Thousands of years from now, we'll look back at the first century of computing as a fascinating but very peculiar time -- the only time in history where humans were reduced to live in 2D space, interacting with technology as if we were machines; a singular, 100-year period in the vastness of time where humans communicated, were entertained and managed their lives from behind a screen.
Hàng ngàn năm nữa tính từ bây giờ Chúng ta sẽ nhìn lại thế kỷ điện toán đầu tiền Như một thời kì lôi cuốn nhưng rất lạ kỳ Chỉ trong thời kỳ này, con người giảm sự tồn tại trong không gian 2D tương tác với kĩ thuật, dường như chúng ta là những cái máy; một điều phi thường, trong khoảng thời gian dài 100 năm khi con người giao tiếp giải trí và quản lý cuộc sống của họ từ sau màn hình
Today, we spend most of our time tapping and looking at screens. What happened to interacting with each other? I don't know about you, but I feel limited inside this 2D world of monitors and pixels. And it is this very limitation and my desire to connect with people that inspires me as a creator. Put simply: I want to create a new reality, a reality where technology brings us infinitely closer to each other, a reality where people, not devices, are the center of everything.
Ngày nay, chúng ta dùng hầu hết thời gian vào việc gõ phím và nhìn vào màn hình. Điều gì đã xảy ra với việc tương tác lẫn nhau? Tôi không biết mọi người thấy thế nào, nhưng tôi thấy bị giới hạn bên trong thế giới 2D của màn hình và những pixel. Và điều này thì rất hạn chế và ao ước của tôi là kết nối với con người điều đó truyền cảm hứng đến một nhà sáng tạo như tôi Đơn giản: Tôi muốn tạo ra một thực tế mới một thực tế nơi mà kĩ thuật mang chúng ta đến rất gần nhau hơn nữa, một thực tế nơi con người, không phải thiết bị, là trung tâm của mọi thứ.
I dream of a reality where technology senses what we see, touch and feel; a reality where technology no longer gets in our way, but instead embraces who we are. I dream of technology on a human path. We have all experienced technology that enables people to act more like people, products that enable natural interactions, voice controls or biometrics.
Tôi mơ về một thực tế nơi kĩ thuật biết điều ta thấy, chạm và cảm giác; một thực tế nơi mà kĩ thuật không còn cản trở chúng ta nữa, thay vào đó hình dung chúng ta là ai. Tôi mơ về kĩ thuật trên con đường của nhân loại. Chúng ta đã trải nghiệm hoàn toàn kĩ thuật cho phép con người hành động giống con người, sản phẩm có thể tương tác cách tự nhiên, điều khiển bằng giọng nói hoặc sinh trắc.
This is the next step in the evolution. This is Microsoft HoloLens, the first fully untethered holographic computer. Devices like this will bring 3D holographic content right into our world, enhancing the way we experience life beyond our ordinary range of perceptions. Now, I'm not thinking about a distant future. I'm talking about today. We are already seeing car companies like Volvo designing cars differently with HoloLens; universities like Case Western redefining the way medical students learn; and my personal favorite, NASA is using HoloLens to let scientists explore planets holographically.
Đây là bước tiến cách mạng tiếp theo. Đây là Microsoft HoloLens, Một máy tính holographic không dây đầu tiên Thiết bị này sẽ mang nội dung 3D holographic vào trong thế giới của chúng ta, làm phong phú thêm cách chúng ta cảm nhận cuộc sống ngoài phạm vi bình thường của chúng ta về nhận thức. Ngây bây giờ, tôi không nghĩ về một tương lai xa xôi. Tôi đang nói về hiện tại. Chúng ta đang thấy những công ty xe hơi như Volvo thiết kế những chiếc xe khác nhau với HoloLens; những Trường Đại học như Case Western đinh nghĩa lại cách học của sinh viên; và những sở thích cá nhân của tôi, NASA đang sử dụng HoloLens cho những nhà khoa học khám phá các hành tinh bằng việc chụp ảnh giao thoa
Now, this is important. By bringing holograms into our world, I'm not just talking about a new device or a better computer. I'm talking about freeing ourselves from the 2D confines of traditional computing.
Bây giờ, đây là điều quan trọng. Bằng cách mang holograms đến thế giới của chúng ta, Tôi không chỉ nói về một thiết bị mới hoặc một máy tính tốt hơn Tôi đang nói về sự tự do của chính chúng ta khỏi giới hạn của những máy tính 2D truyền thống.
Put it this way: temporally adjusted, we're like cave people in computer terms. We've barely discovered charcoal and started drawing the first stick figures in our cave. Now, this is the perspective I apply to my work every single day. And now for the next few minutes, I invite all of you to apply the same perspective to the journey ahead of us.
Nói theo cách này: tạm thời, chúng ta giống như những người hang động theo thuật ngữ máy tính Chúng ta khám phá ra vài bức họa bằng than và bắt đầu vẽ những tranh bằng than củi đầu tiên trong hang Ngày nay, đây là cách phối cảnh Tôi ứng dụng nó vào công việc mỗi ngày. Và bây giờ vào một vài phút tới, Tôi mời tất cả các bạn ứng dụng cách phối cảnh tương tự đến cuộc hành trình phía trước.
Now, as I put this HoloLens on, let me explain the setup a little bit. It's probably the most risky demo we have ever done on any stage with HoloLens, and I can't think of a better place to do it than here at TED. Momentarily, I am going to be seeing holograms right on this stage, just as clearly as I can see all of you. Now at the same time, we have also this special camera that just walked in onstage so that all of you can share in this experience with me up on all the monitors.
Bây giờ, tôi sẽ mang HoloLens vào, cho phép tôi giải thích cách điều khiển một chút. Nó có thể là bản thử nghiệm đầy rủi ro tôi chưa từng thử nó ở bất cứ sân khấu nào với HoloLens và tôi không thể nghĩ đến một nơi nào tốt hơn để thử nó như ở TED Chốc lát thôi, tôi sẽ thấy holograms ngay trên sân khấu này, cũng rõ ràng như cách mà tôi thấy các bạn Bây giờ ở cùng thời điểm, chúng ta cũng có một camera đặc biệt đang đi trên sân khấu để tất cả các bạn có thể chia sẻ trải nghiệm này với tôi ở tất cả các màn hình ở bên trên.
So let's start our journey. And what better place to begin our journey, than in the computer cave of 2D. Let's explore the world all around us with this new lens, and understand the computer world from a brand new perspective.
Hãy bắt đầu cuộc hành trình của chúng ta. Còn nơi bắt đầu nào tốt hơn là trong những hang động máy tính 2D. Hãy khám phá thế giới quanh chúng ta với ống kính mới này và hiểu thế giới máy tính từ một quan điểm mới.
The computer universe is both marvelous and primitive. It's a universe based on causality. As developers, we dream the different causes and then we program the different effects. Double click on an icon, that's a cause. Open an application, that's an effect. Now when we compare this to our physical universe, it is overly constraining, because our universe is not digital. Our universe is analog. Our universe doesn't think in terms of zero or one, true or false, or black or white. We exist in a world governed by quantum physics, a universe of zero and one both at the same time, a reality based on infinite probabilities and shades of gray. You can see how these two worlds collide.
Vũ trụ máy tính này vừa kì diệu, vừa nguyên thủy Nó là một vũ trụ dựa trên quan hệ nhân quả. Là những nhà phát triển, chúng tôi nghĩ ra những tương tác khác nhau và sau đó chúng tôi lập trình các hiệu ứng khác nhau Nhấn double trên biểu tượng, đó là tương tác Mở một ứng dụng, đó là hiệu ứng Bây giờ, khi chúng ta so sánh thứ này với vũ trụ thật, nó quá hạn chế bởi vì vũ trũ của chúng ta không phải là kỹ thuật số. Vũ trụ của chúng ta là analog Vũ trụ của chúng ta không hình dung trong giới hạn của 0 và 1, đúng hay sai, hoặc đen hay trắng. Chúng ta tồn tại trong một thế giới bị chi phối bởi vật lý lượng tử, một vũ trũ của 0 và 1 ở cùng một thời điểm một thực tế dựa trên sự vô hạn của xác xuất và các trạng thái trung gian. Các bạn có thể thấy cách mà 2 thế giới này lồng vào nhau
So why are screens so pervasive in our analog life? We see screens from the moment we wake up, to the moment we fall asleep. Why?
Vậy tại sao màn hình quá phổ biến trong cuộc sống analog của chúng ta? Chúng ta nhìn những màn hình từ lúc chúng ta thức dậy tới lúc chúng ta đi ngủ. Tại sao?
I think it's because computers give us superpowers. Within the digital universe, we have the power to displace space and the power to displace time. It doesn't matter if you're using technology for entertainment, productivity or communication. Think of it this way: let's all go home tonight and watch our favorite show on television. This is theater -- time and space displaced. As soon as I'm done with this TED Talk, I'm going to immediately call my lovely family in Seattle. That's displacement of space. Now, these are such great superpowers that we put up with the two-dimensional limitations of our current digital world. But what if we didn't have to? What if we could have these same digital powers in our world? You can already see glimmers of this, but I believe our children's children will grow up in a world devoid of 2D technology. It's remarkable to dream of this world, a world where technology truly understands us -- where we live, work and communicate -- with tools that enhance the human experience, not machines that limit our humanity.
Tôi nghĩ bởi vì máy tính cho chúng ta sức mạnh. Trong vũ trụ kĩ thuật số, ta có sức mạnh để thay đổi không gian và sức mạnh để thay đổi thời gian. Nó không quan trong nếu bạn đang sử dụng công nghệ cho giải trí, sản xuất hay liên lạc. Hình dung theo cách này: Tất cả hãy về nhà tối nay và xem chương trình yêu thích trên tivi Đây là một nhà hát -- thời gian và không gian đã thay đổi. Tôi sẽ làm điều này với show TED Talk này, Tôi sẽ ngay lập tức gọi cho gia đình yêu dấu của tôi ở Seattle. Đó là sự thay thế về không gian. Bây giờ, đây là những năng lực tuyệt vời chúng ta chịu đựng những hạn chế hai chiều của thế giới kĩ thuật số hiện tại. Nhưng nếu chúng ta không có chúng thì sao? Chuyện gì xảy ra nếu chúng ta có những sức mạnh kĩ thuật số này trong thế giới của chúng ta? Bạn đã có thể thấy những tia sáng này, nhưng tôi tin con cháu của chúng ta sẻ lớn lên trong một thế giới không có công nghệ 2D Nó là một điểm đáng chú ý để mơ về thế giới này, một thế giới nơi công nghệ thực sự hiểu chúng ta -- Nơi chúng ta sống, làm việc và liên lạc với những công cụ thứ có thể làm tăng cường trải nghiệm của loài người, không phải máy móc, đó là giới hạn của loài người chúng ta
So how do we get there? For me, the answer required looking at the problem from a different perspective. It required sensing the world from the perspective of a machine. If you're a machine trying to sense our world, how would you actually break the problem down? You'd probably try to classify things as a human, an environment or an object. But how would that machine then interact with reality? And I can think of three ways.
Chúng ta đạt đến điều đó như thế nào? Với tôi, câu trả lời cần nhìn vào vấn đề sự khác nhau của quan điểm. Nó cần cảm nhận thế giới từ quan điểm của máy móc. Nếu bạn là một cái máy cố gắng cảm nhận thế giới của chúng ta, Bạn có thể thật sự giải quyết vấn đề như thế nào? Bạn có thể thử phân loại các thứ như một con người, một môi trường hoặc một vật thể. Nhưng làm thế nào máy móc có thể có thể tương tác với thực tế này? Và tôi nghĩ tới 3 cách,
First, as a machine, I would observe or I would input reality. Speech recognition and biometric authentication are great examples of a machine interacting with humans from an input perspective. Secondly, as a machine, I could place digital information, or output information, into reality. Holograms are examples of a machine interacting with an environment from an output perspective. Finally, as a machine, I could exchange energy with the world via haptics. Now, imagine being able to feel the temperature of a virtual object, or better yet, imagine pushing a hologram and having it push you back with equal force.
Đầu tiến, giống như một cái máy tôi sẽ quan sát hoặc tôi sẽ đặt thực tế này. Nhận dạng giọng nói và xác thực sinh trắc học là một ví dụ tuyệt vời về sự tương tác của máy móc với con người từ một ngữ cảnh đầu vào. Thứ hai, giống như một cái máy, tôi có thể mang thông tin kỹ thuật số, hoặc các thông tin đầu ra, thành hiện thực. Holograms là những ví dụ về máy móc tương tác với môi trường từ một bối cảnh đầu ra. Cuối cùng, là một cái máy, Tôi có thể trao đổi năng lượng với thế giới qua việc chạm và cảm nhận. Bây giờ, tưởng tượng có thể cảm nhận nhiệt độ của một đối tượng ảo, hoặc tốt hơn, tưởng tượng việc đẩy một hình ảnh ba chiều và nó có thể đẩy bạn trở lại với một lực tương đương.
With this perspective, we are able to collapse reality into a simple matrix. Now here's a secret: as an engineer, I get really excited anytime I can reduce something to the matrix. From self-driving cars to smartphones to this holographic computer on my head, machines are becoming capable of understanding our world. And they are starting to interact with us in significantly more personal ways.
Với quan điểm này, chúng ta có thể biến đổi thực tế vào trong một ma trận đơn giản. Ở đây có một bí mật: là một kỹ sư, tôi thực sự thích thú mỗi khi tôi có thể giảm bớt một vài thứ trong ma trận. Từ những chiếc xe ô tô tự lái đến điện thoại tới chiếc máy tính 3 chiều trên đầu tôi, máy móc đang trở nên có năng lực hiểu biết thế giới của chúng ta. Và chúng bắt đầu tương tác với chúng ta theo những cách cá nhân hơn.
Now, imagine having granular control over everything in the world. Move the dial one way, and you get reality. Move the dial the other way, and you get virtual reality. Now, imagine dialing your entire environment between virtual and real worlds. I love it down here. Now, imagine if I could look at all of you and dial from real humans into elves. When technology truly understands our world, it will again transform the ways we interact, the ways we work and the ways we play.
Bây giờ, tưởng tượng việc kiểm soát gần như mọi thứ trên thế giới. Di chuyển những số theo một hướng và bạn được thực tế. Di chuyển những số này theo hướng khác, và bạn được thực tế ảo. Bây giờ, tưởng tượng quay số toàn bộ môi trường của bạn giữa những thế giới thực và ảo. Tôi thích thứ nằm đây. Bây giờ, tưởng tượng nếu tôi có thể nhìn tất cả các bạn và mang những người thực vào trong thế giới thần tiên này. Khi công nghệ thật sự hiểu thế giới của chúng ta, Nó sẽ một lần nữa biến đổi cách chúng ta tương tác, cách chúng ta làm việc và cách chúng ta vui chơi.
Less than half a century ago, two courageous men landed on the moon, using computers that were less powerful than the phones in your pockets. Six hundred million humans watched them on grainy, black-and-white televisions. And the world? The world was mesmerized.
Gần một nửa thế kỷ trước, hai người đàn ông dũng cảm đã đổ bộ lên mặt trăng, sử dụng những máy tính ít sức mạnh hơn những điện thoại trong túi các bạn. Sáu trăm triệu người xem chúng trên những chiêc tivi đen trắng, đầy hạt. Và thế giới? Thế giới đã bị mê hoặc.
Now imagine how our children and their children will experience the continued exploration of space with technology that understands this world. We already live in a world where real-time universal translators exist. And I can squint, and I can already see holographic telepresence in our near future. In fact, since we've been lucky with our demo so far, let's try doing something else even more crazy. I invite you to experience, for the first time anywhere in the world, here on the TED stage, a real-life holographic teleportation, between me and my friend, Dr. Jeffrey Norris, from NASA's Jet Propulsion Laboratory.
Bây giờ hãy tưởng tượng, làm thế nào những đứa trẻ của chúng ta và con cháu sẽ tiếp tục trải nghiệm việc khám phá không gian với công nghệ hiểu về thế giới này. Chúng ta đã sẵn sàng sống trong một thế giới mô phỏng vũ trụ thời-gian-thực. Và tôi có thể nhìn thoáng qua, và tôi có thể dự những cuộc họp với holographic trong tương lai gần. Thực tế , kể từ khi chúng tôi may mắn với bản demo của chúng tôi cho đến nay, hãy thử vài thức khác thậm chí điên rồ hơn. Tôi sẽ mời bạn trải nghiệm, lần đầu tiên ở bất cứ đâu trên thế giới, ngay đây trên sân khấu của TED một thực thể sống 3 chiều dịch chuyển, giữa tôi và bạn tôi, Tiến sĩ Jeffrey Norris, từ phòng thí nghiệm Jet Propulsion - NASA
Finger crossed. Hi, Jeff.
Chuẩn bị nhé. Chào, Jeff.
Jeff Norris: Hey, Alex.
Jeff Norris: Chào, Alex.
Alex Kipman: Phew! That worked. How are you doing today, Jeff?
Alex Kipman: Phù! Nó đã hoạt động. Hôm nay thế nào, Jeff?
(Applause)
(Vỗ tay)
JN: Doing great. I had an awesome week.
JN: Rất tốt. Tôi đã có một tuần tuyệt vời.
AK: So, can you tell us a little bit, Jeff, about where you are?
AK: vậy, Jeff anh có thể nói một ít cho chúng tôi về nơi anh ở?
JN: Well, I'm actually in three places. I'm standing in a room across the street, while I'm standing on this stage with you, while I'm standing on Mars, a hundred million miles away.
JN: ah, thật ra tôi ở 3 nơi. Tôi đang đứng trong một căn phòng bên kia đường, cùng lúc tôi đang đứng trên sân khấu này với anh, và tôi cũng đang đứng trên sao hỏa, cách xa hàng trăm triệu dặm.
AK: Wow, a hundred million miles away. This is crazy! Can you tell us a little bit more about where all this data from Mars is coming from?
AK: Wow, xa hàng trăm triệu dặm. Điều này thật điên rồ! Anh có thể kể cho chúng tôi một chút về nơi lưu trữ tất cả các dữ liệu về Sao Hỏa không?
JN: Absolutely. This is a precise holographic replica of Mars, built from data captured by the Curiosity Mars Rover, that I can explore as easily as a place on Earth. Humans are natural explorers. We can instantly understand an environment, just by being present in it. We've built tools like our Mars Rover to extend our vision and lengthen our reach. But for decades, we've explored from a seat behind screens and keyboards. Now, we're leaping over all of that, over the giant antennas and the relay satellites and the vastness between worlds to take our first steps on this landscape as if we were truly there. Today, a group of scientists on our mission are seeing Mars as never before -- an alien world made a little more familiar, because they're finally exploring it as humans should.
JN: Tất nhiên rồi. Đây là một bản sao 3 chiều chính xác của sao Hỏa , được xây dựng từ dữ liệu chụp được bởi Curiosity Mars Rover, do đó, tôi có thể khám phá dễ dàng như một nơi trên trái đất. Con người là những nhà khám phá tự nhiên. Chúng ta có thể ngay lập tức hiểu về môi trường, chỉ bằng cách có mặt ở đó. Chúng tôi tạo nên những công cụ giốn như Mars Rover để mở rộng tầm nhìn và kéo dài tầm với của chúng ta. Nhưng hàng thập kỷ, Chúng tôi buộc phải khám phá từ ghế ngồi sau những màn hình và bàn phím. Bây giờ, chúng tôi đang bỏ qua tất cả những điều đó, bỏ qua các ăng-ten khổng lồ, và những bộ vận chuyển và sự rộng lớn giữa các thế giới để thực hiện những bước đi đầu tiên trên nơi này, như thể chúng ta thực sự ở đó. Ngày nay, một nhóm các nhà khoa học trong nhiệm vụ của chúng tôi là nhìn sao hỏa theo cách chưa từng có một thế giới ngoài hành tinh tạo ra một sự thân thuộc hơn, bởi vì, họ cuối cùng đã khám phá nó như cách con người nên làm.
But our dreams don't have to end with making it just like being there. When we dial this real world to the virtual, we can do magical things. We can see in invisible wavelengths or teleport to the top of a mountain. Perhaps someday, we'll feel the minerals in a rock just by touching it. We're taking the first steps. But we want the whole world to join us in taking the next, because this is not a journey for a few, but for all of us.
Nhưng giấc mơ của chung tôi không kết thúc với việc tạo ra nó giống như ở đây Khi chúng tôi kết hợp thế giới thực và ảo, Chúng ta có thể làm những thứ kỳ diệu. Chúng ta có thể nhìn vào các sóng vô hình hoặc dịch chuyển đến đỉnh một ngọn núi. Có lẽ ngày nào đó, ta sẽ biết thành phần của một tảng đá chỉ bằng cách chạm vào nó. Chúng ta đang nói về những bước khởi đầu. Nhưng tôi muốn toàn thế giới tham gia cùng chúng tôi trong những bước tiếp theo. bởi vì, đây không phải là cuộc phiêu lưu cho một vài người mà là cho tất cả chúng ta.
AK: Thank you Jeff, this was amazing. Thank you so much for joining us on the TED stage today.
AK: Cám ơn Jeff, điều này thật kinh ngạc. Cám ơn rất nhiều vì đã tham gia cùng chúng tôi trên sân khấu TED hôm nay.
(Applause)
(Vỗ tay)
JN: Thank you Alex, bye bye.
JN: Cám ơn Alex, tạm biệt.
AK: Bye, Jeff.
AK: Tạm biệt, Jeff.
(Applause)
(Vỗ tay)
I dream about this future every single day. I take inspiration from our ancestors. We used to live in tribes where we interacted, communicated and worked together. We are all beginning to build technology that will enable us to return to the humanity that brought us where we are today -- technology that will let us stop living inside this 2D world of monitors and pixels, and let us start remembering what it feels like to live in our 3D world. It's a phenomenal time to be human.
Tôi mơ về tương lai này mỗi ngày. Tôi lấy cảm hứng từ tổ tiên của chúng ta. Chúng ta đã từng sống trong những bộ lạc nơi chúng ta tương tác, truyền đạt và làm việc cùng nhau. Chúng tôi bắt đầu xây dựng công nghệ sẽ cho phép chúng ta có thể trở lại với những người đã mang chúng ta đến ngày hôm nay.-- công nghệ sẽ cho phép chúng ta ngưng sống trong thế giới 2D của những màn hình và pixels, và chúng ta hãy bắt đầu ghi nhớ cảm giác ra sao khi sống trong thế giới 3D Đó là một nhận thức phi thường của con người
Thank you.
Cám ơn
(Applause)
(Vỗ tay)
Helen Walters: Thanks so much. I have some questions.
Helen Walters: Cám ơn rất nhiều. Tôi có một vài câu hỏi.
AK: OK.
AK: OK.
HW: So there's been some talk in the press. And I'll just ask you straight, then we have a straight answer. There's been talk about the difference between the demos and the reality of the commercial product. Talk about this field of view issue. Is this type of experience what someone who buys the product will get?
HW: Có một vài bài trên báo chí. Và tôi sẽ hỏi thẳng anh, và chúng ta sẽ có câu trả lời thẳng thắn. Có những thảo luận về sự khác biệt giữa những bản thử nghiệm và sản phẩm thương mại thực tế. Thảo luận trong phạm vi của vấn đề. Đây có phải là loại trải nghiệm, thứ mà ai đó mua sản phẩm sẽ có được?
AK: It's a great question, Or, said better, this is a question we've been receiving in the media for possibly the last year. If you do your research, I haven't answered that question. I've purposely ignored it, because ultimately, it's the wrong question to ask. That's the equivalent of me showing holograms to someone for the first time, and you then saying, "What's the size of your television?" The field of view for the product is almost irrelevant. What we should be talking about is the density of lights, or radiance, that shows up. Better said, what the angular resolution is of the things that you see. So from that perspective, what you saw -- you know, the camera is wearing a HoloLens. So even if I wanted to cheat, I can't.
AK: Nó là một câu hỏi hay, Hoặc, nói đúng hơn, đây là một câu hỏi chúng tôi đã nhận được trên các phương tiện truyền thông năm ngoái. Nếu bạn làm nghiên cứu của bạn, tôi sẽ không trả lời câu hỏi đó. Tôi đã cố tình bỏ qua nó, vì cuối cùng, đó là câu hỏi sai để hỏi. Điều đó tương đương với việc tôi trình diễn holograms cho ai đó lần đâu tiên, và sau đó họ nói, kích cỡ cái tivi của bạn là gì vậy? Vùng nhìn của sản phẩm hầu như không liên quan. Điều chúng ta nên nói là về mật độ của ánh sáng, hoặc độ sáng. Nói đúng hơn, độ phân giải góc của những thứ bạn thấy. Vì vậy từ quan điểm đó, cái bạn đã thấy -- bạn biết đó, máy quay đang mang một HoloLens Vì vậy, ngay cả khi tôi muốn lừa gạt , tôi không thể.
HW: But the camera has a different lens on it than our eye. Right?
HW: Nhưng máy quay phim có ống kính khác mắt chúng ta phải không?
AK: The camera has a fish-eye lens on it. It's seeing a much wider view than the human eye is. So if you think about the points of light that show up radially from the vision of the camera, which is the thing that matters: how many points of light can I get in a given volume? That's the same as I get on this HoloLens as I will on that one. Now, this camera sees a much wider view of the world, right?
AK: Máy quay có một ống kính mắt cá. Nó thấy một tầm nhìn rộng hơn nhiều so với mắt của con người. Vì vậy, nếu bạn nghĩ về những điểm sáng xuyên tâm từ tầm nhìn của máy quay, nó chính là vấn đề Bao nhiêu điểm sáng tôi có thể đặt vào trong một thể tích nhất định? Giống như khi tôi mang chiếc HoloLens này vào Bây giờ, máy quay này thấy một tầm nhìn rông hơn phải không?
HW: Jesus Christ!
HW: Chúa ơi!
(Laughter)
(Cười)
AK: He did show up! I told you he'd show up. Come this way.
AK: Anh ấy đã xuất hiện! Tôi đã bảo mà. Đến đây.
(Laughter)
(Cười)
HW: Oh, shit.
HW: Oh, chết tiệt.
AK: And there's holographic Jeff Norris.
AK: Và có một hình chiếu của Jeff Norris.
HW: I knew something was happening, but I really wasn't sure what.
HW: Tôi đã biết có gì đó đang diễn ra, nhưng tôi không thật sự chắc là cái gì.
AK: So in short: to be super crisp, the camera that you see on the screen has a wider field of view than the human eye. But the angular resolution of the holograms that you see, the points of light per unit of area, are actually the same.
AK: Vì vậy, ngắn ngọn: là siêu sắc nét, Máy quay, bạn thấy trên màn hình có tầm nhìn rộng hơn mắt con người. Nhưng độ phân giải ở các góc khác nhau của hình ba chiều bạn xem, các điểm điểm sáng trên mỗi khu vực, thì thật sự giống nhau.
HW: So you spent -- Jeff, I'll get to you in a minute -- so you spent a lot of time mapping the stage --
HW: Vậy bạn đã -- Jeff, Tôi sẽ xin bạn một phút -- vậy bạn đã tốn rất nhiều thời gian để vẽ sân khấu --
AK: That's right.
AK: Đúng vậy.
HW: So help me out here: if I buy a HoloLens and have it at home, I don't need to map my apartment, right?
HW: Cho phép tôi hỏi: Nếu tôi mua một HoloLens và dùng nó ở nhà. Tôi không cần lập lại bản đồ căn hộ, phải không?
AK: The HoloLens maps in real time at about five frames per second, with this technology that we call spatial mapping. So in your home, as soon as you put it on, holograms will start showing up, and you'll start placing them and they'll start learning your home. In a stage environment where we're trying to get something on my head to communicate with something over there with all of the wireless connectivity that usually brings all conferences down, we don't take the risk of trying to do this live. So what we do is pre-map the stage at five frames per second with the same spatial-mapping technology that you'll use with the product at home, and then we store it, so that when there's shenanigans of wireless in an environment like this, between the camera's HoloLens and the one on my head, we don't have things disappear. Because ultimately, the holograms are coming from this HoloLens, and that one is just viewing the HoloLens. So if I lose connectivity, you would stop seeing beautiful things on the screen.
AK: HoloLens lập bản đồ thời gian thực năm khung hình mỗi giây, với công nghệ này chúng tôi gọi là lập bản đồ không gian. Uhm trong nhà bạn, ngay khi bạn mang nó lên, hình ảnh ảo sẽ bắt đầu chiếu lên, và bạn sẽ bắt đầu xoay chuyển và nó sẽ bắt đầu học về ngôi nhà của bạn. Trong môi trường sân khấu, nơi chúng ta đang thử những thứ trên đầu tôi để liên lạc với những thứ ở đây và tất cả những kết nối không dây thường mang đến tất cả các hội nghị Chúng tôi không muốn có rủi ro khi thử làm trong buổi thuyết trình Vậy cái chúng tôi làm là tái lập bản đồ sân khấu ở mức 5 khung hình mỗi giây với công nghệ lập không gian tương tự thứ bạn sẽ dùng với sản phẩm ở nhà, và sau đó chúng tôi lưu trữ đó, đó là khi có sự nhiễu kết nối không dây trong môi trường này, giữa máy quay của HoloLens và cái trên đầu tôi, Chúng ta không có những thứ biết mất. Bởi vì cuối cùng, những hình ảnh ảo đến từ chiếc HoleLens này. và mọi người thì đang xem những hình ảnh ảo. Nếu tôi mất kết nối, Bạn sẽ không thấy những thứ tuyệt đẹp ở trên màn hình.
HW: And it was beautiful. Um ... Jeff?
HW: Và nó thì rất đẹp Uhm.. Jeff?
JN: Yes?
JN: Vâng?
HW: Hi.
HW: Chào.
AK: I'll take a step back.
AK: Tôi sẽ lui một bước.
HW: So Jeff, you were on Mars, you were here, you were in a room across the street. Tell me more about the fact that, with holograms, you have sight but you don't have touch, you don't have smell. Is this scientifically useful now? That's my question for a hologram.
HW: Vậy jeff, bạn đã trên sao hỏa, bạn đã ở đây, bạn đã ở trong một căn phòng bên kia đường. Kể thêm cho tôi về việc đó, với ảnh ảo, bạn trông thấy nhưng bạn không thể chạm, bạn không thể ngửi. Điều này hiện tại có ích cho khoa học? Đó là câu hỏi của tôi cho một ảnh ảo.
JN: Thanks for the question. Absolutely, I believe that these technologies are scientifically useful right now, and that's why we're using them in multiple parts of our work at NASA. So we're using it to improve the ways that we explore Mars. We're also using it for our astronauts on the space station. We're even using it now to design the next generation of our spacecraft.
JN: Cám ơn cho câu hỏi. Chắc chắn, tôi tin rằng những công nghệ này là điều hữu ích với khoa học hiện tại, và đó là lí do chúng tôi đang dùng chúng trong công việc của chúng tôi ở NASA. Chúng tôi cũng đang dùng nó để cái thiện cách chúng tôi khám phá sao Hỏa. Chúng tôi cũng đang dùng nó cho các phi hành gia trên trạm không gian. Chúng tôi hiện tại thậm chí đang dùng nó để thiết kế thế hệ tiếp theo của phi thuyền không gian
HW: Amazing. OK, Jeff, please go away. Thank you very much.
HW: Kinh ngạc. OK, Jeff, Vui lòng đi đi. Cám ơn rất nhiều.
(Laughter)
(Cười)
Alex, really, that was amazing. Thank you so much.
Alex, thật sự, điều đó đáng kinh ngạc. Cám ơn rất nhiều
AK: Thank you.
AK: Cám ơn.
HW: Thank you. Thank you.
HW: Cám ơn. Cám ơn
(Applause)
(Vỗ tay)