Climate change is already a heavy topic, and it's getting heavier because we're understanding that we need to do more than we are. We're understanding, in fact, that those of us who live in the developed world need to be really pushing towards eliminating our emissions. That's, to put it mildly, not what's on the table now. And it tends to feel a little overwhelming when we look at what is there in reality today and the magnitude of the problem that we face. And when we have overwhelming problems in front of us, we tend to seek simple answers. And I think this is what we've done with climate change. We look at where the emissions are coming from -- they're coming out of our tailpipes and smokestacks and so forth, and we say, okay, well the problem is that they're coming out of fossil fuels that we're burning, so therefore, the answer must be to replace those fossil fuels with clean sources of energy. And while, of course, we do need clean energy, I would put to you that it's possible that by looking at climate change as a clean energy generation problem, we're in fact setting ourselves up not to solve it.
Thay đổi khí hậu vốn đã là một vấn đề nghiêm trọng, và nó đang ngày càng nghiêm trọng hơn bởi vì chúng ta nhận thức được rằng mình cần làm nhiều hơn bây giờ Chúng ta nhận thức được rằng, trên thực tế, chúng ta những người sống trong một thế giới phát triển cần thực sự đẩy mạnh việc loại bỏ khí thải. Rằng, một cách hòa nhã, giờ đây đó không phải cái chỉ ở trên kế hoạch được và dường như có một chút gì đấy hơi quá khi ta nhìn vào những gì ở thực tế ngày nay và tính nghiêm trọng của vấn đề mà chúng ta đối mặt. Và khi chúng ta đối mặt với những vấn đề cấp bách, chúng ta có xu hướng tìm kiếm những câu trả lời giản đơn. Và tôi nghĩ đây là điều mà chúng ta vẫn đang làm với sự thay đổi khí hậu. Chúng ta nhìn vào nơi phát sinh khí thải -- chúng phát sinh ra từ những ống xả động cơ, những ống khói và những thứ tương tự, và rằng, được rồi, vấn đề là chúng phát sinh từ những nhiên liệu hóa thạch mà chúng ta đang tiêu thụ, và do đó, câu trả lời phải là để thay thế các nhiên liêu hóa thạch đó bằng những nguồn năng lượng sạch . Và trong khi, tất nhiên, chúng ta cần năng lượng sạch, Tôi muốn nói với các bạn rằng có khả năng với việc nhìn nhận thay đổi khí hậu như là một vấn đề của việc kiến tạo các nguồn năng lượng sạch, chúng ta trên thực tế đang gài bẫy mình và không giải quyết những khó khăn đó.
And the reason why is that we live on a planet that is rapidly urbanizing. That shouldn't be news to any of us. However, it's hard sometimes to remember the extent of that urbanization. By mid-century, we're going to have about eight billion -- perhaps more -- people living in cities or within a day's travel of one. We will be an overwhelmingly urban species. In order to provide the kind of energy that it would take for eight billion people living in cities that are even somewhat like the cities that those of us in the global North live in today, we would have to generate an absolutely astonishing amount of energy. It may be possible that we are not even able to build that much clean energy. So if we're seriously talking about tackling climate change on an urbanizing planet, we need to look somewhere else for the solution.
Và nguyên nhân là do chúng ta đang sống trên một hành tinh đang được đô thị hóa một cách nhanh chóng đó có lẽ không phải là tin mới đối với chúng ta. Tuy nhiên, đôi khi thật khó khăn để đề cập tới mức độ của việc đô thị hóa này. Cho đến giữa thế kỷ này, chúng ta sẽ có khoảng 8 tỷ người -- có thể hơn thế -- những người sống tại những thành phố hoặc trong phạm vi một ngày đi lại. Chúng ta sẽ quá tập trung tại những thành phố. Để cung cấp loại năng lượng cần thiết cho 8 tỷ người sống tại các thành phố phần nào giống với những thành phố mà những người trong chúng ta ở vùng bắc bán cầu đang sống hiện nay, chúng ta sẽ phải sản xuất một lượng năng lượng khổng lồ. Và rất có thể chúng ta không đủ khả năng để tạo ra lượng năng lượng sạch lớn như vậy Vì vậy nếu chúng ta thảo luận một cách nghiêm túc về giải quyết vấn đề thay đổi khí hậu trên một hành tinh đang được đô thị hóa, chúng ta cần phải tìm giải pháp ở những nơi khác.
The solution, in fact, may be closer to hand than we think, because all of those cities we're building are opportunities. Every city determines to a very large extent the amount of energy used by its inhabitants. We tend to think of energy use as a behavioral thing -- I choose to turn this light switch on -- but really, enormous amounts of our energy use are predestined by the kinds of communities and cities that we live in. I won't show you very many graphs today, but if I can just focus on this one for a moment, it really tells us a lot of what we need to know -- which is, quite simply, that if you look, for example, at transportation, a major category of climate emissions, there is a direct relationship between how dense a city is and the amount of climate emissions that its residents spew out into the air. And the correlation, of course, is that denser places tend to have lower emissions -- which isn't really all that difficult to figure out, if you think about it.
Giải pháp, trên thực tế, có thể ở trong tầm tay hơn là chúng ta nghĩ. Bởi vì tất cả những thành phố mà chúng ta đang xây dựng đều có thể là những cơ hội. Mỗi thành phố xác định một cách rõ ràng các cư dân thành phố sẽ tiêu thụ bao nhiêu năng lượng. Chúng ta thường nghĩ về tiêu thụ năng lượng như là một việc mang tính hành vi -- giống như tôi lựa chọn bật chiếc đèn này -- nhưng thực sự, lượng năng lượng khổng lồ mà chúng ta tiêu thụ đã được xác định từ trước bởi tính chất của những cộng đồng và thành phố mà chúng ta sống. Hôm nay tôi sẽ không đưa ra thật nhiều những biểu đồ nhưng nếu tôi có thể tập trung dù chỉ một chút vào điều đó, nó sẽ thực sự cho chúng ta thấy rất nhiều những điều chúng ta cần biết -- đó đơn giản là nều bạn nhìn vào, chẳng hạn giao thông, một nguồn chính của khí thải môi trường có một mối liên hệ trực tiếp giữa việc một thành phố đông đúc là như nào và lượng khí thải mà cư dân thành phố đó thải ra không khí. Và sự tương quan, tất nhiên, là những nơi có mật độ cao hơn thường có lượng khí thải thấp hơn -- đó là điều không khó để hình dung, nếu các bạn nghĩ về nó.
Basically, we substitute, in our lives, access to the things we want. We go out there and we hop in our cars and we drive from place to place. And we're basically using mobility to get the access we need. But when we live in a denser community, suddenly what we find, of course, is that the things we need are close by. And since the most sustainable trip is the one that you never had to make in the first place, suddenly our lives become instantly more sustainable. And it is possible, of course, to increase the density of the communities around us.
Một cách căn bản, chúng ta thay thế, trong cuộc sống, sự tiếp cận với những thứ mà chúng ta muốn. chúng ta ra ngoài và nhảy vào trong xe rồi chúng ta lái xe từ nơi này sang nơi khác. Và chúng ta căn bản là sử dụng sự chuyển động để đến những nơi chúng ta cần. Nhưng khi chúng ta sống trong một cộng đồng có mật độ cao hơn, đột nhiên, điều chúng ta tìm thấy, tất nhiên, là những thứ chúng ta cần thì ở gần. vì một chuyến đi bền vững nhất là chuyến đi mà bạn không bao giờ phải khởi hành ngay từ đầu đột nhiên cuộc sống của chúng ta bỗng nhiên trở bền vững hơn Và đương nhiên chúng ta có thể tăng mật độ của những cộng đồng xung quanh chúng ta
Some places are doing this with new eco districts, developing whole new sustainable neighborhoods, which is nice work if you can get it, but most of the time, what we're talking about is, in fact, reweaving the urban fabric that we already have. So we're talking about things like infill development: really sharp little changes to where we have buildings, where we're developing. Urban retrofitting: creating different sorts of spaces and uses out of places that are already there. Increasingly, we're realizing that we don't even need to densify an entire city. What we need instead is an average density that rises to a level where we don't drive as much and so on. And that can be done by raising the density in very specific spots a whole lot. So you can think of it as tent poles that actually raise the density of the entire city.
Một số nơi đang làm điều đó với những khu sinh thái mới, phát triển những khu phụ cận mới ổn định, đó là những công việc tuyệt vời nếu bạn có thể làm được. Nhưng phần lớn thời gian, cái mà chúng ta thảo luận, trên thực tế, là tái cấu trúc lại các kết cấu đô thị mà chúng ta đã có. Và như vậy chúng ta đang nói về những thứ như phát triển theo kiểu lấp chỗ trống: những thay đổi rất nhỏ cho những tòa nhà, cho những nơi mà chúng ta đang phát triển. Sự bổ sung đô thị: tạo ra các khoảng không gian và cách sử dụng khác nhau từ những địa điểm vốn sẵn có. chúng ta đang ngày càng nhận ra rằng chúng ta thậm chí chẳng cần bao phủ toàn bộ thành phố. thay vào đó cái mà chúng ta cần là một sự bao phủ trung bình mà tăng theo cấp độ mà ở đó chúng ta không đi lại quá nhiều và cả những việc tương tự. Và điều đó có thể thực hiện bằng cách nâng cao mật độ bao phủ ở những nơi nhất định Các bạn có thể liên tưởng về chúng như những cột lều thực sự nâng cao mật độ bao phủ toàn bộ thành phố.
And we find that when we do that, we can, in fact, have a few places that are really hyper-dense within a wider fabric of places that are perhaps a little more comfortable and achieve the same results. Now we may find that there are places that are really, really dense and still hold onto their cars, but the reality is that, by and large, what we see when we get a lot of people together with the right conditions is a threshold effect, where people simply stop driving as much, and increasingly, more and more people, if they're surrounded by places that make them feel at home, give up their cars altogether. And this is a huge, huge energy savings, because what comes out of our tailpipe is really just the beginning of the story with climate emissions from cars. We have the manufacture of the car, the disposal of the car, all of the parking and freeways and so on. When you can get rid of all of those because somebody doesn't use any of them really, you find that you can actually cut transportation emissions as much as 90 percent.
Và chúng ta nhận ra khi chúng ta thực hiện nó, Chúng ta thực tế có thể cho một số địa điểm siêu dày đặc vào trong giới hạn những khoảng không gian rộng hơn điều này có thể thoải mái hơn một chút và đạt được cùng một kết quả. Hiện tại chúng ta có thể nhận ra rằng có những địa điểm mà thực sự, thực sự là rất dày đặc và người ta vẫn còn bám vào những chiếc xe của họ, nhưng thực tế là,nhìn bao quát cái mà chúng ta thấy khi có quá nhiều người với nhau trong cùng một điều kiện là một hiệu ứng ngưỡng (chuẩn bị cho sự thay đổi) , khi mọi người đơn giản là ngừng việc di chuyển quá nhiều, và ngày càng nhiều người như thế nếu họ được tập trung ở những nơi mà họ cảm thấy như ở nhà, và bỏ đi những chiếc xe của mình. đây là một sự tiết kiệm năng lượng cực kỳ, cực kỳ lớn, vì thứ xuất phát từ những ống xả, chỉ là sự bắt đầu của câu chuyện về khí thải từ xe hơi Chúng ta có sự sản xuất xe hơi , sự huỷ bỏ chúng tất cả các bãi đậu xe và đường cao tốc và khác nữa. Khi bạn thoát khỏi chúng vì mọi người thực sự không sử dụng chúng nữa bạn nhận thấy mình thực sự có thể cắt bớt lượng khí thải xuất phát từ phương tiện giao thông đến mức độ 90 phần trăm.
And people are embracing this. All around the world, we're seeing more and more people embrace this walkshed life. People are saying that it's moving from the idea of the dream home to the dream neighborhood. And when you layer that over with the kind of ubiquitous communications that we're starting to see, what you find is, in fact, even more access suffused into spaces. Some of it's transportation access. This is a Mapnificent map that shows me, in this case, how far I can get from my home in 30 minutes using public transportation. Some of it is about walking. It's not all perfect yet. This is Google Walking Maps. I asked how to do the greater Ridgeway, and it told me to go via Guernsey. It did tell me that this route maybe missing sidewalks or pedestrian paths, though. (Laughter) But the technologies are getting better, and we're starting to really kind of crowdsource this navigation. And as we just heard earlier, of course, we're also learning how to put information on dumb objects. Things that don't have any wiring in them at all, we're learning how to include in these systems of notation and navigation.
Và mọi người đang theo xu hướng này. Khắp thế giới, chúng ta thấy rằng ngày càng có nhiều người đi theo xu hướng sống này. Họ nói rằng nó chuyển từ ý tưởng về một ngôi nhà trong mơ sang một vùng sống trong mơ. và khi bạn chồng chúng lên với các loại hình thông tin liên lạc ở khắp nơi mà chúng ta bắt đầu thấy, cái bạn thấy, thực tế là ngày càng nhiều lối vào không gian Một trong số đó là giao thông. Đây là tấm bản đồ phóng đại, cho tôi biết, trong tình huống này, tôi có thể đi được bao xa từ nhà trong 30 phút sử dụng phương tiện giao thông công cộng. Một trong số chúng là việc đi bộ. Nó cũng không hẳn đã hoàn hảo. Đây là Bản đồ Đường bộ Google. Tôi hỏi làm thế nào để tới được đường lớn Ridgeway và nó cho biết tôi nên đi thẳng qua Guernsey. Nó cho tôi biết lộ trình này tuy có lẽ hơi thiếu mất vỉa hè và đường dành cho người đi bộ. (tiếng cười) Nhưng công nghệ thông tin đang ngày càng tiến bộ hơn, Và chúng ta đang bắt đầu tiếp cận với loại hướng dẫn chỉ đường này Và như chúng ta đã biết trước đó, tất nhiên, chúng tôi cũng học được cách làm thế nào để đặt thông tin lên các đối tượng ngẫu nhiên. Những thứ mà chẳng có nguồn phát nào bên trong, Chúng tôi cũng học cách làm thế nào để thêm vào trong các hệ thống ký hiệu và điều hướng này.
Part of what we're finding with this is that what we thought was the major point of manufacturing and consumption, which is to get a bunch of stuff, is not, in fact, how we really live best in dense environments. What we're finding is that what we want is access to the capacities of things. My favorite example is a drill. Who here owns a drill, a home power drill? Okay. I do too. The average home power drill is used somewhere between six and 20 minutes in its entire lifetime, depending on who you ask. And so what we do is we buy these drills that have a potential capacity of thousands of hours of drill time, use them once or twice to put a hole in the wall and let them sit. Our cities, I would put to you, are stockpiles of these surplus capacities. And while we could try and figure out new ways to use those capacities -- such as cooking or making ice sculptures or even a mafia hit -- what we probably will find is that, in fact, turning those products into services that we have access to when we want them, is a far smarter way to go.
Cái phần mà chúng ta đang tìm kiếm đó là cái mà chúng ta cho là điểm chính yếu của quá trình sản xuất và tiêu dùng, để có một đống thứ, thực tế không phải là cách chúng ta thực sự sống tốt nhất trong môi trường mật độ cao Cái mà chúng ta đang tìm kiếm là cái mà chúng ta muốn là chìa khóa dẫn đến khả năng của sự vật. Ví dụ ưa thích của tôi là cái khoan. Có ai ở đây sở hữu một cái khoan, một cái khoan máy ở nhà không? Ok. Tôi cũng có. Trung bình một cái khoan được sử dụng khoảng 6 đến 20 phút trong suốt quá trình sử dụng, phụ thuộc vào người bạn hỏi. Và nên cái chúng ta làm là chúng ta mua những chiếc khoan này mà chứa đựng khả năng tiềm ẩn của hàng nghìn lần khoan, dùng một đến hai lần để tạo một cái lỗ trên tường và đặt chúng xuống. tôi muốn chỉ ra cho các bạn những thành phố của chúng ta là phần năng lực thừa dự trữ này. trong khi chúng ta đang thử và tìm hiểu những cách mới để sử dụng các khả năng đó -- như là nấu ăn và làm băng điêu khắc hay là thậm chí một cú đánh mafia -- cái mà chúng ta có lẽ sẽ tìm ra đó là, thực tế, chuyển các sản phẩm đó đưa vào các dịch vụ mà chúng ta có quyền sử dụng khi chúng ta muốn, là hướng đi thông minh hơn nhiều
And in fact, even space itself is turning into a service. We're finding that people can share the same spaces, do stuff with vacant space. Buildings are becoming bundles of services. So we have new designs that are helping us take mechanical things that we used to spend energy on -- like heating, cooling etc. -- and turn them into things that we avoid spending energy on. So we light our buildings with daylight. We cool them with breezes. We heat them with sunshine. In fact, when we use all these things, what we've found is that, in some cases, energy use in a building can drop as much as 90 percent. Which brings on another threshold effect I like to call furnace dumping, which is, quite simply, if you have a building that doesn't need to be heated with a furnace, you save a whole bunch of money up front. These things actually become cheaper to build than the alternatives.
Và thực tế, thậm chí chính khoảng không được đưa vào dịch vụ. Chúng ta đang nhận ra rằng mọi người có thể chia sẻ cùng những khoảng không giống nhau, làm những thứ với các không gian còn khuyết. Các toà nhà đang dần trở thành các gói dịch vụ. Nên chúng ta có những thiết kế mới. đang giúp chúng ta sử dụng tốt hơn các loại máy móc gây tiêu tốn năng lượng -- như là sưởi nóng, làm mát -- và chuyển chúng thành những thứ mà chúng ta tránh tiêu tốn năng lượng vào. chúng ta chiếu sáng các tòa nhà bằng ánh sáng ban ngày. Làm mát bằng gió. Làm nóng bằng ánh sáng mặt trời. Thực tế, khi chúng ta sử dụng tất cả những thứ này, cái mà chúng ta tìm ra, trong một số trường hợp,là năng lượng sử dụng trong các tòa nhà có thể giảm tới 90 phần trăm. Mà đưa đến một hiệu ứng ngưỡng khác Tôi thích gọi là lò sưởi vô dụng, khá là đơn giản, Nếu bạn có một toàn nhà mà không cần làm ấm bằng lò sưởi, bạn tiết kiệm được một đống tiền trước mắt. Những thứ này thực tế là rẻ hơn những thứ khác tương tự .
Now when we look at being able to slash our product use, slash our transportation use, slash our building energy use, all of that is great, but it still leaves something behind. And if we're going to really, truly become sustainable cities, we need to think a little differently. This is one way to do it. This is Vancouver's propaganda about how green a city they are. And certainly lots of people have taken to heart this idea that a sustainable city is covered in greenery. So we have visions like this. We have visions like this. We have visions like this.
Hiện tại khi chúng ta nhìn vào khả năng cắt giảm sử dụng sản phẩm, phương tiện giao thông, cắt giảm sử dụng năng lượng của các tòa nhà, chúng thật tuyệt vời, nhưng vẫn còn sót một số điều. Và nếu muốn các thành phố của chúng ta thực sự bền vững, Chúng ta cần suy nghĩ khác biệt một chút. Đây là một cách làm. Đây là cơ quan truyền giáo của Vancouver về như thế nào là một thành phố xanh. Và dĩ nhiên có rất nhiều người đã tâm niệm ý tưởng mà về một thành phố vững bền được bao phủ bởi màu xanh. Nên chúng ta có những tầm nhìn như thế này. Như thế này. Như thế này.
Now all of these are fine projects, but they really have missed an essential point, which is it's not about the leaves above, it's about the systems below. Do they, for instance, capture rainwater so that we can reduce water use? Water is energy intensive. Do they, perhaps, include green infrastructure, so that we can take runoff and water that's going out of our houses and clean it and filter it and grow urban street trees? Do they connect us back to the ecosystems around us by, for example, connecting us to rivers and allowing for restoration? Do they allow for pollination, pollinator pathways that bees and butterflies and such can come back into our cities? Do they even take the very waste matter that we have from food and fiber and so forth, and turn it back into soil and sequester carbon -- take carbon out of the air in the process of using our cities?
Hiện tại những dự án này là ổn, nhưng chúng thực sự đang bỏ quả vấn đề quan trọng mà không phải là về những cái lá ở trên, nó là về cái hệ thống bên dưới. chẳng hạn chúng có giữ được nước mưa để mà chúng ta có thể giảm bớt lượng nước sử dụng? Nước là nguồn năng lượng dồi dào. Liệu chúng, có lẽ, bao gồm cả các cơ sở hạ tầng xanh, để chúng ta có thể kiểm soát và nước chảy ra khỏi các ngôi nhà chúng ta rửa trôi và thải lọc chúng và nuôi lớn cây cối trong thành phố? Liệu chúng có gắn kết chúng ta trở lại với hệ thống xanh xung quanh chúng ta bằng cách, như là, nối chúng ta với các dòng sông và cho một sự phục hồi? Họ có cho phép quá trình thụ phấn, các con đường của loài thụ phấn nơi mà các loài ong, bướm và tương tự có thể quay trở lại các thành phố của chúng ta? Liệu chúng thậm chí có thể giải quyết các vấn đề mà liên quan đến phế thải thực phẩm, chất xơ và khác nữa, đưa chúng trở lại trong đất và cô lập khí cácbon -- thải loại khí cacbon trong quá trình sử dụng các thành phố của chúng ta ?
I would submit to you that all of these things are not only possible, they're being done right now, and that it's a darn good thing. Because right now, our economy by and large operates as Paul Hawken said, "by stealing the future, selling it in the present and calling it GDP." And if we have another eight billion or seven billion, or six billion, even, people, living on a planet where their cities also steal the future, we're going to run out of future really fast. But if we think differently, I think that, in fact, we can have cities that are not only zero emissions, but have unlimited possibilities as well.
Tôi muốn xác nhận với các bạn rằng tất cả những điều này không chỉ có khả năng, chúng vẫn đang được thực hiện bây giờ, và đó là là một việc quá tốt. Vì ngay bây giờ, nền kinh tế của chúng ta về mọi mặt vận hành như điều mà Paul Hawken đã nói, ''bằng cách lấy trộm tương lai, bán ở hiện tại và gọi nó là GDP''. Và nếu chúng ta có 8 tỉ khác hoặc bảy tỉ, hay sáu tỉ, thậm chí, con người, sống trên một hành tinh nơi mà các thành phố của họ cũng đánh cắp tương lai, chúng ta đang mất tương lai thực sự nhanh chóng. Nhưng nếu chúng ta suy nghĩ khác đi, Tôi nghĩ, thực tế, chúng ta có thể có những thành phố mà không chỉ có lượng khí thải bằng không, mà cả những khả năng không giới hạn khác nữa.
Thank you very much.
Cám ơn các bạn rất nhiều
(Applause)
(Vỗ tay)