We all go to doctors. And we do so with trust and blind faith that the test they are ordering and the medications they're prescribing are based upon evidence -- evidence that's designed to help us. However, the reality is that that hasn't always been the case for everyone. What if I told you that the medical science discovered over the past century has been based on only half the population?
Tất cả chúng ta đều đi khám bệnh. Chúng ta đi khám với niềm tin vô điều kiện rằng những bài xét nghiệm bác sĩ cho làm và đơn thuốc họ đưa ra đều dựa trên những nghiên cứu được tiến hành để giúp đỡ ta. Tuy nhiên, sự thật là điều đó không hoàn toàn xảy ra với tất cả mọi người Nếu tôi nói rằng y học được nghiên cứu trong thế kỷ vừa qua chỉ dựa trên phân nửa dân số?
I'm an emergency medicine doctor. I was trained to be prepared in a medical emergency. It's about saving lives. How cool is that? OK, there's a lot of runny noses and stubbed toes, but no matter who walks through the door to the ER, we order the same tests, we prescribe the same medication, without ever thinking about the sex or gender of our patients. Why would we? We were never taught that there were any differences between men and women.
Tôi là bác sĩ cấp cứu. Tôi được đào tạo để sẵn sàng cho mọi tình huống khẩn cấp. Cứu sống con người, nghe thật tuyệt đúng không? Có rất nhiều trường hợp chảy máu mũi và gãy ngón chân, nhưng bất cứ ai bước qua cánh cửa phòng cấp cứu chúng tôi đều cho họ làm những bài xét nghiệm, kê toa những đơn thuốc giống hệt nhau mà không bao giờ nghĩ đến giới tính bệnh nhân. Tại sao vậy? Chúng tôi không bao giờ đuợc dạy về sự khác biệt giữa nam và nữ.
A recent Government Accountability study revealed that 80 percent of the drugs withdrawn from the market are due to side effects on women. So let's think about that for a minute. Why are we discovering side effects on women only after a drug has been released to the market? Do you know that it takes years for a drug to go from an idea to being tested on cells in a laboratory, to animal studies, to then clinical trials on humans, finally to go through a regulatory approval process, to be available for your doctor to prescribe to you? Not to mention the millions and billions of dollars of funding it takes to go through that process. So why are we discovering unacceptable side effects on half the population after that has gone through? What's happening?
Một nghiên cứu gần đây đã cho biết 80% thuốc bị thu hồi trên thị trường. là do các dụng phụ lên phụ nữ. Hãy dành một ít thời gian suy nghĩ về việc này. Tại sao chúng ta chỉ phát hiện ra tác dụng phụ của thuốc trên phụ nữ sau khi thuốc đã được tung ra thị trường. Bạn có biết rằng phải mất nhiều năm để một lọai thuốc được lên ý tưởng, được kiểm nghiệm trên các tế bào trong phòng thí nghiệm, đến trên động vật, rồi các thử nghiệm trên con người, cuốii cùng đi qua một quá trình quy định, được chấp nhận để rồi mới đến tay các bác sĩ kê đơn cho bạn? Đó là chưa kể đến kinh phí hàng triệu, hàng tỷ đô Nó cần phải trải qua 1 quá trình dài Vậy tại sao chúng ta chỉ mới phát hiện ra tác dụng phụ không thể chấp nhận được lên một nửa dân số chỉ được phát hiện sau khi quá trình thẩm định đó trót lọt? Chuyện gì đang diễn ra?
Well, it turns out that those cells used in that laboratory, they're male cells, and the animals used in the animal studies were male animals, and the clinical trials have been performed almost exclusively on men.
Thực chất, những tế bào được sử dụng trong phòng thí nghiệm, chúng là tế bào đực. Những động vật được dùng trong các nghiên cứu đều là con đực. Những buổi thử nghiệm trong phòng mạch đều được thử nghiệm hầu như trên đàn ông.
How is it that the male model became our framework for medical research? Let's look at an example that has been popularized in the media, and it has to do with the sleep aid Ambien. Ambien was released on the market over 20 years ago, and since then, hundreds of millions of prescriptions have been written, primarily to women, because women suffer more sleep disorders than men. But just this past year, the Food and Drug Administration recommended cutting the dose in half for women only, because they just realized that women metabolize the drug at a slower rate than men, causing them to wake up in the morning with more of the active drug in their system. And then they're drowsy and they're getting behind the wheel of the car, and they're at risk for motor vehicle accidents. And I can't help but think, as an emergency physician, how many of my patients that I've cared for over the years were involved in a motor vehicle accident that possibly could have been prevented if this type of analysis was performed and acted upon 20 years ago when this drug was first released. How many other things need to be analyzed by gender? What else are we missing?
Vậy tại sao những mẫu vật nam đã trở nên điển hình cho những thử nghiệm y học? Hãy nhìn vào một ví dụ đã được công bố trên truyền thông. Nó liên quan đến thuốc ngủ Ambien. Ambien được tung ra thị trường 20 năm trước. Kể từ đó, hàng triệu đơn thuốc đã được kê chủ yếu là cho phụ nữ bởi phụ nữ thường bị rối lọan giấc ngủ hơn đàn ông. Nhưng chỉ mới năm trước, Cục quản lý thực phẩm và dược phẩm khuyến cáo nên giảm nửa liều lượng thuốc cho riêng phụ nữ bởi họ vừa phát hiện rằng việc chuyển hóa thuốc ở phụ nữ diễn ra với tốc độ chậm hơn đàn ông khiến cho họ thức dậy vào mỗi buổi sáng với lượng thuốc vẫn còn nhiều trong cơ thể. Họ trở nên buồn ngủ và khó khăn trong việc lái xe. Họ có nguy cơ bị tai nạn giao thông. Là một bác sĩ cấp cứu, tôi không thể ngừng suy nghĩ đã có bao nhiêu bệnh nhân do tôi chăm sóc suốt chừng ấy năm bị dính phải tai nạn giao thông mà đáng lẽ đã có thể phòng tránh được nếu như những phân tích này được thực hiện và công bố trước đây 20 năm, khi lọai thuốc này vừa mới ra đời. Có bao nhiêu thứ thuốc nữa cần được phân tích về mặt giới tính? Chúng ta còn bỏ sót điều gì nữa?
World War II changed a lot of things, and one of them was this need to protect people from becoming victims of medical research without informed consent. So some much-needed guidelines or rules were set into place, and part of that was this desire to protect women of childbearing age from entering into any medical research studies. There was fear: what if something happened to the fetus during the study? Who would be responsible? And so the scientists at this time actually thought this was a blessing in disguise, because let's face it -- men's bodies are pretty homogeneous. They don't have the constantly fluctuating levels of hormones that could disrupt clean data they could get if they had only men. It was easier. It was cheaper. Not to mention, at this time, there was a general assumption that men and women were alike in every way, apart from their reproductive organs and sex hormones. So it was decided: medical research was performed on men, and the results were later applied to women.
Thế chiến thứ 2 đã thay đổi nhiều thứ. Trong đó có nhu cầu bảo vệ con người khỏi việc trở thành nạn nhân thử nghiệm thuốc mà không có sự đồng ý. Rất nhiều luật lệ và hướng dẫn thiết yếu đã được thiết lập, trong đó có việc bảo vệ phụ nữ trong tuổi sinh đẻ khỏi việc tham gia các nghiên cứu kiểm nghiệm thuốc. Người ta luôn sợ lỡ như có chuyện gì xảy ra với tế bào thai trong lúc nghiên cứu. Al sẽ là người chịu trách nhiệm? Các nhà khoa học lúc này cảm thấy điều này thực sự như chó ngáp phải ruồi bởi vì hãy nhìn đi, cơ thể của đàn ông vô cùng ổn định. Lượng hormone của họ không dao động liên tục. cái làm gián đọan những dữ liệu thu thập được nếu chỉ trên đàn ông Việc chỉ khảo sát tòan đàn ông thì dễ dàng hơn và rẻ hơn. Đó là chưa kể, tại thời điểm này, người ta cho rằng đàn ông và phụ nữ đều giống nhau hòan tòan chỉ trừ những cơ quan sinh sản và hormone sinh dục. Vì vậy, mọi thứ đã được quyết định việc thử nghiệm thuốc được tiến hành trên đàn ông và kết quả sau đó sẽ được áp dụng lên phụ nữ
What did this do to the notion of women's health? Women's health became synonymous with reproduction: breasts, ovaries, uterus, pregnancy. It's this term we now refer to as "bikini medicine." And this stayed this way until about the 1980s, when this concept was challenged by the medical community and by the public health policymakers when they realized that by excluding women from all medical research studies we actually did them a disservice, in that apart from reproductive issues, virtually nothing was known about the unique needs of the female patient.
Việc này đã ảnh hưởng thế nào đến nhận thức về sức khỏe của phụ nữ? Sức khỏe của phụ nữ được đồng hóa với việc sinh sản: ngực, buồng trứng, cổ tử cung, mang thai. Đây là những từ mà bây giờ chúng tôi nhắc đến như là "thuốc bikini" Những nhận thức ấy vẫn giữ nguyên cho đến thập niên 80, khi nhận thức này bị nghi ngờ bởi cộng đồng y tế và bởi những người làm luật y tế công cộng khi họ nhận ra rằng với việc lọai trừ phụ nữ khỏi những nghiên cứu thử nghiệm thuốc, chúng ta thực ra đã làm hại họ, ngọai trừ những vấn đề về sinh sản, người ta hầu như không biết gì về nhu cầu riêng của những bệnh nhân nữ.
Since that time, an overwhelming amount of evidence has come to light that shows us just how different men and women are in every way. You know, we have this saying in medicine: children are not just little adults. And we say that to remind ourselves that children actually have a different physiology than normal adults. And it's because of this that the medical specialty of pediatrics came to light. And we now conduct research on children in order to improve their lives. And I know the same thing can be said about women. Women are not just men with boobs and tubes. But they have their own anatomy and physiology that deserves to be studied with the same intensity.
Kế từ đó, một lọat các bằng chứng đã được công bố cho chúng ta thấy rõ sự khác biệt hòan tòan giữa đàn ông và phụ nữ. Như các bạn biết, trong ngành y, chúng tôi có câu nói: trẻ em không phải là phiên bản thu nhỏ của người lớn. Và chúng tôi nói như thế để tự nhắc nhở bản thân rằng trẻ em thật sự có sinh lý hòan tòan khác biệt với người lớn. Chính vì điều này mà khoa nhi đã ra đời. Bây giờ, chúng tôi tiến hành nghiên cứu trên trẻ em, nâng cao đời sống của chúng. Và tôi biết rằng điều này cũng có thể xảy ra tương tự cho phụ nữ. Phụ nữ không phải chỉ là đàn ông với ngực và các ống. Họ có giải phẫu riêng và sinh lý riêng và cần được nghiên cứu nhiều như đàn ông.
Let's take the cardiovascular system, for example. This area in medicine has done the most to try to figure out why it seems men and women have completely different heart attacks. Heart disease is the number one killer for both men and women, but more women die within the first year of having a heart attack than men. Men will complain of crushing chest pain -- an elephant is sitting on their chest. And we call this typical. Women have chest pain, too. But more women than men will complain of "just not feeling right," "can't seem to get enough air in," "just so tired lately." And for some reason we call this atypical, even though, as I mentioned, women do make up half the population.
Ví dụ, hãy nhìn qua hệ tim mạch. Khu vực này được y học nghiên cứu rất nhiều để cố tìm ra tại sao đàn ông và phụ nữ dường như có những cơn đau tim hòan tòan khác nhau. Bệnh tim mạch là nguyên nhân gây tử vong hàng đầu cho cả đàn ông và phụ nữ, nhưng nhiều phụ nữ tử vong chỉ trong một năm đầu bị đau tim hơn đàn ông. Đàn ông sẽ phàn nàn về việc những cơn đau ngực như bị nghiền, cảm giác như một con voi đang ngồi trên ngực của họ. Chúng tôi gọi điều này là điển hình. Phụ nữ cũng có những cơn đau ngực. Tuy nhiên nhiều phụ nữ hơn đàn ông sẽ phàn nàn rằng họ "chỉ cảm thấy không ổn", "có vẻ như không thể hít vào đủ không khí", "gần đây có cảm giác thật mệt mỏi" Vì một vài lý do, chúng tôi xem điều này là không điển hình, mặc dù, như tôi đã nhắc đến, phụ nữ thực sự chiếm phân nửa dân số.
And so what is some of the evidence to help explain some of these differences? If we look at the anatomy, the blood vessels that surround the heart are smaller in women compared to men, and the way that those blood vessels develop disease is different in women compared to men. And the test that we use to determine if someone is at risk for a heart attack, well, they were initially designed and tested and perfected in men, and so aren't as good at determining that in women. And then if we think about the medications -- common medications that we use, like aspirin. We give aspirin to healthy men to help prevent them from having a heart attack, but do you know that if you give aspirin to a healthy woman, it's actually harmful?
Vậy bằng chứng nào giúp giải thích sự khác biệt này? Nếu chúng ta nhìn vào hình giải phẫu, mạch máu quanh tim của phụ nữ nhỏ hơn đàn ông, vì thế bệnh phát sinh từ những mạch máu này giữa phụ nữ và đàn ông sẽ khác nhau. Xét nghiệm mà chúng tôi tiến hành chẩn đóan nguy cơ bị đau tim ban đầu, nó được thiết kế và xét nghiệm hòan hảo trên đàn ông, nhưng không đúng lắm với phụ nữ. Rồi chúng tôi nghĩ về những đơn thuốc, những đơn thuốc thông dụng chúng tôi sử dụng, như thuốc giảm đau. Cho một người đàn ông khỏe mạnh thuốc giảm đau giúp họ tránh nguy cơ đau tim, nhưng bạn có biết rằng nếu bạn đưa thuốc giảm đau cho 1 người phụ nữ khỏe mạnh, nó thật sự rất có hại không?
What this is doing is merely telling us that we are scratching the surface. Emergency medicine is a fast-paced business. In how many life-saving areas of medicine, like cancer and stroke, are there important differences between men and women that we could be utilizing? Or even, why is it that some people get those runny noses more than others, or why the pain medication that we give to those stubbed toes work in some and not in others?
Điều này nói với chúng ta rằng chúng ta mới chỉ biết bề nổi của vấn đề. Y học cấp cứu là ngành phát triển nhanh. Còn bao nhiêu chuyên ngành trong y học, như ung thư, đột quỵ, có bao nhiêu sự khác biệt quan trọng giữa đàn ông và phụ nữ có thể được áp dụng? Thậm chí, tại sao một số người bị sổ mũi nhiều hơn những người khác, hay tại sao đơn thuốc giảm đau kê cho người bị gãy ngón chân lại hiệu quả với người này và không với người khác?
The Institute of Medicine has said every cell has a sex. What does this mean? Sex is DNA. Gender is how someone presents themselves in society. And these two may not always match up, as we can see with our transgendered population. But it's important to realize that from the moment of conception, every cell in our bodies -- skin, hair, heart and lungs -- contains our own unique DNA, and that DNA contains the chromosomes that determine whether we become male or female, man or woman.
Viện y học đã phát biểu: mỗi tế bào đều có 1 giới tính Điều này nghĩa là gì? Giới tính là ADN. Cách 1 người thể hiện bản thân trong cộng đồng cũng là giới tính. Nhưng hai điều này không hòan tòan khớp nhau như chúng ta có thể thấy trong cộng đồng người chuyển giới. Việc nhận ra rằng mọi tế bào trong cơ thể chúng ta: da, tóc, tim và phổi đều chứa ADN độc nhất của chúng ta, và ADN chứa những nhiễm sắc thể quyết định chúng ta là giống đực hay cái, đàn ông hay phụ nữ là rất quan trọng.
It used to be thought that those sex-determining chromosomes pictured here -- XY if you're male, XX if you're female -- merely determined whether you would be born with ovaries or testes, and it was the sex hormones that those organs produced that were responsible for the differences we see in the opposite sex. But we now know that that theory was wrong -- or it's at least a little incomplete. And thankfully, scientists like Dr. Page from the Whitehead Institute, who works on the Y chromosome, and Doctor Yang from UCLA, they have found evidence that tells us that those sex-determining chromosomes that are in every cell in our bodies continue to remain active for our entire lives and could be what's responsible for the differences we see in the dosing of drugs, or why there are differences between men and women in the susceptibility and severity of diseases. This new knowledge is the game-changer, and it's up to those scientists that continue to find that evidence, but it's up to the clinicians to start translating this data at the bedside, today. Right now. And to help do this, I'm a co-founder of a national organization called Sex and Gender Women's Health Collaborative, and we collect all of this data so that it's available for teaching and for patient care. And we're working to bring together the medical educators to the table. That's a big job. It's changing the way medical training has been done since its inception.
Mọi người từng nghĩ rằng những nhiễm sắc thể giới tính như hình đây: XY nếu bạn là đàn ông, XX nếu bạn là phụ nữ chỉ đơn thuần quyết định bạn được sinh ra với buồng trứng hay túi tinh hòan, và chính những hormone giới tính do những cơ quan này sản xuất ra chịu trách nhiệm cho những khác biệt chúng ta thấy ở hai giới. Nhưng giờ đây, chúng ta biết rằng học thuyết đó đã sai hoặc ít ra là chưa hòan thiện. Và may mắn thay, những nhà khoa học như tiến sĩ Page từ viện nghiên cứu Whitehead người nghiên cứu về nhiễm sắc thể Y, và bác sĩ Yang từ đại học UCLA, họ đã tìm ra bằng chứng nói lên rằng những nhiễm sắc thể giới tính có ở mọi tế bào trong cơ thể chúng ta sẽ vẫn họat động đến hết đời và có thể chịu trách nhiệm cho những khác biệt trong liều lượng thuốc, hay tại sao lại có những khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ về độ nhạy cảm cũng như mức độ nghiêm trọng của một căn bệnh. Những kiến thức mới này sẽ thay đổi thế giới và điều này phụ thuộc vào nhà khoa học tiếp tục tìm ra các minh chứng, Nhưng chính những bác sĩ sẽ là người truyền tải những dữ liệu này cho người bệnh ngày nay. Giờ đây, tôi là người đồng sáng lập tổ chức quốc gia Có tên gọi Giới tính và sức khỏe phụ nữ. Chúng tôi thu thập tất cả dữ liệu để phục vụ cho việc giảng dạy và chăm sóc cho bệnh nhân. Chúng tôi đang kết nối những giáo viên giảng dạy y học lại với nhau Đây là 1 công việc quan trọng. Nó đang thay đổi cách giảng dạy y học diễn ra từ trước đến giờ.
But I believe in them. I know they're going to see the value of incorporating the gender lens into the current curriculum. It's about training the future health care providers correctly. And regionally, I'm a co-creator of a division within the Department of Emergency Medicine here at Brown University, called Sex and Gender in Emergency Medicine, and we conduct the research to determine the differences between men and women in emergent conditions, like heart disease and stroke and sepsis and substance abuse, but we also believe that education is paramount.
Nhưng tôi tin tưởng họ. Tôi biết họ sẽ nhận ra giá trị của việc tập hợp nhiều góc nhìn về giới tính để áp dụng vào giáo án hiện nay. Đã đến lúc huấn luyện những người chăm sóc sức khỏe mai sau 1 cách đúng đắn. Và về phần mình, tôi là người đồng sáng lập một nhóm trong khoa Cấp cứu tại trường đại học Brown, tên Giới tính trong y học cấp cứu. Chúng tôi tiến hành nghiên cứu để khẳng định khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ trong bệnh cấp cứu như đau tim, đột quỵ, nhiễm trùng máu và lạm dụng rượu bia, cồn, thuốc lá. Chúng tôi cũng tin rằng việc giáo dục là tối quan trọng.
We've created a 360-degree model of education. We have programs for the doctors, for the nurses, for the students and for the patients. Because this cannot just be left up to the health care leaders. We all have a role in making a difference. But I must warn you: this is not easy. In fact, it's hard. It's essentially changing the way we think about medicine and health and research. It's changing our relationship to the health care system. But there's no going back. We now know just enough to know that we weren't doing it right.
Chúng tôi đã và đang tạo ra mô hình giáo dục 360 độ. Chúng tôi có nhiều phần mềm cho bác sĩ, y tá, sinh viên và cho bệnh nhân. Bởi vì vấn đề này không thể chỉ do những người lãnh đạo ngành sức khỏe ôm hết. Tất cả chúng ta đều có vai trò trong việc tạo nên sự thay đổi. Nhưng tôi phải báo trước với các bạn: việc này không dễ dàng. Trên thực tế, nó khó khăn. Nó đang tạo sự thay đổi thiết yếu những gì chúng ta nghĩ về y học, sức khỏe và nghiên cứu. Nó thay đổi quan hệ của chúng ta trong hệ thống chăm sóc sức khỏe. Nhưng chúng ta không thể quay lại. Giờ đây, chúng ta biết vừa đủ để nhận ra rằng chúng ta đang đi sai hướng.
Martin Luther King, Jr. has said, "Change does not roll in on the wheels of inevitability, but comes through continuous struggle."
Martin Luther King, Jr. đã nói: "Thay đổi không phải là điều tất yếu sẽ xảy ra mà phải trải qua quá trình đấu tranh lâu dài."
And the first step towards change is awareness. This is not just about improving medical care for women. This is about personalized, individualized health care for everyone. This awareness has the power to transform medical care for men and women. And from now on, I want you to ask your doctors whether the treatments you are receiving are specific to your sex and gender. They may not know the answer -- yet. But the conversation has begun, and together we can all learn. Remember, for me and my colleagues in this field, your sex and gender matter.
Và bước đầu tiên để thay đổi chính là nhận thức. Đây không chỉ đơn thuần là phát triển việc chăm sóc sức khỏe ở phụ nữ. Nó là về việc cá nhân hóa, riêng biệt hóa chăm sóc sức khỏe cho tất cả mọi người. Nhận thức này có năng lực cải biến việc chăm sóc sức khỏe cho đàn ông và phụ nữ. Và từ giờ trở đi, tôi muốn các bạn hỏi bác sĩ của mình liệu phương pháp trị liệu bạn đang nhận có được cụ thể hóa cho giới tính bạn chưa. Họ có thể không biết câu trả lời, tạm thời. Nhưng cuộc đối thọai được khơi mào và cùng nhau, chúng ta sẽ học hỏi. Hãy nhớ rằng, với tôi và đồng nghiệp của tôi trong lĩnh vực này: giới tính của bạn quan trọng.
Thank you.
Cảm ơn.
(Applause)