If you had caught me straight out of college in the halls of the Vermont State House where I was a lobbyist in training and asked me what I was going to do with my life, I would have told you that I'd just passed the Hanyu Shuiping Kaoshi, the Chinese equivalency exam, and I was going to go study law in Beijing, and I was going to improve U.S.-China relations through top-down policy changes and judicial system reforms. (Laughter) (Applause) I had a plan, and I never ever thought it would have anything to do with the banjo.
Nếu bạn bắt gặp tôi ở ngoài trường đại học ở hội trường của Vermont State House nơi mà tôi từng thực tập làm một người vận động hành lang và hỏi tôi rằng tôi sẽ làm gì với cuộc đời mình, tôi sẽ nói với bạn rằng tôi vừa mới đỗ Hán Ngữ Thủy Bình Khảo Thí, một kì thi tiếng Hoa, và tôi sẽ học luật ở Bắc Kinh Tôi sẽ cải thiện mối quan hệ giữa Mỹ và Trung Quốc qua sự thay đổi hoàn toàn về chính trị và cải cách hệ thống tòa án (Tiếng cười) (Vỗ tay) Tôi có một kế hoạch và tôi chưa bao giờ nghĩ rằng kế hoạch đó sẽ có bất kì liên quan gì tới đàn banjo.
Little did I know what a huge impact it would have on me one night when I was at a party and I heard a sound coming out of a record player in the corner of a room. And it was Doc Watson singing and playing "Shady Grove." ♫ Shady Grove, my little love ♫ ♫ Shady Grove, my darlin' ♫ ♫ Shady Grove, my little love ♫ ♫ Going back to Harlan ♫ That sound was just so beautiful, the sound of Doc's voice and the rippling groove of the banjo. And after being totally and completely obsessed with the mammoth richness and history of Chinese culture, it was like this total relief to hear something so truly American and so truly awesome. I knew I had to take a banjo with me to China.
Tôi nào biết rằng cây đàn lại có sức ảnh hưởng to lớn đối với mình như vậy một tối nọ, khi mà tôi đang dự một buổi tiệc và tôi nghe thấy âm thanh phát ra từ máy quay đĩa ở một góc phòng. Và đó là Doc Watson hát và chơi bài "Shady Grove." Shady Grove, tình yêu bé nhỏ của tôi Shady Grove, người yêu quý Shady Grove, tình yêu bé nhỏ của tôi Trở về lại Harlan Âm thanh ấy thật là tuyệt vời giọng hát của Doc và sự ngân vang trầm bổng của đàn banjo. Sau khi hoàn toàn bị ám ảnh bởi sự giàu có và lịch sử của văn hóa Trung Hoa, đó như thể là một sự khuây khỏa hoàn toàn khi nghe thấy một thứ thật sự đậm chất Mỹ và thật sự tuyệt vời. Tôi biết tôi phải đem đàn banjo theo tôi tới Trung Quốc.
So before going to law school in China I bought a banjo, I threw it in my little red truck and I traveled down through Appalachia and I learned a bunch of old American songs, and I ended up in Kentucky at the International Bluegrass Music Association Convention. And I was sitting in a hallway one night and a couple girls came up to me. And they said, "Hey, do you want to jam?" And I was like, "Sure." So I picked up my banjo and I nervously played four songs that I actually knew with them. And a record executive walked up to me and invited me to Nashville, Tennessee to make a record.
Cho nên trước khi đi học luật ở Trung Quốc tôi mua một cây banjo, để nó trên chiếc xe tải nhỏ màu đỏ của mình và lái xe qua cả Appalachia và tôi học được rất nhiều những bài hát Mỹ xưa, và dừng lại ở Kentucky tại Hội nghị hợp tác âm nhạc quốc tế Bluegrass Một tối nọ, khi tôi đang ngồi ở hành lang hai cô gái tiến đến chỗ tôi và họ hỏi rằng:" Này, bạn có muốn chơi nhạc không?" Và tôi trả lời :"Đương nhiên rồi!" Thế là tôi cầm cây đàn banjo lên và bồn chồn chơi với họ bốn bài hát mà tôi biết Và một nhà sản xuất âm nhạc bước đến chỗ tôi và mời tôi đến Nashville, Tennesse để thu âm
(Laughter)
(Tiếng cười)
It's been eight years, and I can tell you that I didn't go to China to become a lawyer. In fact, I went to Nashville. And after a few months I was writing songs. And the first song I wrote was in English, and the second one was in Chinese.
Đã 8 năm trôi qua, và tôi có thể nói với bạn rằng tôi đã không tới Trung Quốc để trở thành một luật sư. Thực tế, tôi đã tới Nashville. Và sau một vài tháng tôi viết nhạc. Bài đầu tiên tôi viết bằng tiếng Anh, và bài thứ nhì thì bằng tiếng Hoa.
(Music)
(Âm nhạc)
[Chinese]
[Tiếng Hoa]
Outside your door the world is waiting. Inside your heart a voice is calling. The four corners of the world are watching, so travel daughter, travel. Go get it, girl.
Bên ngoài cửa nhà con, thế giới đang đợi. Ở trong tim con, tiếng hát đang gọi. Bốn phương của thế giới đang dõi theo. Hãy đi đi con gái yêu, hãy đi đi. Hãy đi và khám phá.
(Applause)
(Tiếng vỗ tay)
It's really been eight years since that fated night in Kentucky. And I've played thousands of shows. And I've collaborated with so many incredible, inspirational musicians around the world. And I see the power of music. I see the power of music to connect cultures. I see it when I stand on a stage in a bluegrass festival in east Virginia and I look out at the sea of lawn chairs and I bust out into a song in Chinese. [Chinese] And everybody's eyes just pop wide open like it's going to fall out of their heads. And they're like, "What's that girl doing?" And then they come up to me after the show and they all have a story. They all come up and they're like, "You know, my aunt's sister's babysitter's dog's chicken went to China and adopted a girl." And I tell you what, it like everybody's got a story. It's just incredible. And then I go to China and I stand on a stage at a university and I bust out into a song in Chinese and everybody sings along and they roar with delight at this girl with the hair and the instrument, and she's singing their music.
Đã tám năm trôi qua kể từ buổi tối định mệnh ấy ở Kentucky. Tôi đã diễn hàng ngàn show Tôi đã hợp tác với rất nhiều nhạc sĩ tài năng và gây được cảm hứng, khắp thế giới. Và tôi thấy được sức mạnh của âm nhạc. Tôi thấy sức mạnh của âm nhạc trong việc kết nối các nền văn hóa. Tôi nhìn thấy nó khi đứng trên sân khấu trong lễ hội Bluegrass ở Đông Virginia tôi nhìn vào một biển đầy những chiếc ghế xếp và tôi ngân lên một bài hát tiếng Hoa. [Tiếng Hoa] Và cặp mắt của ai cũng trố ra như thể chúng sắp rơi ra khỏi đầu vậy. và mọi người như thể hỏi rằng :" Cô ta đang làm cái gì vậy?" Rồi họ tới chỗ tôi ngay sau show diễn và tất cả họ đều có chuyện để kể. Họ đều tới và nói thế này "Bạn biết không, con gà của con chó của người bảo mẫu của chị của dì tôi đã đến Trung Quốc và nhận nuôi một đứa bé gái". Và tôi bảo bạn nghe, cứ thể như tất cả mọi người đều có chuyện để kể.vậy. Điều đó thật sự khó tin. Và sau đó tôi đến Trung Quốc tôi đứng trên sân khâu ở một trường đại học và ngân lên một bài hát tiếng Hoa và mọi người cùng hát với tôi họ hò hét với sự thích thú dành cho cô gái này với mái tóc và nhạc cụ và cô ta hát nhạc của họ.
And I see, even more importantly, the power of music to connect hearts. Like the time I was in Sichuan Province and I was singing for kids in relocation schools in the earthquake disaster zone. And this little girl comes up to me. [Chinese] "Big sister Wong," Washburn, Wong, same difference. "Big sister Wong, can I sing you a song that my mom sang for me before she was swallowed in the earthquake?" And I sat down, she sat on my lap. She started singing her song. And the warmth of her body and the tears rolling down her rosy cheeks, and I started to cry. And the light that shone off of her eyes was a place I could have stayed forever.
Và tôi thấy rằng, quan trọng hơn cả, là sức mạnh của âm nhạc để kết nối trái tim. Như lần tôi ở tỉnh Tứ Xuyên và khi tôi đang hát cho bọn trẻ tại những ngôi trường tái định cư trong vùng bị động đất tàn phá Một bé gái chạy đến chỗ tôi [Tiếng Hoa] "Chị Wong ơi," Washburn, Wong, giống nhau cả. "Chị Wong ơi, em có thể hát chị nghe một bài mà mẹ em đã hát cho em nghe trước khi bà bị chôn vùi trong trận động đất không?" Tôi ngồi xuống, cô bé ngồi vào lòng tôi và bắt đầu hát hơi ấm từ cơ thể cô bé những giọt nước mắt lăn dài trên đôi gò má hồng của cô bé và tôi bắt đầu khóc. Và ánh sáng tỏa ra trong mắt cô bé là nơi mà tôi có thể ở lại mãi mãi.
And in that moment, we weren't our American selves, we weren't our Chinese selves, we were just mortals sitting together in that light that keeps us here. I want to dwell in that light with you and with everyone. And I know U.S.-China relations doesn't need another lawyer.
Và trong lúc ấy, chúng tôi không còn là người Mỹ cũng không phải là người Trung Quốc chúng tôi chỉ là những con người bình thường ngồi với nhau trong thứ ánh sáng đã giữ chúng ta lại ở đây Tôi muốn ở trong thứ ánh sáng ấy với bạn và tất cả mọi người. Và tôi biết rằng mối quan hệ giữa Mỹ và Trung Quốc không cần thêm một vị luật sư nào nữa.
Thank you.
Cám ơn.
(Applause)
(Vỗ tay)