Whether it’s being chained to a burning wheel, turned into a spider, or having an eagle eat one’s liver, Greek mythology is filled with stories of the gods inflicting gruesome horrors on mortals who angered them. Yet one of their most famous punishments is not remembered for its outrageous cruelty, but for its disturbing familiarity.
Dù là bị xích vào bánh xe đang cháy, biến thành nhện, hay bị đại bàng ăn mất gan, thần thoại Hy Lạp luôn đầy ắp câu chuyện về những vị thần đưa ra hình phạt đáng sợ cho những kẻ làm họ nổi giận. Tuy nhiên, một trong những hình phạt nổi tiếng nhất không phải bởi vì sự ác độc đáng sợ, mà là sự lặp lại đến phiền toái.
Sisyphus was the first king of Ephyra, now known as Corinth. Although a clever ruler who made his city prosperous, he was also a devious tyrant who seduced his niece and killed visitors to show off his power. This violation of the sacred hospitality tradition greatly angered the gods. But Sisyphus may still have avoided punishment if it hadn’t been for his reckless confidence.
Sisyphus là vị vua đầu tiên của Ephyra, ngày nay là Corinth. Dù là đấng trị vì sáng suốt, mở mang thành phố, ông ta là một bạo chúa quyến rũ cháu mình và giết chết khách thăm để phô trường quyền lực. Việc vi phạm truyền thống hiếu khách của hắn khiến các vị thần nổi giận. Nhưng Sisyphus đã có thể tránh được hình phạt nếu không quá tự đắc.
The trouble began when Zeus kidnapped the nymph Aegina, carrying her away in the form of a massive eagle. Aegina’s father, the river god Asopus, pursued their trail to Ephyra, where he encountered Sisyphus. In exchange for the god making a spring inside the city, the king told Asopus which way Zeus had taken the girl. When Zeus found out, he was so furious that he ordered Thanatos, or Death, to chain Sisyphus in the underworld so he couldn’t cause any more problems.
Rắc rối bắt đầu khi thần Zeus bắt cóc tiên nữ Aegina, mang nàng đi trong hình dạng của một con đại bàng khổng lồ. Cha của Aegina, thần sông Asopus, lần theo dấu vết đến Ephyra, và gặp Sisyphus. Để đổi lấy việc tạo ra dòng suối trong thành phố, nhà vua đã chỉ cho Asopus đường Zeus đã đưa nàng tiên đi. Khi biết được, Zeus tức giận đến mức ra lệnh cho Thanatos, thần Chết xích Sisyphus dưới điện ngục để ông ta không gây thêm rắc rối nào.
But Sisyphus lived up to his crafty reputation. As he was about to be imprisoned, the king asked Thanatos to show him how the chains worked – and quickly bound him instead, before escaping back among the living. With Thanatos trapped, no one could die, and the world was thrown into chaos. Things only returned to normal when the god of war Ares, upset that battles were no longer fun, freed Thanatos from his chains.
Nhưng Sisyphus nổi tiếng với sự khôn khéo. Khi sắp bị bắt nhốt, nhà vua đã lừa Thanatos chỉ mình cách sử dụng những sợi xích và nhanh chóng xích hắn lại trước khi quay về thế giới loài người. Thanatos bị xích, loài người không ai chết và thế giới rơi vào hỗn loạn. Mọi thứ chỉ quay lại bình thường khi thần chiến tranh Ares, chán nản vì chiến tranh không còn chết chóc, đã thả thần chết.
Sisyphus knew his reckoning was at hand. But he had another trick up his sleeve. Before dying, he asked his wife Merope to throw his body in the public square, from where it eventually washed up on the shores of the river Styx. Now back among the dead, Sisyphus approached Persephone, queen of the Underworld, and complained that his wife had disrespected him by not giving him a proper burial. Persephone granted him permission to go back to the land of living and punish Merope, on the condition that he would return when he was done. Of course, Sisyphus refused to keep his promise, now having twice escaped death by tricking the gods.
Sisyphus biết hắn sắp phải trả giá. Nhưng hắn còn có một kế hoạch. Trước khi chết, hắn bảo vợ, Merope, ném cơ thể trước quảng trường công cộng, từ đó, trôi đến bờ dòng sông Styx. Đến thế giới người chết, Sisyphus gặp Persephone, nữ thần điện ngục, và than vãn rằng vợ hắn đã không tôn trọng và không đào một ngôi mộ đàng hoàng. Persephone đồng ý cho hắn quay lại nhân gian và trừng phạt Merope, nhưng phải quay về sau khi làm xong. Dĩ nhiên, Sisyphus đã không giữ lời, và hai lần lừa gạt các vị thần để thoát chết.
There wouldn’t be a third time, as the messenger Hermes dragged Sisyphus back to Hades. The king had thought he was more clever than the gods, but Zeus would have the last laugh. Sisyphus’s punishment was a straightforward task – rolling a massive boulder up a hill. But just as he approached the top, the rock would roll all the way back down, forcing him to start over …and over, and over, for all eternity.
Nhưng không có lần thứ ba, khi thần truyền tin Hermes lôi Sisyphus đến thần Hades. Tên vua tưởng hắn thông minh hơn các vị thần, nhưng Zeus đã trừng phạt hắn. Hình phạt của Sisyphus rất rõ ràng - lăn một tảng đá lớn lên đồi. Nhưng khi gần đến đỉnh, tảng đá sẽ lăn trở xuống, khiến hắn phải bắt đầu lại ...và cứ thế đến mãi mãi.
Historians have suggested that the tale of Sisyphus may stem from ancient myths about the rising and setting sun, or other natural cycles. But the vivid image of someone condemned to endlessly repeat a futile task has resonated as an allegory about the human condition. In his classic essay The Myth of Sisyphus, existentialist philosopher Albert Camus compared the punishment to humanity’s futile search for meaning and truth in a meaningless and indifferent universe. Instead of despairing, Camus imagined Sisyphus defiantly meeting his fate as he walks down the hill to begin rolling the rock again. And even if the daily struggles of our lives sometimes seem equally repetitive and absurd, we still give them significance and value by embracing them as our own.
Sử gia cho rằng câu chuyện về Sisyphus bắt nguồn từ thần thoại cổ về mặt trời mọc và lặn, hay các vòng tuần hoàn trong tự nhiên. Nhưng hình ảnh một người bị kết án làm việc vô ích đến mãi mãi là ngụ ngôn nổi tiếng về thực trạng của con người. Trong bài luận kinh điển - Thần thoại Sisyphus, nhà triết học hiện sinh Albert Camus so sánh hình phạt này với việc loài người không ngừng tìm kiếm ý nghĩa và sự thật cách vô ích trong vũ trụ vô nghĩa và thờ ơ. Thay vì tuyệt vọng, Camus tưởng tượng Sisyphus thách thức số phận khi xuống đồi để bắt đầu lăn lại hòn đá. Cũng như kể cả khi những khó khăn trong cuộc sống, đôi lúc lặp lại và điên rồ, ta vẫn coi trọng giá trị mà chúng mang lại.