Myths and misconceptions about evolution. Let's talk about evolution. You've probably heard that some people consider it controversial, even though most scientists don't. But even if you aren't one of those people and you think you have a pretty good understanding of evolution, chances are you still believe some things about it that aren't entirely right, things like, "Evolution is organisms adapting to their environment." This was an earlier, now discredited, theory of evolution. Almost 60 years before Darwin published his book, Jean-Baptiste Lamarck proposed that creatures evolve by developing certain traits over their lifetimes and then passing those on to their offspring. For example, he thought that because giraffes spent their lives stretching to reach leaves on higher branches, their children would be born with longer necks. But we know now that's not how genetic inheritance works. In fact, individual organisms don't evolve at all. Instead, random genetic mutations cause some giraffes to be born with longer necks, and that gives them a better chance to survive than the ones who weren't so lucky, which brings us to "survival of the fittest". This makes it sound like evolution always favors the biggest, strongest, or fastest creatures, which is not really the case. For one thing, evolutionary fitness is just a matter of how well-suited they are to their current environment. If all the tall trees suddenly died out and only short grass was left, all those long-necked giraffes would be at a disadvantage. Secondly, survival is not how evolution occurs, reproduction is. And the world if full of creatures like the male anglerfish, which is so small and ill-suited for survival at birth that it has to quickly find a mate before it dies. But at least we can say that if an organism dies without reproducing, it's evolutionarily useless, right? Wrong! Remember, natural selection happens not at the organism level, but at the genetic level, and the same gene that exists in one organism will also exist in its relatives. So, a gene that makes an animal altruistically sacrifice itself to help the survival and future reproduction of its siblings or cousins, can become more widespread than one that is solely concerned with self-preservation. Anything that lets more copies of the gene pass on to the next generation will serve its purpose, except evolutionary purpose. One of the most difficult things to keep in mind about evolution is that when we say things like, "Genes want to make more copies of themselves," or even, "natural selection," we're actually using metaphors. A gene doesn't want anything, and there's no outside mechanism that selects which genes are best to preserve. All that happens is that random genetic mutations cause the organisms carrying them to behave or develop in different ways. Some of those ways result in more copies of the mutated gene being passed on, and so forth. Nor is there any predetermined plan progressing towards an ideal form. It's not ideal for the human eye to have a blind spot where the optic nerve exits the retina, but that's how it developed, starting from a simple photoreceptor cell. In retrospect, it would have been much more advantageous for humans to crave nutrients and vitamins rather than just calories. But over the millenia,
Huyền thoại và quan niệm sai lầm về sự tiến hóa. Hãy nói về sự tiến hóa. Bạn có thể đã nghe thấy một số người cho rằng điều đó gây ra rất nhiều tranh cãi, trong khi hầu hết các nhà khoa học lại không như thế. Nhưng ngay cả khi bạn không phải là một trong số họ và bạn nghĩ rằng mình có một hiểu biết khá tốt về tiến hóa, rất có thể, bạn vẫn tin vào một số điều về nó mà không phải là hoàn toàn đúng, những thứ như, "Tiến hóa là sinh vật thích nghi với môi trường." Đây là một lý thuyết có từ trước, bây giờ trở nên không hợp thời, thuyết tiến hóa. Gần 60 năm trước khi Darwin xuất bản cuốn sách của mình, Jean-Baptiste Lamarck đã đề xuất rằng sinh vật tiến hoá bằng cách phát triển một số đặc điểm trong kiếp sống của chúng và sau đó truyền lại cho con cái của mình. Ví dụ, ông nghĩ vì hươu cao cổ đã dành cả đời vươn người đến lá trên cành cao, con cái của chúng sẽ được sinh ra với những chiếc cổ dài. Nhưng chúng ta giờ đây biết rằng di truyền thừa kế không hoạt động như thế. Trên thực tế, các cá thể không hề tiến hoá. Thay vào đó, các đột biến gen ngẫu nhiên ở một số con hươu cao cổ khiến chúng được sinh ra với chiếc cổ dài, và điều đó mang lại cho chúng một cơ hội tốt hơn để sống sót so với những con không được may mắn như vậy, điều đó mang chúng ta đến khái niệm "sự sống sót của các cá thể phù hợp nhất". Điều này khiến nó nghe như tiến hóa luôn luôn ủng hộ kẻ lớn nhất, mạnh nhất, hoặc nhanh nhất, vốn không phải là như thế. Vì một điều, sự phù hợp trong tiến hóa chỉ là một vấn đề về chúng phù hợp đến thế nào trong môi trường hiện tại của mình. Nếu tất cả các cây cao đột ngột chết đi và chỉ còn lại cỏ ngắn, Tất cả những con hươu cổ dài sẽ gặp bất lợi. Thứ hai, sự sống còn không phải nằm ở việc tiến hóa xảy ra như thế nào, mà ở việc sinh sản xảy ra như thế nào. Và thế giới nếu đầy đủ sinh vật như như cá lồng đèn đực, vốn là quá nhỏ và kém phù hợp để sống sót sau khi sinh thế nên nó đã phải nhanh chóng tìm kiếm người bạn đời trước khi nó chết. Nhưng ít nhất chúng ta có thể nói nếu một sinh vật chết đi mà không sinh sản, đó là một tiến hóa vô dụng, đúng không? Sai! Hãy nhớ rằng, chọn lọc tự nhiên xảy ra không phải ở cấp độ cơ thể, mà ở cấp độ di truyền, và cùng một gen tồn tại trong một sinh vật cũng sẽ tồn tại trong họ hàng của nó. Vì vậy, một gen mà làm cho một con vật hy sinh bản thân một cách đầy vị tha để giúp cho sự sống sót và sinh sản trong tương lai của các anh chị em hoặc anh em họ của nó, có thể trở nên phổ biến hơn hơn việc một cá thể chỉ quan tâm đến bản thân. Bất cứ điều gì cho phép nhiều bản sao chép gen hơn được truyền lại cho thế hệ tiếp theo sẽ được xem là phục vụ đúng mục đích, Ngoại trừ mục đích tiến hóa. Một trong những điều khó khăn nhất để ghi nhớ về tiến hóa đó là khi chúng ta nói những thứ như, "Gen muốn thực hiện thêm các bản sao của mình" hoặc thậm chí, "chọn lọc tự nhiên" chúng ta đang thực sự sử dụng phép ẩn dụ. Một gen không muốn bất cứ điều gì, và không có cơ chế bên ngoài chọn gen đó là gen tốt nhất để bảo tồn. Tất cả những gì sẽ xảy ra là có đột biến gen ngẫu nhiên khiến cho sinh vật mang chúng cư xử hoặc phát triển khác đi. Một số trong những cách đó dẫn đến việc càng có thêm bản sao của đột biến gen được truyền lại, và cứ như thế. Cũng không có bất kỳ kế hoạch định trước nào phát triển hướng tới một hình thức lý tưởng. Không phải là lý tưởng cho mắt người khi có một điểm mù nơi các dây thần kinh thị giác thoát khỏi võng mạc, nhưng đó là cách nó phát triển, bắt đầu từ một tế bào nhận sáng đơn giản. Nhìn lại, nó sẽ có nhiều thuận lợi hơn nữa trong việc con người phát cuồng lên vì dưỡng chất và vitamin thay vì chỉ duy nhất calo. Nhưng trong hằng ngàn năm qua,
during which our ancestors evolved, calories were scarce, and there was nothing to anticipate that this would later change so quickly. So, evolution proceeds blindly, step by step by step, creating all of the diversity we see in the natural world.
tổ tiên của chúng ta đã tiến hoá, năng lượng đã trở nên khan hiếm, và không có gì để dự đoán rằng điều này sau đó sẽ thay đổi một cách quá nhanh chóng. Vì vậy, sự tiến hóa thực hiện một cách mù quáng, từng bước từng bước từng bước, tạo ra tất cả sự đa dạng mà chúng ta nhìn thấy trong thế giới tự nhiên.