How many of you have checked your email today? Come on, raise your hands. How many of you are checking it right now?
Bao nhiêu quý vị ngồi đây đã kiểm tra email ngày hôm nay? Xin hãy giơ tay lên ạ. Vậy bao nhiêu quý vị đang kiểm tra email ngay lúc này?
(Laughter)
(Tiếng cười)
And how about finances? Anybody check that today? Credit card, investment account? How about this week?
Thế còn tài chính thì sao ạ? Đã có ai kiểm tra tài chính hôm nay chưa? Còn cả thẻ tín dụng, tài khoản đầu tư? Bạn đã kiểm tra chúng tuần này chưa?
Now, how about your household energy use? Anybody check that today? This week? Last week? A few energy geeks spread out across the room. It's good to see you guys. But the rest of us -- this is a room filled with people who are passionate about the future of this planet, and even we aren't paying attention to the energy use that's driving climate change. The woman in the photo with me is Harriet. We met her on our first family vacation. Harriet's paying attention to her energy use, and she is decidedly not an energy geek. This is the story of how Harriet came to pay attention.
Thế còn việc tiêu thụ điện của gia đình thì sao? Đã có ai kiểm tra lượng sử dụng điện ngày hôm nay chưa? Tuần này thế nào? Tuần trước ra sao? Trong căn phòng này có một số chuyên gia về điện. Thật vui khi được gặp các bạn ở đây. Nhưng với những người còn lại - đây là căn phòng được lấp đầy bởi những người đam mê về tương lai của hành tinh này, và thậm chí chúng ta cũng không chú ý tới việc sử dụng năng lượng đang gây ra sự thay đổi khí hậu. Người phụ nữ đứng cạnh tôi trong bức ảnh là Harriet. Chúng tôi gặp bà trong lần đi nghỉ đầu tiên của cả gia đình. Harriet rất chú ý tới cách sử dụng điện năng, bà rõ ràng không phải là chuyên gia về điện. Đây là câu chuyện làm thế nào mà Harriet quan tâm tới việc sử dụng điện năng.
This is coal, the most common source of electricity on the planet, and there's enough energy in this coal to light this bulb for more than a year. But unfortunately, between here and here, most of that energy is lost to things like transmission leakage and heat. In fact, only 10 percent ends up as light. So this coal will last a little bit more than a month. If you wanted to light this bulb for a year, you'd need this much coal. The bad news here is that, for every unit of energy we use, we waste nine. That means there's good news, because for every unit of energy we save, we save the other nine. So the question is, how can we get the people in this room and across the globe to start paying attention to the energy we're using, and start wasting less of it?
Đây là than đá, nguồn cung cấp điện phổ biến nhất trên hành tinh này, và lượng than đá này có đủ năng lượng để thắp sáng chiếc bóng đèn này trong hơn một năm. Nhưng, thật không may, giữa than đá và bóng đèn, phần lớn năng lượng bị thất thoát qua những thứ như sự tỏa nhiệt và rò rỉ qua quá trình truyền năng lượng. Trong thực tế, chỉ 10 phần trăm năng lượng tạo ra ánh sáng. Vì vậy than đá sẽ thắp sáng được hơn một tháng. Nếu bạn muốn thắp sáng bóng đèn này trong một năm bạn sẽ cần nhiều than đá như thế này. Tin xấu là, để có được một đơn vị năng lượng mà chúng ta sử dụng, chúng ta lãng phí mất chín đơn vị. Nếu hiểu theo nghĩa tốt thì là, vì mỗi đơn vị năng lượng chúng ta tiết kiệm được, chúng ta tiết kiệm được chín đơn vị khác. Vậy câu hỏi ở đây là, làm thế nào để chúng ta có thể kêu gọi những người trong căn phòng này và trên toàn cầu bắt đầu chú ý đến năng lượng mà chúng ta đang sử dụng, và giảm việc lãng phí chúng?
The answer comes from a behavioral science experiment that was run one hot summer, 10 years ago, and only 90 miles from here, in San Marcos, California. Graduate students put signs on every door in a neighborhood, asking people to turn off their air conditioning and turn on their fans. One quarter of the homes received a message that said, did you know you could save 54 dollars a month this summer? Turn off your air conditioning, turn on your fans. Another group got an environmental message. And still a third group got a message about being good citizens, preventing blackouts. Most people guessed that money-saving message would work best of all. In fact, none of these messages worked. They had zero impact on energy consumption. It was as if the grad students hadn't shown up at all.
Câu trả lời đến từ một thí nghiệm khoa học hành vi được thực hiện vào một mùa hè oi ả, 10 năm về trước, và chỉ cách đây 90 km, ở San Marcos, California. Các sinh viên đã dán các thông điệp lên cửa của từng ngôi nhà trong một khu phố, yêu cầu mọi người tắt điều hòa và bật quạt. Một phần tư các gia đình nhận được thông điệp sau: bạn có biết làm thế nào để tiết kiệm 54 đô la một tháng trong mùa hè này? Hãy tắt điều hòa và bật quạt. Một nhóm các gia đình khác nhận được thông điệp về môi trường. Và nhóm gia đình còn lại nhận được thông điệp kêu gọi họ trở thành công dân tốt và ngăn ngừa tình trạng mất điện. Hầu hết mọi người đoán là thông điệp kêu gọi tiết kiệm tiền sẽ đạt được hiệu quả tốt nhất. Nhưng thực tế, không có thông điệp nào trong số trên mang lại hiệu quả. Các thông điệp không có tác động gì tới việc tiêu thụ năng lượng của người dân. Cứ như thể là các sinh viên chưa hề truyền tải bất cứ một thông điệp nào tới họ.
But there was a fourth message, and this message simply said, "When surveyed, 77 percent of your neighbors said that they turned off their air conditioning and turned on their fans. Please join them. Turn off your air conditioning and turn on your fans." And wouldn't you know it, they did. The people who received this message showed a marked decrease in energy consumption simply by being told what their neighbors were doing.
Nhưng có một thông điệp thứ tư, và thông điệp này rất chi là đơn giản, "Khi được khảo sát, 77 phần trăm hàng xóm của bạn cho biết họ tắt điều hòa và bật quạt. Vì thế, xin hãy chung tay với những người hàng xóm. Hãy tắt điều hòa và bật quạt." Bạn sẽ không ngờ được là, thông điệp này đã có tác dụng. Những người nhận được thông điệp này đã thực hiện sự cắt giảm rõ rệt trong việc tiêu thụ năng lượng chỉ đơn giản bằng việc được thông báo cái mà hàng xóm của họ làm.
So what does this tell us? Well, if something is inconvenient, even if we believe in it, moral suasion, financial incentives, don't do much to move us -- but social pressure, that's powerful stuff. And harnessed correctly, it can be a powerful force for good. In fact, it already is.
Vậy chúng ta có thể thấy được gì từ cuộc thí nghiệm này? Khi phải làm một việc bất tiện nào đó, ngay cả khi chúng ta tin tưởng là nên làm, những thuyết phục về đạo đức hay ưu đãi tài chính không có tác động nhiều đến chúng ta-- nhưng áp lực xã hội, là một thứ rất có quyền năng. Và khi được khai thác một cách đúng đắn, nó có thể là một công cụ cực kỳ hữu ích để thực hiện những điều tốt đẹp. Thực tế là áp lực xã hội đã làm được điều đó.
Inspired by this insight, my friend Dan Yates and I started a company called Opower. We built software and partnered with utility companies who wanted to help their customers save energy. We deliver personalized home energy reports that show people how their consumption compares to their neighbors in similar-sized homes. Just like those effective door hangers, we have people comparing themselves to their neighbors, and then we give everyone targeted recommendations to help them save. We started with paper, we moved to a mobile application, web, and now even a controllable thermostat, and for the last five years we've been running the largest behavioral science experiment in the world.
Với cảm hứng từ thực tế này, bạn tôi Dan Yates và tôi đã bắt đầu một công ty có tên là Opower. Chúng tôi xây dựng phần mềm và hợp tác với các công ty tiện ích những công ty muốn giúp khách hàng của họ tiết kiệm năng lượng. Chúng tôi cung cấp các bản báo cáo năng lượng gia đình được cá nhân hoá giúp cho khách hàng so sánh lượng tiêu thụ điện của gia đình họ với các gia đình khác có cùng số người trong khu phố họ sống. Cũng giống như các sinh viên tham gia trong thí nghiệm trên, chúng tôi giúp mọi người so sánh bản thân họ với hàng xóm, và sau đó chúng tôi đưa ra những khuyến nghị mục tiêu cho tất cả mọi người để giúp họ tiết kiệm điện. Từ việc thực hiện thí nghiệm trên giấy tờ, chúng tôi chuyển sang sử dụng ứng dụng điện thoại di động, web, và bây giờ thậm chí là một bộ điều chỉnh nhiệt, và trong năm năm qua chúng tôi đã thực hiện cuộc thử nghiệm khoa học hành vi lớn nhất trên thế giới.
And it's working. Ordinary homeowners and renters have saved more than 250 million dollars on their energy bills, and we're just getting started. This year alone, in partnership with more than 80 utilities in six countries, we're going to generate another two terawatt hours of electricity savings.
Và nó đã có hiệu quả. Những người chủ gia đình và người thuê nhà thông thường đã tiết kiệm được hơn 250 triệu đô la trên hóa đơn điện của họ, và chúng tôi mới chỉ đang bắt đầu. Chỉ riêng năm nay, trong quan hệ đối tác với hơn 80 tiện ích tại sáu quốc gia, chúng tôi sẽ tạo ra thêm hai giờ terawatt tiết kiệm điện.
Now, the energy geeks in the room know two terawatt hours, but for the rest of us, two terawatt hours is more than enough energy to power every home in St. Louis and Salt Lake City combined for more than a year. Two terawatt hours, it's roughly half what the U.S. solar industry produced last year. And two terawatt hours? In terms of coal, we'd need to burn 34 of these wheelbarrows every minute around the clock every day for an entire year to get two terawatt hours of electricity. And we're not burning anything. We're just motivating people to pay attention and change their behavior.
Những người chuyên về điện đang ngồi trong căn phòng này biết rõ thế nào là hai giờ terawatt, còn với những người còn lại, hai giờ terawatt có thể hiểu là vượt quá số năng lượng cần có để thắp sáng mỗi ngôi nhà ở cả St. Louis và thành phố Salt Lake gộp lại trong hơn một năm. Hai giờ terawatt gần bằng một nửa sản lượng điện năng mà ngành công nghiệp năng lượng mặt trời của Mỹ sản xuất được trong năm ngoái. Hai giờ terawatt, nói về than đá, chúng ta cần đốt cháy số than trên 34 xe cút kít mỗi phút trong 24 giờ mỗi ngày trong suốt một năm để có được hai giờ terawatt điện. Chúng tôi sẽ không đốt cháy một xe than nào. Chúng tôi sẽ chỉ thúc đẩy mọi người chú ý và thay đổi hành vi của họ.
But we're just one company, and this is just scratching the surface. Twenty percent of the electricity in homes is wasted, and when I say wasted, I don't mean that people have inefficient lightbulbs. They may. I mean we leave the lights on in empty rooms, and we leave the air conditioning on when nobody's home. That's 40 billion dollars a year wasted on electricity that does not contribute to our well-being but does contribute to climate change. That's 40 billion -- with a B -- every year in the U.S. alone. That's half our coal usage right there.
Nhưng chúng tôi chỉ là một công ty, và chỉ có thể làm xước bề mặt tảng đá. 20% điện trong các hộ gia đình bị lãng phí, và khi tôi nói lãng phí, tôi không ám chỉ là các gia đình sử dụng các bóng đèn hoạt động không hiệu quả. Chúng có thể hiệu quả. Ý tôi là chúng ta luôn để điện trong phòng ngay cả khi không sử dụng, và để điều hòa bật dù không có ai ở nhà. Như vậy, có 40 tỷ đô la đã bị lãng phí một năm vào tiền điện. Việc này chẳng đóng góp được gì cho phúc lợi của chúng ta mà góp phần vào sự thay đổi khí hậu. Đấy là 40 tỷ mỗi năm chỉ tính riêng ở Mỹ. Sự lãng phí này chiếm tới một nửa việc sử dụng than đá của chúng ta.
Now thankfully, some of the world's best material scientists are looking to replace coal with sustainable resources like these, and this is both fantastic and essential. But the most overlooked resource to get us to a sustainable energy future, it isn't on this slide. It's in this room. It's you, and it's me. And we can harness this resource with no new material science simply by applying behavioral science. We can do it today, we know it works, and it will save us money right away.
May mắn là, một số nhà khoa học vật chất giỏi nhất thế giới đang tìm kiếm để thay thế than bằng các nguồn tài nguyên bền vững như thế này, và điều này rất tuyệt vời và cần thiết. Nhưng nguồn tài nguyên bị chúng ta bỏ qua nhiều nhất, thứ giúp chúng ta đạt đến một tương lai năng lượng bền vững lại không xuất hiện trên slide này. Nó ở ngay đây, trong căn phòng này. Đó là bạn, là tôi. Chúng ta có thể khai thác tài nguyên này mà không cần ngành khoa học vật chất mới chỉ đơn giản bằng cách áp dụng khoa học hành vi. Chúng ta có thể làm điều đó ngay hôm nay, chúng ta biết nó sẽ có hiệu quả, và sẽ giúp chúng ta tiết kiệm tiền ngay lập tức.
So what are we waiting for? Well, in most places, utility regulation hasn't changed much since Thomas Edison. Utilities are still rewarded when their customers waste energy. They ought to be rewarded for helping their customers save it.
Vậy, chúng ta còn chờ gì nữa? Ở hầu hết mọi nơi, những quy định về sử dụng năng lượng không thay đổi nhiều kể từ thời Thomas Edison. Các dịch vụ tiện ích vẫn được cung cấp đầy đủ khi khách hàng lãng phí năng lượng. Các tiện ích nên được dùng như những phần thưởng để khuyến khích khách hàng tiết kiệm.
But this story is much more than about household energy use. Take a look at the Prius. It's efficient not only because Toyota invested in material science but because they invested in behavioral science. The dashboard that shows drivers how much energy they're saving in real time makes former speed demons drive more like cautious grandmothers.
Nhưng câu chuyện lãng phí điện năng không chỉ xảy ra trong việc tiêu thụ năng lượng trong các hộ gia đình. Hãy xem xét chiếc xe Prius này. Chiếc xe này hoạt động hiệu quả không chỉ bởi vì Toyota đầu tư vào ngành khoa học vật chất mà còn vì họ đã đầu tư vào khoa học hành vi. Bảng điều khiển giúp người lái xe thấy được họ tiết kiệm được bao nhiêu năng lượng làm cho con quỷ tốc độ trước đây trong mỗi người lái xe như những bà mẹ thận trọng.
Which brings us back to Harriet. We met her on our first family vacation. She came over to meet my young daughter, and she was tickled to learn that my daughter's name is also Harriet. She asked me what I did for a living, and I told her, I work with utilities to help people save energy. It was then that her eyes lit up.
Lại nói về Harriet. Chúng tôi gặp bà vào kỳ nghỉ gia đình đầu tiên. Trong một lần đến gặp đứa con gái nhỏ của tôi, và cô ấy rất vui khi biết rằng tên của con gái tôi cũng là Harriet. Bà hỏi tôi đã làm gì để kiếm sống, và tôi trả lời bà rằng, tôi làm việc với tiện ích để giúp mọi người tiết kiệm năng lượng. Ngay khi đó, mắt bà sáng lên.
She looked at me, and she said, "You're exactly the person I need to talk to. You see, two weeks ago, my husband and I got a letter in the mail from our utility. It told us we were using twice as much energy as our neighbors." (Laughter) "And for the last two weeks, all we can think about, talk about, and even argue about, is what we should be doing to save energy. We did everything that letter told us to do, and still I know there must be more. Now I'm here with a genuine expert. Tell me. What should I do to save energy?"
Bà nhìn tôi, và nói, "Anh chính là người mà tôi cần nói chuyện. Hai tuần trước, chồng tôi và tôi nhận được một lá thư từ dịch vụ tiện ích của chúng tôi. Trong đó nói rằng rằng chúng tôi đang tiêu thụ điện nhiều gấp đôi hàng xóm." (Tiếng cười) "Và trong hai tuần qua, tất cả những gì mà chúng tôi nghĩ tới, nói đến, và thậm chí tranh luận về, là chúng tôi cần phải làm gì để tiết kiệm điện. Chúng tôi đã làm tất cả mọi thứ lá thư khuyến nghị, tôi biết là còn những thứ khác cần làm. Giờ thì tôi đang ở đây với một chuyên gia chính hãng. Hãy cho tôi biết tôi nên làm gì để tiết kiệm điện?"
There are many experts who can help answer Harriet's question. My goal is to make sure we are all asking it.
Có nhiều chuyên gia có thể giúp Harriet trả lời câu hỏi này. Mục tiêu của tôi là đảm bảo rằng tất cả chúng ta đều đang đặt ra câu hỏi đó.
Thank you.
Cảm ơn quý vị đã lắng nghe.
(Applause)
(Vỗ tay)