắc Mỹ, vậy nên đừng nghĩ xấu về chúng tôi.
(Laughter)
(Cười)
What was even more surprising was seeing that the fashion industry is the second-largest polluter in the world behind the oil and gas industry. This is an important comparison to make. I don't want to defend the oil and gas industry but I'd be lying if I said I was surprised to hear they were the number one polluter. I just assumed, fairly or not, that that's an industry that doesn't really mind sticking to the status quo. One where the technology doesn't really change and the focus is more so on driving profitability at the expense of a sustainable future. But I was really surprised to see that the fashion industry was number two. Because maintaining that status quo is the opposite of what the fashion industry stands for.
Đáng ngạc nhiên hơn là ngành công nghiệp thời trang là ngành gây ô nhiễm thứ 2 trên thế giới, sau dầu khí. Một so sánh quan trọng. Tôi không muốn biện hộ cho dầu khí nhưng không có gì ngạc nhiên khi biết đây là nguồn ô nhiễm số một. Tôi chỉ giả sử rằng, dù hợp lý hay không, đó là một ngành công nghiệp gắn liền với thực tại, nơi mà công nghệ không thực sự thay đổi và ưu tiên dồn cho lợi nhuận đánh đổi bằng sự bền vững. Nhưng tôi thực sự ngạc nhiên khi biết rằng thời trang đứng thứ hai. Bởi duy trì hiện trạng đi ngược với tiêu chí của ngành. Thực tế đáng buồn là ta không chỉ lãng phí rất nhiều khi tiêu thụ,
The unfortunate reality is, not only do we waste a lot of the things we do consume, but we also use a lot to produce the clothes that we buy each year. On average, a household's purchase of clothing per year requires 1,000 bathtubs of water to produce. A thousand bathtubs of water per household, per year. That's a lot of water. It seems that the industry that always has been and probably always will be on the forefront of design, creates products that are designed to be comfortable, designed to be trendy and designed to be expressive but aren't really designed to be sustainable or recyclable for that matter. But I think that can change. I think the fashion industry's aptitude for change is the exact thing that should make it patient zero for sustainable business practices. And I think to get started, all we have to do is start to design clothes to be recyclable at the end of their life.
mà còn cả trong quá trình sản xuất quần áo mỗi năm. Trung bình, để sản xuất số quần áo mỗi năm của một hộ gia đình cần đến 1.000 bồn nước. 1.000 bồn nước mỗi hộ gia đình, mỗi năm. Đó là rất nhiều nước. Có vẻ như ngành công nghiệp này đã luôn và chắc hẳn sẽ luôn luôn đi đầu trong thiết kế, tạo ra những sản phẩm được thiết kế để thoải mái, hợp thời và ấn tượng nhưng không được thiết kế để lâu bền hay có khả năng tái chế. Tôi nghĩ điều đó có thể thay đổi, rằng chính thái độ của ngành thời trang đối với thay đổi là điều khiến nó không đủ kiên nhẫn để hoạt động kinh doanh bền vững. Và để bắt đầu , việc ta cần làm là bắt tay thiết kế trang phục có khả năng tái chế.
Now, designing recyclable clothing is definitely something to leave to the professionals. But as a 24-year-old thrift store aficionado armed with a sewing machine, if I were to very humbly posit one perspective, it would be to approach clothing design kind of like building with Lego. When we put together a brick of Lego, it's very strong but very easily manipulated. It's modular in its nature. Clothing design as it stands today is very rarely modular.
Việc thiết kế trang phục có thể tái chế chắc chắn là việc của chuyên gia. Nhưng là một kẻ cuồng đồ cũ , 24 tuổi, có hẳn cả máy may, nếu phải nhìn nhận một cách khiêm tốn, tôi cho rằng nó giống như trò Lego. Khi đặt các khối Lego lại với nhau, nó vững chắc nhưng cũng rất dễ thao tác. Nó có tính chất kết cấu khối. Việc thiết kế trang phục như hiện nay rất hiếm kết cấu khối.
Take this motorcycle jacket as an example. It's a pretty standard jacket with its buttons, zippers and trim. But in order for us to efficiently recycle a jacket like this, we need to be able to easily remove these items and quickly get down to just the fabric. Once we have just the fabric, we're able to break it down by shredding it and getting back to thread level, make new thread that then gets made into new fabric and ultimately new clothing, whether it be a new jacket or new T-shirts, for example. But the complexity lies with all of these extra items, the buttons, the zippers and the trim. Because in reality, these items are actually quite difficult to remove. So in many cases it requires more time or more money to disassemble a jacket like this. In some cases, it's just more cost-effective to throw it away rather than recycle it. But I think this can change if we design clothes in a modular way to be easily disassembled at the end of their lives.
Hãy lấy cái áo khoác này làm ví dụ. Đó là kiểu áo khá cơ bản với nút, dây kéo và đồ trang trí. Nhưng để tái chế cái áo khoác này một cách hiệu quả, những món đồ này phải được gỡ bỏ dễ dàng, để còn lại vải không một cách nhanh chóng. Sau đó, ta có thể cắt nhỏ nó ra, biến lại thành sợi, từ sợi mới dệt thành vải mới và cuối cùng là đồ mới, có thể là áo khoác hay áo thun. Nhưng sự phức tạp nằm ở phụ kiện, nút, dây kéo và đồ trang trí. Vì thực tế, khá khó để gỡ bỏ những món đồ này. Vậy nên, trong nhiều trường hợp, cần nhiều thời gian và tiền bạc để tháo rời cái áo khoác này. Vài trường hợp khác, sẽ kinh tế hơn nếu bỏ nó đi thay vì tái chế. Nhưng điều này có thể thay đổi nếu ta thiết kế theo kết cấu khối để dễ dàng tháo gỡ khi không còn sử dụng.
We could redesign this jacket to have a hidden wireframe, kind of like the skeleton of a fish, that holds all important items together. This invisible fish-bone structure can have all of these extra items, the zippers and the buttons and the trim, sewn into it and then attached to the fabric. So at the end of the jacket's life, all you have to do is remove its fish bone and the fabric comes with it a lot quicker and a lot easier than before.
Ta có thể thiết kế lại chiếc áo khoác này để có một khung dây ẩn, như khung xương cá, để giữ toàn bộ phụ kiện quan trọng lại với nhau. Cấu trúc xương cá vô hình này có thể chứa tất cả các phụ kiện, dây kéo, nút và đồ trang trí, sau đó được gắn vào vải. Nhờ vậy, khi chiếc áo này bị thải bỏ, tất cả những gì bạn phải cần làm là tách khung xương ra khỏi vải nhanh và dễ hơn nhiều.
Now, recycling clothing is definitely one piece of the puzzle. But if we want to take fixing the environmental impact that the fashion industry has more seriously, then we need to take this to the next step and start to design clothes to also be compostable at the end of their lives. For most of the types of clothes we have in our closet the average lifespan is about three years. Now, I'm sure there's many of us that have gems in our drawers that are much older than that, which is great. Because being able to extend the life of a garment by even only nine months reduces the waste and water impact that that garment has by 20 to 30 percent. But fashion is fashion. Which means that styles are always going to change and you're probably going to be wearing something different than you were today eight seasons from now, no matter how environmentally friendly you want to be.
Việc tái chế quần áo chỉ là một mảnh ghép của vấn đề. Nếu muốn nghiêm túc bù đắp những tác động mà ngành thời trang đã gây ra cho môi trường, ta cần tiến thêm một bước nữa và bắt đầu thiết kế quần áo có thể biến thành rác hữu cơ khi bị thải bỏ, Phần lớn trang phục trong tủ đồ của chúng ta có tuổi thọ trung bình khoảng ba năm. Tôi chắc rằng nhiều người trong chúng ta sở hữu những món đồ lâu đời hơn thế nhiều, điều đó thật tuyệt. Bởi chỉ cần tăng tuổi thọ của một trang phục thêm chín tháng là có thể giảm từ 20% -30% lượng rác thải và nước Nhưng thời trang là thời trang. Phong cách sẽ luôn thay đổi, và sau tám mùa nữa, bạn hẳn sẽ mặc thứ khác với thứ bạn mặc hôm nay, dù có muốn thân thiện với môi trường đến cỡ nào.
But lucky for us, there are some items that never go out of style. I'm talking about your basics -- your socks, underwear, even your pajamas. We're all guilty of wearing these items right down to the bone, and in many cases throwing them in the garbage because it's really difficult to donate your old ratty socks that have holes in them to your local thrift store. But what if we were able to compost these items rather than throw them in the trash bin? The environmental savings could be huge, and all we would have to do is start to shift more of our resources to start to produce more of these items using more natural fibers, like 100 percent organic cotton.
Nhưng may thay, có những món đồ không bao giờ bị lỗi thời. Đó là những món cơ bản - vớ, đồ lót, kể cả đồ ngủ. Chúng ta đều cảm thấy tội lỗi khi mặc những trang phục này và trong nhiều trường hợp vứt chúng vào sọt rác vì rất khó để quyên góp những đôi vớ sờn rách cho các cửa hàng giá rẻ trong khu vực. Sẽ ra sao nếu biến chúng thành phân hữu cơ thay vì vứt vào thùng rác? Khả năng tiết kiệm vì môi trường có thể là rất lớn, và chúng ta sẽ phải chuyển đổi nhiều nguồn tài nguyên hơn nữa để sản xuất nhiều món đồ từ sợi tự nhiên hơn, như sợi cotton 100% hữu cơ.
Now, recycling and composting are two critical priorities. But one other thing that we have to rethink is the way that we dye our clothes. Currently, 10 to 20 percent of the harsh chemical dye that we use end up in water bodies that neighbor production hubs in developing nations. The tricky thing is that these harsh chemicals are really effective at keeping a garment a specific color for a long period of time. It's these harsh chemicals that keep that bright red dress bright red for so many years.
Tái chế và tạo phân hữu cơ là hai vấn đề ưu tiên then chốt. Nhưng có một thứ khác ta cần phải cân nhắc, đó là phương pháp nhuộm đồ. Hiện nay, 10 - 20 % hóa chất nhuộm màu mà ta sử dụng, đi vào nguồn nước gần các xí nghiệp sản xuất ở các nước đang phát triển. Rắc rối là những hóa chất thô này thật sự hiệu quả trong việc giữ màu trang phục trong thời gian dài. Chúng là thứ giữ cho chiếc váy màu đỏ tươi đỏ tươi trong nhiều năm. Liệu chúng ta có thể sử dụng thứ gì đó khác?
But what if we were able to use something different? What if we were able to use something that we all have in our kitchen cabinets at home to dye our clothes? What if we were able to use spices and herbs to dye our clothes? There's countless food options that would allow for us to stain material, but these stains change color over time. This would be pretty different than the clothes that were dyed harshly with chemicals that we're used to. But dyeing clothes naturally this way would allow for us to make sure they're more unique and environmentally friendlier. Let's think about it.
Liệu ta có thể sử dụng thứ gì đó sẵn có trong bếp để nhuộm quần áo? Liệu có thể dùng gia vị và thảo mộc để nhuộm quần áo? Có vô số thực phẩm mà ta có thể lựa chọn làm nguyên liệu nhuộm. Những màu nhuộm này sẽ phai theo thời gian. Khác biệt khá rõ so với trang phục được nhuộm bằng hóa học như ta đang dùng. Nhưng việc nhuộm quần áo bằng chất tự nhiên cho phép ta đảm bảo tính độc đáo và thân thiện với môi trường. Hãy nghĩ về điều này.
Fashion today is all about individuality. It's about managing your own personal appearance to be just unique enough to be cool. These days, everybody has the ability to showcase their brand their personal style, across the world, through social media. The pocket-sized billboards that we flick through on our Instagram feeds are chock-full of models and taste-makers that are showcasing their individuality through their personal microbrands. But what could be more personalized, more unique, than clothes that change color over time? Clothes that with each wash and with each wear become more and more one of a kind. People have been buying and wearing ripped jeans for years. So this would just be another example of clothes that exist in our wardrobe that evolve with us over our lives.
Thời trang ngày nay mang nhiều tính cá nhân. Đó là cách bạn tự xử lý vẻ ngoài đủ đặc biệt để trông tuyệt vời Ngày nay, ai cũng có khả năng để thể hiện cá tính, phong cách cá nhân, với cả thế giới, qua mạng xã hội. Những mẩu quảng cáo mà ta lướt qua trên Instagram đầp ắp ảnh người mẫu và người tạo xu hướng tự giới thiệu bản thân qua thương hiệu cá nhân của họ. Nhưng có gì độc đáo hơn và cá nhân hóa hơn trang phục có thể đổi màu theo thời gian? Trang phục mà sau mỗi lần giặt, mỗi lần mặc, càng trở nên độc nhất vô nhị. Mọi người vẫn mua và mặc jeans rách trong nhiều năm. Vậy nên, đây chỉ là một ví dụ về việc trang phục có thể phát triển cùng ta theo thời gian.
This shirt, for example, is one that, much to the dismay of my mother and the state of her kitchen, I dyed at home, using turmeric, before coming here today. This shirt is something that none of my friends are going to have on their Instagram feed. So it's unique, but more importantly, it's naturally dyed. Now, I'm not suggesting that everybody dye their clothes in their kitchen sink at home. But if we were able to apply this or a similar process on a commercial scale, then our need to rely on these harsh chemical dyes for our clothes could be easily reduced.
Ví dụ, chiếc áo sơ mi này, trước sự ngỡ ngàng của mẹ tôi, trong căn bếp của bà, tôi đã tự nhuộm nó bằng củ nghệ, trước khi đến đây hôm nay. Chiếc áo này là thứ mà chẳng đứa bạn nào của tôi có được trên Instagram. Thế nên, nó là độc nhất, quan trọng hơn, là được nhuộm tự nhiên. Tôi không gợi ý rằng mọi người hãy nhuộm quần áo trong bồn rửa chén tại nhà. Nhưng nếu có thể áp dụng điều này hay tiến trình tương tự trên quy mô thương mại, ta có thể hạn chế việc phụ thuộc chất nhuộm màu hóa học để nhuộm quần áo. Ngành thời trang 2.400 tỷ đô là nơi cạnh tranh khốc liệt.
The 2.4-trillion-dollar fashion industry is fiercely competitive. So the business that can provide a product at scale while also promising its customers that each and every garment will become more unique over time will have a serious competitive advantage. Brands have been playing with customization for years. The rise of e-commerce services, like Indochino, a bespoke suiting platform, and Tinker Tailor, a bespoke dress-making platform, have made customization possible from your couch. Nike and Adidas have been mastering their online shoe customization platforms for years. Providing individuality at scale is a challenge that most consumer-facing businesses encounter.
Doanh nghiệp nào có khả năng cung ứng sản phẩm quy mô lớn đồng thời tạo ra loại trang phục độc đáo theo thời gian thật sự có lợi thế cạnh tranh rất lớn. Các thương hiệu vẫn đang cân nhắc việc cá nhân hóa trong nhiều năm. Sự phát triển của thương mại điện tử, như Indochino, web đặt hàng âu phục, và Tinker Tailor, web đặt may váy đầm, giúp bạn tùy chỉnh ngay tại nhà. Nike và Adidas, từ lâu đã nắm các nền tảng trực tuyến cho phép tùy chỉnh giày. Cho phép cá nhân hóa quy mô lớn là một thử thách mà phần lớn các doanh nghiệp bán lẻ đang phải đối mặt.
So being able to tackle this while also providing an environmentally friendly product could lead to a pretty seismic industry shift. And at that point, it's not just about doing what's best for our environment but also what's best for the bottom line.
Giải quyết được nó đồng thời tạo ra sản phẩm thân thiện với môi trường có thể là một thay đổi chấn động. Nó không chỉ giúp ta làm điều tốt nhất cho môi trường mà còn cho tất cả. Ta không thể sửa tất cả mọi thứ, hay sửa hết trong một lần.
There's no fix-all, and there's no one-step solution. But we can get started by designing clothes with their death in mind. The fashion industry is the perfect industry to experiment with and embrace change that can one day get us to the sustainable future we so desperately need.
Nhưng ta có thể bắt đầu thiết kế quần áo với suy nghĩ về hệ quả của chúng. Ngành thời trang là nơi hoàn hảo để thử nghiệm và nắm bắt thay đổi mà một ngày nào đó sẽ đưa ta đến tương lai bền vững mà ta tìm kiếm.
Thank you.
Xin cảm ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)